Nhân Vương huyết mạch của Vương Giả đại lục đã hoàn toàn dương danh toàn bộ Phàm Võ giới, mặc dù biết báo danh tham gia Hội võ đạo Vương Giả là phải bị trọng thương, nhưng vẫn như cũ kẻ trước ngã xuống thì kẻ sau tiến lên báo danh tham gia.
Dù sao rất nhiều người luyện võ đều muốn khiêu chiến võ giả cường đại nhất trên đại lục một chút, đồng thời còn có thể kiểm nghiệm thực lực của mình, đương nhiên cũng có một số người là tìm vận may, nếu như bọn họ có thể đánh tiến vòa trận chung kết, vậy thì sẽ có thể được một chút danh tiếng.
Năm tháng đi qua, mọi người một mực chờ đợi Thẩm Tường xuất hiện, nhưng thủy chung là không hề có một chút tin tức nào, Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng chỉ có thể tựa lưng vào thành cái hố sâu kia nhổ cọng cỏ gặm nhấm nhìn lên bầu trời, nghe thấy tiếng kêu thảm của Thẩm Tường, biết Thẩm Tường mỗi ngày đều tiến hành loại tu hành thống khổ mà tàn khốc này.
Thẩm Tường ở bên trong cấm địa vượt qua năm tháng, Ngũ Hành Chân Nguyên đan đã ăn hết tất cả toàn bộ, nhưng bây giờ hăn cũng chỉ là thắp sáng lên bốn trăm tám mươi hạt chân nguyên, tức là hắn đã bước chân vào Chân Võ cảnh cửu đoạn, chỉ có khi thắp sáng lên năm trăm hạt chân nguyên thì hắn mới có đầy đủ lực lượng mở ra cái cánh cửa đi về cực hạn kia, sau khi bước vào cánh cửa đó, tiếp theo hắn còn phải để cho các phương diện của mình tu luyện tới cực hạn!
"Cuối cùng là Ngũ Hành Huyền Nguyên đan, còn thiếu một chút, chỉ mong ngươi có thể thành công!" Hoàng Cẩm Thiên thở dài một tiếng, Thẩm Tường có thể đi được nhanh như vậy đã để hắn cảm thấy kinh ngạc.
Sau khi bước vào cảnh giới cực hạn, Thẩm Tường sẽ lột xác lần nữa, khi đó hắn sẽ càng cường đại hơn.
Cho tới bây giờ, chân khí hắn cần để áp súc nhiều vô cùng, hơn nữa sau khi chân khí trải qua việc áp súc không ngừng đó, cũng sẽ trở nên rất cường hãn!
Ví dụ như, lúc hắn vừa mới bước vào Chân Võ cảnh cần áp súc một cái phòng ở thành chừng hạt gạo mới có thể thắp sáng một hạt chân nguyên, nhưng bây giờ hắn cần phải áp súc cả một ngọn núi hành hạt gạo, trải qua áp súc không ngừng, chất lượng chân khí sẽ càng tăng mạnh hơn, tạp chất bên trong cũng sẽ được loại ra, mà lúc phóng xuất ra lực lượng thì loại lực bộc phát này càng kinh khủng hơn.
Cảnh giới càng cao, chân khí cần để áp sức thì càng nhiều, hiện tại hắn đã quá sức, nếu như đến Niết Bàn cảnh sau đó, vậy thì khẳng định sẽ càng khủng bố hơn.
"Chỉ cần ngươi mở ra cánh cửa cực hạn, ngươi sẽ đạt được một cỗ chân khí vô cùng dồi dào, đến lúc đó ngươi chỉ tiêng việc tiêu hóa cỗ lực lượng đó cùng cần phải có thời gian rất dài."
Thẩm Tường gật đầu nói: "Sư phụ, cỗ chân khí đó là từ đâu tới? Bản thân ta không có nhiều như vậy a!"
"Hắc hắc, đây là võ đạo ban cho ngươi, mạnh mẽ bí ẩn! Ta cũng chỉ là nghe nói, đó là võ đạo ban cho võ giả, để võ giả có lực lượng nghịch thiên mà đi, mỗi lần đột phá đều có, lúc ngươi tiến vào Chân Võ cảnh chỉ là lực lượng được ban tặng rất yếu ớt, cho nên ngươi không cảm ứng được." Hoàng Cẩm Thiên cười nói rất thần bí.
Thẩm Tường đối với chuyện này không nghi ngờ chút nào, hắn bây giờ đã được Hoàng Cẩm Thiên huấn luyện đến cả người đều là vết thương, hơn nữa chân khí trong cơ thể cũng bị tiêu hao hết toàn bộ.
Hắn ăn Ngũ Hành Huyền Nguyên đan, đan dược lập tức hòa tan vào trong cơ thể của hắn, trước đó lúc hắn ăn Ngũ Hành Chân Nguyên đan, những dược lực kia thật giống như dòng suối nhỏ bé chậm rãi chảy xuôi ở trong cơ thể của hắn, mà bây giờ ăn Ngũ Hành Huyền Nguyên đan lại giống như một dòng sông to lớn cuộn trào mãnh liệt ở trong cơ thể hắn, đánh thẳng vào toàn thân, ẩn chứa năng lượng tinh thuần rất kinh người.
Cái này cùng với Ngũ Hành Huyền Nguyên đan quá hạn mà trước kia ăn được là khác biệt, lần trước hắn ở bên trong Huyền Vũ huyền cảnh đạt được chính là phế đan mà viên này lại là phẩm chất thượng thừa, chênh lệch vô số lần.
Trước kia hắn đều là sau khi huấn luyện xong mới ăn Ngũ Hành Chân Nguyên đan, khi đó dược lực ở trong cơ thể hắn khuếch tán, đều không cần hắn luyện hóa, nhưng bây giờ hắn không thể không vận chuyển Thái Cực Hàng Long công để tiêu hóa dòng năng lượng bàng bạc này, không ngừng hút lượng lớn chân khí lao tới vào trong đan điền để luyện hóa, hóa thành chân khí của mình rồi áp súc ở bên trong hạt chân nguyên trong ngũ tôn thú tượng.
Ngũ Hành Huyền Nguyên đan này giống như là mặt trời cái đại hỏa cầu như thế ở trong đan điền của Thẩm Tường, không ngừng phun trào năng lượng ra tới bốn phía, nhấc lên từng đợt năng lượng phong bạo, rất giật mình.
"Không hổ là đan dược Địa cấp thượng phẩm, nếu như tiểu tử này cũng có thể luyện chế ra một cái sọt đan dược này, vậy lúc tam giới đại chiến, những yêu ma kia căn bản chính là cặn bã." Hoàng Cẩm Thiên sợ hãi than, hắn đương nhiên nhìn ra được Thẩm Tường có được năng lực nhanh chóng trồng trọt ra lượng lớn linh dược, hắn liền nghi ngờ tới loại chất lỏng màu hoàng kim mà Thẩm Tường ngưng tụ ra kia.
Đó là bí mật của Thẩm Tường, chính Thẩm Tường không nói, Hoàng Cẩm Thiên cũng sẽ không đi hỏi, thật giống như Hoàng Cẩm Thiên chính hắn cũng có rất nhiều bí mật, Thẩm Tường mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không có đến hỏi hắn.
Mười ngày trôi qua, Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Xem ra đã vượt qua, còn may thân thể tiểu tử này tốt, tiêu hóa được nhanh bằng không thì ít nhất phải mất hơn nửa tháng."
Thẩm Tường cũng không có cảm nhận được thời gian trôi qua, hắn chỉ là điên cuồng áo súc chân khí kia vào bên trong năm tôn thú tượng, để những hạt chân nguyên ảm đạm kia tỏa ra ánh sáng, trong lúc bất tri bất giác, năng lượng hắn lấy được từ bên trong Ngũ Hành Chân Nguyên đan đã để cho hắn ngưng tụ ra hai mươi hạt chân nguyên.
Bây giờ năm tôn thú tượng kia của hắn ở bên trong mỗi loại đều đã thắp sáng lên một trăm hạt chân nguyên, hiện tại hắn đã có đầy đủ lực lượng để đi mở cánh cửa cực hạn thần bí kia.
Thân thể Thẩm Tường đột nhiên run rẩy lên, thân thể dâng trào ra ánh sáng không màu, điều này làm cho Hoàng Cẩm Thiên thấy mà âm thầm tắc lưỡi.
"Sáng hơn rất nhiều so với lúc Đại sư huynh của hắn đột phá!" Hoàng Cẩm Thiên nhìn lên phía trân, cái này vốn là một cái hố to rất sâu hơn nữa còn tràn ngập bóng tối, nhưng bây giờ Thẩm Tường thả ra những ánh sáng năm màu lại như thể là suối phun lên, trực tiếp phun ra ngoài, tuôn lên tới mặt đất rất cao phía trên.
Sau khi Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cảm ứng được thì vội vàng bay tới, nhìn thấy hố to kia như là núi lửa bộc phát dâng trào đi ra ánh sáng có nhiều màu sắc, thì đều chấn kinh ở bên trong loại kỳ cảnh hùng vĩ này, bọn họ chẳng mấy chốc đã đoán được là Thẩm Tường bước vào Cực Hạn cảnh, bởi vì lúc trước bọn họ đều thấy lúc sư phụ bọn hắn đột phá một cái cảnh giới lớn đều không khác mấy, có khác thì chỉ chói mắt hơn thôi.
Thẩm Tường căn bản không biết chuyện gì xảy ra, khi hắn thắp sáng hoàn tất năm trăm hạt chân nguyên lên thì hắn chỉ cảm thấy thần thức của chính mình đột nhiên bừng lên hội tụ với chân khí vào một chỗ, dung hợp thành một loại năng lượng rất kỳ dị, sau đó nổ tung lên ở trong đan điền của hắn, nhưng hắn lại không cảm thấy đau đơn, chỉ cảm thấy bên trong đan điền của mình xuất hiện một cái thế giới rất lớn, cánh cửa lóe lên ánh sáng vàng mở ra, rất nhiều năng lượng bàng bạc trùng trùng điệp điệp từ cánh cửa đó tuôn ra, tiến vào trong đan điền của hắn.
Cảm nhận được cỗ năng lượng này, vẫn là theo bản năng vận chuyển Thái Cực Hàng Long công, điên cuồng áp súc, lúc này tốc độ áp súc chân khí của hắn vậy mà cũng trở nên vô cùng nhanh chóng, mà những năng lượng này cũng rất dịu dàng ngoan ngoãn, có thể bị được hắn rất dễ dàng áp súc vào bên trong năm tôn thú tượng, biến thành hạt chân nguyên.
Thân thể Thẩm Tường dâng trào lượng lớn ánh sáng nhiều màu, hình thành một cảnh tượng kỳ lạ và ngoạn mục, tuy nhiên thời gian kéo dài không lâu, những ánh sáng nhiều màu sắc này được hút trở về, lần nữa tiến vào trong thân thể Thẩm Tường.
"Không bao lâu nữa, cái tên điên này sẽ có thể làm cho cả Phàm Võ giới long trời lở đất! Hắc hắc...có thành công." Hoàng Cẩm Thiên vừa cười vừa dùng hỏa diễm nướng một con trâu khổng lồ.
Thẩm Tường không nghĩ tới năng lượng mà Võ đạo ban tặng cho hắn vậy mà lại nhiều như vậy, liên tục không ngừng, hơn nữa những năng lượng này thế mà bị hắn chiếm thành của mình một cách rất dễ dàng, thật giống như vốn nó là của hắn, chỉ có điều bây giờ mới được hắn thu hồi lại.
P/S: Ta thích nào...chương 11.... chà 11 chương rồi, ai có KP thì tung xin với nha.....donate Tử Linh thạch cũng ngon a....