Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 400 - Chương 400 - Thời Gian Ba Ngày

Chương 400 - Thời gian ba ngày
Chương 400 - Thời gian ba ngày

Trông thấy Thẩm Tường nói như vậy, người đứng phía sau Vương Quyền đều nổi giận, bọn họ vừa mới lên tiếng chỉ trích, nhưng Vương Quyền lại giơ tay lên ngăn cản.

"Ngươi rất giống với sư phụ của ngươi! Vừa rồi đúng là ta không đúng, sau này lúc tỷ võ người ngoài không được ngăn cản!" Vương Quyền thế mà lại giữ thái độ hết sức bình tĩnh, trong lòng của hắn mặc dù có chút tức giận nhưng hắn vẫn nhịn được.

"Thẩm Tường, đừng tưởng rằng sư phụ ngươi là Hoàng Cẩm Thiên thì ngươi dám không biết lớn nhỏ!" Một thanh niên ăn mặc trang phục lộng lẫy ở sau lưng Vương Quyền tức giận nói.

Thẩm Tường cười lạnh nói: "Vậy thì thế nào, đừng nói sư phụ ta, ngay cả Đại sư huynh của ta cũng cường đại hơn rất nhiều so với Vương tiền bối, không nói Đại sư huynh đã phi thăng kia của ta, mà nói Đại sư điệt bên cạnh ta, hắn chắc là cũng có thực lực đồng dạng với Vương tiền bối!"

Thẩm Tường để Vương Quyền nổi giận.

"Thẩm Tường, ngươi...là Hoàng Cẩm Thiên để ngươi nói như vậy?" Vương Quyền mặt giận dữ mà Cổ Đông Thần cũng kéo Thẩm Tường một cái.

Thẩm Tường cười nói: "Sư phụ ta đã nói với ta như vậy, hắn nói cả một đời ngươi cũng không sánh nổi hắn, cho nên mới mở một cái gì Hội võ đạo Vương Giả chó má đến để hiển hiện lực lượng của mình."

"Sư phụ, để cho ta lên giáo huấn hắn một chút." Một thanh niên sau lưng Vương Quyền lớn tiếng nói.

"Giáo huấn ta? Tiểu trọc đầu, có người muốn bắt nạt ta, ngươi sẽ làm thế nào?" Thẩm Tường cười nói.

Vũ Khai Minh thở dài: "Để hắn đi thử một chút thì biết."

Cổ Đông Thần cười nói: "Vương lão, tiểu sư thúc chính là có cái tính tình này, tuy nhiên ngươi vẫn là quản đồ đệ của ngươi tốt một chút, tuyệt đối đừng tùy ý mà giáo huấn sư thúc điên này của ta! Bằng không chết rồi thì không liên quan tới chúng ta."

Nghe thấy Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh tỏ thái độ, vẻ mặt của thanh niên vừa rồi kêu gào muốn giáo huấn Thẩm Tường trở nên khó coi, thực lực của Cổ Đông Thần sâu không lường được, tuy rằng không phải tu luyện Thái Cực Hàng Long công, nhưng dù sao cũng là chưởng môn Thái Vũ môn chắc chắn không phải hạng người bình thường.

Vũ Khai Minh lo lắng Thẩm Tường lại tiếp tục gây chuyện, liền đưa Thẩm Tường đi đến nơi khác, chuẩn bị tham gia cửa ải tiếp theo.

"Thực không dám giấu giếm, thuật luyện đan của sư thúc điên này của ta không phải là học ở sư muội ta! Về phần là học của ai, ta cũng không rõ ràng, tóm lại là một người rất lợi hại, lần trước ở trên Anh Hùng sơn, rất có thể chính là người đó cứu đi hắn!" Sau khi Cổ Đông Thần trông thấy Thẩm Tường và Vũ Khai Minh đi xa thì thấp giọng nói.

Vương Quyền nhướng mày: "Không phải học của Đan trưởng lão? Ngươi chắc chắn?"

Cổ Đông Thần gật đầu nói: "Ta chắc chắn, lúc sư thúc ta chưa có tiến vào Thái Vũ môn, thuật luyện đan đã rất cao siêu, hơn nữa khi đó hắn cũng đã nắm giữ một số võ vông rất lợi hại, ví dụ như Chân Khí Hỏa Dực, cùng với một số Long Vũ các loại, những thứ này ngươi chắc là có thể tra ra được, ở sau lưng của sư thúc chắc chắn còn có một người rất lợi hại nữa!"

Vẻ mặt của Vương Quyền trở nên nghiêm túc, chuyện trên Anh Hùng Sơn ngày đó hắn cũng nghe nói, có thể ở trước mặt nhiều Niết Bàn cảnh như vậy đột nhiên biến mất, sau đó lại đột nhiên xuất hiện, cái này quả thực ngay cả Hoàng Cẩm Thiên cũng không làm được, hơn nữa Thẩm Tường còn giao ra một bộ bản đồ cất giấu lượng lớn võ công bí tịch thời kỳ Thái cổ.

Lúc ấy Thẩm Tường cũng đã nói đó là có một người cho hắn, có thể thấy được Cổ Đông Thần nói tới không giả.

"Cho nên, ngươi phỉa quản lý đồ đệ của ngươi cho thật tốt, chính chúng ta không xuất thủ, người ẩn núp ở bên cạnh sư thúc ta sẽ xuất thủ!" Cổ Đông Thần trợn mắt lên liếc những thanh niên kia, những thanh niên kia trên đầu lập tức toát ra đầu mồ hôi.

"Đương nhiên, nếu như luận võ quang minh chính đại với hắn, đả thương hắn ngược lại sẽ không sao cả, tuy rằng ngươi và ta đều là cường giả trên một cái đại lục, nhưng chúng ta đều hiểu rõ, ở cái Phàm Võ giới bao la bát ngát này, chúng ta chưa chưa chắc đã là mạnh nhất."

Cổ Đông Thần nói những lời này, chính là để nói cho Vương Quyền, đừng bởi vì có thù với Hoàng Cẩm Thiên thì mang cừu hận đẩy lên trên người của Thẩm Tường, bằng không đến lúc đó làm ra chuyện để hắn hối hận không kịp.

"Yên tâm đi, ta không có ngu như vậy! Nếu như ta thật căm thù lão già điên kia thì sớm ở rất nhiều năm trước ta đã đi liều mạng với hắn." Vương Quyền cười nhạt một tiếng.

Cổ Đông Thần mỉm cười đã hướng phương hướng Vũ Khai Minh và Thẩm Tường biến mất mà đuổi theo, trong nháy mắt biến mất ở bên trong quảng trường này.

"Tiểu sư thúc, thời gian của ngươi không nhiều! Chỉ có thời gian khoảng ba ngày, ba ngày này sư thúc nhất định phải tiến vào năm mươi vị trí đầu, bằng không sẽ không cách nào lại tiến hành tiếp cửa ải tiếp theo." Vũ Khai Minh nói.

Thẩm Tường và Vũ Khai Minh ở cùng ở trên một tòa nhà làm bằng đá, Thẩm Tường ngồi ở bên cạnh cửa sổ, nhìn người trên đường phố, đánh một cái ngáp: "Đến cùng có bao nhiêu cửa ải vây?"

"Cái này ta còn chưa chắc chắn, ta chỉ biết là sư thúc không thể trong vòng ba ngày tiến vào năm mươi vị trí đầu thì không cách nào tiến hành trận chung kết cuối cùng!" Vũ Khai Minh lắc đầu nói.

"Được a, ngươi nói một chút quy tắc cho ta nghe a!" Thẩm Tường lười biếng nói, hắn chỉ muốn chiến đấu với những võ giả có huyết mạch kia sớm một chút.

Vũ Khai Minh lấy ra một tờ giấy, để ở trên mặt bàn mở ra, ra hiệu Thẩm Tường đi tới.

"Người ở năm mươi vị trí đầu không phải một số võ giả huyết mạch thì chính là một số võ giả rất có thiên phú, thực lực đều rất mạnh, tuy nhiên cuối cùng tiến vào trận chung kết, tỷ võ trước mặt rất nhiều người thì chỉ có bốn người!"

Thẩm Tường trông thấy trên tờ giấy này có rất nhiều danh tự viết ra lít nha lít nhít.

"Bước tiếp theo chính là sư thúc phải khiêu chiến những người có điểm tích lũy xếp hạng dưới năm mươi trở xuống, chỉ cần điểm tích lũy của sư thúc có thể vượt qua người xếp thứ năm mươi kia thì sư thúc không cần phải đi khiêu chiến nữa."

Thẩm Tường nhìn một chút danh tự được xếp hạng năm mươi vị trí đầu, đều có được số điểm tích lũy rất lớn, đặc biệt là tên đứng thứ nhất kia, lại có hơn một vạn điểm tích lũy, mà xếp thứ năm mươi cũng chỉ có hơn ba ngàn.

"Chớ xem thường ba ngàn điểm tích lũy này, thắng một trận thêm một điểm, thua một trận mất một điểm, không điểm thì bị loại mà mỗi người báo danh tham gia ngay từ đều đều chỉ có một điểm! Vũ Khai Minh nói."

Thẩm Tường kinh ngạc nói ra: "Nói như vậy chẳng phải gia hỏa xếp hạng thứ nhất kia đã thắng hơn một vạn trận rồi sao? Đây là phải đánh bao lâu?"

"Dĩ nhiên không phải, nếu như sư thúc tỷ võ với người có một ngàn điểm tích lũy, sư thúc đánh thắng hắn thì có thể thu hoạch được một ngàn điểm tích lũy trên người hắn, sau đó hắn sẽ trở lại như lúc ban đầu, lại tiếp tục bắt đầu chiến đấu."

Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ: "Nói như vậy, năm mươi tên đứng đầu đều có thể không tiếp nhận khiêu chiến."

"Không sai, cái tên đứng thứ nhất này lúc ấy thế nhưng là đánh bại rất nhiều người có điểm cao, về sau bởi vì lo lắng hắn đánh bại hết tất cả người có điểm cao, cho nên mới sửa chữa quy tắc, không cho phép những người đã tiến vào danh sách năm mươi người tham gia khiêu chiến nữa, cho nên giữ số điểm thấp nhất cũng không có nghĩa là yếu nhất."

"Nói như vậy ta bây giờ phải tìm người thứ năm mươi một trở xuống những cái tên có điểm cao tới khiêu chiến đúng không!" Thẩm Tường nói.

"Đúng vậy, mà còn có ba ngày thì phong bảng, cũng chính là kỳ hạn chót, cho nên trong ba ngày này sư thúc nhất định phải tiến vào năm mươi vị trí đầu! Những người kia đều phải đến tiếp nhận người khác khiêu chiến mà người có điểm cao cũng có rủi ro rất lớn, bởi vì thực lực của những người đó đều khá mạnh."

Thẩm Tường chỉ chri một cái tên, nói ra: "Thế thì khiêu chiến tên này đi, hắn là hai ngàn điểm!"

"Cái này ... cái này hình như là võ giả huyết mạch Cực Hạn cảnh, trước đó hắn là bị tên đệ nhất kia đánh xuống, cho nên thực lực vẫn là rất mạnh, tuy nhiên hắn bây giờ hình như bị thương, nhưng vẫn tương đối khó nói."

Thẩm Tường cười nói: "Tiểu trọc đầu, ngươi không tin thực lực của ta sao?"

"Dĩ nhiên không phải, chỉ là cái tên này có chút lực lượng kỳ lạ, ta cảm thấy sư thúc đi khiêu chiến một tên có một ngàn bốn trăm điểm còn có một tên một ngàn năm trăm điểm sẽ thích hợp hơn, mười người bọn họ đều là những người mạnh nhất dưới năm mươi người đứng đầu, hơn nữa sẽ không khiêu chiến lẫn nhau cũng có rất ít người tới khiêu chiến bọn họ, đều là bọn họ đi khiêu chiến người khác."

Nhìn lấy những điểm số kia, Thẩm Tường sáng lên: "Được, trước hết ta đánh xuống tên có số điểm một ngàn bốn trăm điểm và một ngàn năm trăm điểm, sau đó lại đi đánh tên hai ngàn điểm kia, như vậy có thể được xếp hạng cao hơn một chút!"

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment