Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 377 - Chương 377 - Kỳ Ngộ

Chương 377 - Kỳ ngộ
Chương 377 - Kỳ ngộ

Đại hội Anh Hùng chính thức được tổ chức, các cường giả đều thảo luận cùng nhau phong bế vết nứt không gian kia như thế nào, sau đó lại đi tiêu diệt những Ác yêu kia.

Thẩm Tường ở phía dưới tự nhiên là không nghe được, hắn ở trong cái thông đạo nhỏ kia, vừa tối vừa im lặng để hắn có chút lo lắng chính mình sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

"Nơi này chắc là bị một cái cấm chế lợi hại bao phủ, bằng không sẽ không kiên cố như vậy!" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường cũng thử qua, không cần biết làm như thế nào, chính là gõ không ra một khối đá nào cả, thậm chí ngay cả dấu vết cũng không làm ra, điều này làm cho hắn cảm thấy phía dưới này chắc chắn cất giấu vật gì tốt.

Ngọn núi này được thành lập ở mười vạn năm trước, khi đó thế nhưng là lúc võ đạo thịnh vượng phồn vinh nhất, về sau bởi vì trận kiếp nạn kia dẫn đến rất nhiều võ học và thuật luyện đan bị thất truyền, cho nên võ giả bây giờ so với trước kia chênh lệch khá nhiều.

Sau khi Thẩm Tường bò xuống khoảng hơn nửa canh giờ thì đột nhiên cảm thấy một cỗ gió mát lạnh thổi tới, điều này làm cho hắn cảm thấy rất dễ chịu, nhưng ngay vào lúc hắn cảm thấy dễ chịu không được bao lâu thì đột nhiên có một cỗ hấp lực cực lớn xuất hiện, giật hắn xuống dưới.

Cảm nhận được chính mình bay lượn ở bên trong cái thông đạo nhỏ này, Thẩm Tường kinh hoàng không thôi: "Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

"Một cỗ hấp lực rất mạnh đang hút lấy ngươi rơi xuống." Long Tuyết Di nói.

"Sẽ không có chuyện gì, nếu như nơi này là những võ giả kia thành lập từ mười van năm trước, không có ác ý gì, ta thấy cỗ hấp lực bây giờ này là vì để ngươi xuống tới nơi thần bí kia càng nhanh hơn." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường thở dài một hơi, tuy nhiên hắn vẫn là cảnh giác lên, lúc này hắn cảm thấy tốc độ mình rơi xuống càng lúc càng nhanh, hắn bây giờ giống như thể là đi trong một cái thông đạo được hình thành từ gió, cảm giác vẫn là vô cùng thoải mái.

Sau một lát, hắn đột nhiên nặng nề rớt xuống mặt đất, hắn cũng thây đổi trở về hình người, bởi vì nơi này có không gian vô cùng lớn!

"Chẳng lẽ đây chính là phía dưới của ngọn núi kia? Đây rốt cuộc là nơi nào?" Thẩm Tường nhìn lấy vách đá tỏa ra ánh sáng trắng yếu ớt ở xung quanh kia, muốn từ bên trong tìm kiếm được thứ gì đó.

Nơi này chỉ là một cái nhà đái rộng lớn, cũng không có những thứ gì khác, điều này làm cho hắn rất thất vọng.

"Ngươi là tới từ đại lục nào? Môn phái nào?" Một giọng nói đột nhiên truyền đến, rất vang dội, dọa đến Thẩm Tường phát ra một tiếng kêu quái di, tay trái che mặt tay phải che của quý, lưng thì khom xuống.

Thẩm Tường không nghĩ tới trong cái nhà đá rộng lớn trống trải này vậy mà lại có người, nhưng hắn lại cái gì cũng nhìn không thấy, điều này làm cho hắn cảm thấy rùng mình.

"Thần Võ đại lục, đệ tử Thái Vũ môn!" Thẩm Tường hơi hít một hơi, trả lời.

"Không hổ là môn phái Vũ lão nhi khai sáng, vậy mà lại là đệ tử của hắn là người đầu tiên đi tới nơi này, nói như vậy, Thái Vũ môn cũng tồn tại được hơn mười vạn năm, ghê gớm nha!" Giọng nói kia tràn ngập sự bội phục.

Thẩm Tường âm thầm mừng thầm, hiện tại xem ra, hắn cảm thấy trong cái nhà đá này vẫn sẽ có đồ tốt.

"Tiền bối, có phải ngươi bị phong ấn ở nơi này hay không?" Thẩm Tường hỏi, nếu như có thể mà nói, hắn vẫn là sẽ cứu người này ra.

"Không có, hiện tại chỉ là mợ sợi thần niệm ta phân ra đang trò chuyện với ngươi, ta bây giờ đã ở Thiên giới!" Người kia cười ha ha.

Thẩm Tường chấn kinh, ở Thiên giới rồi sao? Hơn nữa còn có thể trò chuyện với hắn, hắn suy đoán thần thức của người này chắc chắn rất mạnh, nếu không không có cách nào phân ra một sợi thần niệm, hơn nữa còn tồn tại lâu như vậy, còn có thể để hắn ở trên Thiên giới điều khiển cái thần niệm này.

"Cái tên này chắc chắn là tu luyện thần đạo, đây là Phân Hồn thuật bên trong Thần đạo, có thể bỏ qua sự ước thúc của không gian, khống chế thần niệm ở xa từ cái không gian khác, có thể trực tiếp đạt được tin tức mới nhất! Coi như ta bây giờ cũng không có cách nào làm được, xem ra cái tên này chắc là ở sau khi vượt qua Niết Bàn cửu kiếp, không có lập tức phi thăng mà là lưu lại một khoảng thời gian." Long Tuyết Di cũng cảm thấy kinh ngạc, nàng ta gặp được Thẩm Tường tên nhân loại này có thể tu luyện Thần đạo thì đã coi như ngoài ý muốn, nhưng bây giờ lại gặp được thêm tên nữa.

Sau khi Thẩm Tường nghe được lời này của Long Tuyết Di thì lập tức nổi lòng tôn kính nói ra: "Tiền bối có phải là tu luyện Thần đạo không?"

"Ồ? Xin hỏi tiểu ca ngươi bây giờ là thực lực gì? Ngươi làm sao lại biết ta tu luyện Thần đạo, coi như năm đó rất nhiều lão gia hỏa cũng không biết loại năng lực này của ta gọi như thế nào, lúc đó ta cũng không biết, chỉ sau khi ta tiến vào Thiên giới thì mới biết về chuyện Thần đạo." Người kia kinh ngạc hỏi.

"Ta là Chân Võ cảnh thất đoạn, ta ở bên trong một quyền sách nhìn qua ghi chép có liên quan tới thần đao mới có thể biết đến." Thẩm Tường nói.

"Thì ra là thế! Ngươi đi vào nơi này như thế nào? Muốn phát hiện cái lỗ nhỏ kia không khó, nhưng muốn phát hiện phía dưới này có cái gì thì khó khăn, hơn nữa lúc ngươi tiến vào cũng không có phá hỏng ngọn núi này, tuy nhiên chỉ dựa vào thực lực bây giờ của ngươi cũng rất khó phá hỏng!" Người kia đối với chuyện này cảm thấy rất nghi hoặc.

Long Tuyết Di nói ra: "Nói cho hắn biết ngươi cũng tu luyện Thần đạo, người này luôn luôn tự mình tìm tòi tu luyện Thần đạo, hơn nữa hiện tại lại ở Thiên giới, chắc chắn không phải là một gia hỏa bình thường, ngươi bây giờ giữ gìn mối quan hệ với hắn, sau này ở Thiên giới nói không chừng gặp được hắn."

"Tiền bối...thật ra thì tiểu tử cũng tu luyện Thần đạo, chỉ học được một chút da lông tiểu thần thông biến thành một con chuột mà chui đi vào!" Thẩm Tường cười nói.

"Ha ha, thú vị, thú vị! Năm đó ta cũng đã nói, người có thể đi vào nơi này thì chắc chắn không phải người bình thường, không nghĩ tới ở sau mười vạn năm lại có một người tu luyện Thần đạo tới nơi này! Năm đó nơi này chính là ta mang theo một đám lão gia hỏa cùng nhau thành lập." Người kia cười nói.

"Nơi này đến cùng là nơi nào? Đúng, còn chưa thỉnh giáo đại danh của tiền bối?" Thẩm Tường hỏi.

"Ta gọi Vũ Thương Hoành, tiểu huynh đệ ngươi thì sao?" Vũ Thương Hoành cười hỏi.

"Thẩm Tường! Vũ tiền bối, nơi này đến cùng là nơi nào? Ta thế nhưng là vì tránh tai nạn mới tới bên trong này." Thẩm Tường nói.

"Ồ? Tránh tai nạn gì? Tam giới đại chiến còn chưa bắt đầu đi!" Vũ Thương Hoành nghi hoặc mà hỏi thăm: "Ta rất muốn biết nguyên nhân ngươi tới nơi này."

Chuyện Thẩm Tường có được Thái Cực Hàng Long công đã được nhiều người biết như vậy, hắn bây giờ cũng không sợ nói cho Vũ Thương Hoành này, cho nên hắn kể lại rõ rõ ràng ràng ra.

Sau khi Vũ Thương Hoành nghe được thì vừa tức giận lại kinh ngạc.

"Không nghĩ tới sau khi chúng ta đi thì Phàm Võ giới vậy mà biến thành như vậy, như vậy không đoàn kết! Còn may người lãnh đạo của Thái Vũ môn có thể ở thời khắc mấu chốt này có thể liên hợp lại các đại lục, bằng không Thần Võ đại lục coi như xong." Vũ Thương Hoành tức giận nói.

"Thẩm Tường, thật ra thì ngươi không cần sợ, sư phụ kia của ngươi rất mạnh, hắn tuyết đối sẽ không bị thương, hắn bây giờ đang không dám phóng xuất ra lực lượng quá lớn, chỉ là lo lắng sẽ bị hút vào Thiên giới, hắn ở bên trong huyền cảnh vẫn là vô cùng an toàn!"

Vũ Thương Hoành nói ra: "Ngươi có thể tới đây, hơn nữa ngươi cũng đã nhận được ta tán thành, tiếp theo ta sẽ cho ngươi hai dạng đồ vật! Một cái tên là pháp bảo La Thiên Môn, một cái khác thì là một tấm bản đồ."

Thẩm Tường mừng thầm trong lòng, tuy rằng hắn không biết hai thứ đồ này có chỗ tốt gì, nhưng hắn biết chắc không phải là thứ bình thường.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment