Thẩm Tường nhìn vào Bạch Tuyết Lam, Bạch Tuyết Lam hiểu khá rõ đối với Tần Sương, hơn nữa Bạch Tuyết Lam cũng có hiểu biết nhất định đối với thực lực của Tần Sương, cho nên hắn hy vọng Bạch Tuyết Lam có thể cho hắn một chút ý kiến.
"Nếu như ngươi thắng, ngươi định yêu cầu nàng ta làm cái gì?" Bạch Tuyết Lam nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, truyền âm cho Thẩm Tường.
"Tạm thời ta chưa nghĩ ra!" Thẩm Tường cười hắc hắc nói: "Có điều ta cảm thấy tương đối có phần thắng trong cuộc so tài này, nếu như thắng mà nói thì hắc hắc ..."
"Được a, vậy thì ngươi có thể thử một chút, nhiều lắm thì cũng chỉ mất đi Tử Dương Thần kiếm mà thôi, trong tay ngươi còn có một thanh kiếp rất lợi hại, không phải sao?" Bạch Tuyết Lam nói là Cửu Tiêu Thần kiếm, do nàng tự cảm nhận tới thấy, Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường chắc chắn không kém Tử Dương Thần kiếm.
Thẩm Tường nói với Tần Sương: "Được, ta đồng ý tiến hành so tài với ngươi, theo những gì mới nói vừa rồi mà làm!"
Thẩm Tường đồng ý, mọi người bộc phát ra một trận bàn tán sôi nổi, bởi vì từ quy tắc mới vừa rồi tới xem, Tần Sương có phần thắng hơi lớn một chút, thực lực của Tần Sương rất mạnh, lợi hại giống như Hồng Càn, trong mười kiếm đánh rơi kiếm trong tay Thẩm Tường thì đây cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
"Nếu như là ta, năm kiếm là có thể làm được." Hồng Càn Nghị thấp giọng hừ một cái: "Hắn không sử dụng lực lượng không gian tiến hành dịch chuyển cũng không sử dụng tấm gương quỷ quái kia thì đó căn bản là chuyện không khó."
Trong giọng nói của Hồng Càn Nghị lộ ra một cỗ chua xót, khả năng hận bản thân mình không phải là một nữ nhân, bằng không hắn cũng có thể chiếm được dễ dàng như vậy, hắn thế nhưng là cho rằng Thẩm Tường đáp ứng Tần Sương là bởi vì Tần Sương là một nữ nhân có vẻ bề ngoài rất xinh đẹp, tuy rằng trông nàng lạnh như tảng băng.
Rất nhiều người cũng đều cho rằng như vậy, Thẩm Tường trước đó vừa xuất hiện đã liên tục dùng những lời lẽ khinh bạc tới kích động Tần Sương, trông thế nào cũng giống như một tên hám sắc, tất cả mọi người cảm thấy Thẩm Tường chắc chắn là muốn giành được thắng lợi, sau đó làm ra chuyện xấu hổ gì đó với Tần Sương.
Thẩm Tường nghe ngóng câu chuyện của mọi người thì hừ một tiếng, thấp giọng nói ra: "Đám gia hỏa này thật sự là lấy bụng tiểu nhân đi đo lòng quân tử."
Bạch Tuyết Lam khẽ cười nói: "Ai bảo ngươi trông không giống như một người quân tử đây."
Tần Sương đương nhiên cũng nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, tuy nhiên sau khi nàng ta âm thầm đảo qua, những người kia không còn dám lên tiếng, đặc biệt là mấy tên không muốn mạng, lại còn nói nàng ta bán nha sắc để Thẩm Tường so kiếm với nàng, đây là chuyện làm nàng ta tức giận nhất.
Mấy người kia sau khi bị nàng ta nhìn thoáng qua, hồn thiếu chút nữa bị dọa bay mất, cả người đều tê liệt nằm im trên mặt đất, không mất mấy ngày là không thể khôi phục lại được.
"Được rồi, bây giờ chúng ta tới ký kết huyết khế đi." Thẩm Tường nói với Tần Sương, tất cả mọi người cảm thấy Tần Sương nắm chắc thắng lợi trong tay, lại không biết Thẩm Tường cũng là như vậy.
Thẩm Tường có được Kiếm huyết, nắm giữ Cuồng Hỏa Kiếm pháp, đây là chuyện mà rất nhiều người đều biết, tuy nhiên Hồng Càn Nghị được chứng kiến Cuồng Hỏa Kiếm thế của Thẩm Tường, hắn cảm thấy kém xa Tần Sương, cho nên phân tích của hắn đều được mọi người tán thành.
"Kiếm huyết của Thẩm Tường dù sao cũng không phải là thành thạo nhất, cho nên hắn việc nắm giữ Cuồng Hỏa Kiếm pháp và Kiếm huyết của hắn không được tốt, căn bản là không cách nào phát huy ra thực lực chân chính." Hồng Càn Nghị nói ra: "Cũng chỉ bởi vì tên gia hỏa Lam Khôn Nguyên kia sơ ý chủ quan, nếu trước đó để cho ta tới giao thủ với Thẩm Tường thì hắn bây giờ căn bản không có khả năng đứng ở chỗ này."
Giọng nói của Hồng Càn Nghị tràn đầy sự cuồng ngạo, giống như đánh bại Thẩm Tường là một chuyện rất dễ dàng vậy.
Thẩm Tường không để ý tới hắn mà chuyên tâm ký kết huyết khế với Tần Sương.
Sau khi ký kết xong, Thẩm Tường mới đi ra khỏi Bạch phủ, đi ra bên ngoài.
Bên ngoài Bạch phủ sớm đã biến thành khắp nơi một mảnh cảnh hoang tàn, hơn nữa còn lún xuống rất sâu, mặt đất nứt ra có thể nhìn thấy được ở khắp mọi ngươi, đây chính là bởi vì trước đó đã tiến hành mấy trận chiến đấu kịch liệt mà đưa tới.
Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, điều này làm cho Tần Sương ngạc nhiên!
"Ngươi không dùng Tử Dương Thần kiếm sao?" Tần Sương rất ngạc nhiên, không thể nào hiểu được, tuy rằng nàng ta nhìn ra được Cửu Tiêu Thần kiếm cũng hết sức lợi hại, nhưng nàng lại cảm thấy không giống như Tử Dương Thần kiếm.
Tử Dương Thần kiếm thế nhưng là được mọi người ở nơi này cho rằng là rất cường đại, bọn họ cảm thấy chỉ có Thần kiếm trong tay Thái Dương lão tổ mới có thể so mà mạnh hơn Tử Dương Thần kiếm.
Cửu Tiêu Thần kiêm của Thẩm Tường chỉ là vẻ ngoài có màu vàng kim nhạt, không có thế lửa bức người giống như Tử Dương Thần kiếm, cho nên trông không thấy lợi hại chỗ nào, tuy nhiên vẫn phóng xuất ra một chút khí tức của Vạn Đạo Thần Thổ tinh ... thật ra thì đó là khí tức của Tinh hoàng, chỉ có điều thủ pháp luyện chế của Trần Tài rất cao siêu, không để cho khí tức cường đại của Tinh hoàng bạo lộ ra ngoài.
"Đây là dùng Vạn Đạo Thần Thổ tinh luyện chế đi!" Tần Sương quan sát cẩn thận thanh Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay Thẩm Tường: "Dùng tài liệu rất đầy đủ, cũng là một thanh Thần kiếm không tệ! Trong tay ngươi vốn có một thanh Thần kiếm không tệ như vậy, thế mà có thể nói ta chân trong chân ngoài."
"Đó là bởi vì ta vốn chính là một người chân trong chân ngoài." Thẩm Tường cười nói: "Giống như ta đã có thê tử, nhưng nếu ngươi muốn làm thê tử của ta, ta chắc chắn sẽ không ngại!"
"Ngươi ... đừng làm càn quá." Tần Sương thật ra muốn một kiếm cắt đầu của Thẩm Tường đi.
"Ta cũng chỉ làm cái ví dụ mà thôi! Trong tay cảu ta vốn đã có thanh kiếm này, sau đó bởi vì có duyên, Tử Dương Thần kiếm theo ta, cái này hoàn toàn là thiên ý a." Thẩm Tường cười ha ha nói: "Đây chính là cản cũng không cản nổi."
"Ngươi dùng Tử Dương Thần kiếm so với ta thử đi, ta muốn xem Tử Dương Thần kiếm trong tay của ngươi được vận dụng tới như thế nào!" Tần Sương nói ra: "Ngươi có được Kiếm huyết, cũng học tập Cuồng Hỏa Kiếp pháp, ở lúc so tài, ta sẽ chỉ điểm ngươi một hai, chính ngươi cũng thừa nhận không phải là đối thủ của ta, ta cũng sẽ không đả thương ngươi, ta có được Tử Dương Thần kiếm ta còn sẽ rất cảm kích ngươi, nếu như ngươi không chê, ta thậm chí có thể thu ngươi làm đồ đệ."
"Đương nhiên, nếu ngươi không muốn cũng không sao, sau này ở trên Kiếm đạo ngươi có chỗ khó hiểu nào thì cũng có thể tiến về Tần gia tìm ta chỉ giáo, ta chắc chắn sẽ dốc túi tương trợ." Tần Sương nói tới rất hào sảng, loại điều kiện này để cho người nghe động tâm không thôi.
Mọi người đột nhiên cảm thấy, nếu như mình là Thẩm Tường vậy chắc chắn sẽ đưa Tử Dương Thần kiếm cho Tần Sương mà không do dự chút nào, sau đó bái Tần Sương làm thầy.
"Vậy thì làm sao được? Bái ngươi làm thầy thì ngươi không thể trở thành thê tử của ta!" Thẩm Tường nói tới đây, vội vàng nói: "Không đúng, nếu như ngươi trở thành sư phụ của ta, như vậy chúng ta chẳng phải là có thể làm ra một đoạn tình yêu sư đồ oanh oanh liệt liệt sao?"
Hắn vừa nói xong đã cảm nhận được một cỗ khí lưu cực kỳ rét lạnh bảo khỏa, thanh trường kiếm sắc bén trong tay Tần Sương đã gác ở trên cổ của hắn, nếu không phải có huyết khế tới ước thúc Tần Sương thì vừa rồi Thẩm Tường đã chết tới tám mười lần rồi.
"Ta là nghiêm túc!" Tần Sương trầm giọng nói.
Bạch Tuyết Lam thấy vậy thì lắc đầu liên tục, loại phong phạm hình tượng đại sư của Thẩm Tường trước đó ở trong mắt nàng bây giờ đã không còn sót lại chút nào.
"Mỹ nữ, đừng kích động, đừng kích động, ta cũng là nghiêm túc ... à không phải, nhầm, ta là nói đùa, hiện tại có thể bắt đầu so tài chưa?" Thẩm Tường cẩn thận xê dịch bước chân, để cho cổ của mình rời xa thanh trường kiếm mang theo sát ý bức người kia.
"Ngươi không dùng Tử Dương Thần kiếm cũng được, ta ngược lại muốn xem xem ngươi đến cùng có năng lực gì có thể thắng được ta." Tần Sương không nghĩ tới Thẩm Tường ở trước mặt loại nghiêm trọng này thế mà còn có thể đùa giỡn với nàng ta được, điều này làm cho nàng ta càng ngày càng chán ghét Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.