Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên lúc này cũng cảm thấy mức độ nghiêm trọng của chuyện này, đại chiến Yêu Ma một khi bộc phát chỉ có Thần Võ đại lục, như vậy kết quả là có thể tưởng tượng được!
Một cái Thần Võ đại lục đi đối kháng hai giới Yêu Ma? Cái này căn bản là lấy trứng chọi đá!
"Sư phụ, không phải còn có các đại lục nhỏ khác sao? Bọn họ thế nhưng là đều tới!" Tiết Tiên Tiên nói.
Liễu Mộng Nhi lắc đầu nói: "Đã tới, tuy nhiên bọn họ không phải thật sự tới mà là được phái tới! Mặc dù có bọn họ thì còn lâu mới đủ, mười vạn năm trước, thế nhưng là toàn bộ Phàm Võ thế giới toàn lực chống lại yêu ma, mới có thể bảo tồn nhiều đại lục như vậy!"
"Phàm Võ giới có bốn cái hải vực Đông Nam Tây Bắc, mỗi cái hải vực đều có không dưới mười cái cái đại lục cường đại như Thần Võ đại luc, hơn nữa có một số mạnh hơn Thần Võ đại lục rất nhiều, các ngươi vẫn còn trẻ, chưa có du lịch tới đại lục khác, bằng không các ngươi sẽ biết dạng môn phái giống như Thái Vũ môn này ở trước mặt một số thế lực thì căn bản không tính là gì!"
Không tính là gì?
Điều này làm cho Thẩm Tường khó có thể lý giải được, phải biết Cổ Đông Thần của Thái Vũ môn thế nhưng là người vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp, ở Phàm giới mà nói, có thể coi là một võ giả đứng tại đỉnh.
"Làm sao có thể không tính là gì?" Thẩm Tường không tin.
Liễu Mộng Nhi nói ra: "Thần Võ đại lục có môn phái có hơn ngàn Chân Võ cảnh không? Có môn phái nào mà có trưởng lão cấp bậc Hủy Diệt Kim Thân nhiều đến mười tên không?"
Hủy Diệt Kim Thân, đây chính là võ giả vượt qua Niết Bàn cảnh thất kiếp, một môn phái có mười tên! Thực lực có thể tưởng tượng được! Chân Võ cảnh hơn ngàn, đây chính là nhiều hơn gấp bội so với Thái Vũ môn, nếu quả như thật có loại môn phái này, quả thực so với Thái Vũ môn thì mạnh hơn rất nhiều!
"Vậy những môn phái này tại sao không đến? Ở chô này ngăn yêu ma lại không phải rất tốt sao? Nếu như Yêu Ma tới, một khi khuếch tán, kia đối với rất nhiều đại lục đều có nguy hại rất lớn." Thẩm Tường vô lực hỏi, hắn sớm đã biết chính mình rất nhỏ bé, nhưng không nghĩ tới thế giới hắn sinh sống này lại còn có thật nhiều tồn tại mạnh hơn nhiều so với Thái Vũ môn.
"Mười vạn năm trước đúng là như vậy, nhưng lòng người không còn như trước, hiện tại chính là tự quét tuyết trước cửa, nào còn giống được như trước kia?" Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ một tiếng, đối với chuyện này nàng ta cảm thấy rất bất đắc dĩ.
"Nói như vậy, nếu yêu ma tới, Thần Võ đại lục không phải đã là xong đời sao?" Thẩm Tường nắm chắc quả đấm, ở trên Thần Võ đại lục thế nhưng là có rất nhiều bình dân!
"Ừm, cho nên các bá chủ đại môn phái, khả năng đang suy nghĩ muốn rút lui hay không, mang theo đệ tử hạch tâm tiến vào bên trong huyền cảnh để tị nạn! Bằng không thì sẽ bị diệt đi tất cả."
Hiện tại Thẩm Tường biết tại sao Cổ Đông Thần và Tiêu Tử Lương không cho hắn biết chuyện này, nếu như để đệ tử môn hạ biết, để những bình dân kia biết phải rời khỏi mà nói, khẳng định sẽ để cho toàn bộ Thần Võ đại lục rơi vào trong hỗn loạn.
"Thẩm Tường, ngươi biết không? Đến lúc đó ác chiến kéo dài ít nhất một trăm năm, chỉ bằng môn phái phía trên Thần Võ đại lục thì căn bản không ngăn cản được lâu như vậy!"
Liễu Mộng Nhi biết tâm tình của Thẩm Tường vào lúc này, dù sao đây là phải từ bỏ vùng đất nơi sính mình sinh tồn, mặc cho yêu ma chà đạp, hơn nữa còn sẽ có rất nhiều bình dân ở bên trong trận sóng gió này mà mất mạng, đến lúc đó Thần Võ đại lục sẽ máu chảy thành sông, như là địa ngục trần gian!
Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan bây giờ cũng là cảm xúc sa sút, chuyện này đối với các nàng mà nói không phải là chuyện tốt đẹp gì, các nàng là võ gia, ý chí võ đạo chính là trảm yêu trừ ma, bởi vì truyền thuyết ở thời kỳ thái cổ, yêu ma và nhân loại là ở cùng trên một cái thế giới, khi đó nhân loại rất nhỏ yếu, mà yêu ma nhưng lại có lực lượng cường đại bẩm sinh, nô dịch lấy nhân loại, một số nhân loại không cam lòng như thế nên đã khai sáng ra con đường võ đạo, một là vì chống lại yêu ma, hai là vì thoát khỏi nghịch cảnh, nghịch thiên mà đi, đi tới một cái thế giới mà bọn họ hướng tới.
Thẩm Tường mang theo cảm xúc sa sút về tới Thái Vũ môn, hắn ở tiểu dược viên chăm sóc dược liệu một chút thì đi ra Thái Đan vương viện, hướng cấm địa đi tới.
Hắn muốn đi tìm sư phụ hắn, lúc trước vào lúc bái sư, Hoàng Cẩm Thiên đã nói với hắn một tràng về tinh thần võ đạo, hắn bây giờ vẫn nhớ rất rõ.
Hoàng Cẩm Thiên thật bất ngờ bởi vì Thẩm Tường vậy mà lại nhanh xuống đây như vậy, hắn trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường không tốt, cũng không có lập tức tra tấn, chỉ là hỏi đến nguyên nhân.
Sau khi Thẩm Tường nói chuyện này cho Hoàng Cẩm Thiên thì chỉ nghe thấy Hoàng Cẩm Thiên cười lên ha hả.
Tiếng cười to lớn điên cuồng của Hoàng Cẩm Thiên này để hắn cảm thấy rất nghi hoặc.
"Sư phụ, ngươi cười cái gì? Cười đã chưa?" Thẩm Tường hỏi.
"Tiểu quỷ, ngươi còn quá non một chút! Chuyện này đương nhiên là rất buồn cười, người vi phạm tinh thần võ đạo, cuối cùng đều sẽ bị võ đạo vứt bỏ, không có kết cục tốt! Cho nên mặc kệ cuối cùng như thế nào, ngươi đều phải kiên trì với tín ngưỡng của ngươi, dùng võ công mà ngươi học được chiến tử đến cuối cùng!" Hoàng Cẩm Thiên cười to nói.
Thẩm Tường từ nhỏ đã ôm một loại thái độ kính úy đối với võ dạ, bởi vì võ đạo rất rất mạnh, có thể khiến người ta thu hoạch được lực lượng, có thể khiến người ta phá toái hư không, phi thăng Thiên giới! Khai sáng võ đạo ở khắp nơi là ai, không có người biết, cũng không biết là bắt đầu có từ lúc nào, rất nhiều người cũng không có để ý, dần dần, tinh thần vo đạo kia vốn là thần thánh, dần dần bị người quên lãng, không có người quan tâm, cho nên rất nhiều người đều sử dụng lực lượng thông qua tu hành võ đạo mà đạt được lại làm ra chuyện vi phạm tinh thần võ đạo.
"Xem ra Đông Hải còn thiếu mỗi Thần Võ đại lục là không chịu khuất phục! Ở trong đó khẳng định có hắc thủ làm chủ, để cho ta nghĩ lại xem, gia hỏa Đông Hải sẽ không ngu xuẩn như vậy, bọn họ biết sau khi Thần Võ đại lục rơi vào tay giặc thì đều sẽ không có chỗ tốt gì đối với bọn hắn!" Hoàng Cẩm Thiên vuốt vuốt râu ài, đôi mắt thâm thúy như biển cả kia lóe lên ánh sáng trí tuệ, hắn đang suy nghĩ thứ gì.
Thẩm Tường biết sư phụ của mình rất lợi hại, lúc này hắn càng thêm kiên định ý nghĩ trong lòng, kiên trì đến cuối cùng! Bằng không Thanh Long Đồ Ma đao kia dung nhập vào trong cơ thể hắn sẽ không tha thứ cho hắn, hắn cảm thấy Thanh Long Đồ Ma đao, Huyền Vũ Kim Cương giáp, những thứ này đều là căn cứ vào tinh thần võ đạo mà khai sáng, còn có Trấn Ma thần công kia, thần công khác cũng đều là như thế!
Nếu như hắn ruồng bỏ tinh thần võ đạo, như vậy những thần công và thần binh này cũng sẽ ruồng bỏ hắn!
Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên cười lạnh một tiếng, trên mặt vậy mà mang theo một chút tức giận, đây chính là lần đầu tiên Thẩm Tường trông thấy vẻ nổi giận của sư phụ mình, điều này làm cho hắn cảm thấy run sợ, tuy rằng Hoàng Cẩm Thiên chỉ là hơi nổi giận một chút.
"Khẳng định là có người giở trò quỷ! Tiểu tử ngươi lên đi, không bao lâu nữa ngươi sẽ biết, Thần Võ đại lục sẽ không như thế mà xong đời! Ngươi nói cho tiểu mao đầu, không được e ngại bất kỳ thế lực nào, dựa theo phương thức của hắn đi ứng đối!" Hoàng Cẩm Thiên nói xong, nhấc Thẩm Tường lên chính là một cướng đá Thẩm Tường bay lên trên.
Thẩm Tường mắng to vài tiếng, sau đó vội vàng rời đi nơi này, hắn vốn còn muốn đi xuống, nhưng hắn biết lại đi xuống thì chắc chắn sẽ bị tran tấn hơn mấy tháng mới có thể đi lên.
Ở cửa Thái Đan vương viện, Ngô Thiên Thiên vậy mà ngồi ở chỗ này, một mặt vẻ lo lắng, nàng ta trông thấy Thẩm Tường trở về thì vội vội vàng vàng nói: "Thẩm Tường, Dược Hải Sinh bị đánh thành trọng thương nặng!"
"Cái gì? Là ai làm?" Thẩm Tường tức giận, lớn tiếng hỏi, nắm đấm nắm đến răng rắc rung động.
Dược Hải Sinh là đồ đệ của hắn, tuy rằng đã từng có mâu thuẫn với hắn, nhưng bây giò bọn họ ở chung rất hòa hợp, chỉ cần hắn có thời gian đều sẽ đi hướng dẫn Dược Hải Sinh luyện đan, hiện tại có người đánh đồ đệ của hắn, đó chính là đánh vào mặt của hắn.
P/S: Ta thích nào...chương 3