Một quyền của Thẩm Tường đánh Tiêu Cừu bay ra ngoài, Tiêu Cừu không hổ là người của Đại Lực tộc, vừa rồi sau khi bị hắn hành hung một trận vậy mà còn có thể mở to mắt hung tợn nhìn chằm chằm hắn.
Ngay vào lúc Tiêu Cừu muốn bò dậy, chỉ nghe thấy Long Tuyết Di hừ một tiếng, bốn cái long trảo màu trắng đột nhiền từ mặt đất xông ra, nắm chặt lấy tay chân của Tiêu Cừu, để hắn nằm im trên mặt đất.
Linh khí bạo ngược phun trào trên bầu trời, cuồng phong gào thét, thi thoảng có một trận kinh lôi nổ vang, giống như là mưa to sắp tới vậy, một số người chỉ cảm thấy đây là trùng hợp, bọn họ không cho rằng Thẩm Tường có thể có được loại lực lượng hô mưa gọi gió kia.
Tuy nhiên những bá chủ chưởng môn kia lại cảm ứng được sức mạnh đang được ngưng tụ nhanh chóng ở trên không trung, bọn họ không nghĩ ra loại võ công cường hãn nào có thể mượn nhờ linh khí thiên địa tụ hợp lại đến làm công kích.
Tiêu Tử Lương cảm thấy không ổn, lúc này hắn mới phát hiện tay chân của Tiêu Cừu kia đều đang bị bốn cái móng vuốt màu trắng xuất hiện từ dưới mặt đất giữ chặt lại.
"Không được!" Tiêu Tử Lương đang định ngăn cản thì chỉ thấy mây đen dày đặc trên bầu trời bùng lên một luồng ánh sáng trắng chói mắt, kèm theo đó là tiếng gào thét của một con Long đang tức giận truyền đến đinh tai nhức óc, trong thiên địa giống như đều bị tiếng long ngâm này bao phủ lại, để cho người ta cảm thấy giống như thể có một con rồng xé rách bầu trời đi xuống nhân gian.
Loại uy thế này ngay cả những bá chủ chưởng môn kia đều bị rung động thật sâu.
"Thiên Long pháp ấn ... Long Nộ Chi Phạt!" Trong đầu Thẩm Tường xuất hiện tiếng hét của Long Tuyết Di, chỉ thấy một con Bạch Long to lớn đột nhiên phá tan mây đen, lao thẳng xuống dưới, chỉ là xuất hiện trong nháy mắt, đầu long kia đột nhiên hướng đâm thẳng vào mặt đất đâm thẳng vào thân thể nhỏ bé kia của Tiêu Cừu.
"Nhanh nhảy lên!" Cổ Đông Thần hét lớn một tiếng.
Bạch Long từ trên trời giáng xuống, nhanh như chớp giật đâm thẳng xuống dưới, sau khi lấy thế nhanh như chớp giật oanh kích thân thể Tiêu Cừu thì chui vào mặt đất, đột nhiên một trận rung động mãnh liệt truyền đến, một cái quảng trường lớn như vậy trong nháy mắt xuất hiện rất nhiều khe hở, những miếng gạch đá vừa to lại dày kia đột nhiên vỡ nát toàn bộ mà quảng trường bây giờ giống như là một cái hồ nhỏ bị va đập dữ dội, bụi và đá nhấc lên tạo thành từng cơn sóng nhỏ.
Bụi tung mù mịt che mất toàn bộ quảng trường, rất nhiều người đều cho dù có thể nhảy vọt lên không trung, tranh khỏi đợt rung chuyển mãnh liệt kia, nhưng khi bọn hắn đáp xuống trên quảng trường thì quảng trường đã có biến hóa long trời lở đất, có nơi nhô lên, giống như là từng gò nùi nhỏ, có nơi xuất hiện rất nhiều vết nứt...trở nên vô cùng thê thảm.
Nhưng chỉ có một chỗ coi như hoàn chỉnh chính là chỗ mà bốn tên Niết Bàn cảnh bày ra kết giới kia, tuy nhiên gạch đá trên mặt đất cũng vỡ nát toàn bộ, Thẩm Tường đứng ở nơi đó thì thở hổn hà hổn hển, hai mắt Tiêu Cừu thì mở ra, hôn mê ở nơi đó.
Lúc này rất nhiều người đều chửi ầm lên, có người thì từ trong bụi đất thật dày leo ra, có người thì phóng thích lực lượng từ sâu dưới mặt đất mà xung kích đi lên, để người bên ngoài biết tới cứu trợ.
Vẻ mặt của Tiêu Tử Lương trở nên vô cùng khó coi, toàn bộ quảng trường bị hủy đi hơn nửa, ánh mắt hắn nhìn Thẩm Tường tràn ngập sát ý, hận không thể lập tức đi tới bóp chết tên Thẩm Tường này, nhưng hắn cũng không dám, hơn nữa cũng không làm được bởi vì Cổ Đông Thần còn đang ở một bên nhìn chằm chằm vào hắn.
Mấy người Đường Dịch Siêu và Nhạc Giang Lâm đều chấn kinh vạn phần, bọn họ đều rất tự tin đối với kết giới của mình, dù sao cũng là bốn người phối hợp với nhau, nhưng quảng trường vẫn bị tàn phá như vậy, trong lòng bọn họ đều âm thầm cao hứng, bởi vì Tiêu Tử Lương phải bối thường rất nhiều.
Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi ở trên tháp cao, từ đầu đến cuối đều được các nàng xem tới rõ ràng, tuy rằng quảng trường bị phá hủy, nhưng Hoa Hương Nguyệt lại rất vui mừng, mặt mũi tràn đầy vẻ hồng hào, nàng ta vừa mới bắt đầu đã cảm thấy khoản bồi thường kia là hoàn toàn không có hy vọng, bởi vì đó là kết giới mà bốn tên võ giả Niết Bàn cảnh cùng nhau bố trí, nàng ta chỉ là muốn Tiêu Tử Lương cam đoan để tránh xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Mà bây giờ chuyện ngoài ý muốn quả thật xuất hiện, hơn nữa còn là một cái ngoài ý muốn rất lớn, toàn bộ quảng trường đều bị hủy diệt, còn là do Thẩm Tường làm ra, đây chính là một triệu vạn tinh thạch a, mà xây lại quảng trường này cũng chỉ hơn mười ngàn vạn mà thôi, Hoa Hương Nguyệt cảm thấy mình kiếm được rất nhiều a, hiện tại nàng ta cảm thấy càng nhìn Thẩm Tường càng cảm thấy thuận mắt, hận không thể lập tức bay xuống ôm lấy Thẩm Tường hôn hắn một phen.
"Ta đã thắng, các ngươi bồi thường cho ta nhanh lên đi!"
Thẩm Tường cũng là sững sờ một trận, bởi vì Thiên Long pháp ấn mà Long Tuyết Di thi triển ra thực sự là quá cường hãn, chủ yếu là năng lượng kia hóa thành một con Bạch Long sau khi xuyên qua thân thể Tiêu Cừu thì bỏ qua kết giới dưới mặt đất, tiến vào sâu trong lòng đất bộc phát ra lực lượng mới dẫn tới toàn bộ quảng trường bị hủy hoại.
Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh vội vàng hạ xuống sau lưng Thẩm Tường, bởi vì Tiêu Tử Lương đã tức giận đến mức toàn thân run rẩy mà phóng xuất ra uy áp kinh khủng.
Hoa Hương Nguyệt cũng vội vàng bay xẹt tới, đứng ở bên cạnh Thẩm Tường, nhàn nhạt nói ra: "Tiêu Tử Lương, ngươi đã nói những gì thì phải giữ lời, quảng trường của ta bây giờ thế nhưng là bị phá hỏng thành như vậy!"
Tiêu Tử Lương bây giờ chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi đang giấu ở trong cổ họng không phun ra được, hắn rất muốn ra tay đánh nhau, không tiếc tất cả tiêu diệt Thẩm Tường, nhưng bây giờ Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh và Hoa Hương Nguyệt đều ở nơi này, hắn xuất thủ thì mấy người Cổ Đông Thần cũng sẽ xuất thủ, đến lúc đó hắn không những không giết chết được Thẩm Tường ngược lại chính mình có khả năng sẽ bị tiêu diệt.
Thẩm Tường mỉm cười, tỏ ra rất rộng lượng nói ra: "Tiếu tiền bối, xin lỗi rồi, tuy rằng quảng trường là ta phá hỏng, nhưng ngươi phải chịu! Như vậy đi, ta chỉ cần mười ngàn vạn tinh thạch của ngươi."
Hoa Hương Nguyệt được bồi thường một triệu vạn tinh thạch, khẳng định sẽ có một phần của hắn, bớt đi mười ngàn vạn tinh thạch thì cũng không tính là gì.
Lúc này đám người Đường Dịch Siêu thi nhau đi tới, đưa cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, sau đó thì vội vàng rời đi, bọn họ lo lắng Tiêu Tử Lương sẽ mượn tiền của bọn họ.
Chân Vũ môn, Thú Vũ môn và Ngạo Kiếm tông tổng cộng bồi thường cho Thẩm Tường năm mươi ngàn vạn tinh thạch, đó là mười vạn viên Chân Nguyên đan! Tuy rằng bọn họ rất khó chịu, nhưng lại không thể không tâm phục khẩu phục, thực lực của Thẩm Tường quá nghịch thiên, hơn nữa phía sau còn có Cổ Đông Thần lại rất mạnh, lần này hắn lại giúp Hoa Hương Nguyệt người chưởng môn của Đan Hương Đào Nguyên này kiếm lời một triệu vạn tinh thạch, Hoa Hương Nguyệt chắc chắn sẽ coi hắn như bảo bối để mà bảo vệ.
Bọn họ cảm thấy nếu như tiếp tục dây dưa với Thẩm Tường, vậy trước khi cơn sóng gió lớn kia đến thì môn phái bọn họ sẽ bị Thái Vũ môn tiêu diệt, bọn họ quyết định vẫn là phát triển thực lực của môn phái mình cho thật tốt để toàn lực ứng đối với cơn sóng góp lớn sắp đến kia, may mắn còn sống sót thì lại tính tiếp.
Trải qua một lần phong ba này, thanh danh của Thẩm Tường lại một lần nữa được đẩy lên đỉnh phong, người trẻ tuổi có loại thực lực kinh khủng này, sau này chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của Thái Vũ môn, mọi người cảm thấy Thẩm Tường có khả năng rất lớn trở thành chưởng môn đời tiếp theo của Thái Vũ môn!
Hoa Hương Nguyệt cũng cho Tiêu Tử Lương thời gian thở một cái, nàng ta lo lắng Tiêu Tử Lương bị tức mà hộc máu chết đi, đến lúc đó một triệu vạn tinh thạch kia của nàng ta coi như ngâm nước nóng.
Tiêu Tử Lương tức thở hổn hển một lát, mới cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, hắn sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên cảm thấy cách nói bị tức mà chết này cũng không có khoa trương. Năm đó hắn bị Hoàng Cẩm Thiên cướp đi chức vị chưởng môn cũng không có kiểu khó chịu như bây giờ mà tất cả những chuyện này đều là do Thẩm Tường tạo ra!
"Ta ... ta bây giờ không có nhiều như vậy, ta chia ra trả lại cho ngươi trong năm mươi năm, hàng năm trả cho ngươi hai mươi ngàn vạn tinh thạch! Trước đó ta cũng không có nói trả cho ngươi trong một lần." Tiêu Diêu Tiên Hải mà Tiêu Tử Lương mới thành lập còn rất non trẻ, hắn cũng biết sóng gió lớn sắp tới, hắn dùng một lần trả hết nợ sẽ chỉ có thể móc sạch Tiêu Diêu Tiên Hải.
Năm mươi năm đối với những bá chủ chưởng môn này mà nói là không đáng kể chút nào, Hoa Hương Nguyệt cũng biết không thể làm quá, dù sao Tiêu Tử Lương người còn ở đó, là chạy không thoát được.
P/S: Ta thích nào... chương 6....Đề nghị mọi người đẩy KP ủng hộ TLT nha.....