Thẩm Tường trông thấy rất nhiều bàn lớn đều chỉ làm lấy hai ba người ngồi, đó là chưởng môn Ma môn mang theo mũ che đầu mặc áo bào màu đen kia tự mình làm ra.
Lúc mọi người ở đây cảm thấy rất nhàm chán thì một vệ kim quang từ đằng xa phóng tới, cái này nhìn qua phải chói mắt hơn so với ánh nắng mặt trời nhiều, mọi người lập tức nhìn sang.
Thẩm Tường không cần nhìn thì biết đây chắc chắn là người của Thánh Quang giáo, hơn nữa rất nhiều người trên bàn lớn đều đứng lên, ngoại trừ các môn phái Thần Võ đại lục ra, vị trí những người tới từ các đại lục hải ngoại khác đều đứng lên đi ra, đứng ở nơi đất trống trải ở chính giữa kia.
Nắm đấm của Cổ Đông Thần đột nhiên nắm rất chặt, bởi vì những võ giả đến từ hải ngoại kia đều quy thuận Thánh Quang giáo, cho dù là Niết Bàn cảnh, đều vô cùng kính nể đối với Thánh Quang giáo, đây cũng là đang làm cho bọn hắn những người ở Thần Võ đại lục này xem.
Tần Trạch Quan đi ở trước nhất, mang theo một đám người mặc áo bào kim bay tới, phóng xuất ra một cỗ uy áp bức người, đáp xuống trong quảng trường trên ngọn núi cao này, chỉ thấy hắn phất phất tay, để những người khác đều trở lại chỗ ngồi.
Phía sau hắn những người mặc áo vào màu vàng kim kia cũng tìm chỗ mà ngồi xuống, có khoảng hơn hai trăm người, tuy nhiên trong đó có hơn bốn mươi người đều có quần áo hơi khác biệt, bốn mươi người này chia ra làm mười cái bàn mà ngồi xuống.
"Mười cái bàn này chắc là đến từ mười cái đại lục tương đối cường đại, thực lực tổng hợp của bọn họ đều rất mạnh, cùng với những người mặc áo bào màu vàng kim kia có sự bất đồng rất lớn." Long Tuyết Di nói.
Đại lục cường thịnh ở Đông Hải có hơn mười, cũng là bị Thánh Quang giáo nắm bắt lại sớm nhất, những người này đương nhiên sẽ không cùng nhau đối phó Thái Vũ môn, nhiều lắm cũng chỉ là cô lập Thái Vũ môn, bọn họ cũng không dám diệt đi đại phái đệ nhất thủ hộ cửa vào này, bằng không Tây Hải, Bắc Hải, Nam Hải ba cái hải vực này chắc chắn sẽ nói lên điều gì đó.
"Người của Thánh Quang giáo các ngươi tới không khỏi nhiều quá đi! Chiếm vị trí của người khác." Cổ Đông Thần lạnh lùng nói, đối với Tần Trạch Quân giáo chủ của Thánh Quang giáo này thì hắn không có một chút cảm tình nào.
Thẩm Tường chưa từng rời khỏi Thần Võ đại lục, hắn đối với chuyện đại lục khác cũng không hiểu lắm, hiện tại nghe Cổ Đông Thần nói như vậy thì chỗ ngồi nơi này chắc là sẽ được ngồi đầy, nói như vậy chính là có người của bốn trăm cái đại lục sắp tới!
"Chưởng môn Thái Vũ môn, đừng nói là người phía Tây Nam Bắc hải, ngay cả Đông Hải cũng không muốn đến, cho nên ta đây mang theo nhiều người một chút đến tham gia cho đầy đủ, không có vấn đề gì a!" Tần Trạch Quân cười lạnh lùng một tiếng, hắn nhìn người khác bên trên Thần Võ đại lục một chút.
"Ha ha, Hoa Hương Nguyệt ở trên Thần Võ đại lục các ngươi cũng không có tới, lực hiệu triệu của Thái Vũ môn các ngươi không khỏi cũng quá yếu đi!" Tần Trạch Quân giễu cợt một tiếng.
Đột nhiên, nơi xa truyền đến một tiếng hừ nhẹ: "Ai nói ta không đến? Tần Trạch Quân ngươi vẫn là giống như trước đây, cả ngày chỉ biết nói láo!"
Hoa Hương Nguyệt tới, nàng ta là một mình một người tới, nàng ta ở trên Thần Võ đại lục vốn là không dẫn người tới cũng không có vấn đề gì.
Sau khi Hoa Hương Nguyệt cái nữ nhân quyến rũ này mặc vào một chiếc váy trắng như tuyết thì phong cách quyến rũ của cơ thể dường như có một hương vị khác, nàng ta giống như tiên tử từ trên trời hạ xuống, nhìn cũng không thèm nhìn Tần Trạch Quân, tùy tiện tìm một cái bàn mà ngồi xuống.
Trên này tuy rằng cũng có hơn mười chưởng môn là mỹ nữ, nữ nhân xinh đẹp thì càng nhiều, nhưng so với Hoa Hương Nguyệt thì lại kém rất nhiều, cũng chỉ có Liễu Mộng Nhi mới có thể sáng vai với nàng ta, Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên tuy rằng đều rất xinh đẹp nhưng thiếu khí chất của một cường giả và loại trưởng thành bao hàm gian nan vất vả, nhưng các nàng bây giờ vẫn hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
"Cốc chủ Băng Phong cốc kia cũng không có tới đi! Thần Võ đại lục các ngươi đều không đoàn kết, còn muốn để chúng ta đều đến đủ?" Tần Trạch Quân bị Hoa Hương Nguyệt châm chọc một cái thì trong lòng âm thầm khó chịu.
Liễu Mộng Nhi nhàn nhạt nói ra: "Cốc chủ Băng Phong cốc chính là ta!"
Nói xong một cơn gió lạnh đột nhiên đánh tới để sắc mặt của rất nhiều Niết Bàn cảnh thay đổi lớn, mà đệ tử khác lại không bị một chút gì, chẳng qua là cảm thấy cơn gió kia rất lạnh.
Toàn bộ quảng trường thật giống như đột nhiên lặng ngắt như tờ, một lát trôi qua, những Niết Bàn cảnh cũng hơi thở ra một hơi, trong miệng vậy mà phun ra một trận hàn khí, có thể thấy được Liễu Mộng Nhi vừa rồi là dùng biện pháp hữu hiệu nhất để chứng minh chính mình có thân phận là Cốc chủ Băng Phong cốc!
Thẩm Tường là sớm đã biết, hắn chỉ là hơi bất ngờ Liễu Mộng Nhi vậy mà nói trắng ra thân phận của mình sớm như vậy!
"Xem ra chưởng môn Thần Binh môn là mệt nhất, bản thân luôn kiêm hai chức vị." Cổ Đông Thần cười nói.
Hắn liếc mắt nhìn Thẩm Tường, trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường thì hắn biết Thẩm Tường sớm đã biết thân phận của Liễu Mộng Nhi, quan hệ giữa Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi để hắn cảm thấy ghen ghét, một tên tiểu quỷ thế mà kéo được Liễu Mộng Nhi loại mỹ nhân này vào trong tay, để hắn cảm thấy đây là phung phí của trời.
Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên đều rất chấn kinh với thân phận của Liễu Mộng Nhi, hiện tại các nàng biết vì sao Liễu Mộng Nhi sẽ thường xuyên đi Băng Phong cốc.
"Sư phụ..." Lãnh U Lan thấp giọng nói, chỉ thấy Liễu Mộng Nhi mỉm cười đối với nàng, nhẹ gật đầu.
Lãnh U Lan vẫn luôn không biết Cốc chủ chính là Liễu Mộng Nhi, tuy rằng rất bất ngờ, nhưng nàng cũng cảm thấy rất cao hứng, lúc đầu nàng ta đã rất có thiện cảm với Liễu Mộng Nhi, hơn nữa nàng ta bây giờ cũng là sư tỷ muội với Tiết Tiên Tiên.
Tiết Tiên Tiên cũng là như thế, tuy nhiên hai người bọn họ không biết là, trái tim sư phụ các nàng đã bị Thẩm Tường bắt đi, chuyện này nếu như truyền ra thì chắc chắn toàn bộ Đông Hải đều sẽ chấn kinh a!
"Băng Phong thần công của Băng Phong cốc quả nhiên danh bất hư truyền, không hổ là thần công!" Thần Trạch Quân cái tên giáo chủ Thánh Quang giáo này phun ra mấy khối băng, sau đó đi về phía một cái bàn.
Nghe được hai chữ thần công này! Người ở chỗ này cũng không thể không nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, cũng chỉ có loại người như Thẩm Tường mang theo nhiều loại thần công mới đối với thần công sẽ không có kinh ngạc quá lớn, mà những võ giả khác thì lại khác biệt, bởi vì thần công thế nhưng là võ công chí cao vô thượng, sau khi tu luyện thì có thể khiến người ta có được lực lượng siêu phàm.
Ở bên trong phàm giới, người có thể có được thần công thế nhưng là vô cùng ít ỏi, đừng nói thần công, tiên cấp thánh cấp đều rất ít a!
"Băng Phong thần công một trong thập đại kỳ công thời Thái cổ! Chỗ kỳ lạ của loại thần công này ta cũng không biết." Tô Mị Dao kinh ngạc nói.
"Ta vẫn muốn học, nhưng tìm kiếm nhiều năm lại vẫn luôn không tìm được! Không nghĩ tới môn thần công này vậy mà lại xuất hiện ở phàm giới!" Bạch U U có chút kích động, nàng ta cũng là người tu luyện lực lượng băng hàn, loại võ công này là cực kỳ thích hợp nhất với nàng ta.
"U U tỷ, sau này ta tìm cơ hội hỏi mượn nàng!" Thẩm Tường cười nói, Bạch U U truyền thụ cho hắn nhiều ma công như vậy, những võ công lợi hại kia chính là có thể liều một trận với thần công, hắn đương nhiên phải báo đáp.
"Vẫn là không cần, có đôi khi thần công không phải nói mượn là mượn được, đặc biệt là loại kỳ công này." Bạch U U lắc đầu nói, nàng năm đó tìm rất lâu, tuy rằng có tìm được, nhưng người khác cũng không cho, cho nên anngf biết rất rõ khó khăn trong đó.
Thẩm Tường chỉ là tùy tiện lên tiếng, hắn có ý định thử một chút.
"Các bằng hữu đến từ từng cái đại lục ở Đông Hải, hôm nay trời đẹp ta tụ tập tất cả mọi người ở chỗ này, chắc hẳn mọi người đều biết nguyên nhân trong đó, ta cũng không nói nhiều! Ta chỉ cần mọi người cho biết thái độ, nếu như một khi cửa vào yêu ma đột nhiên mở, các ngươi có tới giúp một tay hay không?" Cổ Đông Thần đi thẳng vào vấn đề, lớn tiếng hỏi.
Cả quảng trường trở nên yên tĩnh, người Thần Võ đại lục đều có thể đoán được kết quả, bởi vì ngoài Thần Võ đại lục ra thì các đại lúc khác ở Đông Hải đều bị Thánh Quang giáo thu phục.
P/S: Ta thích nào...chương 2.