Trông thấy Tiêu Cừu nhận thua, Thẩm Tường mỉm cười, đi tới.
Tiêu Cừu nằm ngửa tịa mặt đất, hắn bị trọng thương, tuy rằng có thể thức tỉnh lực lượng, nhưng lực lượng này lại ở trong nháy mắt kia lại bị Lôi Đình trảm của Thẩm Tường đánh tan.
Thẩm Tường lấy ra một mảnh Địa Ngục Linh Chi nhỏ, bóp miệng nhỏ của Tiêu Cừu, trực tiếp nhét đi vào.
Người có nhãn lực tốt liếc mắt thì có thể nhìn ra đó là Địa Ngục Linh Chi, điều này làm cho rất nhiều người phải phát ra tiếng sợ hãi thán phục, đồng thời bội phục loại hành vi này của Thẩm Tường, thế mà cho đối thủ ăn loại thánh dược này, loại lòng dạ này thế nhưng là để rất nhiều cường giả Niết Bàn cảnh phải âm thầm gật đầu mà tán thưởng!
Sau khi Tiêu Cừu ăn, chẳng mấu chốc đã khôi phục một chút lực lượng, đã có thể đứng lên.
"Hừ!" Tiêu Cừu hừ lạnh một tiếng, nhưng lập tức lại thấp giọng nói một tiếng: "Cảm ơn!"
"Ngươi đến cùng vẫn là tên tiểu quỷ! Đánh không lại ta." Thẩm Tường cười ha hả, một tay đặt ở trên cái đầu nhỏ của Tiêu Cừu.
Hành động này làm cho Tiêu Cừu nắm chặt nắm đấm nhìn chằm chằm vào hắn.
"Thẩm Tường, ta muốn bái ngươi làm thầy!" Tiêu Cừu đột nhiên hô, điều này làm cho Thẩm Tường đang trong lúc cười to lại giống như thể là đột nhiên ăn phải con ruồi mà dừng lại tiếng cười.
Tiêu Tử Lương đang đi về phía Tiêu Cừu cũng dừng bước, há hốc cái miệng hắn ra!
Tất cả mọi người lại ngây ngẩn cả người, Tiêu Cừu lại muốn bái Thẩm Tường làm thầy, đây là chuyện gì a? Ai cũng biết sau khi Tiêu Cừu thức tỉnh lực lượng thì chắc chắn sẽ có thực lực không sai biệt lắm với Thẩm Tường, nên tính là cùng cấp bậc, Thẩm Tường muốn làm sư phụ của hắn thì xa không đủ.
Sau khi Tiết Tiên Tiên ngẩn người ra thì cười hì hì nói: "Sau này tiểu gia hỏa này phải gọi ta là sư nương."
"Vậy có phải cũng gọi ta là sư cô hay không a?" Lãnh U Lan cũng cảm thấy rất thú vị, hơn nữa hai mắt còn tỏa ra ánh sáng, Liễu Mộng Nhi biết nàng ta đang có suy nghĩ gì, nàng ta chắc chắn sẽ thường xuyên lôi Tiêu Cừu ra để luyện võ công.
Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng âm thầm tính toán, bởi như vậy, Tiêu Cừu sẽ cùng thế hệ với bọn hắn, coi như là tiểu sư đệ của bọn họ, điều này làm cho bọn họ có chút dở khóc dở cười, ai cũng không nghĩ tới chuyện này lại phát triển thành như vậy.
Tiêu Cừu đột nhiên quỳ xuống, bịch bịch dập đầu mấy cái, hơn nữa dập đến rất nặng, làm lõm xuống một mảng đất lớn.
"Sư phụ!" Tiêu Cừu cũng không để ý tới Thẩm Tường có đáng ứng hay không mà la lớn.
Thẩm Tường nuốt nước miếng một cái, đây thế nhưng là đồ đệ thứ hai của hắn, hơn nữa còn là một tên gia hỏa có thực lực tương đương với hắn.
"Cái này...ngươi không phải là đệ tử của Tiêu Diêu Tiên Hải sao? Bây giờ ngươi lại tới bái ta làm thấy, hình như có chút không ổn đâu." Thẩm Tường nhìn Tiêu Tử Lương một chút, nói.
"Không phải, Tiêu đại thúc chỉ là đáp ứng ta sắp xếp để cho ta được chiến đấu, ta mới xuất chiến thay Tiêu Diêu Tiên Hải, ta chưa hề từng có bái Tiêu Diêu Tiên Hải làm môn hạ." Tiêu Cừu nói, lúc này ánh mắt hắn nhìn Thẩm Tường không có bất kỳ cừu hận gì.
Thái độ của Tiêu Cừu này chuyển biến lớn như vậy, điều này làm cho Thẩm Tường trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được, tuy nhiên hắn nhớ tới lời Hoàng Cẩm Thiên đã từng nói, "Một khi người của Đại Lực tộc thừa nhận ngươi, đó chính là lúc ngươi may mắn!"
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, mỉm cười: "Vậy thì như vậy đi, ngươi liền gia nhập Thái Vũ môn, cùng một môn phái với sư phụ, thế nào?"
Cổ Đông Thần âm thầm cao hứng, Thái Vũ môn lại tăng thêm một tên trẻ tuổi yêu nghiệt, hơn nữa còn là Đại Lực tộc.
Tiêu Tử Lương lại là một mặt đắng chát, Tiêu Cừu này thế nhưng là mầm mống tốt hắn tìm thật lâu mới tìm được, tuy rằng còn không có chính thức gia nhập Tiêu Diêu Tiên Hải, nhưng hắn có lòng tin có thể gạ gẫm Tiêu Cừu gia nhập, không nghĩ tới lại bị Thẩm Tường nẫng tay trên đoạt đi.
"Không thành vấn đề, sư phụ, lại nhận đồ nhi cúi đầu!" Nói xong, Tiêu Cừu lại lập tức quỳ xuống đất, đột nhiên dập đầu một cái, toàn bộ quảng trường đều chấn động một chút, rất nhiều người vào lúc này mới hồi phục lại tinh thần, phát ra từng tiếng sợ hãi thán phục, bọn họ có thể gặp được hai người sư đồ này mà trong tương lai không lâu có thể hoành hành toàn bộ phàm giới.
Vũ Khai Minh cười mỉm đi tới, nói ra: "Tiểu gia hỏa, bây giờ ngươi còn đang bị thương, đi với ta điều dưỡng một chút, ta mang ngươi đi làm quen Thái Vũ môn!"
Thẩm Tường nói ra: "Nghe hắn an bài là được rồi, hắn là trưởng lão nơi này! Ngươi muốn làm đồ đệ của ta thì cần phải nghe lời, không được giống như kiểu trước đây!"
Tiêu Cừu có chút không muốn, nhưng vẫn là nhẹ gật đầu, đi theo Vũ Khai Minh rời đi.
Luận võ đã kết thúc, tất cả mọi người mang các loại tâm tình rời đi, một trận chiến ngày hôm nay sẽ để bọn họ cả đời khó quên, mặc dù chỉ là Chân Võ cảnh luận võ, nhưng lại rất rung động, danh tự Thẩm Tường cũng được bọn họ một mực ghi nhớ!
"Tiêu Tử Lương, ngươi trở lại Thái Vũ môn lần nữa, thì ở chỗ này ngồi một chút đi!" Cổ Đông Thần cười nói.
Tiêu Tử Lương hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn đi theo Cổ Đông Thần hướng về Thái Vũ huyền cảnh, Thẩm Tường cũng đi theo sau lưng bọn hắn.
Lãnh U Lan vốn là muốn đuổi theo, nhưng cuối cũng vẫn là đi theo Liễu Mộng Nhi, nàng ta biết sau này có rất nhiều cơ hội để trêu đùa Tiêu Cừu tên tiểu quỷ này.
Bên Trong Thái Vũ huyền cảnh, Tiêu Tử Lương uống một chén rượu, thở dài một tiếng, giống như đột nhiên già đi rất nhiều.
"Trước kia ta đấu không lại lão già điên kia, hiện tại vẫn là như thế đấu không lại đồ đệ của hắn." Tiêu Tử Lương than thở một tiếng, lúc này cũng không thể lại đi hận Thẩm Tường, bởi vì hắn biết còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm, ví dụ như trận sóng gió lớn kia.
Cổ Đông Thần cười nói: "Ngươi có muốn đi gặp hắn một chút hay không?"
Trên mặt Tiêu Tử Lương hiện ra vẻ sợ hãi: "Ta mới không cần!"
"Vô dụng, ta thế nhưng là thường xuyên đi tìm hắn a!" Thẩm Tường khinh bỉ nói, hắn đương nhiên không sợ Tiêu Tử Lương, đặc biệt là lúc trông thấy Tiêu Tử Lương rất e ngại Hoàng Cẩm Thiên.
Nhìn ra được Tiêu Tử Lương dường như cũng từng lĩnh giáo thủ đoạn của Hoàng Cẩm Thiên.
"Khó trách ngươi biến thái như vậy!" Trong lòng Tiêu Tử Lương nhảy một cái, hắn đối với Hoàng Cẩm Thiên này cũng coi như rất hiểu rõ, tự nhiên biết Hoàng Cẩm Thiên là huấn luyện đồ đệ như thế nào.
Cổ Đông Thần cười nói: "Tiêu Tử Lương, ngươi còn muốn tiếp tục đối phó với chúng ta sao?"
"Hừ, ngươi ở bên trong Huyền Vũ huyền cảnh thế nhưng là giết mấy tên Niết Bàn cảnh của Tiêu Diêu Tiên Hải chúng ta, điều này làm cho chúng ta tổn thất nặng nề, ngươi cứ nói xem?" Tiêu Tử Lương nhắc lại chuyện này liền tức lên.
"Ha ha, tại sao ngươi không nói bọn họ muốn giết ta? Dưới tình huống đó, tam đại bá chủ Thái Vũ môn chúng ta đều thiếu chút nữa thì mất mạng, nếu như không phải tiểu sư thúc xuất thủ, nói không chừng Lão phong tử kia đã sớm đánh cho Tiêu Diêu Tiên Hải các ngươi thành tro tàn rồi." Cổ Đông Thần cười lạnh nói.
Tiêu Tử Lương nhìn Thẩm Tường một chút, hắn đột nhiên giật mình, nghĩ đến một số thứ, hắn nhớ rõ Thẩm Tường ở bên trong Huyền Vũ huyền cảnh kia thế nhưng là có thể sử dụng chân khí, nói như vậy, người lúc trước giết chết một đôi trưởng lão Niết Bàn cảnh Tiêu Diêu Tiên Hải hắn chính là Thẩm Tường!
Đường Dịch Siêu còn có thể sống trở về thì hắn chắc chắn sẽ không nói, bởi vì như vậy quá mất mặt, hắn cũng không dám nói.
"Không có khả năng, ta đã nói với bọn họ, không được ra tay độc ác!" Tiêu Tử Lương nói rất chắc chắn, hắn cũng biết hậu quả mấy người Cổ Đông Thần chết đi, Hoàng Cẩm Thiên nổi giận cũng không phải là chuyện đùa, lão già điên kia vẫn luôn là một trong những lực lượng mạnh nhất của Thái Vũ môn.
"Ngươi làm sao có thể biết? Ngươi cho rằng ta muốn giết bọn họ? Lúc ấy chính là bọn họ xuất thủ hung hăng nhất, xem ra chắc là bị chưởng môn của Chân Vũ môn và Thú Vũ môn giật dây, ngươi tốt nhất đi tìm Đường Dịch Siêu mà hỏi cho rõ!" Thẩm Tường nói.
Tiêu Tử Lương nghe thấy Thẩm Tường nói như vậy thì âm thầm bất đắc dĩ, Thẩm Tường còn trẻ tuổi đã giết chết nhiều Niết Bàn cảnh như vậy, cái này nếu nói ra thì ai cũng không tin.
Nếu thật là Thẩm Tường giết, Tiêu Tử Lương còn có thể làm gì? hắn nhưng là rất cố kỵ Hoàng Cẩm Thiên!
P/S: Ta thích nào... chương 1.