Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3270 - Chương 3270 - Hồn Hà Thần Tộc

Chương 3270 - Hồn Hà Thần tộc
Chương 3270 - Hồn Hà Thần tộc

Tần Sương thế nhưng là cháu gái của Thái Dương lão tổ, biết được không ít chuyện, những gì Thẩm Tường nói nàng vẫn tương đối tin tưởng.

"Vạn Đạo Thần thổ ở bên trong Thần Thổ Cấm địa đều là gia gia của ta luyện chế ra, có thể nhận ra rất dễ dàng, một khi bị phát hiện, các nhóm chủng tộc ở Vạn Đạo chi thượng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để truy tra nguồn gốc." Tần Sương nói ra: "Bọn họ là không cho phép sự tồn tại của loại Vạn Đạo Thần thổ này, trong mắt bọn họ đây là một loại Vạn Đạo Thần thổ tà ác."

Thẩm Tường nhếch miệng: "Bọn họ chính là ghen ghét, chính bọn họ luyện chế không ra nên không thể để cho người khác tốt."

Tần Sương rất tán thành ý này của Thẩm Tường, gật đầu nói: "Quả thực là như vậy, bọn họ tràn đầy địch ý với gia gia của ta."

"Đúng rồi, ta nghe nói nhân loại ở trên Vạn Đạo chi thượng này không nhiều, có phải thật như vậy không?" Đây là Phong Khả Nhi nói cho Thẩm Tường.

"Nếu như nói nhân loại từ Thần Hoang đi lên, quả thực ít đến thương cảm, ở Vạn Đạo chi thượng, là nhóm các chủng tộc làm chúa tể thế giới, năm đó cường thịnh nhất nơi này chính là Thái Dương Thần tộc!" Tần Sương nói ra: "Vạn Đạo chi thượng là một thế giới vô cùng rộng lớn, nhân loại bình thường rất ít khi so với các đại tộc quần ở đây, bọn họ hình như cũng có được địa bàn của mình, vì không để bị ức hiếp, bọn họ rất đoàn kết với nhau."

"Bọn họ cũng không đủ thực lực, cũng không dám chạy lung tung, cho nên chỉ có thể giam giữ mình ở trong khu vực phạm vi rất nhỏ, không thể nhìn ra thế giới rộng lớn ở Vạn Đạo chi thượng này."

Tần Sương nhìn thấy dòng màu màu xanh làm ở trên mặt đất, nói ra: "Đây là máu của Cuồng Lôi Thần hổ ... nếu nhân loại gặp được Cuồng Lôi Thần hổ, bọn họ bình thường đều đánh không lại."

Thẩm Tường trước đó đã được nghe nói về tình cảnh của nhân loại ở chỗ này, hắn biết Vương Đạo, Vương Đạo nên tính là tương đối mạnh ở chỗ này.

"Bây giờ tộc đàn mạnh nhất là tộc đàn nào?" Thẩm Tường hỏi, Tần Sương trước đó vẫn luôn ở Vạn Đạo chi thượng, nàng ta hiểu tương đối rõ với chuyện ở nơi này.

"Hồn Hà Thần tộc!" Tần Sương nhìn lên bầu trời: "Ngươi chắc là hiểu rõ Ngạo Thế Hồn hà đi ... là sinh linh mà Ngạo Thế Hồn Hà dựng dục ra tới, bọn họ bây giờ là cường đại nhất ở Vạn Đạo chi thượng."

Ở trên Ngạo Thế Hồn hà thế mà có thể dựng dục ra sinh linh! Thẩm Tường tự nhiên hiểu rõ sự lợi hại của Ngạo Thế Hồn hà, Ngạo Thế Cuồng hồn có thể để cho người ta thu hoạch được lực lượng cường đại, Thẩm Tường trước đó đã dung hợp Ngạo Thế Cuồng hồn chính là một thanh kiếm, chỉ có điều hắn chưa từng sử dụng, hắn tới bây giờ từ đầu tới cuối đều không thể khống chế được đạo Ngạo Thế Cuồng hồn này, cho nên hắn mới chậm chạp không đi ngưng đạo Ngạo Thế Cuồng hồn thứ hai.

"Đúng vậy, đám gia hỏa này rất mạnh, gặp phải bọn họ, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút." Tần Sương nói.

Cuồng Lôi Thần hổ đã bị trọng thương, tuy rằng có thể sử dụng tốc độ rất nhanh để chạy trốn, nhưng lại để lại không ít máu, Tần Sương hiếm khi gặp được một con Ngạo Thế Cuồng thú cấp bậc này, hơn nữa còn bị trọng thương, nàng ta chắc chắn sẽ không buông tha.

Đi ra khỏi khu rừng kỳ quái, đằng trước chính là một dãy núi lớn, khí tức Cuồng Lôi Thần hổ cũng càng ngày càng rõ ràng.

"Gia hỏa này thật có thể chạy a." Thẩm Tường sợ hãi than nói, bọn họ thế nhưng là một đường đuổi theo đã rất xa.

Tần Sương nhìn chằm chằm vào một ngọn núi, nói ra: "Ngươi ở chỗ này chờ ta, hơn nữa phải chú ý động tĩnh xung quanh, Cuồng Lôi Thần hổ chắc là ở ngay tại ngọn núi kia."

"Được!" Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, sau đó để cho Lục Đạo Thần kính biến lớn, hắn ngồi vào bên trong, Lục Đạo Thần kính thả ra kết giới có thể có lực phòng ngự rất mạnh.

Tần Sương nhìn thoáng qua Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường, nàng ta cũng không rõ Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường làm bằng cái gì, vậy mà lợi hại như vậy, nàng ta hoài nghi là sử dụng Tinh hoàng, nàng ta cũng chỉ đột nhiên cảm thấy tò mò mà thôi chứ cũng không có hỏi nhiều, lập tức chạy về phía ngọn núi kia.

Thẩm Tường ngồi ở bên trong Lục Đạo Thần kính, nhìn vào bầu trời xanh lam, nói với Phong Khả Nhi: "Tiểu Khả, thật sự không nghĩ tới, ta vậy mà đi tới Vạn Đạo chi thượng như thế này."

"Đúng vậy, ngươi ở đây thế nhưng là có không ít kẻ thù a!" Phong Khả Nhi cười nói: "Đám gia hỏa Đạo tộc kia thế nhưng là hận ngươi tới chết đi được, tận mắt nhìn thấy ngươi lấy đi nhiều Tinh hoàng như vậy."

"Có điều ở chỗ này ta cũng có bằng hữu, Lý Bá, Vương Đạo và Mã Kim Hồng." Thẩm Tường cười nói: "Không biết dùng Lục Đạo Thần kính có thể tìm được bọn họ hay không!"

Lúc ở Thần Hoang hay là ở Thiên Cổ Thái giới, hắn có thể sử dụng Lục Đạo Thần kính đi tìm người quen của mình, hiện tại hắn thử một chút đi tìm Tần Sương ở khoảng cách gần nhất nhưng lại thất bại.

"Đi tới Vạn Đạo chi thượng căn bản không làm được a!" Thẩm Tường cảm thấy rất thất vọng.

"Thẩm Tường, chạy mau!" Tiếng hét lớn của Tần Sương truyền tới từ đằng xa, Thẩm Tường chỉ thấy ở cái phương hướng kia đang có hai người đang đuổi theo Tần Sương, tuy nhiên Tần Sương lại chạy tới một phương hướng khác, cũng không có chạy tới chỗ hắn, đây là vì không muốn dẫn kẻ địch tới.

Tần Sương là đi tìm Cuồng Lôi Thần hổ bị thương, nhưng lại gặp phải hai người, còn là hai gia hỏa rất cường đại, bằng không Tần Sương không có khả năng ngay cả đánh cũng không đánh đã lập tức bỏ chạy.

"Hai người kia giống như rất mạnh a!" Thẩm Tường nhìn ngọn núi vừa rồi Tần Sương chạy đi kia, sau đó sử dụng lực lượng phản ẩn thân, âm thầm tới gần.

Tần Sương đã chạy tới nơi xa, tuy nhiên Thẩm Tường cảm thấy mình muốn đuổi kịp cũng không phải là vấn đề, sau khi hắn tới gần ngọn núi đó, phát hiện một cái hang động.

Cái hang động này được trang trí rất lộng lẫy, sau khi hắn đi vào thì phát hiện Cuồng Lôi Thần hổ nằm trên mặt đất.

"Gia hỏa này chắc chắn là sủng vật nuôi của gia hỏa rất có quyền thế." Thẩm Tường trông thấy trên cổ Cuồng Lôi Thần hổ có một cái vòng cổ, hừ lạnh nói: "Nuôi loại động vật nguy hiểm này thế mà còn để nó chạy loạn khắp nơi, thiếu chút nữa thì giết chết ta."

Thương thế của Cuồng Lôi Thần hổ rất nghiêm trọng, lúc này đã rơi vào hôn mê, Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, đâm một kiếm vào đầu của Cuồng Lôi Thần hổ, giết chết nó, sau đó mang theo thi thể rời đi.

Sau khi Thẩm Tường chạy ra khỏi hang động, vội vàng lần theo khí tức yếu ớt lúc chạy trốn mà Tần Sương để lại đuổi theo, ở loại địa phương này, hắn cũng không thể không có Tần Sương a, Tần Sương nữ nhân này tuy rằng lạnh lùng băng giá, nhưng tốt xấu gì cũng đối xử tốt với hắn, hơn nữa vẻ bề ngoài cũng xinh đẹp.

Thẩm Tường cảm thấy ở cùng một chỗ với nàng là một chuyện rất vui vẻ.

Mấy ngày trôi qua, Thẩm Tường cuối cùng cũng cảm ứng được khí tức của Tần Sương, mà hắn cũng đã đi qua một mảng núi lớn, đi tới một nơi có phong cảnh tuyệt đẹp.

"Ở bên trong ngọn núi kia!" Thẩm Tường trông thấy một ngọn núi ở giữa sông, mà khí tức yếu ớt của Tần Sương từng chút một phát ra từ trong đó.

Nhìn vào mặt sông yên ả, Thẩm Tường có hơi lo lắng, hắn cũng không dám xuống nước, tuy rằng nuốc vô cùng yên ả, có thể trông thấy đáy sông, nhưng hắn đối với thứ ở trên Vạn Đạo chi thượng này đều cảm thấy rất kỳ lạ và không dám chắc.

Ở chỗ này không thể bay, cũng may Lục Đạo Thần kính có thể trôi nổi ở trên mặt nước, chở hắn tiến vào trong ngọn núi nhỏ kia.

Thẩm Tường đi tới dưới ngọn núi nhỏ, trông thấy một cái hang động, sau khi hắn đi vào, khẽ gọi: "Tiểu Sương Sương, ngươi sao rồi?"

"Thẩm Tường!" Tần Sương cảm thấy rất ngoài ý muốn, Thẩm Tường thế mà có thể tìm tới nơi này: "Sao ngươi tới được đây?"

"Ta rất nhớ ngươi, cho nên ta tới!" Thẩm Tường cười hì hì mà nói, hắn đã đi tới cuối hang động, chỉ nhìn thấy Tần Sương tóc tai rối bời, mặt mũi đầy vẻ mệt mỏi.

"Ngươi bị thương rồi?" Thẩm Tường hết sức quan tâm mà hỏi.

Tần Sương lắc đầu, sắc mặt nàng ta lúc này trông không tốt, tuy nhiên từ đó có thể thấy được, nàng ta chắc là trải qua chiến đấu rất kịch liệt.

P/S: Ta thích nào ...

Bình Luận (0)
Comment