Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 346 - Chương 346 - Nụ Cười Khó Có Được

Chương 346 - Nụ cười khó có được
Chương 346 - Nụ cười khó có được

Tô Mị Dao không nói tiếp nữa, nhưng Thẩm Tường lại đạt được một tin tức rất mấu chốt, Bach U U và Tô Mị Dao đều là người đã trải qua trận tam giới đại chiến ở mười vạn năm trước kia, nói rõ thực lực của các nàng rất khủng bố, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn.

Thẩm Tường không ngốc, chẳng mấy chốc đã có thể nghĩ đến một số thứ, lúc trước người dẫn Bạch U U và Tô Mị Dao vào phía dưới Tiên Ma nhai, rất có thể chính là nữ nhân sát hại mẹ của Bạch U U!

Tuy nhiên nữ nhân kia bởi vì nguyên nhân huyết khế, cũng không có giết chết Tô Mị Dao và Bạch U U, chỉ là lột đi y phục của các nàng, lấy đi mọi thứ của các nàng, đánh các nàng thành trọng thương!

"Chớ suy nghĩ quá nhiều, trước mắt ngươi phải đối mặt chính là trận sóng gió lớn kia đã nhanh sắp tới, đó cũng không phải là trò đùa!" Tô Mị Dao nhẹ nhàng thở dài.

Hai người Bạch U U và Bạch Tử Thiến ôm nhau thật lâu, cũng khóc đủ rồi, các nàng đều rất cảm kích mà nhìn lấy Thẩm Tường.

"Không cần phải như thế, U U tỷ là đại ân nhân của ta, không có nàng thì không có ta ngày hôm nay!" Thẩm Tường phất tay nói.

"Tỷ, tiếp theo tỷ có tính toán gì không?" Bạch U U hỏi.

"Trở về, tam giới đại chiến sắp bắt đầu đi! Ta thế nhưng là bị phong ấn mười vạn năm, ta phải nhanh chóng trở về khôi phục nguyên khí, lần trước ta đã bỏ qua, lần này không thể lại bỏ lỡ! Đám người Yêu giới kia ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho bọn họ." Bạch Tử Thiến hung tợn nói.

Bị phong ấn mười vạn năm! Thẩm Tường đoán chừng là năm đó lúc Trấn Ma thần công hạ xuống thì nàng ta đã được đặt ở nơi này.

"Tử Thiến tỷ, năm đó là ai đè ngươi ở phía dưới? Lúc ta học tập Trấn Ma thần công, thế nhưng là nhắc nhở ta đập nát bia đá kia, cho nên khi đó ngươi mới có thể đi ra ngoài." Thẩm Tường không thể không liếc bộ ngực của Bạch Tử Thiến, vừa rồi thế nhưng là hắn được mạnh mẽ bóp một cái thật đã tay.

Nghĩ đến chuyện này, Bạch Tử Thiến lập tức tức giận, tuy nhiên nàng ta biết Thẩm Tường làm người không tồi, cũng thực sự là ân nhân của nàng, còn để cho nàng và muội muội của mình phá tan rào cản kia chân chính nhận nhau!

"Ta không biết tên kia là ai, ta chỉ biết là Trấn Ma thần công xuất từ tay của hắn, bởi vì ta đã từng bị người có được Trấn Ma thần công đánh bại qua, cho nên ta mới đi tìm tới hắn, đòi hỏi Trấn Ma thần công, muốn nhìn xem một chút đến cùng là vì sao ta lại thua!" Bạch Tử Thiến nói tới chỗ này thì một mặt tức giận, nhưng bên trong ánh mắt lại hiện ra một chút sợ hãi.

"Tân kia chỉ dùng một cái ngón tay đã đánh bại ta, ta đáp ứng điều kiện của hắn, bị phong ấ ở bên trong khối bia đá khổng lồ này, cho tới hôm nay mới đi ra được!"

Một cái ngón tay đã đánh bại được Bạch Tử Thiến, người này khẳng định lợi hại đến mức nguy hiểm, ngay cả Long Tuyết Di cũng cảm thấy kinh ngạc.

"Có người, đó là con Song Đầu trùng kia." Long Tuyết Di chán ghét nói.

Song Đầu Xà Yêu kia thế nhưng là rất mạnh, Thẩm Tường vội vàng nói cho Bạch Tử Thiến: "Song Đầu Xà Yêu kia tới, vừa rồi nơi này xảy ra rất nhiều động tĩnh đã đưa cái tên này tới."

"Song Đầu Xà Yêu? Ta có thể giải quyết, sau khi giải quyết tên kia thì ta sẽ trở về!" Bạch Tử Thiến không thèm để ý.

Thẩm Tường trông thấy Bạch Tử Thiến tự tin như vậy cũng thở dài một hơi: "Tử Thiến tỷ ngươi chẳng những có vóc người xinh đẹp, còn lợi hại như thế, lần này thì vất vả ngươi rồi!"

Bạch Tử Thiến tuy rằng khẽ hừ một tiếng, nhưng lời nói lấy lòng của Thẩm Tường đối với nàng nàng cũng cảm thấy rất dễ chịu, ít ra trong ấn tượng của nàng, Thẩm Tường là người đầu tiên nói với nàng loại lời này, bình thường những người khác nhìn thấy nàng ta không phái tránh xa ba trường thì chính là ra tay đánh nhau với nàng, hoặc là không dám ngẩng đầu lên để nói chuyện.

Hiện tại nàng ta biết tại sao Bạch U U lại đặt nhiều hy vọng vào trên người Thẩm Tường, bởi vì ngay cả nàng cũng cảm thấy Thẩm Tường này có một loại sức hấp dẫn hiếm có không giống như bình thường.

"Tử Thiến tỷ ngươi muốn trở về chỗ nào? Không ở nơi này thêm mấy ngày nữa sao?" Thẩm Tường bước tới, kéo lấy tay ngọc của Bạch Tử Thiến lắc lắc: "Ở thêm mấy ngày, chơi với U U tỷ!"

"Không được, thời gian của ta rất là cấp bách! Ta không có đoán sai, yêu tinh họ Tô kia chắc chắn là ở bên cạnh nàng, các nàng thế nhưng là như hình với bóng." Bạch Tử Thiến nói, hất tay của Thẩm Tường ra, nàng ta không nghĩ tới lại có nam nhân chủ động kéo lấy tay của nàng, điều này làm cho nàng ta cảm thấy có một loại cảm giác khác thường.

Thẩm Tường rất hiếu kỳ tại sao Tô Mị Dao không ra nhìn bằng hữu lâu năm này một chút, thế mà vùi ở bên trong.

Thời gian của Bạch Tử Thiến quả thực rất gấp, nàng ta nhẹ nhàng vung tay lên, ngay ở phía trước đánh ra một cái hang lớn, hơn nữa còn không phát ra một chút rung động nào, ngay cả một chút đá vụn cũng không nhìn thấy, Thẩm Tường bị loại lực lượng này làm cho sợ ngây người, hắn nghi ngờ ngay cả Cổ Đông Thần cũng không làm được.

Một cái hang lớn được mở ra, mấy người Thẩm Tường chỉ thấy bên ngoài có đầy một đám nửa người nửa yêu, điều này làm cho Bạch Tử Thiến nhìn thấy mà khẽ chau mày: "Yêu giới chơi đùa vẫn là xấu như vậy, đi chết đi!"

Trong khi nói chuyện, giọng nói lạnh lùng của nàng ta biến ảo khôn lường phóng xuất ra từng đợt sóng âm, chấn động không gian, như thể từng lớp từng lớp nước, hướng phía trước bồng bềnh mà qua.

Thẩm Tường chỉ cảm thấy không gian trước mặt dường như bị bẻ cong, đó là còn chưa tính vô số Ác yêu kia bị chia cắt thành nhiều mảnh nhỏ trong không gian gợn sóng, ngay cả tiếng kêu còn chưa kịp phát ra thì đã chết.

Chỉ trong nháy mắt, Ác yêu trước mặt đã bị Bạch Tử Thiến giết chết toàn bộ, cái này dọa đến cái mồm của Thẩm Tường ngoác lên, không tự chủ được nắm lấy tay ngọc của Bạch U U, hắn cảm thấy rất sợ hãi.

Còn đứng ở phía trước chỉ còn có Song Đầu Xà Yêu kia, hai cái khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn lại tràn đầy vẻ sợ hãi, toàn thân hắn đều là vết máu, tuy rằng hắn may mắn còn sống sót, thân thể lớn vẫn là bị cỗ lực lượng kia làm cho nứt ra.

Bạch Tử Thiên nhìn thấy bộ dáng một mặt hoảng sợ của Thẩm Tường thì trong lòng cảm thấy rất thống khoái, chỉ thấy nàng ta lóe lên biến mất, đi tới sau lưng Song Đầu Xà Yêu kia, ở trên một đôi bàn tay ngọc kai tràn ra từng đợt khí màu tím đánh về phía gáy của hai cái đầu con Song Đầu Yêu Xà kia.

Sau khi hai cái đầu bị đánh trúng thì lập tức phun ra dòng máu màu tím, cùng lúc đó, tử câu của Bạch Tử Thiến tràn ra, xuyên thấu lồng ngực của Song Đầu Xà Yêu.

Chỉ thấy Song Đầu Xà Yêu kia lập tức ngã xuống mặt đất, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, thấy để cho người ta phải rùng mình.

"Độc của ta còn có tác dụng!" Bạch Tử Thiến đã chứng minh độc của mình vẫn còn, sau đó đánh ra một chưởng về phía Song Đầu Xà Yêu kia, đánh cho đến nỗi ngay cả một chút cặn bã cũng không còn.

Thực lực của Song Đầu Xà Yêu ít nhất là Niết Bàn cảnh, nhưng lại bị Bạch Tử Thiến giết chết một cách dễ dàng, loại rời đi này để Thẩm Tường nhìn thấy mà phát khiếp.

"U U tỷ, tỷ tỷ ngươi thật mạnh!"

Thẩm Tường buông lỏng tay Bạch U U ra, điều này làm cho Bạch U U nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, nàng ta nhìn nơi tay ngọc của mình bị Thẩm Tường nắm, hừ nhẹ nói: "Thật vô dụng, chút lực lượng ấy chỉ là một góc băng sơn của tỷ tỷ ấy."

Bạch Tử Thiến lóe lên đã đi tới bên cạnh Bạch U U, nàng ta lạnh lùng nhìn lấy Thẩm Tường: "Nếu như ngươi dám bắt nạt muội muội của ta, ta nhất định sẽ lột da của ngươi ra!"

Bạch Tử Thiến uy hiếp Thẩm Tường xong thì ôn nhu mà nhìn lấy Bạch U U, sau đó ôm Bạch U U thật chặt lại, ôn nhu nói: "Muội muội, tỷ tỷ phải đi, ta ở lại đây thì lực lượng sẽ bị hạn chế, hơn nữa lực lượng lại còn bị suy yếu, chỉ sợ tam giới đại chiến chưa đến thì ta đã trở thành phế nhân, xin muội thứ lỗi cho ta không thể ở lại nơi này với muội!"

Bạch U U nói khẽ: "Tỷ, không sao cả, ta có bằng hữu ở cùng ta, sống lâu như vậy, nhưng trong khoảng thời gian này là thời gian mà ta vui vẻ nhất, ta bây giờ mới biết ý nghĩa của sinh mệnh, tỷ không cần lo lắng cho ta!"

Bạch U U nhìn lấy Thẩm Tường, mỉm cười đối với Thẩm Tường, lộ ra nụ cười xinh đẹp tuyệt luân, Thẩm Tường cảm thấy hắn tới đây thu hoạch được lớn nhất chính là có thể nhìn thấy nụ cười này của nàng ta, đây là một nụ cười xinh đẹp yêu quý sinh mệnh, đối với trương lai chan chứa cảm xúc mãnh liệt!

Thẩm Tường cảm thấy Bạch U U bây giờ đã không cần tán Vô Tình ma công kia, bởi vì thất tình lục dục bây giờ của nàng đã hoàn toàn in dấu ở trong linh hồn của nàng.

Thẩm Tường cũng mỉm cười đối với nàng, đây là nụ cười rất vui vẻ, nụ cười vui vẻ đến từ sâu trong nội tâm, Tô Mị Dao và Long Tuyết Di cũng là như thế.

P/S: Ta thích nào... chương 5

Bình Luận (0)
Comment