Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 380 - Chương 380 - La Thiên Môn

Chương 380 - La Thiên Môn
Chương 380 - La Thiên Môn

Hiện tại bọn hắn còn không thể đi Vương Giả đại lục, bởi vì ở bên trong Thập Vạn Ma sơn xuất hiện một cái vết nứt không gian, bọn họ phải lấp kín cái khe hở kia thì mới có thể lên đường.

"Mười vạn năm trước, Thánh Quang giáo chúng ta chắc chắ cũng lưu lại một số truyền thừa, chúng ta cũng muốn đi Vương Giả đại lục kia." Nơi xa một trận ánh sáng vàng phóng tới, một đám người mặc áo bào màu vàng kim bay tới.

Người của Thánh Quang giáo không có đi, bọn họ vẫn luôn chú ý động tĩnh ở nơi này từ đằng xa, Thẩm Tường đột nhiên chạy trốn, đột nhiên xuất hiện đều được bọn họ thấy rất rõ ràng, chỉ có điều để bọn hắn không nghĩ tới là, Thẩm Tường thế mà lại ngốc như vậy, giao bản đồ kia ra.

Thẩm Tường không ngốc, hắn biết mình bước vào Niết Bàn cảnh còn cần rất nhiều thời gian, nếu như bây giờ trở mặt với cự đầu của các đại lục hải ngoại, đối với hắn mà nói thì không có một chút chỗ tốt nào, Hoàng Cẩm Thiên cũng không có khả năng mãi mãi ở lại Thái Vũ môn để bảo vệ hắn, Liễu Mộng Nhi Cổ Đông Thần những cự đầu này cũng sẽ có một ngày rời khỏi phàm giới, hắn đây là vì cho mình một cái đường lui.

Bản thân hắn không thiếu võ công gì, hiện tại hắn giao ra còn có thể tạo mối quan hệ với những cự đầu này, nếu như sau này hắn lại trở thành một Luyện đan sư cấp cao, những cự đầu thực lực cường đại này sẽ thường xuyên tiếp xúc với hắn, chỉ cần nhân mạch tốt, hắn ở cái phàm giới này tuy không phải mạnh nhất nhưng cũng rất nổi tiếng.

Lam Hải nhìn lấy Thẩm Tường, chỉ thấy Thẩm Tường cười nói: "Bản đồ này bây giờ không phải là của ta, ta không làm chủ được, chẳng qua nếu như bên trong huyền cảnh kia có truyền thừa mà Thánh Quang giáo để lại, ta cảm thấy không cần thiết cho một cái thế lực bội bạc như vậy."

Thánh Quang giáo vì đạt được lượng lớn tài nguyên, nô dịch đông đảo phàm nhân, tạo thành đại đa số người vì tổn thương mà chết đi, cách làm của Thánh Quang giáo ở ba cái hải vực khác đều không được lòng người.

"Tần Trạch Quân, còn xin các ngươi thu liễm một chút, nếu như các ngươi lại làm ra một số chuyện quá mức, ta cảm thấy có cần phải ở trước khi tam giới đại chiến bắt đầu, dạy dỗ nhóm người các ngươi biết tuân thủ quy tắc võ đạo như thế nào." Cổ Đông Thần lạnh lùng nói.

"Hừ!" Tần Trạch Quân biết, bởi vì Thẩm Tường giao bản đồ kia ra, đã để mâu thuẫn giữa ba cái hải vực khác và Thái Vũ môn được hóa giải, nếu như Thái Vũ môn liên hợp với cường giả của ba cái hải vực kia tới đối phó nhiều cái đại lục ở Đông Hải bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể khuất phục.

Thánh Quang giáo bây giờ ngay cả Đông Hải cũng không có chinh phục được thì bị bóp chết, nếu như bây giờ không phải là lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thần Trạch Quân hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

"Không cần các ngươi dạy ta, trên bản đồ thì chỗ kia chúng ta cũng có tư cách đi!" Tần Trạch Quân nói.

"Đây là đương nhiên, sau khi đi vào, chỉ cho phép lấy thứ thuộc về mình, nếu như tranh đoạt ở bên trong, như vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí." Lam Hải nói.

Sau khi người của Thánh Quang giáo đến thì lại tiếp tục thảo luận làm thế nào để lấp kín cái khe hỡ không gian kia, Thẩm Tường cũng lắng nghe nhưng không để ý lắm, cuối cùng lúc kết thúc, hắn chỉ biết là những cường giả này vì để nhanh tiến về Vương Giả đại lục đi lấy những võ công bí tịch kia, cho nên quyết định cùng nhau làm ra một cái phong ấn, lấp lại khe hở không gian kia, sau đó lại cùng nhau tiêu diệt toàn bộ những tiểu Ác yêu tới kia.

Sau khi tan họp, Cổ Đông Thần mang theo các cường giả tiến về Thái Vũ môn, cử hành tiệc tối, mà Thẩm Tường lại không có thời gian rỗi để mà tham gia, hắn và Tiết Tiên Tiên Lãnh U Lan hàn huyên một lúc thì quay trở về Thái Đan vương viện.

Đại hội Anh Hùng tuy rằng xảy ra rất nhiều chuyện lớn, nhưng cuối cùng vẫn là kết thúc ở trong hòa bình, hơn nữa tất cả mọi người đạt thành nhất trí, đến lúc đó sẽ đến Thái Vũ môn tiến hành đại chiến với yêu ma.

Trong Thái Đan vương viện, Thẩm Tường trốn ở trong mật thất, lấy La Thiên Môn kia ra, mặc dù là cái giống mâm tròn, nhưng cái này lại có thể mở ra cánh cửa không gian, cho nên mới được đặt tên là La Thiên Môn.

Sau khi nhỏ máu nhận chủ, Thẩm Tường chỉ cần hướng cái mâm tròn này rót thần thức vào bên trong thì có thể lập tức đọc được rõ ràng rất nhiều nội dung; hơn nữa còn có thể nhìn thấy một bộ bản đồ rất rõ ràng, bản đồ này rất lớn, đánh dấu từng cái đại lục trên phàm giới, trên mỗi cái đại lục còn có mấy điểm dừng chân an toàn, có thể cung cấp Thẩm Tường lựa chọn.

Thẩm Tường nhìn thấy đánh dấu ở phía trên Thần Võ đại lục, có mấy điểm dừng chân, một điểm có khoảng cách gần hắn nhất chính là ở bên trong một mảnh rừng rậm gần Anh Hùng sơn, chỉ cần đi đến chỗ đó, thì hắn có thể căn cứ số liệu ghi chép trong La Thiên Môn, mở ra một cái cửa đi về từng cái đại lục.

La Thiên Môn này lợi hại như thế, ngay cả Tô Mị Dao và Bạch U U các nàng đều chưa từng nghe nói qua, vì không để người ta để ý tới, Thẩm Tường sử dụng rất cẩn thận, hắn cũng không nói ra ngoài hắn có một vật như vậy.

Ban đêm, Thái Vũ môn rất náo nhiệt, tất cả mọi người uống rượu thoải mái bên trong tiệc tối, cất tiếng cười to, đối với những cường giả kia mà nói, tâm tình của bọn hắn quả thật không tệ, mặc dù không đạt được Thái Cực Hàng Long công, nhưng lại đạt được bản đồ cất giữ truyền thừa cổ xưa kia!

Mọi người không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Tường mà Thẩm Tường chỉ nói với nhóm người đó là hắn hơi mệt một chút, trở về nghỉ ngơi.

Thẩm Tường trở lại Thái Đan vương viện, để sau khi La Thiên Môn kia nhỏ máu nhận chủ, hắn thì cải trang dịch dung, lặng lẽ rời khỏi Thái Vũ môn, coi như hắn không thi triển bảy mươi hai biến, thủ đoạn ẩn nấp của hắn cũng là rất cao siêu.

Thẩm Tường nhẫn nhịn không được với lòng hiếu kỳ của mình, cho nên hắn phải đi thử sự lợi hại của La Thiên Môn kia một chút, chỉ cần vừa nghĩ tới La Thiên Môn kia có thể để cho hắn qua lại từng cái đại lục trong phàm giới một cách dễ dàng thì hắn đã kích động không thôi.

Ở bên trong một khu rừng xa xa ngoài thành, nơi này rất u ám, Thẩm Tường ngồi ở dưới một thân cây, lấy pháp bảo La Thiên Môn kia ra.

"Từ nơi này đến bờ biển có khoảng cách là bao nhiêu? Ta muốn đi ngắm biển một chút!" Thẩm Tường hỏi, hắn phát hiện chính mình đã lớn như vậy mà còn chưa nhìn thấy dáng vẻ của biển cả.

"Nói như vậy ngươi có khả năng sẽ đi đến gần Liên Hoa đảo, chờ một chút, để ta giúp ngươi tìm một cái nơi đặt chân tốt." Long Tuyết Di nói, nàng ta cũng muốn xin thấy sự lợi hại của La Thiên Môn này.

Thẩm Tường kinh ngạc hỏi: "Tiểu Thí Sinh, ngươi làm sao tìm được? Chẳng lẽ ngươi phải đi chỗ đó một chuyến?"

"Dĩ nhiên không phải, đây là một loại bản lĩnh cao cường bên trong Thần đạo, tên là Thần Du Cửu Thiên, có thể để cho thần thức của mình rời khỏi thân thể của mình được rất rất xa, hơn nữa còn là lấy tốc độ ánh sáng rời đi, coi như ta, sử dụng cũng cực kỳ khó khăn, bởi vì cái này rất tiêu hao thần thức." Long Tuyết Di nói.

"Vậy ta lúc nào mới có thể dùng?" Thẩm Tường đối với cái này mong chờ không thôi.

"Thần hồn của ngươi ít nhất phải phát triển đến cấp độ tầng thứ mười, ngươi bây giờ mới tầng thứ nhất đúng không, còn rất xa!" Long Tuyết Di nói.

Thần hồn phát triển rất chậm chạp, điều này làm cho Thẩm Tường có chút phiền não, hắn bây giờ chỉ chờ tới lúc luyện chế ra lượng lớn Nguyên Thần đan thì mới bắt đầu tu luyện thần hồn.

"Tìm được, chỗ đó là trên đỉnh của một ngọn núi cao, chỗ đó là một mảnh rừng rậm, chắc là sẽ rất an toàn, ngươi thiết lập ở trên mâm tròn kia một cái đi, ta nói tọa độ khoảng cách cho ngươi." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường bây giờ tuy rằng không sử dụng được "Thần Du Cửu Thiên" nhưng Long Tuyết Di sử dụng được là được rồi, hiện tại có thể để hắn sử dụng La Thiên Môn rất thuận tiện!

"Ha ha, lão tử vô địch!" Thẩm Tường xoay tròn vòng tròn phía trên mâm tròn, thiết lập phương hướng La Thiên Môn đi về, lúc này hai tay của hắn lại có một chút run rẩy, hắn rất kích động.

"Được rồi!" Thẩm Tường hưng phấn hô, sau đó rót lực lượng vào, mâm tròn kia điên cuồng rút chân khí của hắn, mà ở trước mặt hắn cũng dần dần xuất hiện một cái cửa có ánh sáng trắng lượn quanh.

"Đây chính là La Thiên Môn sao?" Thẩm Tường nhìn thấy một cái khung cửa màu trắng lóe lên xuất hiện ở trước mặt mình, lúc này mâm tròn kia cũng dừng lại việc hút chân khí của hắn.

P/S: Ta thích nào.... chương 4

Bình Luận (0)
Comment