Thẩm Tường bây giờ luyện đan cũng đã tiến vào một loại trạng thái rất kỳ diệu, sau khi tiến vào cái trạng thái này, ngay cả chính hắn cũng khó nói hiểu rõ đó là loại cảm giác gì, lúc tiến vào loại trạng thái này, hắn luyện đan sẽ càng trở nên thuận buồn xuôi gió, thật giống như thể luyện đan ở trong một chỗ của một cái không gian nào đó, sẽ không bị ảnh hưởng bởi bên ngoài, giữa thiên địa chỉ có hắn và lò luyện đan!
"Đây chính là tiến vào cảnh giới vong ngã, khi đó ở trong đầu của ngươi chỉ có luyện đan, đây quả thật là rất khó có được a!" Tô Mị Dao sợ hãi than nói.
Lúc hắn luyện đan tới cực hạn, ba canh giờ đã có thể luyện chế ra bốn mươi lò, đây là ở dưới tình huống cùng lúc điều khiển hai cái lò luyện đan, mà bây giờ hắn cũng là cùng lúc dùng hai cái lò luyện đan để luyện đan, chỉ có điều tốc độ chậm lại rất nhiều.
Ở trên tranh tài luyện đan của Vương Giả đại lục, hắn tổng công luyện chế ra bốn mươi lò Ngũ Hành Chân Nguyên đan, hiện tại hắn còn có sáu mươi phần dược liệu hắn chỉ dùng một cái đã làm xong, tổng cộng là một ngàn viên, không thất bại một lần nào.
Hơn nữa lúc mỗi lần luyện đan, hắn đều sẽ tiến vào cảnh giới vong ngã, ở dưới loại trạng thái này, hắn chỉ có ý thức luyện đan không ngừng, lò luyện đan giống như nối liền với máu thịt của hắn, để hắn càng thuận buồn xuôi gió hơn đến khống chế tình huống trong lò luyện đan.
Thẩm Tường bây giờ phải nắm chắc khoảng thời gian này tiêu hóa hết một ngàn viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan này, đương nhiên, nếu như cầm lấy đi bán mà nói thì nhất định có thể đạt được một món tài phú rất lớn.
"Sư thúc hắn đi tìm Lão phong tử, không biết trong vòng nửa năm sư thúc có thể bước vào Cực Hạn cảnh hay không!" Cổ Đông Thần nói, Vũ Khai Minh ở một bên.
"Thật bội phục sự nhẫn nại của sư thúc, vậy mà có thể chịu được tra tấn của Lão phong tử!" Vũ Khai Minh cảm khái nói.
"Sư thúc là tên điên, đương nhiên sẽ không sợ Lão phong tử." Cổ Đông Thần lắc đầu cười một tiếng.
Thẩm Tường lại thêm một lần nữa cầm một đống Ngũ Hành Chân Nguyên đan tới tìm hắn, Hoàng Cẩm Thiên bây giờ đã chết lặng, không còn vẻ ngạc nhiên.
Sau khi nghe Thẩm Tường kể lại cuộc tranh tài ở Vương Giả đại lục, Hoàng Cẩm Thiên nhíu mày nói ra: "Thời gian nửa năm, cái này có phần ấp a! Tuy nhiên có thể thử một chút, Ngũ Hành Huyền Nguyên đan kia của ngươi không được ăn trước, để cho tới cuối cùng xung kích Cực Hạn cảnh."
Cực Hạn cảnh nhất trọng thiên chính là Linh Vũ cảnh, chủ yếu tu luyện thần thức, Thẩm Tường đối với vấn đề này không có áp lực gì, bởi vì hắn có thần hồn, cái này có thể để thần thức của hắn rất nhanh có thể lên tới cái gọi là cực hạn.
"Thần thức của ngươi rất cường đại, chỉ cần có thể bước vào Chân Võ cảnh cửu đoạn, có đầy đủ năng lượng áp súc lại, muốn bước vào Cực Hạn cảnh cũng không khó! Bởi vì lúc tiến vào Linh Vũ cảnh phải có thần thức vô cùng cường hãn tới phối hợp với chân khí trong cơ thể, mở ra một cánh cửa lớn đi về một cái đẳng cấp cao cấp hơn, vào lúc này, thần và võ dung hợp, lượng lớn năng lượng sẽ từ bên trong cái cửa lớn kia dũng mãnh tiến ra, tiến vào máu thịt và thức hải của ngươi, cho nên võ giả Cực Hạn cảnh so với Chân Võ cảnh thì cường đại hơn rất nhiều lần, bỏi vì tại lúc đột phá sẽ có được lực lượng rất mạnh."
Hoàng Cẩm Thiên hiện tại cũng đang sắp xếp vạch ra kế hoạch tu hành cho Thẩm Tường, hắn đương nhiên muốn để cho đồ đệ của mình tỏa sáng rực rỡ ở trên Vương Giả đại lục, bởi vì hiện tại những người kia cũng không cướp đoạt võ công của Thẩm Tường, cho nên tương lai của Thẩm Tường rất sáng sủa.
"Sư phụ, hiện tại bọn họ và ngươi đã xí xóa ân oán, ngươi có thể đi ra." Thẩm Tường nói.
"Không được, ta ra ngoài quá lâu sẽ dễ dàng bị phát hiện, sư phụ ngươi bây giờ cần phải ở trên Thiên giới, tuy nhiên ta tạm thời còn không muốn lên đó! Thực lực của ta bây giờ ở phàm giới là vô địch, nhưng lên đến trên đó thì lại là một tên tiểu lâu la, loại cảm giác này không tốt." Hoàng Cẩm Thiên nói.
"Sư phụ, lão nhân gia người chẳng lẽ muốn ở chỗ này tráh cả một đời sao?" Thẩm Tường có chút im lặng, trông thấy Hoàng Cẩm Thiên cả ngày không nhìn thấy ánh mặt trời, trong lòng của hắn cũng không chịu nổi.
"Hắc hắc, tiểu quỷ ngươi không hiểu cái này, ta là sẽ không chết già, loại thực lực như ta vốn cần phải ở Thiên giới mới có thể trưởng thành, nhưng bây giờ ta ở bên trong huyền cảnh cũng giống vậy có thể tăng lên, tuy rằng tốc độ chậm chạp rất nhiều nhưng lại có thể rất an toàn! Hơn nữa ta còn có thể để Thái Vũ môn tiếp tục phát triển tiếp, sau này ta có thể giúp rất nhiều người vượt qua Niết Bàn kiếp một cách an toàn, nếu như không có ta, tiểu trọc đầu bọn họ chỉ sợ sớm ở dưới Niết Bàn kiếp biến thành cặn bã rồi." Hoàng Cẩm Thiên cười nói.
Hoàng Cẩm Thiên có năng lực dự báo Niết Bàn kiếp, có thể khiến người ta sớm làm chuẩn bị đầy đủ, ở lúc độ kiếp có niềm tin rất lớn, hắn ở lại phàm giới đúng là một cái tồn tại nghịch thiên, tính toán này có thể nói là rất chu toàn.
"Tiểu quỷ, sau này nữ nhân của ngươi, đồ đệ của ngươi chẳng hạn muốn độ kiếp, cứ tới tìm ta là được rồi! Nếu như sau này ngươi luyện đan lợi hại, làm cho lão già ta mấy viên tiên đan chẳng hạn cũng được, ta có tuổi thọ vô hạn, ở nơi này chậm rãi hao tổn cũng có thể được đến lực lượng, đừng quên ta cũng là người có được Âm Dương mạch." Hoàng Cẩm Thiên điên điên khùng khùng cười lên ha hả.
Thẩm Tường suy nghĩ, quả thực cảm thấy như vậy cũng không tệ, sau này hắn muốn độ Niết Bàn kiếp, còn có Tiết Tiên Tiên, Lãnh U Lan và đồ đệ, bằng hữu của hắn, đến lúc đó đều có thể tìm Hoàng Cẩm Thiên giúp một tay.
"Đan dược Thiên cấp đối với sư phụ ngươi chắc là có chỗ tác dụng a? Chủ cần ta tiến vào Cực Hạn cảnh, thắng được hạng nhất thì có thể đạt được một trái Tạo Hóa quả." Thẩm Tường cười nói, sau đó hắn có thể luyện chế tiên đan, đương nhiên sẽ không quên sự phụ của hắn.
"Không nghĩ tới Tạo Hóa quỷ của Vương Quyền vậy mà giữ lại lâu như vậy, nếu như tiểu tử ngươi thật có thể bước vào Cực Hạn cảnh, nói không chừng Tạo Hóa quả năm đó hắn đạt được thì lại tiện nghi cho tiểu tử ngươi." Hoàng Cẩm Thiên sờ lấy ria mép mà cười nói.
Thẩm Tường nói ra: "Vương Quyền chính là tên của ông lão kia? Sư phụ ngươi quen biết hắn sao?"
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Đương nhiên quen biết, tên này thế nhưng là một tên rất thích sĩ diện, có đến chết cũng vẫn thích sĩ diện, chớ nhìn hắn bình thường rất ôn hòa, hắn cũng là một tên điên, năm đó hắn nhưng là đối thủ mạnh nhất của ta, lúc ta vượt qua Niết Bàn bát kiếp, thì đại chiến với hắn một trận."
Thẩm Tường vội vàng hỏi: "Về sau người nào thắng?"
Hoàng Cẩm Thiên cười to nói: "Đương nhiên là sư phụ ngươi a, ta thế nhưng là đánh rụng cả một miệng răng của hắn, lúc ấy hắn còn là một thanh niên rất anh tuấn, cái mặt thối kia quả thực là được ta đánh thành đầu heo, ha ha...."
Hoàng Cẩm Thiên lại điên điên cười lên ha hả.
"Hắn là người mạnh nhất ở trên Vương Giả đại lục sao? Hình như là làm cái gì đó bên trong Thần Võ điện." Thẩm Tường tò mò hỏi.
"Không sai, Nhân Vương huyết mạch của hắn là tinh khiết, vượt qua Niết Bàn bát kiếp sớm hơn ta, lúc ấy hắn nhưng là danh xưng cường giả đệ nhất phàm giới, tuy nhiên về sau danh hào này vẫn là bị ta cướp đi, cho nên hắn rất hận ta! Tuy nhiên cái tên này bây giờ vẫn còn là Niết Bàn bát kiếp, xem ra hắn không dám đối mặt đệ cửu kiếp a, ha ha... Đại sư huynh của ngươi là đồ đệ của ta, sớm đã phi thăng, tiểu mao đầu là đồ tôn của ta, hiện tại cũng vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp, cái tên này nhìn thấy tiểu mao đầu thì chắc chắn sẽ mất mặt."
Niết Bàn cửu kiếp, vậy chắc chắn là khủng khiếp nhất bên trong Niết Bàn kiếp, rất nhiều cường giả nổi danh đều là vẫn lạc ở dưới một kiếp này.
"Ta nghĩ Tạo Hóa quả kia chắc là muốn khen thưởng cho mấy tên đồ đệ của hắn, cho nên mới tổ chức cái gì Hội võ đạo Vương Giả, chút đồ đệ lợi hại trước kia của hắn đoán chừng đều chết ở bên trong Niết Bàn kiếp, đồ đệ bây giờ của hắn chắc là mới thu a." Hoàng Cẩm Thiên suy đoán nói.
Không có loại năng lực dự báo Niết Bàn kiếp kia của Hoàng Cẩm Thiên, muốn còn sống vượt qua thì quả thực rất khó.
"Tiểu quỷ tu luyện thật tốt đi, sư phụ bây giờ ở bên trong cái phàm giới này thế nhưng là lợi hại nhất, hơn nữa ta còn có thể tạo ra một nhóm lớn cường giả! Kế hoạch ta đã nghĩ kỹ, hiện tại thì bắt đầu đi, so với lần trước lại phải vất vả hơn một chút." Hoàng Cẩm Thiên nói.
Chẳng mấy chốc, chốn cấm địa phía dưới này đã văng vẳng tiếng gào thét thê lương của Thẩm Tường....
P/S: Ta thích nào...chương 10.