Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 399 - Chương 399 - Chấn Nhiếp Vương Giả

Chương 399 - Chấn nhiếp Vương Giả
Chương 399 - Chấn nhiếp Vương Giả

Trông thấy Thẩm Tường di chuyển, Vũ Khai Minh nhíu mày, hắn sớm đã đoán được Thẩm Tường khó mà che giấu được thực lực của mình, đên loại này trong lúc mấu chốt đương nhiên là làm sao đánh như thế nào cho thống khoái, tuy nhiên hắn lại có chút lo lắng, hắn lo lắng Thẩm Tường ra tay quá ác mà đánh cho đại hán trung niên kia thành tàn phế, đây chính là sẽ kết thù với Vương Giả đại lục.

Song quyền Thẩm Tường ngưng tụ ra ánh sáng xanh chói mắt, ánh sáng xanh bắn ra từng đạo thiểm điện thô to như rắn, ánh chớp lóe ra bốn phía, anh sáng cao ngất bao phủ trên luận võ đài.

Hiện tại Thẩm Tường thế nhưng là dùng tới Thanh Long chân khí mạnh nhất, bên trong mang theo năng lượng lôi rất bá đạo, toàn bộ tụ tập ở trên song quyền của hắn.

Đại hán trung niên kia bản thân cũng là sử dụng lực lượng lôi điện, hắn bây giờ có thể nhìn ra lực lượng lôi điện mà Thẩm Tường sử dụng muốn cường đại hơn so với của hắn nhiều, trước đó lúc hắn đi lên, Vương Quyền đã nói cho hắn biết, Thẩm Tường chỉ là một tên tiểu quỷ vừa mới bước chân vào Cực Hạn cảnh, không cần sợ cứ buông ta ra đến đánh là được rồi.

Nhưng bây giờ đại hán trung niên này trong lòng lại đang thầm mắng Vương Quyền, Thẩm Tường ở đâu là một tên tiểu quỷ, căn bản chính là một tên Ma Thần, cứ lấu sát phạt chi khí mà Thẩm Tường phóng xuất ra để mà nói thì đã để hắn cảm thấy sợ hãi,

Đại hán trung niên có thể đi vào Cực Hạn cảnh cũng không phải ăn chay, tuy rằng hắn từng có sợ hãi trong ngắn ngủi nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể thi triển lực lượng mạnh nhất của chính mình để luận võ với Thẩm Tường.

Thẩm Tường chậm rãi từng bước một đi tới, đại hán trung niên kia phát ra một tiếng hét, trên quyền lớn kia lại phun trào ra điện mang một lần nữa, tuy nhiên so với Thẩm Tường thì lại kém rất nhiều.

Nắm đấm đánh tới, tốc độ rất nhanh, giống như một đạo thiên lôi từ trên không rơi xuống, tốc độ của loại lực lượng đó đột nhiên đụng vào trên không khí phát ra một tiếng nổ tung, đánh về phía mũi của Thẩm Tường.

Một quyền này có tốc độ rất nhanh, sử dụng chân khí rất hùng hậu, bộc phát ra lực lượng vô cùng cường đại, đây là lần đầu tiên Thẩm Tường luận võ cùng với cùng cấp bậc tu vi Cực Hạn cảnh, hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn, hắn thừa nhận đối phương rất mạnh, nếu như lúc trước hắn chưa có bước vào Cực Hạn cảnh, gặp phải một người như vậy chỉ sợ chỉ có kết quả thảm bại.

"Có chút chậm!"

Thẩm Tường khẽ vươn tay, cứ như vậy bắt lấy nắm đấm của đại hãn trung niên kia, sau đó dùng lực bóp, một trận sét đánh nổ vang, chỉ nghe thấy đại hán trung niên kia gầm thét một tiếng, đi theo chính là Thẩm Tường ra quyền, nắm đấm ngưng tụ chân khí lôi điện hùng hậu đột nhiên hóa thành đầu Long, cánh tay hóa thành thân Long, giương nanh múa vuốt vọt tới cái cằm của đại hán trung niên kia.

Mọi người ở trong nháy mắt đó trông thấy tiểu long toàn thân bốc lên thiểm điện hướng đại hán trung niên kia lao tới, loại lực lượng này để đám người Cổ Đông Thần cũng không thể không rùng mình một cái, Cưc Hạn cảnh cường hãn giống như vậy, nếu như đến Niết Bàn cảnh thì bọn họ chỉ sợ đều phải cân nhắc một chút có thể đánh thắng được Thẩm Tường hay không.

Kinh nghiệm chiến đấu của Thẩm Tường thế nhưng là rất phong phú, hắn ở dưới cấm địa kia thường xuyên phải ứng phó các loại công kích của Hoàng Cẩm Thiên mà Hoàng Cẩm Thiên lúc còn trẻ cũng là đi khiêu chiến khắp nơi, bản thân lại có năm loại chân khí, có thể căn cứ ký ức, mô phỏng phương thức chiến đấu của rất nhiều người đến luận võ với Thẩm Tường.

Lúc Thẩm Tường tủ võ với Hoàng Cẩm Thiên, hắn đối mặt với công kích càng mạnh càng nhanh, cho nên hắn thấy tốc độ của đại hán trung niên kia đúng là chậm rất nhiều, hắn sớm đã thành thói quen với loại công kích tốc độ cao kia của Hoàng Cẩm Thiên, tuy rằng thường xuyên có thể tránh thoát nhưng cuối cùng vẫn bị tốc độ nhanh hơn đánh trúng.

Thẩm Tường chỉ là một quyền, đại hán trung niên kia đã bị đánh lui về sau mấy bước, đầu nghiêng về một bên, trong miệng chảy máu!

Để cho người ta cảm thấy quỷ dị chính là, trên người đại hán trung niên kia còn có một loại lôi điện màu xanh đang lưu chuyển, đây chính là lực lượng lôi điện của Thẩm Tường, bây giờ lại xuất hiện ở trên người đại hán trung niên kia, điều này nói rõ quyền vừa rồi của Thẩm Tường được rót vào lực lượng lôi điện rất lớn, trong nháy mắt đánh vào trong thân thể đại hán trung niên kia.

Đại hán trung niên kia bị đánh trúng thế nhưng là đầu, bị cỗ lực lượng này đánh trúng, chịu đến tổn thương có thể tưởng tượng được!

"Chỉ là một quyền đã không chịu nổi sao?" Thẩm Tường cười lạnh nói, đại hán trung niên kia tức giận không thôi, hắn chật vật xoay đầu lại nhưng lại nhìn thấy một đạo ánh sáng xanh đột nhiên đánh tới.

Thẩm Tường xuất kích lần nữa, quyền như long đầu, đánh về phía miệng của đại hán trung niên kia, lần này Thẩm Tường phóng xuất ra lực lượng lôi điện càng cường đại hơn, lúc một quyền đánh tới, còn bộc phát ra một trận ánh sáng xanh chói mắt, cùng lúc đó, toàn bộ mặt đất cũng hơi run rẩy lên.

Chấn Thiên chưởng! Mặc dù là sử dụng nắm đấm thi triển đi ra, nhưng loại lực lượng chấn động này lại làm cho Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh phải âm thầm thán phục một tiếng, bọn họ biết đại hán trung niên kia đã chắc chắn phải thua.

Quả nhiên, sau khi Thẩm Tường đánh ra một quyền, ở trong lúc đại hán trung niên kia thần chí hoảng hốt, một nắm đấm khác lại như thể lôi điện đập tới, song quyền nhanh chóng giao thế, trong nháy mắt mấy chục quyền đánh ra điên cuồng chào hỏi đầu của đại hán trung niên kia, mỗi một quyền đánh ra đều lóe ra một trận ánh sáng chói mắt, nếu như bây giờ là ban đêm thì loại ánh sáng xanh liên tục bùng lên kia chắc chắn sẽ rất rung động.

"Dừng tay!" Vương Quyền hô to một tiếng, tuy nhiên ngay vào lúc hắn hô lên hai chữ này thì Thẩm Tường đã đánh ra mấy trăm quyền, từng quyền đều là hắn sử dụng lực lượng mạnh nhất của Thanh Long chân khí, hơn nữa đều là lấy Chấn Thiên chưởng loại phương thức kia mà thi triển đi ra.

Thẩm Tường thành thật ngưng tay lại, đại hán trung niên kia vẫn là đứng ở nơi đó, lúc nắm đấm của Thẩm Tường đánh vào trên mặt của hắn, đã phóng xuất ra một loại lực kéo, mặc kệ lực lượng của hắn mạnh tới cỡ nào, cũng sẽ không đánh bay người đi, để cho đầu của người ta dính ở trên nắm đấm của hắn, bị hắn điên cuồng oanh kích, loại tổn thương này là kinh khủng nhất.

"Ngươi thông qua kiểm tra!" Vương Quyền có chút tức giận, bởi vì Thẩm Tường nói rõ chính là đang lập uy, đương nhiên, hắn biết Thẩm Tường đã là hạ thủ lưu tình, nếu như sử dụng Ngũ Hành chân khí dung hợp thành Càn Khôn chân khí thì đại hán trung niên này sớm đã bị đánh cho tàn phế.

Đại hán trung niên kia dù sao cũng là võ giả Cực Hạn cảnh, ở dưới loại quyền kích điên cuồng này, cũng không có ngất đi, nhưng đầu cũng đã trọng thương, khi được người đỡ xuống thì đại hán trung niên kia lại ho khan một tiếng rồi phun ra rất nhiều chiếc răng bị vỡ nát.

Trông thấy nhiều chiếc răng vỡ nát trong vũng máu kia, Vương Quyền nắm thật chặt nắm đấm lại, bởi vì năm đó Hoàng Cẩm Thiên chính là đánh rụng toàn bộ răng của hắn, sau đó khoe khoang khắp nơi để hắn mất hết thể diện.

Thẩm Tường đối phó võ giả của Vương Giả đại lục không có quá nhiều đắn đo, chỉ cần không giết chết đối phương là được rồi, hắn mặc sức hành hạ như thế, bởi vì võ giả trên Vương Giả đại lục đối với võ giả của các đại lục khác đến đây cũng là như vậy.

Sớm ở nửa năm trước, Thẩm Tường đã nghe nói võ giả của Vương Giả đại lục ra tay đều rất tàn nhẫn, rất nhiều người đều bị đánh tàn, không cách nào tu luyện được nữa, đối với cái này hắn cũng cảm thấy rất tức giận, bây giừo hắn phải lấy đạo của người trả lại cho người, để những tên võ giả cao ngạo của Vương Giả đại lục cũng được thể nghiệm cảm nhận bỗng chốc bị đánh thành tàn phế là như thế nào.

Thẩm Tường chỉ là nhàn nhạt quét mắt nhìn một chút mấy thanh niên ngạo mạn đang ở sau lưng Vương Quyền kia, sau đó hỏi: "Tiếp theo là tên nào? Trước đó ta nói rõ, quyền cước không có mắt, nếu như bị đánh thành tàn phế cũng đừng trách tội đến trên người của ta! Trước đó võ giả trên Vương Giả đại lục các ngươi cũng làm như vậy, cho nên ta sẽ không lưu tình đối với các ngươi, sợ, tốt nhất ở trước khi đánh mà nhận thua!"

"Còn có, ta không thích lúc ta đang đánh đến đang cao hứng, bị người khác kêu dừng! Tỷ võ là ta và hắn, không phải với người khác, người khác không có tư cách kêu dừng luận võ, cái này hình như đã là phép tắc đã có từ rất lâu rồi."

Nắm đấm Thẩm Tường nắm chặt lại, bên trong giọng nói mang theo sự tức giận, không phải mới vừa rồi Vương Quyền kêu dừng, đại hán kia chắc chắn sẽ bị hắn đánh cho tàn phế.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment