Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là rất hận gia hỏa Hồng Càn Nghị kia, lại đưa hắn tới một nơi như thế này, hắn ở chỗ này thế nhưng là rất khó để mà sinh tồn, hơn nữa kẻ thù của hắn trước đó ở Tử Dương Thần điện trước đó, nhỡ đâu gặp phải thì hắn sẽ gặp rắc rối.
Tần Sương ở chỗ này thế mà cũng không thể bay, nàng ta chỉ có thể kéo theo Thẩm Tường hạ xuống từng chút một.
Lúc đang hạ xuống, Thẩm Tường quan sát hoàn cảnh bên dưới, bên dưới chính là một khu rừng rậm rất lớn.
Cây cối trong rừng rậm rất cao lớn, nhưng cây này đều cô cùng cổ quái, bình thường mà nói, thân cây đại đa số đều là hình trụ tròn, nhưng thân cây ở nơi này lại là hình vuông, mà lá cây thì rất tròn và xanh, nhánh cây cũng đều là những nhánh cây hình vuông, rất là kỳ lạ.
Trên bầu trời chỉ có một cái mặt trời, nhưng mặt trời này trông tương đối lớn, cũng rất oi bức.
"Ngạo Thế Cuồng lực vô cùng nồng đậm đi!" Thẩm Tường cũng chỉ cảm nhận được chỗ tốt này mà thôi, hắn nhìn vào những ngọn núi cao xa xa một chút, các đỉnh núi phát ra những chùm tia chớp màu xanh lam, đó cũng là một cảnh tượng kỳ lạ.
"Đây đúng là một cái nơi quỷ quái." Thẩm Tường đã hạ xuống mặt đất, hắn nhìn thấy những cánh hoa kia đều là hình vuông, nói.
"Ở Vạn Đạo chi thượng thì chính là như vậy, thứ càng quỷ dị hơn ở nơi này chỗ nào cũng có." Tần Sương hít một hơi, sau đó mới ngồi trên mặt đất nghỉ ngơi, đại chiến trước đó, lại thêm nàng ta kéo theo Thẩm Tường hạ xuống thế nhưng là để nàng ta tiêu hao không ít.
"Tần Sương, Tử Dương Thần kiếm thế nhưng là của ta." Thẩm Tường trông thấy Tần Sương nắm chặt lấy Tử Dương Thần kiếm thì nhỏ giọng nói.
Tần Sương đang nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên mở ra đôi con ngươi lạnh lùng vô tình nhìn vào Thẩm Tường, trầm giọng nói: "Tử Dương Thần kiếm ta có thể trả lại cho ngươi, nhưng sống chết của ngươi sau này ta có thể mặc kệ!"
"Được được được, Tử Dương Thần kiếm tạm thời để cho ngươi giữ." Thẩm Tường nhếch miệng: "Ngươi và Tử Dương Thần kiếm đến cùng là có quan hệ gì? Lấy được Tử Dương Thần kiếm giống như có rất nhiều máu gà a, trở nên lợi hại như vậy!"
"Bên trong Tử Dương Thần kiếm phong tồn hai đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn, vốn chính là của ta." Tần Sương nói ra: "Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn ở bên trong đã được ta dung hợp, thanh Tử Dương Thần kiếm này mặc dù cho ngươi thì cũng không còn loại uy lực như trước đó, chỉ có ta mới có thể phát huy ra uy lực của Tử Dương Thần kiếm."
"Tại sao bên trong Tử Dương Thần kiếm lại phong tồn Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn của ngươi?" Thẩm Tường rất tò mò.
"Hừ, ngươi không cần biết quá nhiều." Tần Sương hừ một tiếng, nhắm mắt lại, không nhìn Thẩm Tường nữa.
"Nếu không phải ta, ngươi căn bản không có cơ hội chạm vào Tử Dương Thần kiếm." Thẩm Tường lè lưỡi ra đối với nàng.
"Nếu không phải ngươi, ta chắc chắn có thể giành được Tử Dương Thần kiếm từ chỗ Thái Dương Thần chủ." Tần Sương nói ra: "Tử Dương Thần kiếm vốn là của ta, chỉ có ta mới có tư cách giành được nó, trước đó ngươi cũng đã nhìn thấy, sau khi ta lấy được Tử Dương Thần kiếm thì biến hóa, đây chính là minh chứng!"
"Thôi quên đi, dù sao Tử Dương Thần kiếm đối với ta mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, ta lấy về cũng chỉ để sưu tầm mà thôi." Thẩm Tường phất phất tay: "Hiện tại ta đi tới cái nơi quỷ quái này thì ngươi cần phải bảo vệ ta, tuyệt không thể để cho ta chết!"
"Yên tâm, giữa ngươi và Tử Dương Thần kiếm có một sợi huyết mạch vô hình, ngươi chết, Tử Dương Thần kiếm cũng sẽ bị hủy đi." Đây cũng là lý do vì sao Tần Sương trước đó phải nắm lấy Thẩm Tường, cùng Thẩm Tường đi tới Vạn Đạo chi thượng.
"Còn có loại chuyện này, làm sao ta không biết?" Thẩm Tường nhíu mày, rồi mới hỏi: "Tần Sương, ngươi có biết về Tử Dương Thần điện hay không?"
"Ta đương nhiên biết!" Tần Sương đột nhiên mở to mắt, chỉ có điều ánh mắt không còn lạnh như băng nữa, hơn nữa còn mang theo một chút hồi ức: "Đó là nơi ta lớn lên."
Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy thân phận của Tần Sương rất không đơn giản, nhưng tại sao lại là người của Tần gia?
Đối với chuyện Tử Dương Thần kiếm, Thẩm Tường cũng không muốn nhiều lời, hắn thế nhưng là lấy được không ít Tinh hoàng ở trong đó, nếu như để Tần Sương biết được nói không chừng sẽ bảo hắn giao ra.
"Thanh kiếm kia của ngươi là cho Tinh hoàng vào luyện chế sao?" Tần Sương đột nhiên hỏi.
"Không phải!" Thẩm Tường nhàn nhạt trả lời.
"Đừng hòng lừa ta, trả lời thật đi, ngươi lấy Tinh hoàng ở đâu ra?" Tần Sương nhìn Thẩm Tường nói thì biết, nàng ta vẫn là lần đầu tiên trông thấy Thẩm Tường loại người trong lúc nói dối không nháy mắt.
"Ta nhặt được." Thẩm Tường lại đang nói dối.
Hắn thấy Tần Sương một mặt không tin, bĩu môi nói: "Ngươi muốn biết bí mật của ta? Vậy không có cửa đâu, chính ngươi cũng thần thần bí bí, dựa vào cái gì ta phải nói chuyện của ta cho ngươi?"
Tần Sương biết Tinh hoàng cũng không phải thứ đơn giản, Thẩm Tường có thể lấy được Tinh hoàng thì đây quả thật là để nàng ta tò mò, bởi vì ở trong nhận thức của nàng ta, chỉ có Thái Dương lão tổ cùng với một số gia hỏa rất già mới có thể lấy được Tinh hoàng.
"Tử Dương là một đứa con trai của Thái Dương lão tổ, mà ta là cháu gái của Tử Dương, về sau ta chết đi, hai đạo Ngạo Thế Cuồng Chiến hồn của ta được gia gia của ta tìm tới, hắn luyện vào bên trong thanh kiếm này, ta là sau này chuyển thế mới trở thành người của Tần gia, hiện tại ngươi biết rồi đi." Lúc Tần Sương nói ra đoạn cố sự này, vẻ mặt rất bình tĩnh.
Nhưng cố sự này lại làm cho trong lòng Thẩm Tường nổi lên sóng to gió lớn!
Tần Sương này thế mà lại là cháu gái chuyển thế của Thái Dương lão tổ, hắn âm thầm may mắn bản thân mình trước đó rất thông minh không có nói chuyện ở trong Tử Dương Thần điện ra, bằng không những Tinh hoàng kia chắc chắn sẽ bị truy hồi.
"Thật sao? Ta không tin!" Thẩm Tường thế nhưng là thật tin, từ loại quan hệ thân mật giữa Tử Dương Thần kiếm với nàng kia là có thể nhìn ra.
"Tin hay không thì tùy." Tần Sương lườm hắn một cái, nói: "Ta đã kể chuyện của ta cho ngươi biết, bây giờ tới lượt ngươi!"
"Thái Dương Thần đàn của Thần Thổ Cấm địa là ta phục sinh." Thẩm Tường nói ra: "Những Tinh hoàng kia cũng là ta dùng nửa cái mạng luyện chế ra được, chính là như vậy."
"Nói như thế, Hỏa Chủng Thần trận chắc là được Thái Dương Thần đàn bố trí giúp ngươi đi!" Tần Sương cũng không hoài nghi Thẩm Tường, nàng ta hết sức kinh ngạc: "Không nghĩ tới vậy mà có thể sử dụng Vạn Đạo Thần Thổ tinh luyện chế ra Tinh hoàng, đây chắc chắn phải sử dụng lực lượng thời gian thì mới có thể để cho ngươi hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn như vậy đi."
"Cũng gần như vậy, trên người ta bây giờ không còn Tinh hoàng, Vạn Đạo Thần Thổ tinh thì ở bên trong Thần Thổ Cấm địa, ngươi cũng đừng có ý đồ gì với ta." Trong tay Thẩm Tường còn chín khối Tinh hoàng, hơn nữa còn là loại Tinh hoàng có phẩm chất siêu cao do Thái Dương lão tổ luyện chế ra, một khối bằng hai khối của hắn luyện ra.
Tần Sương cũng không nói thêm gì nữa, nàng ta tự nhiên biết Thẩm Tường không phải gia hỏa bình thường, bằng không cũng sẽ không để cho nàng ta thua.
Thẩm Tường dựa vào trên cành cây hình vuông, ban đầu chỗ này có hơi oi bức, nhưng đột nhiên có một cơn gió mát thổi tới, để hắn cảm thấy hết sức thoải mái, không thể không mở miệng tán thưởng.
"Ở trên Vạn Đạo chi thượng này thật đúng là một nơi quỷ quái, không thể bay, không thể sử dụng lực lượng thời không, đây quả thực là muốn mạng a." Thẩm Tường nói xong, cơn gió mát kia đột nhiên không còn.
"Tiểu Sương Sương, thả ra chút hơi lạnh đi, ta nóng tới rất không thoải mái." Thẩm Tường nhìn về phía Tần Sương bên cạnh mà nói.
Hắn vừa mới nói xong, cơn gió mát kia lại xuất hiện, hắn buồn bực, thầm nói: "Cơn gió quỷ quái này thật là, chợt tới chợt đi, đến cùng là chuyện như thế nào?"
Đột nhiên, mặt đất truyền tới sự rung động yếu ớt, Thẩm Tường giật mình, đột nhiên nhảy dựng lên: "Có động tĩnh!"
"Đúng vậy, là gia hỏa rất khó đối phó!" Tần Sương chậm rãi đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về một cái phương hướng, nắm chặt Tử Dương Thần kiếm, nghiêm túc nói: "Ngươi bảo vệ chính mình cho tốt!"
P/S: Ta thích nào ... chương 4