Trông thấy lão nhân áo lam này xuất hiện, sắc mặt của Tần Trạch Quân vô cùng khó coi, đây là chuyện mà hắn không thể tưởng tượng nổi, lúc trước hắn đã rất khẳng định các cường giả của những hải vực khác sẽ không tới tham gia Đại hội Anh Hùng.
Ngay sau đó thì lần lượt có người đáp xuống quảng trường rộng lớn trên ngọn núi cao này, có trung niên, có người trẻ tuổi, có nữ nhân, tổng cộng có hơn một trăm.
Thẩm Tường thấy mà ngây ngẩn cả người, bởi vì hắn biết đám người này đều là Niết Bàn cảnh, hơn nữa rất mạnh, đến từ những hải vực khác nhau, đây quả thật là để cho người ta mở rộng tầm mắt, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều Niết Bàn cảnh tập trung cùng một chỗ như vậy, bọn họ đều đang trò chuyện vừa nói vừa cười, Cổ Đông Thần cũng đi chào hỏi bọn họ.
Thẩm Tường phát hiện, những cự đầu chưởng giáo những môn phái kia đều có qua lại trao đổ với nhau nên đều biết nhau, Liễu Mộng Nhi, Liên Dinh Tiêu cũng chào hỏi với một số người, ngay cả Nhạc Giang Lâm của Ngạo Kiếm tông cũng quen biết mấy người.
"Đây chính là vòng tròn cường giả của Phàm Võ giới sao? Quả nhiên không đơn giản!" Thẩm Tường kinh ngạc thốt lên.
"Bình thường Niết Bàn cảnh đều sẽ ra ngoài du lịch, sau khi đến đại lục khác thì chắc chắn đi bái phỏng cường giả trên đại lục đó trước, sau đó tới kết giao, có đôi khi sẽ còn trao đổi một vài thứ, đây cũng là con đường tắt để Niết Bàn cảnh ra ngoài tìm kiếm linh dược trân quý." Tô Mị Dao nói.
Da mặt Tần Trạch Quân rất dày, bây giờ thế mà còn không đi! Những võ giả Niết Bàn cảnh trong Đông Hải quy thuận Thánh Quang giáo đã cảm thấy có chút không chịu nổi, bởi vì bọn hắn đều biết thanh danh của Thánh Quang giáo ở tại ba cái hải vực khác đều thật không tốt, hiện tại đã bị người khác chỉ trỏ, trong đó cũng có người mà bọn họ quen biết, thậm chí là bằng hữu.
"Nha, Đại giáo chủ, ngươi còn ở nơi này a!" Lão nhân áo lam kia mỉm cười nói, Thẩm Tường phát hiện lão nhân áo lam tên là "Hải lão" này rất được người tôn kính, rất nhiều võ giả Niết Bàn cảnh đều rất lễ phép chào hỏi với hắn.
"Lam Hải, đám người các ngươi không phải là rất thống hận Thái Vũ môn sao? Ta thế nhưng là nhớ rõ lúc trước ngươi bị Hoàng Cẩm Thiên hung hăng đánh rơi hai cái răng, không chỉ là ngươi, phần lớn người ở nơi này đều bị Hoàng Cẩm Thiên đánh qua đi!" Tần Trạch Quân cười lạnh nói.
"Trái tim của Thẩm Tường đột nhiên đập bình bịch một cái, hắn nhớ rõ Hoàng Cẩm Thiên từng nói, năm đó có một đám người bức bách hắn giao Thái Cực Hàng Long công, về sau hắn không chịu, còn đánh nhau một trận lớn, cuối cùng hắn còn giết chết chưởng môn Thú Vũ môn, bị nhiều người thảo phạt, sau đó bị giam vào cấm địa của Thái Vũ môn, cho tới bây giờ."
"Không sai, chúng ta vốn định không đến, tuy nhiên chúng ta chỉ có thù với Lão phong tử, nhưng lại là bằng hữu của Cổ chưởng môn, hiện tại tất cả mọi người đều đang làm chuyện đúng đắn, giống như năm đó, mở đại hội Anh Hùng!" Lam Hải hô, tất cả mọi người thi nhau đi tới những cái bàn đá kia.
Vừa đúng bốn trăm cái đại lục, 400 cái bàn, vốn là Thánh Quang giáo chiếm không ít, nhưng bây giờ lại phải nhường chỗ, điều này làm cho Tần Trạch Quan rất khó chịu, hiện tại hắn đã không có bất kỳ uy thế gì, dù sao nơi này chính là tụ tập cường giả của ba cái hải vực khác, chỉ là Đông Hải thì không đáng giá nhắc tới.
Cường giả của ba cái hải vực khác tới đều mang theo một số đệ tử tới, đều là một số đệ tử trẻ tuổi, đây là vì để bọn hắn được mở mang tầm mắt, mở mang kiến thức một chút cường giả như rừng ở Đại hội Anh Hùng là như thế nào.
"Ở trước khi đại hội bắt đầu, ta hy vọng những người không có ý định trợ giúp Thần Võ đại lục chống lại yêu ma thì tự giác rời đi!" Cổ Đông Thần nhìn lấy đám người Tần Trạch Quân.
Tần Trạch Quân hừ lạnh một tiếng: "Ai nói chúng ta không có ý định trợ giúp Thần Võ đại lục?"
Chuyện cho tới bây giờ, Tần Trạch Quân cũng không có cách nào khác, nếu như hắn ở ngay trước mặt cường giả của ba cái hải vực khác mà rời đi thì như vậy sau này bị cô lập chính là Thánh Quang giáo bọn hắn, nói không chừng mấy người Cổ Đông Thần còn sẽ thảo luận như thế nào diệt đi Thánh Quang giáo hắn, hắn đương nhiên phải ở lại.
"Vũ trưởng lão, tại sao chưởng môn có thể mời được người của ba cái hải vực khác?" Thẩm Tường lôi kéo tay áo của Vũ Khai Minh, thấp giọng hỏi.
Cho đến bây giờ, đại hội Anh Hùng là đang phát triển về phương hướng tốt, theo như bây giờ thì sẽ không xảy ra bất luận chuyện gì bất lợi đối với Thần Võ đại lục, Hoàng Cẩm Thiên nói cái gì tai vạ nhưng không có một chút gì buông xuống tới trên đầu của hắn.
"Chờ một chút 'ngươi' sẽ biết!" Vẻ mặt của Vũ Khai Minh hơi khác thường, nhưng Thẩm Tường lại nhìn không ra cái gì.
Thẩm Tường luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, mặc dù bây giờ đang đi phương hướng tốt, nhưng hắn vẫn có một chút dự cảm không tốt.
"Cổ Đông Thần, đối với chuyện chống lại Yêu Ma thì không có gì phải nói, đến lúc đó chúng ta dẫn người tới, tử thủ ở Thập Vạn ma sơn là được rồi, cùng năm đó như thế! Việc này mỗi cái đại lục đều đã có sắp xếp của mình! Hiện tại chúng ta chắc là nói tới chuyện chính sự a, chuyện mà ngươi đã đáp ứng với chúng ta!" Một ông lão nói.
"Không sai, nói chính sự! Chỉ cần lời hứa hẹn của ngươi đối với chúng ta là thật, chúng ta sẽ giúp một tay giết yêu ma!" Lam Hải cũng nói lời tán thành, những người khác một số người cũng hô lên.
Hiện tại Tần Trạch Quân đã hiểu, Cổ Đông Thần hóa ra là lấy ra một chút điều kiện mới khiến cho người của ba cái hải vực này bỏ qua ân oán mà tới, nhưng điều kiện đáp ứng là như thế nào mà có thể dẫn dụ được những người này tới?
Thẩm Tường cũng đang suy nghĩ vấn đề này, hắn nhớ rõ năm đó lúc Hoàng Cẩm Thiên làm chưởng môn, thế nhưng là kết thù với rất nhiều cường giả, hắn đột nhiên cảm thấy cường giả của ba cái hải vực khác cũng không phải thứ gì tốt, bọn họ sẽ đến, toàn bộ bởi vì điều kiện mà Cổ Đông Thần lấy ra!
Tất cả mọi người nhìn lấy Cổ Đông Thần, chờ đợi câu trả lời của Cổ Đông Thần.
Cổ Đông Thần ho khan một tiếng, thở dài: "Ta đương nhiên sẽ không để cho mọi người phỉa đi một chuyến uổng công, người ngay ở trên cái bàn này của ta."
Lúc này Cổ Đông Thần nhìn về phía Thẩm Tường, Thẩm Tường một mặt kinh ngạc, hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, tuy nhiên cũng không dám tin tưởng.
"Tiểu tử này chính là Thẩm Tường? Hắn thật là đồ đệ của Hoàng Cẩm Thiên?" Lam Hải lóe lên, như một đao ánh sáng màu xanh đi ngang qua toàn bộ quảng trường, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Cổ Đông Thần.
Thẩm Tường bây giờ đã khẳng định, chính hắn bị bán! Bị Cổ Đông Thần bán, hiện tại hắn hiểu tại sao Hoàng Cẩm Thiên từng nói, bất luận Cổ Đông Thần làm ra chuyện gì đều không cần oán Cổ Đông Thần, tuy rằng như thế nhưng hắn vẫn là vô cùng tức giận nhìn lấy Cổ Đông Thần.
Chỉ thấy mặt mũi Cổ Đông Thần tràn đầy vẻ xấu hổ, mỉm cười đối với hắn.
Cường giả của ba cái hải vực khác là bởi vì muốn có được Thái Cực Hàng Long công của Hoàng Cẩm Thiên cho nên mới xảy ra xung đột với Hoàng Cẩm Thiên, nếu như Cổ Đông Thần đáp ứng giao đồ đệ của Hoàng Cẩm Thiên ra, bọn họ sẽ đáp ứng Cổ Đông Thần đến Thần Võ đại lục cùng chống lại yêu ma.
Thẩm Tường là độ đệ của Hoàng Cẩm Thiên, khẳng định biết được Thái Cực Hàng Long công, nếu như không hiểu được còn có thể bắt Thẩm Tường đến áp chế Hoàng Cẩm Thiên, cho nên Thẩm Tường ở trong mắt những Niết Bàn cảnh kia chính là một khối chí bảo!
"Cổ Đông Thần, con mẹ nhà nó ngươi lại dám bán lão tử!" Thẩm Tường nổi giận hết ầm lên một tiếng, hiện tại hắn biết tại vạ rơi vào đầu mà Hoàng Cẩm Thiên nói kia là có ý gì.
Nghe thấy Thẩm Tường hết ầm lên như vậy, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, nhưng bọn hắn càng thêm chắc chắn, Thẩm Tường chính là đồ đệ của Hoàng Cẩm Thiên, cũng chính là sư thúc của Cổ Đông Thần!
Mọi người châu đầu ghé tai, thấp giọng bàn tán chuyện của Thẩm Tường, đặc biệt là một số cường giả trên Thần Võ đại lục đối với thân phận của Thẩm Tường càng kinh ngạc hơn, bọn họ bây giờ đã biết rõ tại sao Cổ Đông Thần vẫn luôn che chở Thẩm Tường như vậy, bởi vì Thẩm Tường chính là sư thúc của tam đại cự đầu Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh và Đan trưởng lão!
Cái vai vế này thế nhưng là có thể dọa cho rất nhiều người phải đi tiểu a, mà ngay cả các đệ tửu cùng với trưởng lão của Thái Vũ môn kia cũng cảm thấy vô cùng chấn động.
Thẩm Tường đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay, nhưng không nghĩ tới lại sớm như vậy, hắn tuy rằng tức giận nhưng đầu óc lại nhanh chóng chuyển động, hắn biết Cổ Đông Thần chắc chắn đã thương lượng với Hoàng Cẩm Thiên, bằng không mượn một ngàn cái lá gan cho Cổ Đông Thần thì Cổ Đông Thần cũng không dám bán hắn đi như vậy.
P/S: Ta thích nào...chương 5...Buồn cười quá đê.