Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3263 - Chương 3263 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Kiếm

Chương 3263 - Cuộc chiến bảo vệ kiếm
Chương 3263 - Cuộc chiến bảo vệ kiếm

Rất nhiều người đều cho rằng Thẩm Tường bây giờ không sử dụng Tử Dương Thần kiếm là một loại hành vi tự đại, chính chính là thể hiện ra thực lực lúc này của mình, để cho người ta cảm thấy hắn không sử dụng Tử Dương Thần kiếm cũng có thể thắng được cuộc so tài này.

Thật ra thì cũng không phải như vậy, Thẩm Tường không sử dụng Tử Dương Thần kiếm nguyên nhân chủ yếu là hắn không đủ tự tin, bởi vì hắn lo lắng Tử Dương Thần kiếm không đủ để hắn đánh bại Tần Sương, thực lực của Tần Sương thế nhưng là vô cùng cường đại, tuy rằng chỉ so tài mười kiếm, nhưng đối với Thẩm Tường mà nói thì hắn vẫn có áp lực rất lớn.

"Ta tuyệt đối không thể thua, nếu như thua ta sẽ phải đưa Tử Dương Thần kiếm cho nàng a." Thẩm Tường thế nhưng là không nỡ đưa Tử Dương Thần kiếm, tuy rằng Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn muốn tốt hơn so với Tử Dương Thần kiếm, nhưng Tử Dương Thần kiếm cũng có một loại ý nghĩa tồn tại đặc thù, hơn nữa còn rất đẹp, còn có thể để hắn tiến vào trong Tử Dương Thần điện.

Phải biết, Tử Dương Thần điện thế nhưng là rất lớn, mà hắn còn chưa kịp thăm dò xong đâu, nếu không phải có đám người Đạo vương ở bên trong, hắn nói không chừng sẽ còn ở bên trong một đoạn thời gian dài.

Tần Sương lúc này cũng không nhiều lời với Thẩm Tường, bằng không Thẩm Tường sẽ chọc giận nàng ta, nếu như chiến đấu với đối thủ có thực lực ngang hàng với mình, bình đối phương chọc giận là chuyện rất bất lợi, nhưng nàng ta cảm thấy so tài với Thẩm Tường, bị chọc giận thì cũng chỉ là Thẩm Tường không may mà thôi.

"Bây giờ bắt đầu đi, trước tiên ta ra kiếm đầu tiên, lúc ta ra kiếm sẽ nhắc nhở ngươi." Tần Sương nói, nàng ta lúc này cũng đột nhiên cảm thấy bản thân mình tương đối có ưu thế, cho nên nàng không muốn chiếm quá nhiều tiện nghi của Thẩm Tường.

"Được!" Thẩm Tường cầm Cửu Tiêu Thần kiếm, lùi lại mấy bước, chờ đợi Tần Sương tấn công.

Lúc này, Bạch Tuyết Lam đột nhiên truyền âm cho Thẩm Tường.

"Lực lượng mà Tần Sương sử dụng chủ yếu là lấy thuộc tính đóng băng làm chủ, điểm này ngươi chắc là có thể cảm ứng được đi." Bạch Tuyết Lam nói ra: "Mà ngươi sử dụng hỏa diễm chắc là không cần lo lắng nàng ta quá mức! Chỗ lợi hại chủ yếu của Tần Sương chính là loại Cuồng Băng Kiếm thế kia của nàng ta, thứ này mới là đáng sợ nhất."

"Trước đó ta cũng đã cảm nhận được, mang theo sát khí rất nồng đậm." Thẩm Tường nói, lúc này Tần Sương đã nhìn chằm chằm vào hắn, đằng đằng sát khí, khiến toàn thân không thể không cảm thấy ơn lạnh một cái.

"Xem kiếm!" Tần Sương giơ ngang trường kiếm trong tay, thanh kiếm này là Thần kiếm bản mệnh của nàng, tuy rằng vô cùng lợi hại nhưng không có tên, không giống Thần kiếm nổi tiếng trong tay Lam Khôn Nguyên trước đó.

Nhưng là, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám xem nhẹ kiếm của Tần Sương!

Tần Sương chậm rãi giơ trường kiếm trong tay về phía Thẩm Tường, lúc này xung quanh đột nhiên xuất hiện một cơn gió hơi lạnh, gió lạnh thổi tới, làm cho tất cả mọi người đều phải rùng mình một cái, một cỗ sát khí giống như từ trên cao rơi ập xuống, cỗ sát khí này mang tới hàn ý giống như từ đầu vọt tới dưới chân, làm cho hai chân người như nhũn ra.

"Ta tới đây!" Lúc Tần Sương thực sự xuất kích, khẽ kêu một tiếng nữa.

Chỉ thấy một cái bóng trắng nhàn nhạt đột nhiên lướt về phía Thẩm Tường, thoạt nhìn linh động nhẹ nhàng như vậy, cái này vốn là cảnh tượng rất xinh đẹp, nhưng sát khí Tần Sương thả ra trên người lại làm cho cảnh tượng xinh đẹp này giống như một cái địa ngục, trông Tần Sương lãnh ngạo động lòng người lúc này đã hóa thân thành sát thần tuyệt thế, khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo kia của nàng ta lúc này tràn đầy sát ý, trường kiếm vững vàng trong tay kia giống như bàn tay tử vong muốn đưa Thẩm Tường vào địa ngục!

Thẩm Tường chỉ có thể đứng bất động, hắn không được sử dụng dịch chuyển, cũng không được sử dụng Lục Đạo Thần kính ngăn cản lại, lúc kiếm thứ nhất của Tần Sương tới, nhìn cũng không phải rất nhanh, nhưng Thẩm Tường lại biết chính mình không chỗ có thể trốn, không cần biết hắn dùng tốc độ nhanh cỡ nào để trốn tránh hắn chắc chắn đều sẽ bị đánh trúng.

"Mục đích chủ yếu của nàng ta là muốn đánh rụng thanh kiếm trong tay ta, ta cần phải bảo vệ thanh kiếm trong tay mình cho thật tốt!" Đối mặt với thế công bức người như thế của Tần Sương, Thẩm Tường vẻ mặt thong dong, hắn vội vàng đưa sống kiếm ra sau.

Vốn Tần Sương tưởng Thẩm Tường sẽ vung kiếm ngăn cản, bởi vì nàng ta cảm thấy không cần biết là người nào, chỉ cần đối mặt với loại sát ý đáng sợ này của nàng thì đều không tự chủ được theo bản năng mà vung kiếm lên tiến hành đón đỡ, mà lúc này nàng ta chỉ cần dùng hết toàn lực là có thể đánh kiếm của đối phương rơi trên mặt đất.

Nhưng là, nàng ta không nghĩ tưới Thẩm Tường vậy mà bình tĩnh như vậy, trong nháy mắt đã để chi chính mình bình tĩnh lại, ung dung làm ra phản ứng!

Kiếm của Tần Sương đã kề bên cổ họng Thẩm Tường, nàng ta nhìn chằm vào khuôn mặt mang theo ý cười kia của Thẩm Tường, lạnh lùng hừ một cái.

"Kiếm thứ nhất!" Thẩm Tường cười nói: "Còn có chín kiếm!"

Ngay tại vừa rồi, tất cả mọi người cảm nhận được sát khí đáng sợ kia của Thẩm Tường, bọn họ cảm thấy nếu như mình đứng trước loại khí thế này, nói không chừng đã quỳ xuống rồi, nhưng Thẩm Tường thế mà có thể đứng im ở đó, chẳng làm cái gì cả!

Nghe thấy lời nói vừa rồi của Thẩm Tường, mọi người đột nhiên hiểu ra!

Tần Sương trước đó đã ký kết huyết khế với Thẩm Tường, ở trong quá trình so tài sẽ không giết Thẩm Tường, cho nên Thẩm Tường vừa rồi chẳng cần làm cái gì cả đã thành công ngăn cản được kiếm thứ nhất của Tần Sương!

"Rất không tệ, vượt quá dự liệu của ta." Tần Sương vốn cho rằng, kiếm thứ nhất của chính mình là có thể để Thẩm Tường thua, đây quả thật là để nàng ta không tưởng được.

"Kiếm thứ hai!" Tần Sương nói xong người đã lao tới đằng sau Thẩm Tường.

Thẩm Tường tự cảm ứng được một luồng hơi lạnh lướt qua phần lưng của hắn, tốc độ của Tần Sương lúc này rất nhanh, gần như chỉ trong cái nháy mắt đã đi tới đằng sau hắn, đồng thời cung ra một kiếm lăng lệ, bổ về phía Cửu Tiêu Thần kiếm hắn vác ở sau lưng.

Nhưng là, phản ứng của Thẩm Tường cũng rất nhanh, giống như dự đoán được động tác của Tần Sương, hắn chỉ hơi hướng thanh kiếm xuống một chút là tránh được kiếm của Tần Sương.

"Kiếm thứ hai!" Thẩm Tường lắc mình một cái rời xa Tần Sương.

Lúc này, Tần Sương mới ý thức được muốn đánh rơi kiếm trong tay Thẩm Tường cũng không phải là chuyện dễ dàng, đầu tiên nàng ta không được gây tổn thương cho Thẩm Tường, tiếp theo nàng ta chỉ còn lại tám kiếm! Nàng ta còn tưởng rằng ở vào cái tu vi này của Thẩm Tường nếu như không thể sử dụng dịch chuyển mà nói thì tốc độ không nhanh cho lắm, nhưng nàng ta phát hiện bản thân mình đã sai.

Tốc độ của Thẩm Tường rất nhanh, cũng chỉ chậm hơn so với nàng một chút xíu mà thôi, còn có kinh nghiệm chiến đấu của Thẩm Tường rất phong phú, có thể lâm nguy mà không sợ!

Nếu như Thẩm Tường trước đó không so với Lam Khôn Nguyên, hắn bây giờ chắc chắn không chống đỡ được, sát ý của Lam Khôn Nguyên trước đó đã từng để cho hắn sợ hãi tuyệt vọng, nhưng sau khi trải qua lần đó thì hắn đã không còn dễ dàng bị dọa như vậy nữa.

Đây chính là trưởng thành!

"Ta xem nhẹ ngươi!" Tần Sương hừ một tiếng, thân ảnh xinh đẹp nhoáng một cái như gió bình thường tới đằng sau Thẩm Tường, mục tiêu chủ yếu của nàng ta chính là thanh Cửu Tiêu Thần kiếm sau lưng Thẩm Tường.

Khí thế cả người Tần Sương lúc này đều tăng lên rất nhiều, tốc độ càng là như chớp, sau khi nàng ta đi tới đằng sau Thẩm Tường, một kiếm đâm vào Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường!

Đinh!

Một tiếng vang giòn, kiếm của Tần Sương thành công chạm tới Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, phát ra một trận tiếng ong ong!

Lực đạo đâm kiếm của nàng ta rất lớn, nàng ta tưởng rằng một kiếm là có thể đâm đứt đoạn Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, nhưng bây giờ cũng chỉ là đẩy Thẩm Tường về phía trước một khoảng cách mà thôi.

"Nữ nhân này ... vừa rồi nàng ta cũng chỉ dùng mấy thành lực lượng mà thôi, bằng không ta bây giờ chắc chắn sẽ bị trọng thương." Vẻ mặt Thẩm Tường bắt đầu trở nên nghiêm túc lên, khẽ hô: "Kiếm thứ ba!"

Tần Sương thì chấn kinh trong lòng, nàng ta đột nhiên cảm thấy chính mình không chỉ coi thường thực lực của Thẩm Tường, hơn nữa còn coi thường thanh kiếm trong tay của Thẩm Tường! Được nàng ta vận dụng lực lượng cực mạnh, dùng mũi kiếm Thần kiếm bản mệnh đâm trúng một kiếm, thế mà không để lại một chút dấu vết nào, cũng chỉ phát ra một trận tiếng ong ong mà thôi!

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment