Thẩm Tường chạy trốn, nhưng bây giờ lại xuất hiện, đây không phải là muốn chết sao? Phải biết hắn thế nhưng là chọc giận nhiều cường giả, mà để cho người ta nghi ngờ là, Thẩm Tường không phải người làm chuyện ngu xuẩn, nhưng hắn bây giờ lại trở về chắc chắn có nguyên nhân.
Mấy người Lam Hải vội vàng đi lên, gắt gao vây quanh Thẩm Tường, căm tức nhìn Thẩm Tường, bọn họ thế nhưng là bị Hoàng Cẩm Thiên hung tợn cười nhạo một cái, đặc biệt là Lam Hải, còn bị người coi như một con heo.
Vẻ mặt Thẩm Tường tự nhiên, nhàn nhạt cười nói: "Các vị tiền bối, ta chỉ là đi tiểu tiện một chút mà thôi, không cần ngạc nhiên."
Đi tiểu tiện? Cũng bởi vì hắn đi tiểu tiện lại sẽ để cho từng tên cường giả đến từ từng cái đại lục gấp đến độ giống như là kiến bò trên chảo nóng, còn khiến bọn hắn suýt chút nữa thì tức giận đến nội thương.
Tuy nhiên mọi người cũng không tin chuyện ma quỷ của hắn, Thẩm Tường là trốn, hiện tại là bởi vì một số nguyên nhân mới trở về.
Đương nhiên, Thẩm Tường đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện, chiêu thức này linh hoạt đến quá tuyệt, làm cho lòng người sợ hãi thán phục liên tục.
"Các ngươi cứ như vậy, nếu như ta muốn trốn thoát một lần nữa thì chắc chắn có thể, sư phụ ta còn chưa có xuất thủ đâu!" Thẩm Tường cười nói.
Hắn một vẻ mặt không sao cả, đối mặt mấy trăm Niết Bàn cảnh đang tức giận mà còn có thể bình tĩnh như thế, có thể thấy được lòng can đảm của hắn có bao nhiêu.
Đương nhiên, nếu có Hoàng Cẩm Thiên một tên sư phụ như vậy thì ai cũng không sợ hãi.
"Được a, nói thật ta vốn là trốn, tuy nhiên ngẫm lại sau này phải trải qua thời gian bị các ngươi truy sát, ta lại cảm thấy rất khó chịu! Đầu tiên, Thái Cực Hàng Long công là sư phụ ta cho ta, ta muốn thế nào thì làm thế đó, ta không có nghĩa vụ truyền thụ cho các ngươi! Mà các ngươi lại cậy vào thực lực của mình đến bức bách Thái Vũ môn giao ta ra, đến bức bách ta nói Thái Cực Hàng Long công ra, các ngươi không có một chút đạo nghĩa nào." Thẩm Tường khinh bỉ nhìn lấy mọi người.
"Như vậy ngươi cho rằng ngươi trở về nói những lời này, chúng ta sẽ buông tha ngươi sao?" Lam Hải lạnh lùng nói.
"Ha ha, Thái Cực Hàng Long công là của ta, ta không muốn giao ra thì thế nào? Chẳng lẽ các ngươi vì cướp đoạt võ công của ta, mấy trăm tên Niết Bàn cảnh cùng nhau bức bách ta hay sao? Ta biết ta bây giờ không có thực lực, là quả hồng mềm, các ngươi có thể tùy tiện nắm ta! Nếu như ta có thực lực như sư phụ ta, vậy ta sẽ không đả thương các ngươi mà là phải làm thịt tất cả các ngươi, các ngươi một đám gia hỏa dối trá, vi phạm quy tắc võ đạo, khẳng định tất cả phải chết ở dưới Niết Bàn kiếp!"
Thẩm Tường lúc này cũng có chút tức giận.
"Ngươi..." Lam Hải rất tức giận, những người khác cũng là như thế, nhưng bọn hắn ở cái nhìn soi mói của Cổ Đông Thần lại nhịn xuống không có xuất thủ.
"Nói trắng ra là các ngươi hôm nay chính là đến đoạt võ công mà tới, cũng khó trách các ngươi người sống cùng một thời đại với sư phụ ta đến bây giờ đều không thể phi thăng Thiên giới, các ngươi ở trên cảnh giới này đã kém sư phụ ta một mảng lớn, lúc trước sư phụ ta tuyệt đối có thực lực giết chết các ngươi, nhưng hắn lại không làm như vậy, mà là để các ngươi tiếp tục sống! Sư phụ ta năm đó thực lực cũng có thể độc bá toàn bộ phàm giới, nhưng hắn không làm, mà là lựa chọn bị phong ấn ở bên trong cái nơi quỷ quái kia, đây là bởi vì hắn nhìn ra mọi thứ, tuy rằng hắn điên, nhưng hắn lại cao thượng hơn các ngươi gấp trăm lần, gấp ngàn lần!"
"Hiện tại các ngươi chẳng những không cảm kích sư phụ ta, còn hận lão nhân gia như vậy, phải biết lúc trước thế nhưng chính là các ngươi muốn cướp đoạt võ công của hắn, sai chính là các ngươi, chỉ là các ngươi một đám người cùng ở chung một chỗ cho nên gan lớn lên, cho rằng là mình đúng, mới có thể làm như vậy, sư phụ ta giết các ngươi vào lúc này cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa."
Thẩm Tường quét mắt nhìn đám Niết Bàn cảnh kia, nhìn thấy vẻ mặt bọn họ không thay đổi gì, trong lòng của hắn cũng câm thầm đắc ý.
Lam Hải không lời nào để nói, bọn họ đúng là sai, nếu như bây giờ lại đối Thẩm Tường như vậy, bọn họ sẽ lại tiếp tục sai, bọn họ bây giờ đang nghĩ lại, năm đó chính mình có phải thực sự lại sai hay không!
"Được rồi, dù sao đi nữa, tất cả những điều này đều là sư phụ ta gây ra, mới khiến cho các ngươi không đến hỗ trợ giúp Thần Võ đại lục một tay, cho nên sư phụ ta mới không thể không thương lượng với Cổ Đông Thần, cùng nhau bán ta đi, sau đó sư phụ ta lại cứu ta đi và cuối cùng để ta phải sống một mình ở nơi tận cùng của thế giới!" Thẩm Tường thở dài.
"Được, sau này ta không tiếp tục ép ngươi giao Thái Cực Hàng Long công ra nữa, cũng sẽ không truy sát ngươi! Ta và sư đồ các ngươi từ nay về sau không có bấy kỳ ân oán gì." Lam Hải hít sau một hơi, lớn tiếng nói.
Niết Bàn cảnh khác cũng thi nhau tỏ thái độ, bọn họ biết đạo lý oan oan tương báo khi nào mới dứt này, hiện tại bọn hắn chọc giận Thẩm Tường, sau này Thẩm Tường cường đại lên cũng sẽ không nương tay giống như Hoàng Cẩm Thiên, từ bọn họ hiểu rõ phong cách hành sự của Thẩm Tường đến xem thì chắc chắn sẽ không có quả ngon để ăn.
Thẩm Tường cười nói: "Ta cũng sẽ không để mọi người đi một chuyến uổng công, đây là một tấm bản đồ, là một vị tiền bối cho ta, hắn nói trên này có lưu lại truyền thừa của một đám lão giả hỏa ở mười vạn năm trước, bọn họ lúc ấy sợ phàm giới bị rơi vào tay giặc, cho nên mới giấu ở bên trong một cái huyền cảnh."
Thẩm Tường nói xong, lấy bản đồ kia ra, đưa cho Lam Hải tiếp tục nói ra: "Mặt sau là một cái mật trận, cần người phóng xuất ra lực lượng đến tạo thành, như vậy là có thể mở ra cái lối vào của huyền cảnh kia, về phần bên trong sao? Tiền bối kia nói, có một chút nguy hiểm, chi nên hắn khuôn ta loại thực lực này vẫn là đừng đi."
Lam Hải tiếp nhận tấm bản đồ kia, nhìn kỹ, hắn từ bên trong tài liệu tạo ra tấm bản đồ này có thể xác định, đây đúng là mười vạn năm trước, mà đồ trận kia cũng là đồ vật cổ xưa vô cùng hiếm thấy, nếu như bên trong huyền cảnh kia thật sự có truyền thừa của mười vạn năm trước, như vậy hiện tại bọn họ là có thể có được nền văn minh võ đạo thịnh vượng và phồn vinh của ngày đó.
"Ngươi là gặp được vị tiền bối kia ở nơi nào?" Lam Hải hỏi, người còn sống từ mười vạn năm trước, khẳng định không đơn giản.
"Tiền bối kia không có ở đây, sau khi hắn giao cái đồ chơi này cho ta xong thì phi thăng Thiên giới." Thẩm Tường vừa nói, vừa học dáng vẻ ngày đó Bạch Tử Thiên phá toái hư không phi thăng Thiên giới, ở hư không vạch ra một cái lỗ hổng, cái này vậy mà để những cường giả kia tin là thật.
"Lúc đầu ta định vào hôm nay giao cho các vị, nhưng ai biết lại xảy ra chuyện kia! Các ngươi tuy rằng không chiếm được Thái Cực Hàng Long công, nhưng đạt được cái đồ chơi này cũng coi như là không tệ đi, nói không chừng trong này còn có đồ đạc mà tổ sư gia các ngươi để lại cho các ngươi, đó mới thực sự là đồ vật của các ngươi, tu luyện cũng yên tâm thoải mái, hiện tại các ngươi đừng nhớ thương Thái Cực Hàng Long công kia của ta a." Thẩm Tường cười nói.
Đồ vật của mình mới là tốt nhất, mọi người cảm thán một trận! Thẩm Tường đạt được bản đồ này, vậy mà không muốn lấy độc chiếm mà giao ra, mà bọn họ trước đó lại nghĩ trăm phương ngàn kế để ép Thẩm Tường giao Thái Cực Hàng Long công kia ra, điều này làm cho bọn họ nghĩ lại mà đều cảm thấy xấu hổ!
Thực lực của bọn hắn mạnh hơn Thẩm Tường rất nhiều rất nhiều, nhưng ở phương diện này bọn họ lại cảm thấy không bằng Thẩm Tường, hiện tại bọn hắn nhìn Thẩm Tường đã không có loại ánh mắt căm hận kia mà là một loại tôn kính!
Thẩm Tường trong lòng âm thầm trộm vui sướng, cái này vốn chỉ là thứ thuộc về bọn họ, hắn chỉ là giao hay không mà thôi, vốn là những cường giả này đều hận không thể xé hắn thành mảnh nhỏ, nhưng bây giờ lại vô cùng cảm kích đối với hắn, không có cái gì so với việc học tập võ công mà tổ sư gia của mình lưu lại mà kích động hơn, đó là một loại truyền thừa!
"Nơi này vậy mà ở Vương Giả đại lục, ta cũng tìm thật lâu cũng không tìm tới nơi này." Lam Hải nói, hắn đưa bản đồ này cho Cổ Đông Thần.
Cổ Đông Thần mỉm cười: "Không cần lo lắng, Vũ trưởng lão của Thái Vũ môn chúng ta chính là người đi ra từ Vương Giả đại lục, hắn biết đi như thế nào, hơn nữa ta cũng từng đi qua Vương Giả đại lục một chuyến, chỗ đó thế nhưng là một cái thánh địa võ đạo!"
Thẩm Tường nhìn lão già đầu trọc kia một chút, Vũ Thương Hoành kia cũng là họ Vũ, chẳng lẽ bọn họ có quan hệ?
"Đã như vậy, vậy chúng ta liền chuẩn bị một chút đi Vương Giả đại lục cầm về những đồ vật này, tam giới đại chiến sắp bắt đầu, thực lực của chúng ta so với cổ nhân mười vạn năm trước thế nhưng là kém rất xa." Lam Hải nhìn lên bầu trời, than nhẹ một tiếng.
P/S: Ta thích nào...chương 3.