Sau khi tan họp tất cả mọi người vội vàng rời đi, bởi vì thời gian rất là cấp bách, những người này tuy rằng có một số là trưởn lão, nhưng vẫn phải chịu trách nhiệm quản lý mọi chuyện của Võ viện.
Chỉ có Thẩm Tường còn lưu tại nơi này.
Chờ sau khi những người kia đi xa, Cổ Đông Thần vội vàng hỏi: "Tiểu sư thúc, sư thúc trông thấy sư muội không? Ta sớm đã nói qua với nàng ở trong khoảng thời gian này không được bế quan, nhưng bây giờ vẫn luôn không thấy hành tung của nàng!"
Thẩm Tường lắc đầu nói ra: "Ta cũng luôn tìm nàng, nhưng nàng giống như không ở Thái Đan vương viện!"
Ngay cả Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh đều không tìm được Đan trưởng lão, thì Thẩm Tường càng không tìm được, nàng ta thế nhưng là một Luyện đan sư lợi hại, thực lực lại rất mạnh, là một đại cự đầu (bá chủ) của Thái Vũ môn, đại hội Anh hùng mà thiếu nàng thì chắc chắn sẽ để cho thực lực của Thái Vũ môn yếu đi rất nhiều.
Lúc Thẩm Tường ở thịnh hội Đan Hương Đào Nguyên thì có gặp Đan trưởng lão một lần, khi đó Đan trưởng lão đưa dược liệu Ngũ Hành Chân Nguyên đan cho hắn, sau đó thì hắn chưa từng gặp qua.
Tuy rằng nói Đan trưởng lão thường xuyên xuất quỷ nhập thần, nhưng bây giờ ở trong lúc quan trọng này còn chưa có xuất hiện, sẽ khiến cho mấy người Cổ Đông Thần rất sốt ruột.
"Ngày mai đến cũng sẽ xảy ra chuyện gì? Rất nguy hiểm sao? Ta có phải đi không?" Thẩm Tường hỏi, nếu như nguy hiểm còn để hắn đi chịu chết thì hắn chắc chắn sẽ không đi.
Cổ Đông Thần trầm ngâm một chút, nói ra: "Chuyện này khó nói, có đi hay không thì tự sư thúc quyết định, dù sao đến lúc đó có sư thúc hay không thì cũng đều như nhau! Tuy nhiên sư thúc đi ngược lại là có thể được chứng kiến cảnh tượng rất hiếm khi xảy ra, còn về phần nguy hiểm a ... ta cũng khó có thể xác định a!"
Thẩm Tường nhún vai, nói: "Ta đi tìm Lão phong tử hỏi một chút, chính các ngươi đi tìm nữ nhân kia đi!"
Cổ Đông Thần vội vàng kéo Thẩm Tường lại, cười nói: "Tiểu sư thúc, sư thúc thật có gan a! Vậy mà liên tục đi gặp hắn như vậy, lúc đầu ta cũng muốn đi, vậy bây giờ tiểu sư thúc liền thuận tiện giúp ta hỏi một chút, xem lão nhân gia ngài ta đối với chuyện này có ý kiến gì không!"
Thẩm Tường chửi thầm một tiếng thì vội vàng rời đi, hắn không nghĩ tới Cổ Đông Thần vậy mà lại e ngạo Hoàng Cẩm Thiên tới như vậy, hiện tại hắn cảm thấy sau khi quen thuộc với sư phụ, thì bớt đi rất nhiều tra tấn.
Trong cái hố sâu kia, Hoàng Cẩm Thiên đang kiểm tra một con trâu rất lớn, cũng không biết là hắn lấy được từ đâu, hơn nữa hắn còn có một loại gia vị rất đặc biệt, thịt nướng ra tới đều rất thơm, rất mỹ vị, đây cũng là chuyện mà Thẩm Tường cảm thấy tương đối tốt bên trong cái 'địa ngục' này, bởi vì có thể được ăn rất nhiều đồ ngon.
"Đừng nói chuyện, chờ ăn xong rồi nói!" Hoàng Cẩm Thiên nhìn chăm chú lên con trâu kia, dùng thủ thế chỉ huy Thẩm Tường khống chế Thiên Dương chi hỏa để nướng lấy con trâu kia.
Nếu như Hỏa thú ở dưới đáy vực sâu U Minh mà biết được Thẩm Tường dùng Thiên Dương chi hỏa để nướng thịt ăn thì chắc chắn sẽ tức giận đến phun máu, hơn nữa còn là thường xuyên, đương nhiên đây đều là do lão già điên Hoàng Cẩm Thiên này bảo Thẩm Tường làm, hắn nói Thiên Dương chi hỏa nướng ra thịt ăn tương đối ngon.
Chẳng mấy chốc, con trâu kia đã được nướng chín, Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên triển khai một trận thi đấu, xem ai ăn nhanh, ăn được nhiều...
Sau khi ăn no ăn nê, Thẩm Tường lười biếng dựa vào trên tảng đá, nhìn lấy ánh sáng vàng ấm áp ở dưới đáy hố sâu kia, bên cạnh đó là một đầm nước trong có sóng nước gợn lăn tăn, hắn đột nhiên cảm thấy dưới đáy cái hố sâu này xem ra không tệ mà lại còn rất đẹp.
"Sư phụ, tiểu mao đầu bảo ngài mai sẽ tổ chức đại hội Anh Hùng, nhìn bộ dáng đó của hắn giống như Thái Vũ môn sắp xong đời rồi." Thẩm Tường nói, hắn bây giờ mới nghĩ tới hắn xuống nơi này là để làm gì.
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Tiểu quỷ, ngày mai ngươi cũng đi Anh Hùng sơn để mở mang tầm mắt đi! Còn có, mặc kệ chuyện gì xảy ra, ngươi cũng không nên trách mấy người tiểu mao đầu!"
"Tại sao nói như vậy? Bọn họ chẳng lẽ sẽ xử lý không được tốt?" Thẩm Tường nhướng mày, hắn đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.
"Hắc hắc, ta nhìn ra ngươi sắp gặp phải tai vạ, đến lúc đó ngươi còn phải cẩn thận một chút!" Hoàng Cẩm Thiên cười nói.
Khóe mắt Thẩm Tường giật giật, Hoàng Cẩm Thiên có thể đoán trước chuyện tương lai, cho nên hắn rất tin tưởng Hoàng Cẩm Thiên.
"Sư phụ ngươi đừng nói giỡn!" Thẩm Tường cười khổ nói.
"Ta không nói đùa, ngươi sẽ gặp phải tai vạ, ha ha...tiểu quỷ, đến lúc đó ngươi cũng đừng chết nha!" Hoàng Cẩm Thiên cười một cách điên điên khùng khùng, Thẩm Tường hận không thể hung hăng cho hắn hai cái bàn tay, đồ đệ mình sắp gặp phải tai vạ, hắn thế mà còn có thể cười đến vui vẻ như vậy.
"Sư phụ...rốt cuộc sắp xảy ra chuyện gì? Là toàn bộ Thái Vũ môn gặp phải tai vạ hai là ta gặp phải tai vạ đây?" Mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy đắng chát mà hỏi.
"Là ngươi! Nếu như ngươi muốn biết chuẩn xác thì có thể phải đợi đến ngày mai lúc đại hội Anh Hùng mới có thể biết được! Đối với chuyện này, ta tuy rằng không tán thành nhưng cũng không phản đối! Hơn nữa cái này đối với ngươi mà nói cũng là một cái khảo nghiệm rất lớn!" Hoàng Cẩm Thiên cười nói.
Thẩm Tường trọc hỏng chỗ hắn ngồi, dùng lực lớn ném một khối đá vào trong nước, hắn biết Hoàng Cẩm Thiên nói chắc chắn không giả.
"Yên tâm đi tiểu quỷ, ngươi là đồ đệ của ta, tuy rằng ngươi có đại nạn, nhưng ta đáp ứng ngươi, ta bảo đảm ngươi không chết! Sau này ngươi thế nhưng là một tên còn muốn điên cuồng hơn so với lão đầu ta, ta thế nhưng là rất chờ mong vào ngày đó." Hoàng Cẩm Thiên nói xong cười lên ha hả.
Thẩm Tường còn muốn hỏi một số chuyện thì lại bị Hoàng Cẩm Thiên dùng một cước đạp lên, hắn sờ lấy chỗ cái mông bị đá rất đau, sau khi hướng về phía hố sâu mắng to vài tiếng thì vội vàng trở về Thái Đan vương viện.
Cổ Đông Thần vậy mà chờ hắn tại cổng, hắn trông thấy Thẩm Tường đi tới thì cười hỏi: "Tiểu sư thúc, sư thúc có hỏi không?"
"Hỏi, Lão ohong tử nói ta sẽ gặp phải tai vạ, tóm lại ngày mai ta có thể sẽ không may." Thẩm Tường nhắc lại chuyện này, trong lòng thì rất khó chịu, có một cái u cục ở trong lòng thì đều sẽ như thế.
"Hắn còn nói, vô luận chuyện gì xảy ra, thì bảo ta không nên trách tội ngươi! Đến cùng sẽ xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tường trợn mắt mà nhìn Cổ Đông Thần.
"Toàn bộ ... ngày mai sư thúc sẽ biết!" Cổ Đông Thần xoa xoa tay nói.
Thẩm Tường hừ nhẹ một tiếng: "Ngày mai ta không đi tham gia đại hội Anh Hùng, ta xem cái chuyện gặp phải tai vạ kia vẫn sẽ xảy ra hay không."
"Sẽ giống nhau thôi, tuy nhiên sư thúc tốt nhất vẫn là đi một chuyến! Ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, ta đi trước!" Ánh mắt Cổ Đông Thần có chút chột dạ, nói xong cũng vội vàng đi.
Thẩm Tường mắng nhỏ vài câu, hắn luôn cảm thấy Cổ Đông Thần như thể sắp bán hắn đi vậy.
"Chẳng lẽ hắn muốn nói cho những người khác, ta và Mộng Nhi tỷ có quan hệ? Hay là có quan hệ với Hoa Hương Nguyệt? Nhưng chuyện này với hắn cũng không có chỗ tốt a?" Thẩm Tường đầy bụng nghi vấn, hắn đi tới cái tiểu dược viên kia.
"Chủ nhân, cha mẹ ta ở ngay gần đây, ngươi tốt nhất đừng thả ta ra, ta không muốn trở về cùng với bọn họ!" Tiểu Bạch Hổ ở trong túi Huyền thú sợ hãi nói.
"Trân Trân, ngươi cứ yên tâm đi!" Thẩm Tường cười hì hì một tiếng, hắn cũng không muốn Tiểu Bạch Hổ này rời khỏi chính mình, dù sao đây chính là một tấm vương bài của chính mình.
Tô mị Dao nói: "Tiểu bại hoại, trong đêm nay ngươi thu thập xong mọi thứ, ngày mai có thể sẽ xảy ra chuyện gây bất lợi cho ngươi!"
"Ta có cái gì tốt để thu thâp?" Thẩm Tường đương nhiên biết hắn sẽ không gặp may mắn vào ngày mai, hắn bây giờ cũng rất bình tĩnh.
"Chuyển toàn bộ tiểu dược viên của ngươi vào trong chỗ này của chúng ta, tốt nhất mang cả một mảnh linh điền này đều cho vào." Giọng nói của Tô Mị Dao có chút lo lắng.
"Như vậy có thể chứ?" Thẩm Tường hỏi, chuyển dược viên này đi vào cho hai nữ quản lý, hơn nữa còn có thể mang theo một cái dược viên trong người, như vậy hắn sẽ không thiếu khuyết dược liệu.
P/S: Ta thích nào...chương 10......nha...hôm nay được 10 chương có ai ủng hộ KP với :D