Bạch Tử Thiến thế nhưng là cho rằng Thẩm Tường sẽ lập tức ngã xuống, nhưng bây giờ vẫn còn có thể vừa cười vừa nói, điều này làm cho nàng ta khó có thể lý giải được, nàng ta âm thầm cắn răng, thả ra khí độc càng nhiều, nhưng lại không thể rót vào bên trong thân thể Thẩm Tường một chút nào.
Những khí độc màu đen kia mặc dù biết chui vào từ lỗ chân lông, nhưng chẳng mấy chốc lại tràn ra ngoài, có thể thấy được là bị một thứ gì đó bài xích.
"Này, đã nói ta học Trấn Ma thần công, bách độc bất xâm, ngươi còn chưa tin sao?" Thẩm Tường cười hỏi.
Bạch Tử Thiến không tin, giọng nói của nàng ta trở nên lạnh lùng: "Không có khả năng, độc khí của ta có thể trực tiếp phá hủy nhục thân của ngươi, đừng nói như ngươi loại nhục thân nhỏ yếu này, ngay cả Tiên Ma chi thể nhị thập đoạn (20 đoạn) cũng khó mà chống cự loại độc này của ta, có phải người dùng bí pháp gì chống lại hay không?"
Thẩm Tường buông tay ra, cười nói: "Coi như ta dùng bí pháp thì cũng đã chứng minh đọc của ngươi vô dụng với ta, hắc hắc, ngươi nhận thua đi!"
Bạch Tử Thiến còn muốn thử một chút, nhưng ngẫm lại chính mình phóng xuất ra nhiều độc khí như vậy cũng không thể làm gì được Thẩm Tường, cũng chỉ có thể nhận thua, nàng ta quay đầu qua một bên hừ lạnh một tiếng, một mặt không phục.
"Độc của tử câu kia của ngươi như thế nào? Nếu như trúng loại độc này, còn có thể cứu không?" Thẩm Tường nhìn cái móc sắc hiện ra ánh sáng màu tím yêu dị kia, trong lòng âm thầm tò mò, hắn suy đoán vậy khẳng định đó là nơi độc nhất của Bạch Tử Thiến, Thiên Độc chi thể cái gì đó thì hắn không hiểu, nhưng lại biết nữ nhân này là một cái chất độc, hắn muốn thử Trấn Ma kim thân kia một chút xem có phải thật bách độc bất xâm không.
Bạch U U giật mình, vội vàng đi lên phía trước nói ra: "Tử câu kia rất độc, tuy rằng có thể giải nhưng ít nhất sẽ để cho ngươi bị phế bỏ một tháng!"
Bạch Tử Thiến gật đầu nói: "Quả thực như thế, chỗ này của ta có giải dược, coi như ta kịp thời cho ngươi ăn vào thì ngươi cũng phải trừ độc ít nhất là mất một tháng, hơn nữa trong một tháng này ngươi sẽ vô cùng thống khổ."
Vẻ mặt Bạch U U biến đổi, bên trong đôi mắt hiện lên một vệt sợ hãi: "Ta đã từng không cẩn thận bị đâm trúng, ta đã trải qua!"
Thẩm Tường có thể ngăn cản loại khí độc kia cũng đã làm cho Bạch Tử Thiến cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, cho nên nàng cũng có ý định nhận thua, nàng ta cũng không muốn để Thẩm Tường nếm thử độc phía trên tử câu kia, xem ra nàng ta tuy rằng lạnh lùng hung ác nhưng nàng nhìn ra được Thẩm Tường là hy vọng của muội muội, nàng ta cũng không muốn phá hỏng cái hy vọng này.
Vốn là Bạch U U và Bạch Tử Thiến hai tỷ muội này cho là Thẩm Tường sẽ bị độc của tử câu dọa cho sợ, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường lại một mặt hưng phấn nhìn lấy độc câu màu tím kia!
Thẩm Tường vì để cho Bạch Tử Thiến tâm phục khẩu phục, đột nhiên nắm lấy bím tóc mà nàng ta đang buông xuống trước ngực kia, đâm móc sắc màu tím kia vào trên cổ tay của hắn, những gì vừa xảy ra đều khiến cho mỹ nhân lãnh đạm kia không kịp chuẩn bị, các nàng muốn ngăn cản cũng đã chậm.
Bạch Tử Thiến vội vàng lấy ra một viên đan dược màu tím, đưa cho Thẩm Tường: "Nhanh ăn vào, chậm một chút nữa thì thời gian ngươi khôi phục lại càng lâu, loại độc này tuy rằng không phải có thể để người ta lập tức mất mạng, nhưng lại để cho người ta rất thống khổ."
"Đâm vào trong mạch máu, nọc độc đã khuếch tán đến toàn thân!" Bạch Tử Thiến nhíu mày nói, giọng nói rất rốt ruột.
Thẩm Tường cũng không có nhận lấy viên đan dược giải độc kia, hắn chỉ cười nhạt một tiếng: "Độc này của ngươi hình như không tác dụng với ta!"
Cái gì thống khổ Thẩm Tường không sợ nhất, thân thể của hắn ở trong lòng nung luyện qua, luyện qua ở Tiên Ma đàm, lại bị sư phụ lão già điên kia của hắn tra tấ qua, hắn đối mặt thống khổ cũng chỉ là chuyện bình thường như ăn bữa cơm, cho nên hắn mới dám đi nếm thử.
"Cái gì! Không tác dụng? Ngươi có cảm thấy thân thể rất lạnh hay không? Toàn thân giống như là bị rất nhiều băng châm xuyên thấu qua bao gồm cả đầu?" Bạch Tử Thiến hơi sững sờ, vội vàng hỏi.
Bạch U U cũng là một mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn lấy Thẩm Tường, nàng ta trước đó nghe Thẩm Tường nói Trấn Ma kim thân là bách độc bất xâm, nhưng nàng đối với độc câu của tỷ tỷ mình thì cũng vô cùng tin tưởng, loại độc kia thế nhưng là ngay cả người của Thiên giới cũng phải sợ hãi chớ nói chi Thẩm Tường cái người này chỉ có thực lực Chân Võ cảnh.
Thẩm Tường nhếch miệng cười nói: "Không tác dụng, không tin ta lại đâm cho ngươi xem một lần nữa!"
Cứ như vậy, Thẩm Tường ở trước một đôi tỷ muội mỹ nhân lạnh lùng đang trợn mắt nhìn hắn, lại cầm lấy độc câu (móc sắc có độc) màu tím ở phần đuôi bím tóc đâm vào bên trong cổ tay mình, hơn nữa lần này còn đâm vào sâu hơn, còn dừng lại ở bên trong thật lâu.
Nếu như không phải là vì để cho Bạch Tử Thiến này tâm phục khẩu phục, Thẩm Tường mới không làm loại chuyện tự ngược đãi bản thân mình, hiện tại hắn thế nhưng là rút Huyền Vũ Kim Cương giáp đi, để độc câu kia đâm vào trong máu thịt, tuy nhiên hắn vẫn là không cảm nhận được cái gì.
Sau khi Thẩm Tường rút độc câu ra, còn lau sạch sẽ độc câu kia, còn vuốt vuốt, một chút việc đều không có, hành động này để đôi tỷ muội kia cả kinh nói không nên lời.
"Có phải là độc câu màu tím của ngươi không có độc nữa hay không?" Bạch U U hít thật sâu một hơi rồi hỏi.
"Có độc, không tin ngươi thử một chút!" Bạch Tử Thiến bây giờ thế nhưng là hoàn toàn tin tưởng Thẩm Tường có năng lực bách độc bất xâm, nàng ta hừ lạnh một tiếng, giật bím tóc của mình trở về, giữa thiên địa ngoại trừ nàng ta ra, Thẩm Tường thế nhưng là người đầu tiên thưởng thức độc câu của nàng như vậy.
Thẩm Tường cười nói: "Hiện tại ngươi đã tâm phục khẩu phục chưa?"
"Ngươi muốn ta làm gì cứ nói đi, coi như để cho ta chết, ta cũng đáp ứng." Bạch Tử Thiến lạnh lùng nói, trên gương mặt lạnh lùng kia không có một chút gợn sóng nào, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc, lại có nữ nhân thẳng thắn như vậy.
"Tiểu bại hoại, nàng ta thế nhưng là tỷ tỷ của ta! Ngươi xem đó mà làm đi!" Bạch U U trừng mắt liếc hắn một cái, điều này làm cho tâm tư kia của Thẩm Tường ngo ngoe muốn động lập tức vỡ vụn.
Thẩm Tường khe khẽ thở dài, vừa rồi hắn dùng lực lượng rất lớn để sờ soạng con thỏ lớn của người ta, cũng coi như chiếm tiện nghi rất lớn của người ta rồi.
"Như vậy đi, sau này ngươi phải gọi U U tỷ là muội muôi." Sau đó hắn lại nhìn về phía Bạch U U nói ra: "U U tỷ tỷ cũng phải gọi nàng ta là tỷ tỷ, như vậy mới giống như người thân đi! Thật không hiểu rõ các ngươi ra làm sao."
Thẩm Tường trông thấy hai nữ tử này đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn nhau, hắn thúc giục nói: "Chuyện này rất khó sao? U U tỷ, điều kiện này của ta thế nhưng là rất là nhẹ nhàng nha."
Bạch Tử Thiến thở dài một cái, thâm tình nhìn lấy Bạch U U, nhẹ nhàng nói: "Muội ... muội muội!"
Ở trong chớp mắt ấy, đôi mắt Bạch U U ẩm ướt, hai hàng nước mắt trượt xuống, nhào vào trong ngực Bạch Tử Thiến, khóc sụt sùi nói: "Tỷ tỷ!"
Bạch Tử Thiến cũng khóc, nàng ta ôm Bạch U U thật chặt, hai nữ nhân này ôm nhau khóc không thành tiếng, điều này làm cho Thẩm Tường khó có thể lý giải được, bởi vì hắn cảm thấy đây chẳng qua chỉ là cách xưng hô bình thường nhất.
Tô Mị Dao trong giới chỉ cười nói: "Tiểu bại hoại, vẫn đúng là chỉ có ngươi! Làm rất tốt!"
Thẩm Tường cười nói: "Có ban thưởng sao? Hôn môi với ta hoặc là tắm rửa với ta chẳng hạn."
"Phi!"
"Vì sao các nàng lại như vậy?" Thẩm Tường nghi hoặc mà hỏi.
"Ngươi nhìn tính cách các nàng thì biết, các nàng tử nhỏ lớn lên ở trong hoàn cảnh rất tàn khốc, cha của các nàng tuy rằng rất lợi hại nhưng lại có rất nhiều thê tử, chí ít có hơn trăm người, số lượng con thì không cần phải nói, các nàng là cùng một người mẹ sinh ra, vừa ra đời thì đã không được nhìn thấy mẹ của các nàng, đều bị ném tới một chỗ tiếp nhận tu hành tàn khốc."
"Mẹ của các nàng chắc là có thể chất hàn băng, cho nên trên người bọn họ đều có chí âm thần mạch, đều là hai cái! Vì để cho các nàng biến thành nữ ma đầu ác độc âm tàn, các nàng tử nhỏ đã không thể xưng hô với nhau là tỷ muội, chỉ có thể gọi danh tự hoặc là danh hào của nhau. Không cho phép được có tình cảm, tuy nhiên các nàng cuối cùng vẫn gặp được mẹ của các nàng, mẹ của các nàng thực lực rất mạnh, âm thầm tiếp xúc với các nàng một đoạn thời gian, ở trong cơ thể các nàng gieo xuống mầm mống lương thiện, cho nên bọn họ không giống với các huynh đệ tỷ muội khác."
Thẩm Tường không nghĩ tới vậy mà lại có loại người cha này, coi con cái của mình như công cụ đến để bối dưỡng! Điều này làm cho hắn cảm thấy tức giận.
"Hoàn cảnh nơi đó rất tàn khốc, cho dù có được tư chất tốt nhất cũng rất dễ bị giết chết, hơn nữa giết chết chính mình thường thường đều là những người thân chảy trong mình cùng một dòng máu!" Giọng nói của Tô Mị Dao cũng trở nên tức giận.
"Cuối cùng thì sao?" Thẩm Tường muốn biết về chuyện của Bạch U U nhiều một chút.
"Cuối cùng mẹ của các nàng bị giết chết, là bị một nữ nhân giết chết! Lúc đó Phụ thân của các nàng chết đi ở trong tam giới đại chiến..." Tô Mị Dao không nói tiếp nữa, nàng ta phát hiện chính mình đã nói quá nhiều rồi.
P/S: Ta thích nào... chương 4... ai có kim phiếu đẩy mình với :D