Tần Sương vào lúc này như Sát thần phụ thể, để người của Tần gia và Thiên Cổ Hoàng tộc đều cảm thấy run sợ, mà ở sau khi người của Lam gia bị tiêu diệt, Tần Sương lại xuất hiện ở gần người của Tần gia.
Bởi vì trên người nàng ta có huyết khế với Thẩm Tường, trong tình thế cấp bách Thẩm Tường yêu cầu nàng ta đi giết chết, nàng ta căn bản không có bất luận lựa chọn nào khác, hơn nữa Tần gia không thương lượng với nàng ta mà đã ra tay với Thẩm Tường, cách làm này để cho nàng ta rất tức giận.
"Đừng trách ta!" Tần Sương nói xong, bổ ra mấy kiếm xoạt xoạt xoạt, mấy đạo kiếm khí màu tím hình bán nguyệt chém đan chéo giăng khắp nơi bay qua, chém toàn bộ mấy chục người của Tần gia thành thịt vụn.
Thịt vụn rơi xuống trên lớp băng trên mặt đất lập tức bị thiêu đốt thành tro.
Thẩm Tường và Bạch Tuyết Lam lúc này căn bản không cần ra tay, hơn nữa bọn họ cũng đã an toàn, tuy rằng Hồng Càn Nghị ở chỗ này, nhưng Hồng Càn Nghị lại không thể động thủ đối với bọn họ, người của Thiên Cổ Hoàng tộc tuy rằng có thể, nhưng tất cả đều đang bận chạy trốn.
Người bên Thiên Cổ Hoàng tộc rất thông minh, bọn họ lập tức chạy phân tán!
"Hồng Càn Nghị, ngươi đang làm cái gì, bị ngươi hại chết rồi." Một lão giả Thiên Cổ Hoàng tộc hét lớn.
Vốn bọn họ tưởng rằng để Hồng Càn Nghị đi ngăn cản Tần Sương, bằng cách này, Tần Sương là không thể đi che chở cho Thẩm Tường, nào ngờ Thẩm Tường lại đưa Tử Dương Thần kiếm cho Tần Sương, thực lực của Tần Sương cùng từ đó mà tăng nhiều, chỉ một kiếm đã dọa cho Hồng Càn Nghị sợ vãi đái, Hồng Càn Nghị thế nhưng là càng xem càng kinh hồn bạt vía, hắn cũng đang nghĩ biện pháp thoát khỏi lĩnh vực của Tần Sương, lĩnh vực này thật sự là rất đáng sợ.
"Tần Sương bây giờ thế nhưng là Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong, nàng ta có được bốn đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn, ta căn bản không phải là đối thủ của nàng!" Hồng Càn Nghị đã hiểu nguyên nhân vì sao mà Tần Sương đột nhiên trở nên cường đại như vậy.
Hồng Càn Nghị hắn chỉ là Ngạo Thế Cuồng cảnh trung kỳ, Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn cũng chỉ có hai cái, kém xa Tần Sương, tiếp tục đánh với Tần Sương, kết quả cuối cùng sẽ chỉ bị một kiếm của Tần Sương giết chết.
Thẩm Tường và Bạch Tuyết Lam cũng rất kinh ngạc, Tần Sương thế mà đột nhiên có thêm hai đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn!
"Các ngươi trốn không thoát!" Tần Sương khống chế lớp băng màu tím trên mặt đất rung động, ngưng ra vô số kiếm băng màu tím, bay xen kẽ nhau ở bên trong lĩnh vực, chỉ có chỗ Thẩm Tường và Bạch Tuyết Lam là không có kiếm băng màu tím bay qua bay lại, khu vực khác đều bị bao trùm bởi loại kiếm băng màu tím đáng sợ này.
Thẩm Tường trông thấy sau khi một lão giả bị đâm trúng, thân thể lập tức cứng ngắc lại ngưng kết thành băng, mà sau khi thanh kiếm băng màu tím kia đâm vào người rồi phóng ra lực lượng băng hàn sau đó đóng băng người lại, sau đó lại lập tức nổ tung, nổ người bị đóng băng thành nát vụn!
Thẩm Tường nhìn thấy cảnh này thì tê cả da đầu!
"Tuyết Lam, ngươi tiến vào Bạch phủ trước đi!" Thẩm Tường vội vàng mang theo Bạch Tuyết Lam tiến về đại môn của Bạch phủ.
"Ngươi thì sao?" Bạch Tuyết Lam có chút lo lắng, nàng ta biết Thẩm Tường muốn ở lại bên ngoài, bởi vì Tử Dương Thần kiếm là của hắn, hơn nữa tới lúc đó hắn chắc chắn còn phải nói một số chuyện với Tần Sương.
"Ngươi không cần lo lắng cho ta!" Thẩm Tường lắc lư Lục Đạo Thần kính trong tay.
Bạch Tuyết Lam khẽ gật đầu, sau đó tiến vào bên trong Bạch phủ.
Lúc này, người của Thiên Cổ Hoàng tộc cũng bị giết tới gần hết rồi, chỉ còn lại một mình Hồng Càn Nghị!
Hồng Càn Nghị đánh không lại Tần Sương, mà không thể động thủ với Thẩm Tường, cũng không cách nào trốn thoát khỏi lĩnh vực của Tần Sương, Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn của hắn hít hơn hai cái so với Tần Sương, thực lực cách biệt rất lớn, hắn không có chút một phần thắng nào, lúc này hắn đã rơi vào tuyệt cảnh.
"Tần Sương, ngươi thật muốn giết ta sao?" Hồng Càn Nghị tức giận nói, chỉ thấy trong tay hắn cầm một cái trận bàn, nắm rất chặt, cũng không biết trận bàn này có tác dụng gì, nhưng có thể nhìn ra được, đây là thứ mà Hồng Càn Nghị dùng để được ăn cả ngã về không.
"Không giết không được!" Tần Sương trả lời lạnh lùng, thái độ kiên quyết, trong chớp mắt nàng ta đã biến mất không còn.
"Đừng hòng đạt được!" Hồng Càn Nghị gào thét một tiếng, chỉ thấy trận bàn trong tay hắn đột nhiên bay vụt ra ngoài, xuât hiện ở giữa không trung.
Trần bàn này vừa xuất hiện, một cỗ lực lượng không gian dao động truyền tới, Thẩm Tường kinh hãi, chính hắn cũng vội vàng vận chuyển lực lượng không gian, muốn thoát khỏi bị thôn phệ vào, nhưng hắn lại không thể động đậy.
"Ngươi ..." Tần Sương biết Hồng Càn Nghị đang làm cái gì, hừ lạnh một tiếng, sau đó vội vàng đi tới bên cạnh Thẩm Tường, nắm chặt lấy bả vai Thẩm Tường.
Thẩm Tường chỉ cảm thấy mình bị một cỗ lực lượng không gian rất mạnh mẽ thôn phệ, muốn bị hấp thu vào bên trong nơi nào đó.
"Ha ha ha ... Hồng Càn Nghị ta là không chết được, chờ đó cho ta, chờ ta ngưng tụ ra bốn đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn, nhất định phải hung hăng hành hạ chết ngươi." Tiếng cười lúc to lúc nhỏ của Hồng Càn Nghị truyền tới.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường cũng cảm nhận được hắn rời khỏi Thiên Cổ Thái giới, tiến vào bên trong một cái thông đạo không gian rất không ổn định.
"Chúng ta đây là muốn đi tới nơi nào?" Thẩm Tường vội vàng hỏi: "Chúng ta là rời khỏi Thiên Cổ Thái giới sao?"
"Đúng vậy, chúng ta sẽ đi tới Vạn Đạo chi thượng, trong tay Hồng Càn nghị có một cái trận bàn, hắn mở ra là thông đạo đi về Vạn Đạo chi thượng, lúc thông đạo mở ra, bởi vì lực lượng không gian ở Vạn Đạo chi thượng quá mức cường đại, cho nên mới sinh ra lực lượng thôn phệ rất mạnh, hút chúng ta vào." Tần Sương nói ra: "Hiện tại chúng ta ngay ở bên trong một cái thông đạo không gian."
"Hồng Càn Nghi đi trước chúng ta, nhưng khi chúng ta đi tới Vạn Đạo chi thượng thì sẽ không gặp được hắn, nếu không phải ta nắm lấy ngươi, tới lúc đó chúng ta cũng sẽ phân tán." Tần Sương ngược lại là vô cùng tỉnh táo, giọng nói của nàng đã trở nên rất bình tĩnh.
"Nhưng ta chưa muốn đi tới Vạn Đạo chi thượng a! Tới lúc đó ta phải như thế nào mới có thể trở về Thiên Cổ Thái giới?" Thẩm Tường trước đó định tấn thăng tới Ngạo Thế Cuồng cảnh hậu kỳ hoặc là đỉnh phong ở bên trong Thiên Cổ Thái giới rồi mới có dự định đi tới Vạn Đạo chi thượng.
Nhưng bây giờ hắn mới chỉ có một đạo Ngạo Thế Cuồng hồn, chỉ là Ngạo Thế Cuồng cảnh sơ kỳ, đi tới Vạn Đạo chi thượng, đều này làm cho hắn rất khó sống.
"Muốn trở về cũng rất dễ dàng." Tần Sương nói ra: "Nhưng đối với ngươi bây giờ mà nói thì lại có chút khó khăn!"
"Tại sao?" Thẩm Tường biểu thị không hiểu: "Các ngươi không phải đều có thể trở về sao?"
"Chúng ta có thể trở về, bởi vì chúng ta có được hai đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn." Tần Sương nói ra: "Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn của chúng ta khác với Ngạo Thế Cuồng hồn bình thường, một đạo Cuồng Chiến hồn của chúng ta tương đương với hai đạo Cuồng hồn của các ngươi, cho nên ngươi muốn trở về thì ít nhất cũng phải ngưng ra ba đạo Ngạo Thế Cuồng hồn mới được."
Đám người Tần Sương những Cuồng Chiến Thần này đều là ngưng ra hai đạo Cuồng Chiến hồn mới có thể trở về, mà Thẩm Tường ngưng ra chỉ là Ngạo Thế Cuồng hồn bình thường, lấy Ngạo Thế Cuồng hồn bình thường, hắn cần ngưng ra ba đạo mới có thể trở về, chuyện này thế nhưng là cần không ít thời gian.
"Được a!" Thẩm Tường thở dài một hơi.
Không bao lâu sau, hắn đi ra từ bên trong thông đạo không gian đen nhánh, hắn nhìn thấy ánh nắng mặt trời, hơn nữa hắn lúc này còn đang cùng Tần Sương rơi xuống.
"Ta vậy mà không bay lên được, hố cha a!" Thẩm Tường vốn muốn trôi nổi, nhưng không có tác dụng gì, hắn lại thử lực lượng không gian một chút cũng không cách nào làm gì.
"Đây là Vạn Đạo chi thượng, rất nhiều pháp tắc đều không thể dùng." Tần Sương biết Thẩm Tường nắm giữ Thời Gian và Không Gian pháp tắc, thế nhưng sau khi đi tới Vạn Đạo chi thượng, những thứ này đều không sử dụng được.
"Vậy chẳng phải ta bị phế bỏ sao?" Vẻ mặt Thẩm Tường trở nên ngây ngốc, đi tới một nơi xa lạ như thế này, thực lực của hắn nhỏ yếu, hơn nữa thủ đoạn bảo vệ tính mạng cũng không thể sử dụng.
"Ngươi muốn sử dụng cũng được, phóng xuất ra một cái lĩnh vực Ngạo Thế của chính mình, ở bên trong lĩnh vực của ngươi là ngươi có thể sử dụng pháp tắc mà ngươi nắm giữ." Tần Sương nắm lấy Thẩm Tường, chỉ thấy toàn thần nào ta tràn ra tử khí, cái này có thể để nàng ta trôi nổi hạ xuống từng chút một.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.