Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 359 - Chương 359 - Cô Lập

Chương 359 - Cô lập
Chương 359 - Cô lập

Tiêu Tử Lương rất rõ thế cục trước mắt, bây giờ quả thực không phải là lúc tạo ra mâu thuẫn, nếu như có thể liên hợp lại, nói không chừng tất cả mọi người có thể vượt qua trận kiếp nạn này mà chịu rất ít tổn thất.

"Khoản nợ này tạm thời buông xuống, sau này ta vẫn còn muốn tìm các ngươi tính toán." Tiêu Tử Lương nói.

Nghe được hắn nói như vậy, Cổ Đông Thần thở dài một hơi, sắc mặt của hắn đột nhiên trầm xuống: "Tiêu Tử Lương, ngươi thường xuyên chu du hải ngoại, biết tại sao có một số gia hỏa không đến không?"

Thấy Cổ Đông Thần hỏi chuyện này, Tiêu Tử Lương chau mày, hắn nhìn Thẩm Tường một chút, nói ra: "Tiểu gia hỏa, ngươi tránh ra một chút, đi làm việc của ngươi đi."

Thẩm Tường trông thấy vẻ mặt của Cổ Đông Thần và Tiêu Tử Lương đều có vẻ nghiêm túc, cho nên rất tò mò đối với chuyện này, nhưng bây giờ không nghĩ tới lại bị đuổi.

Cổ Đông Thần ho khan nói: "Tiểu sư thúc, Tiêu Tử Lương bảo sư thúc tránh mặt tự nhiên có đạo lý của hắn!"

Thẩm Tường hừ nhẹ một tiếng, liền mang theo tò mà và tức giận rời đi, hắn nghi ngờ Tiêu Tử Lương đang nhằm vào hắn.

"Biến thành chim nhỏ đi nghe lén không được sao?" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường cũng có ý nghĩ này, tuy nhiên Long Tuyết Di lại nói: "Không được, hai người bọn họ phối hợp với nhau bố trí một cái kết giới!"

Hắn chỉ là vừa mới đi ra khỏi cách phòng khách nhỏ kia không được bao lâu thì đã bố trí kết giới, có thể thấy được là chuyện này không đơn giản.

"Phàm Võ giới có rất nhiều đại lục sao? Nếu như một số người không tới thì nói rõ ra cái gì?" Đừng nói toàn bộ Phàm Võ giới, ngay cả Thần Võ đại lục hắn cũng không hiểu rõ lắm.

Phàm Võ giới chỉ là một cái thế giới trong vô số phàm giới, phàm giới khác còn có ngàn ngàn vạn vạn, bình thường chỉ có người có cảnh giới Niết Bàn cảnh trở lên mới có thực lực đi chu du khắp nơi, nếu như muốn vượt ranh giưới thì còn phải đi tìm một số vết nứt không gian để xuyên qua.

"Phần lớn là nhiều, nhưng xác thực cũng không có bao nhiêu, Cổ Đông Thần đã nói có người không đến, vậy nhưng chắc chắn là xảy ra một số chuyện!" Tô Mị Dao cũng tự hỏi sẽ xảy ra chuyện như thế nào dẫn đến việc người của đại lục khác không thể đến.

Lúc Thẩm tường và Tiêu Cừu tỷ võ, đã nhìn thấy xung quanh có rất nhiều Niết Bàn cảnh, như vậy đối với hắn mà nói đã là rất to lớn, nhưng Cổ Đông Thần lại nói như vậy rất ít.

Bạch U U nói ra: "Có chút đại lục rất nhỏ, hơn nữa tài nguyên không nhiều, cường giả ở trên đó tự nhiên là ít, có nơi chỉ có một môn phái, hiện tại xem ra, đều là một số đại lục nhỏ phái tới một tên chưởng môn Niết Bàn cảnh, sau đó mang theo đệ tử có tư chất không tệ đến đây tham gia đại hội anh hùng."

Tu vi của Niết Bàn cảnh rất khó nhìn rõ, cho nên mấy nàng Tô Mị Dao cũng không biết những tu vi của những tên Niết Bàn cảnh kia, vì thế cho nên không cách nào nhìn ra thực lực của bọn họ là như thế nào, nếu như biết thực lực của bọn hắn yếu thì có thể xác định, bọn họ có phải là đến từ những đại lục cằn cỗi kia hay không.

Một môn phái cường đại, bình thường là xem ở số lượng đệ tử Chân Võ cảnh và số lượng Niết Bàn cảnh của môn phái đó, còn có thực lực của chưởng môn, cho nên hiện tại khó mà kết luận.

"U U tỷ, tỷ là nghi ngờ những đại lục lợi hại kia đều không có phái người tới đây sao?" Thẩm Tường hỏi, yêu ma xâm lấn, đây chính là chuyện của toàn bộ Phàm Võ giới, mà Thần Võ đại lục là cửa vào, những đại lục lợi hại kia không đến giúp một chút, chẳng phải là muốn Thần Võ đại lục bị diệt sao?

Nghĩ đến điểm này, trái tim của Thẩm Tường đập bình bịch, hắn bây giờ vẫn đang ngồi ở cửa của cái phòng nhỏ kia, hắn thật muốn đi vào nghe Cổ Đông Thần và Tiêu Tử Lương đang nói cái gì.

Tô Mị Dao nói: "Nghi ngờ của sư tỷ không phải là không có lý, phải biết Phàm Võ giới này thế nhưng là rất rộng lớn, Cổ Đông Thần là sử dụng bảo khí mà Thái Vũ môn từ thời thái cổ để lại để truyền tin tức, tốc độ truyền bá thế nhưng là bằng với tốc độ của ánh sáng, nhưng nhiều tháng qua như vậy lại tới có ngần ấy!"

Bạch U U trầm tư một chút, nói ra: "Đệ tử trẻ tuổi tới cũng không xuất sắc bao nhiêu so với Thần Võ đại lục, hiện tại thế nhưng là có hơn sáu mươi cái đại lục, nhưng nếu mà tính ra được thì không được mấy tên, bằng không cũng sẽ không để đệ tử Thái Vũ môn thắng được nhiều trận như vậy."

Trước đó Thẩm Tường đã từ chỗ Cổ Đông Thần biết được, rất nhiều đệ tử đại lục hải ngoại đều tới khiêu chiến Thái Vũ môn, nhưng số lần thắng của Thái Vũ môn là nhiều nhất, từ điểm đó là có thể nhìn ra thực lực của Thái Vũ môn có thể so sánh với mười mấy cái đại lục trước đó!

Lúc này Thẩm Tường đột nhiên hiểu ra một chuyện, Cổ Đông Thần để đệ tửu Thái Vũ môn đánh với những đệ tử của các lục địa hải ngoại không chỉ là vì làm vẻ vang, đồng thời còn có thể mượn cơ hội này đi xem thực lực những môn phái ở đại lục hải ngoại kia một chút.

Liễu Mộng Nhi mang theo Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên đi khiêu chiến khắp nơi cũng là như vậy, Tiêu Tử Lương để Tiêu Cừu tìm kiếm đối thủ cũng là như thế!

Hiện tại Thẩm Tường có thể xác định, bọn họ cũng là vì nhờ vào đó mà xem xét thực lực của những người tới từ những đại lục hải ngoại kia đến cùng là như thế nào!

"Chuyện này hình như rất nghiêm trọng!" Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy chính mình tuổi còn rất trẻ, kinh nghiệm còn quá ít, hắn muốn biết đây rốt cuộc là như thế nào.

Hắn đi tới của hàng Thần Binh, từ khi người ở nơi này biết được quan hệ giữa Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên thì không ngăn cản Thẩm Tường tùy ý lên lâu.

Hắn bây giờ chỉ có thể tìm Liễu Mộng Nhi, xem có thể biết thêm được một chút gì hay không.

Thấy Thẩm Tường đến, Tiết Tiên Tiên thân như làn khói, đi tới bên người Thẩm Tường, cười nói: "Tiểu đồ đệ kia của ngươi đâu? Tại sao không mang đến để chúng ta nhìn một cái."

Lãnh U Lan vốn là còn muốn nói thêm vài câu trêu đùa, nhưng trông thấy sắc mặt của Thẩm Tường không đúng vội hỏi: "Ca ca, có chuyện gì xảy ra?"

Tiết Tiên Tiên lúc này cũng ý thức được, nàng ta kéo Thẩm Tường lại hỏi: "Tiểu Tường ca, ngươi sao vậy?"

Thẩm Tường khẽ thở dài một hơi, mỉm cười, vuốt ve mái tóc của Tiết Tiên Tiên một chút, sau đó nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, hỏi: "Mộng Nhi tỷ, ta có một vấn đề muốn hỏi tỷ."

Liễu Mộng Nhi ra hiệu cho Thẩm Tường ngồi xuống, sau đó nói ra: "Ngươi hỏi là được rồi, còn khách khí với ta làm gì?"

"Những gia hỏa đến từ đại lục hải ngoại kia có phải là rất yếu hay không?" Thẩm Tường hỏi rất nghiêm túc.

"Đây không phải là chuyện ngươi cần quan tâm, ai..." Liễu Mộng Nhi sửng sốt một chút, than nhẹ một tiếng: "Chuyện này rất phức tạp, ngươi biết cũng vô dụng, bởi vì ngươi cái gì cũng không làm được. đây đều là chuyện mà những Niết Bàn cảnh như chúng ta mới cần phải quan tâm."

Thẩm Tường giật mình, lắc đầu nói: "Không, ta là một thành viên của Thần Võ đại lục, ta bây giờ cũng đang rơi vào chỗ sâu hiểm cảnh, hơn nữa ta còn ở bên trong Thập Vạn Ma sơn làm một việc lớn, bằng không các ngươi hiện tại cũng không thể an tâm ngồi ở chỗ này uống trà."

Thẩm Tường thực sự nói thật, hắn ở bên trong Thập Vạn Ma sơn thả Bạch Tử Thiến ra, Song Đầu Xà yêu lợi hại kia và một đám Ác yêu đều bị xử lý, kết giới kia cũng bởi vậy mà biến mất, bằng không bây giờ Song Đầu Xà Yêu đã mang theo đám Ác yêu kia công tới rồi.

Liễu Mộng Nhi tự nhiên không biết Thẩm Tường nói cái gì, mà Thẩm Tường cũng muốn giữ bí mật chuyện Bạch Tử Thiến và Trấn Ma thần công, cho nên hắn không nói ra.

"Được rồi, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Thần Võ đại lục chúng ta ở vào Đông Hải, ở trong biển rộng vô biên vô tận, các đại lục của chúng ta giống như những hòn đảo, hiện tại người của mười mấy cái đại lục kia đều là những đại lục nhỏ yếu nhất kia, những đại lục kia có đại lục diện tích còn không bằng quốc thổ của Thần Binh Thiên quốc, hơn nữa thực lực tổng hợp của bọn họ đều rất kém cỏi." Liễu Mộng Nhi thở dài bất đắc dĩ, nàng ta giống như biết thứ gì đó.

Thẩm Tường biết Thần Võ đại lục là một cái đại lục tương đối lớn, hơn nữa là đại lục màu mỡ, bằng không qua nhiều năm như vậy đều sẽ không cường thịnh như vậy, cũng sẽ không có nhiều môn phái cường đại như vậy.

"Thần Võ đại lục chúng ta bị cô lập!" Liễu Mộng Nhi khổ tâm cười một tiếng.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment