Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 368 - Chương 368 - Anh Hùng Sơn

Chương 368 - Anh Hùng sơn
Chương 368 - Anh Hùng sơn

Ngày mai sẽ phải cử hành đại hội Anh Hùng, hôm nay Thái Vũ môn trên dưới đều rất bận rộn, sau khi Thẩm Tường tìm được mấy người Vân Tiểu Đao thì cố gắng tụ tập vui vẻ một chút thì trở về Thái Đan vương viện, chuyển dời toàn bộ linh dược viên vào bên trong cái giới chỉ ẩn hình kia.

Chiếc nhẫn thần kỳ kia có thể cất giữ người sống, hơn nữa còn có thể để cho người sống ở bên trong sinh tồn được thật lâu, giống như là người mang theo một cái huyền cảnh nhỏ, tuy rằng đơn giản một chút nhưng lại vô cùng tốt.

Chiếc nhẫn kia với túi Huyền Thú khác biệt, túi Huyền Thú chỉ có thể thả Linh thú mà Linh thú có một loại bản lĩnh có thể xuyên thấu qua túi Huyền Thú bao bọc để thu lấy linh khó ở bên ngoài cho nên mới có thể sống sót được, lại có Thẩm Tường cung cấp lượng lớn Bách Thú đan, cho nên Linh thú ở bên trong sẽ không bởi vì không đủ linh khí mà chết đi.

Thẩm Tường đã từng hỏi Liễu Mộng Nhi, hỏi nàng có thể luyện chế ra được chiếc nhẫn này hay không, Liễu Mộng Nhi nói có thể là có thể, chỉ cần một số dược liệu rất đặc thù, lúc luyện chế còn phải dùng tới rất nhiều linh trận cao thâm, ít nhất phải mấy chục năm mới có thể luyện chế thành công.

Liễu Mộng Nhi là Luyện Khí tông sư, cái túi Huyền Thú này của Thẩm Tường chính là Liễu Mộng Nhi đưa cho Hoa Hương Nguyệt, về sau Hoa Hương Nguyệt lại cho Thẩm Tường, nàng ta có thể luyện chế loại như túi Huyền Thú này, nói rõ nàng ta đối với việc luyện chế pháp bảo trữ vật cấp cao có kinh nghiệm nhất định.

"Anh Hùng sơn kia ở nơi nào? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua, các tỷ có biết không?" Thẩm Tường vừa vội đào đất, vừa nói.

"Không biết, tuy nhiên ta suy đoán chỗ đó ở ngay gần Thái Vũ môn." Tô Mị Dao nói.

"Ở trong một mảnh núi gần Thái Vũ môn, chỗ đó có một loại tử khí kỳ lạ, chỗ đó tuy rằng tràn ngập loại tử khí này, nhưng cái nơi này lại không phải tràn ngập âm khí, xem ra chỗ đó có rất nhiều vong hồn có được lực lượng chính nghĩa tràn ngập chí thuần chí cương!" Bạch U U nói.

Thẩm Tường sửng sốt một chút: "Cái chỗ đó hình như là một cái cấm địa, không ở trong Thái Vũ môn" nhưng là Thái Vũ môn trực tiếp quản lý, chẳng lẽ chỗ đó chính là Anh Hùng sơn?"

Long Tuyết Di nói ra: "Rất có thể là những anh hùng đã chiến tử ở mười vạn năm trước, đều được mai táng ở nơi đó! Nhưng tại sao linh hồn còn ở đây? Chẳng lẽ còn muốn sống lại?"

Lão ngoan đồng mười vạn năm trước sống lại! Vậy sẽ thế nào? Thẩm Tường cũng không cảm thấy chuyện này hoang đường, hắn ngay ở bên trong Thập Vạn Ma sơn gặp qua Song Đầu Xà Yêu sống lại, nếu như không phải tỷ tỷ của Bạch U U xuất thủ gạt bỏ thì khẳng định đủ để giày vò đám người Cổ Đông Thần một đoạn thời gian.

Bùn đất trong tiểu dược viên được Thẩm Tường đổ vào loại Long tiên này trong một thời gian dài, dần dần đã biến thành linh thổ, đối với việc trồng trọt linh dược có được sự trợ giúp rất lớn.

Thẩm Tường đầu tiên là nhổ tận gốc linh dược mang theo đất, để vào trong giới chỉ, sau khi đào toàn bộ linh dược xong mới bắt đầu đào đất, chuyện còn lại thì giao cho hai mỹ nhân trong giới chỉ kia.

Sau khi đào xong tất cả linh thổ thì đã là đêm khuya, Thẩm Tường ngồi ở nóc nhà, nhìn lên trăng tròn trong bầu trời, hắn không biết ngày mai sẽ phát sinh cái gì, nếu như không phải sư phụ hắn đáp ứng hắn, bảo vệ hắn không chết thì hiện tại hắn cũng sẽ không ở lại đây, sớm đã bỏ trốn mất dạng.

Hắn muốn ẩn trốn, thì không ai có thể tìm được hắn, cho dù là Hoàng Cẩm Thiên cũng không biết hắn tu luyện loại thần đạo này, bên trong phàm giới nghe nói qua người tu luyện thần đạo cũng là lác đác không có mấy, chứ đừng nói loại thần thông này.

Trời còn chưa sáng, Cổ Đông Thần đã đến tìm Thẩm Tường, bọn họ bây giờ là phải tiến về Anh Hùng sơn kia, mà rất nhiều đệ tử Thái Vũ môn đều đã về nhà, chỉ có chỉ có Phàm Võ cảnh tầng mười và một số Chân Võ cảnh thì còn lại ở lại nơi này, sau khi đám người Cổ Đông Thần rời đi, đệ tử còn lại của Thái Vũ môn thì toàn bộ sẽ trông coi ở lối vào của Thái Vũ huyền cảnh.

Giống như suy đoán của mấy người Tô Mị Dao, Anh Hùng sơn quả nhiên là ở một ngọn núi cấm được tiến vào ở gần Thái Vũ môn.

Trên đường, Thẩm Tường còn trông thấy Liễu Mộng Nhi mang theo Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan ngồi ở trên Bạch Ngọc Phi Liên mà mấy người Cổ Đông Thần thì lại là đi bộ.

Ngay sau đó, lại là chưởng môn của các đại lục khác mang theo đệ tử bay về mảnh núi cách đó không xa, Thẩm Tường còn nhìn thấy mấy người quen thuộc, Liên Dĩnh Tiêu của Liên Hoa Đảo, Đường Dịch Siêu của Chân Vũ môn, Tiêu Tử Lương của Tiêu Diêu Tiên Hải, Nhạc Giang Lâm của Ngạo Kiếm tông...

Để hắn càng kinh ngạc hơn chính là ngay cả chưởng môn của năm đại Ma môn cũng tới! Hắn chỉ là không trông thấy Hoa Hương Nguyệt, nàng ta thế nhưng là mạnh nhất của Đan Hương Đào Nguyên, trên Thần Võ đại lục, thậm chí là toàn bộ trong Đông Hải đều rất nổi danh, đương nhiên, đây cũng được biết sau khi danh tính của nàng ta đã được tiết lộ.

"Năm tên gia hỏa của đại Ma môn này xem ra không có lòng tin đối với bên Yêu Ma giới, sau khi những tên yêu ma kia sau khi tới thế nhưng là không có tính người, chớ nói chi là người trong Nhân giới!" Sau khi Cổ Đông Thần nhìn lấy mấy tên chưởng môn của năm đại Ma môn này mang theo đệ tử bay qua thì tự mình lẩm bẩm.

"Nghe nói Đại hội Anh Hùng mười vạn năm trước cũng được cử hành ở Anh Hùng sơn này, cho nên số người đã chết ở trận sóng gió lớn kia toàn bộ được mai táng ở nơi này! Không biết người sống trong trận sóng góp lớn kia có còn sống đến bây giờ hay không." Vũ Khai Minh cũng là cảm khái vạn phần, mười vạn năm trước cổ nhân có thể thành công bảo trụ toàn bộ Phàm Võ giới, bằng không hiện tại Phàm Võ giới chính là một thế giới tràn ngập yêu ma.

Thẩm Tường cũng nghe mấy nàng Long Tuyết Di nói qua, năm đó sau khi tam giới đại chiến trôi qua, thông đạo mở ra kia là dựa vào khí yêu ma ở bên trong một cái thế giới mà đóng lại, nếu như một cái thế giới bị yêu ma xâm nhập, khí yêu ma rất nặng mà nói cuối cùng thông đạo sẽ được đưa về Yêu Ma giới.

Cũng giống như vậy, nếu như nhân loại tiến công Yêu Ma giới, đánh hạ Yêu Ma giới, lúc thông đạo đóng lại cũng sẽ đưa về bên Nhân giới này, tuy nhiên loại tình huống này rất ít xảy ra, bình thường đều là thế giới của Nhân giới bị đánh sập.

Cho nên, bảo vệ một cái thế giới là chuyện mà tất cả các cường giả trên thế giới này phải làm, nhất định phải đoàn kết lại, chỉ là bây giờ Thánh Quang giáo kia muốn thông qua loại chuyện mơ hồ như vậy đến để thống nhất Đông Hải, thu hoạch được nhiều tư nguyên hơn, chỉ có điều các các môn phái ở trên Thần Võ đại lục đều rất mạnh, hơn nữa đều có một mảnh đất rộng lớn, đều không muốn trở thành người bị Thánh Quang giáo quản chế.

Tiến vào Anh Hùng sơn, sau khi đi một đoạn đường núi thì trời đã sáng hẳn, Thẩm Tường không nghĩ tới trên đỉnh một ngọn núi lớn như Anh Hùng sơn lại có một nơi rất bằng phẳng, đều được dùng những tảng đá lớn xếp thành, nhìn ra được đây là được làm ra từ thật lâu trước đây, ở xung quanh quảng trường này còn có rất nhiều ghế đá rất thô ráp, một cái bàn đá chính là một tảng đá hình vuông tương đối lớn, ghế đá cũng giống như vậy.

Người sớm tới đây đều đã ngồi xuống, mỗi một môn phái chỉ có một cái bàn, tuy nhiên ở chỗ này lại có một cái rất lớn, có hơn bốn mươi chỗ ngồi, Thẩm Tường suy đoán đó là chỗ ngồi của Thái Vũ môn.

Quả nhiên, Cổ Đông Thần mang theo đệ tử Thái Vũ môn đi tới cái bàn kia.

Sau khi Thẩm Tường ngồi xuống, còn lẽ lưỡi ra với các nàng Tiết Tiên Tiên xem như chào hỏi, hắn biết chờ một chút nữa chính mình sẽ gặp phải tai vạ, nếu như có thể mà nói, hắn bây giờ nhất định phải thân mật với thế tử giống như tiên nữ này thật tốt một phen.

Sau khi mọi người đi tới, không một ai nói chuyện, bầu không khí rất nghiêm túc hơn nữa còn ngột ngạt, Thẩm Tường cũng nhàm chán đi đếm lấy số bàn, lại có hơn bốn trăm cái!

Ngoài cái bàn lớn của Thái Vũ môn ra, những cài khác đều chỉ có thể để cho năm người ngồi mà thôi, đây cũng chính là nói, người tham gia Anh Hùng đại hội nhiều nhất cũng chỉ là hai ngàn người.

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment