Cổ Đông Thần cười nói: "Cũng đúng, ta là tới nói cho sư thúc biết, những lão gia hỏa như chúng ta vừa mới từ Thập Vạn Ma sơn trở về, quả đúng như những gì sư thúc nói, chỗ đó quả thật có một vết nứt, hơn nữa còn có rất nhiều tiểu Ác yêu tới."
"Nói như vậy đại trận bên ngoài Thập Vạn Ma sơn kia đã mất tác dụng?" Thẩm Tường không nghĩ tới sẽ mất đi tác dụng nhanh như vậy.
"Đúng vậy, chúng ta thế nhưng là canh giữ ở bên ngoài rất lâu! Khe hở kia khá lớn, tuy nhiên lại phóng xuất ra một loại lực lượng kỳ quái ngăn cản một số Ác yêu cường đại của Yêu giới tới, nhưng tiểu Ác yêu tới lại nhiều đến dọa người, chúng ta giết mấy ngày đều giết không hết."
Cổ Đông Thần một mặt bất đắc dĩ: "Cho nên chúng ta đành phải trở về, chờ đợi cường giả đại lục khác đến, liên thủ phong bế cái khe hở kia, bằng không Thập Vạn Ma sơn sẽ bị những con tiểu Ác yêu đông nghìn nghịt kia chiếm hết chỗ!"
"Những Ác yêu kia đều ở bên trong Thập Vạn Ma sơn mà không ra sao?" Thẩm Tường thế nhưng là được chứng kiến cảnh tượng tiểu Ác yêu tụ tập lại một chỗ lít nha lít nhít đông nghìn nghịt, hắn âm thầm khinh bỉ thực lực mấy người Cổ Đông Thần, vậy mà giết mấy ngày cũng không xông, ngày đó Bạch Tử Thiến thế nhưng là một chiêu đã giải quyết toàn bộ.
Cổ Đông Thần cau mày nói: "Tạm thời sẽ không đi ra, bởi vì bọn chúng vừa mới tới, giống như nguyên khí đại thương, đang hấp thu ma khí bên trong Thập Vạn Ma sơn đến khôi phục lại, cho nên chúng ta phải ngăn cái khe hở kia lại nhanh một chút."
Mấy tên bá chủ chưởng môn lợi hại giết mấy ngày cũng giết không hết những con Ác yêu kia, có thể thấy được những con Ác yêu kia tới rất nhiều, hơn nữa chết lại tới, vô cùng vô tận a.
Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng: "Tiểu mao đầu, ngươi đến tìm ta chính là muốn nói chuyện này cho ta nghe sao?"
Cổ Đông Thần mỉm cười, có chút xấu hổ mà nói ra: "Đương nhiên là vậy, tuy rằng còn có một việc nhỏ hy vọng tiểu sư thúc giúp một tay, sư thúc chắc phải biết có rất nhiều chưởng môn lợi hại từ hải ngoại đường xa mà đến, mang theo rất nhiều đệ tử đắc ý của mình tới, bọn họ không chỉ là tới tham gia đại hội anh hùng, đồng thời cũng là đến để khoe khoang!"
Thẩm Tường cười lạnh.
"Những tên kia đều có quan hệ rất tốt với Tiêu Tử Lương, rất có thể là lúc Tiêu Tử Lương chu du từng cái đại lục đã lôi kéo quan hệ tới, bọn họ đều bị Tiêu Tử Lương kích động, để đệ tử bọn hắn liên tiếp khiêu chiến đệ tử Thái Vũ môn chúng ta, phần lớn đệ tử Thái Vũ môn chúng ta đều đi ứng chiến, tuy rằng có thua có thắng, nhưng thắng chiếm đại đa số."
Thẩm Tường bĩu môi nói: "Chết đến nơi rồi còn khoe với chẳng khoang, còn ngươi là bảo ta xuất chiến để cho ngươi thêm chút thể diện chứ gì?"
Cổ Đông Thần cười thầm: "Dĩ nhiên không phải mà là làm vẻ vang cho toàn bộ Thái Vũ môn!"
Thẩm Tường xì một tiếng tỏ vẻ khinh thường: "Tiểu mao đầu, nếu như ta là ngươi, ta hạ lệnh không được ứng chiến, hiện tại thế nhưng là lúc lửa cháy sém đến lông mày rồi mà còn thích sĩ diện như thế, hay là ta để cho sư phụ ta rời núi, đập từng cái tên chưởng môn phách lối kia trở về đại lục của bọn họ đi, xem bọn họ còn phách lối cái nỗi gì."
Mời Hoàng Cẩm Thiên đi ra? Đây sẽ chính là thiên hạ đại loạn, điều này làm cho Cổ Đông Thần rùng mình một cái.
Trông thấy mặt mũi Cổ Đông Thần hiện ra vẻ ủ rũ, Thẩm Tường người làm sư thúc này đương nhiên sẽ đến cứu vãn một chút thể diện cho sư điệt của mình, nhưng hắn lại không muốn xuất chiến.
"Tiểu mao đầu, ngươi không phải là muốn khoe khoang một chút sao? Cái này thì dễ, những gia hỏa kia từ hải ngoại mà tới có phải là cũng rất thiếu Trúc Cơ đan hay không?" Thẩm Tường cười nói, đôi mắt lóe ra vẻ giảo hoạt, thấy vậy Cổ Đông Thần hãi hùng khiếp vía, hắn biết mình gặp phải xui xẻo
Cổ Đông Thần gật nhẹ đầu: "Từ xưa đến nay, Trúc Cơ đan ở bên trong Phàm Võ giới đều rất thiếu."
"Trong tay ta có tám mươi viên Trúc Cơ đan, ta bán cho ngươi toàn bộ! Sau đó ngươi lấy ra khoe khoang ở trước mặt bọn họ một chút, như vậy sẽ để cho ngươi rất sảng khoái." Thẩm Tường cười nói.
Quả thực sẽ rất sảng khoái, Cổ Đông Thần thử nghĩ cũng đã cảm thấy sảng khoái, nhưng vấn đề là hắn phải mua lại những Trúc Cơ đan kia, hắn nghĩ mãi mà không hiểu tại sao Thẩm Tường lại có Trúc Cơ đan nhiều như thể củ lạc vậy, thoáng cái chính là hơn mấy chục viên, bình thường mấy viên đều rất ít gặp.
"Tiểu sư thúc, sư thúc cho ta mượn khoe khoang một chút cũng được a? Cái này có thể để người khác biết được nội tình của Thái Vũ môn chúng ta, đến lúc đó ta sẽ trả lại cho sư thúc." Cổ Đông Thần cười nói, nếu nói mua lại thì hắn chắc chắn không, bởi vì Thẩm Tường chắc chắn sẽ cho hắn nhảy vào hố.
Thẩm Tường mỉm cười lắc đầu: "Nhưng ta có thể cho ngươi thuê, một ngày một trăm vạn tinh thạch."
Cổ Đông Thần âm thầm mắng chửi trong lòng, một trăm vạn tinh thạch đối với hắn mà nói thì không đáng kể chút nào, nhưng hắn lại là một tên rất hẹp hòi, mặc kệ là bao nhiêu thì hắn đều sẽ cảm thấy đau lòng.
"Vì vinh quang của Thái Vũ môn, tiểu mao đầu ngươi hy sinh một chút đi!" Thẩm Tường cười nói.
"Được, lấy ra!" Cổ Đông Thần cắn răng một cái, dứt khoát hạ quyết tâm, lần sau không tìm đến Thẩm Tường để hợp tác nữa, người tiểu sư thúc này từ sau khi phát hiện hắn là một tên lắm tiền thì nghĩ đủ các loại biện phá đến lừa tinh thạch của hắn.
Thẩm Tường lấy ra một cái hộp ngọc tương đối lớn, bên trong chất đống rất nhiều đan dược tỏa ra ánh sáng xanh, đây là tám mươi viên Trúc Cơ đan, tuy rằng thoạt nhìn như là rất nhiều hạt đậu phát sáng, nhưng lại để cho người ta cảm thấy một loại rung động, dù sao nhiều Trúc Cơ đan như vậy thế nhưng là vô cùng hiếm có!
"Đáng giá!" Đôi mắt Cổ Đông Thần sáng trưng lên nhìn lấy tình huống lóe mắt kia, nhìn lấy những Trúc Cơ đan như thể là Lục Bảo thạch này, hắn tán thưởng một tiếng, đậy nắp hộp ngọc này lại, vội vàng rời đi.
Sau khi Thẩm Tường tiễn Cổ Đông Thần rời đi thì cười nói: "Một ngày một trăm vạn tinh thạch, ta trốn tới nửa năm một năm, mỗi ngày có thu nhập một trăm vạn tinh thạch, đáng giá a!"
Nếu như Cổ Đông Thần biết ngay từ đầu Thẩm Tường đã có ý nghĩ này thì có đánh chết hắn cũng không làm khoản giao dịch này.
"Tiểu bại hoại, ngươi quả nhiên đủ xấu, hắn thế nhưng là sư điệt của ngươi a!" Tô Mị Dao cười duyên nói.
"Sợ cái gì, làm trưởng bối, ta đương nhiên phải xen vào quản giáo dạy dỗ hắn, để hắn nhớ lâu một chút, ai bảo hắn thích thể diện như vậy!" Thẩm Tường cười nói, tiếp tục làm việc của hắn.
Mười ngày đi qua, Thẩm Tường đều ở bên trong mật thất, hắn biết Ngô Thiên Thiên từng tới, hắn suy đoán là Cổ Đông Thần bảo Ngô Thiên Thiên tới tìm hắn, nhưng hắn chính là cố ý trốn đi, thời gian càng dài, hắn đạt được càng nhiều tinh thạch.
Hai tháng, mỗi ngày Thẩm Tường đều đang chăm sóc những dược liệu kia, tiểu dược viên này của hắn tuy nhỏ nhưng linh dược bên trong thì lại rất trân quý, Bạch Ngọc Liên tử, chủ dược tài của Tiểu Hoàn đan, cây Cửu Dương Liệt Diễm quả, cây Thanh Huyền quả ..., đây đều là chủng loại rất hiếm có, chỉ cần là Luyện đan sư nhìn thấy thì đều sẽ bị sợ đến nhảy dựng lên, mong muốn chết cũng phải chết ở nơi này.
Thẩm Tường phát hiện ra một chuyện rất để cho người ta ngạc nhiên, chính là thổ nhưỡng ở nơi này sau khi hút Hoàng Kim Long tiên vào trong một thời gian dài thì đã sinh ra biến dị, có thể để cho tốc độ linh dược sinh trưởng tăng tốc rất nhiều, hơn nữa bản thân còn hấp thu lượng lớn linh khí vào.
"Không nghĩ tới đổ vào mà lại ra một mảng lớn linh điền!" Thẩm Tường hưng phấn nói, hắn bây giờ thế nhưng là trồng ra rất nhiều dược liệu luyện chế Ngũ Hành Chân Nguyên đan, tổng cộngh có hơn mười phần, hắn luyện chế ra mười hai lô, thất bại hai lần, điều này làm cho hắn có chút đau lòng, tuy nhiên hắn coi như hài lòng.
"Hiện tại ta có một trăm năm mươi viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan!"
Thẩm Tường nhìn thấy những viên đan dược trong suốt này mà nở ra nụ cười đắc ý, những ngày vừa qua mỗi ngày hắn đều là chăm sóc linh dược một chút, sau đó là luyện chế đan dược một chút, luyện công một chút, tâm sự với Long Tuyết Di, Tô Mị Dao còn có Bạch U U một chút, loại thời gian an nhàn này để hắn trôi qua vô cùng thoải mái.
"Nên đi thu sổ sách!" Thẩm Tường cười hắc hắc, đi mở cửa Thái Đan vương viện ra, chỉ thấy Cổ Đông Thần với vẻ mặt méo mó đứng ở trước cổng, cũng chỉ có loại người như Thẩm Tường mới dám làm việc nhẫn tâm như thế đối với chưởng môn Thái Vũ môn này!
"Tiểu sư thúc, ta biết sai rồi!" Trên khuôn mặt anh tuấn kia của Cổ Đông Thần tràn đầy vẻ khổ sở, hắn đương nhiên biết đây là Thẩm Tường cố ý trừng phạt hắn.
P/S: Ta thích nào... chương 3