Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 401 - Chương 401 - Một Trận Chiến Quan Trọng

Chương 401 - Một trận chiến quan trọng
Chương 401 - Một trận chiến quan trọng

Sau khi Thẩm Tường và Vũ Khai Minh thảo luận xong thì cùng đi đến một tòa đại điện khác.

Sau khi Vũ Khai Minh hỏi thăm tình huống, nói với Thẩm Tường: "gia hỏa một ngàn bốn trăm điểm kia hiện tại có thể khiêu chiến, ta đã giúp sư thúc xin khiêu chiến, sau nửa canh giờ hắn sẽ đến ứng chiến."

"Còn có một cái tin xấu, chính là gia hỏa một ngàn năm trăm điểm và hai ngàn điểm đã đọ sức, người thắng sẽ có thể tiến vào năm mươi vị trí đầu."

Thẩm Tường nói ra: "Nói như vậy, hóa ra người đứng thứ năm mươi được 3300 điểm kia sẽ bị đẩy xuống dưới? Đến lúc đó ta khiêu chiến hắn cũng giống như nhau."

"Cái này nói không sai, tuy thiên tên kia có thể sẽ rất mạnh!" Vũ Khai Minh nói.

"Ta cũng không yếu." Thẩm Tường cười nói.

Thẩm Tường ở trong đại điện chờ đợi người kia đến đây ứng chiến.

"Tiểu trọc đầu, chỉ cần là người không tiến vào bên trong năm mươi vị trí đầu, đều nhất định phải tiếp nhận khiêu chiến đúng không!" Thẩm Tường hỏi.

"Ừm, tuy nhiên có một khoảng thời gian nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi đó thì có thể từ chối, chính là sư thúc đánh thắng một trận, sau trận đó sẽ có thời gian nghỉ ngơi một ngày, trong vòng một ngày này sư thúc có thể từ chối bất kỳ khiêu chiến nào, một khi thời gian trôi qua, chỉ cần có người tới khiêu chiến ngươi, nửa đêm thì sư thúc cũng phải lên ứng chiến!" Vũ Khai Minh nói.

Thẩm Tường đảo mắt cái, cười nói: "Nếu như ta đi khiêu chiến người khác vào lúc nửa đêm, có phải người khác cũng phải ứng chiến hay không?"

"Đây là đương nhiên."

"Nếu như ta đang trong thời gian nghỉ ngơi, có thể khiếu chiến người khác hay không?"

"Có thể."

Thẩm Tường tìm được lỗ thủng quy tắc, hắn mỉm cười: "Thật sự là chờ mong a!"

Cổ Đông Thần cũng tới nơi đây, đây là trận chiến đầu tiên của Thẩm Tường ở cửa ải lần này, thực lực của đối thủ không tầm thường, là một người rất cẩn thận, bằng không cũng không có khả năng có được một ngàn bốn trăm điểm.

Thẩm Tường từ trên danh sách kia nhìn thấy, từ người thứ năm mốt trở xuống, có thể có được hơn một ngàn điểm cũng chỉ có ba người, những người khác đều là mấy trăm hoặc là mấy chục, tổng số người cũng chỉ có hơn hai trăm, tuy rằng như thế, nhưng lại có thể thấy được sự cường đại của Vương Giả đại lục, bởi vì ở trên danh sách kia ngoại trừ Thẩm Tường ra, những người khác đều là võ giả trên Vương Giả đại lục.

Những người này thực lực yếu nhất đều là Chân Võ cảnh cửu đoạn mà đám người này đều rất ăn ý, chính là Cực Hạn cảnh sẽ khong đi khiêu chirnd người có Chân Võ cảnh cửu đoạn, nhưng nếu như đến từ đại lục khác, Cực Hạn cảnh là có thể xuất thủ..

Ví dụ như Tiêu Cừu, hắn là người của Đại Lực tộc, thực lực rất mặt, chính là từ một tên võ giả huyết mạch có thực lực rất manh đánh bại hắn.

"Chân Võ cảnh cửu đoạn không có người khiêu chiến vậy thì để ta đến!" Trong lòng Thẩm Tường âm thầm cười thầm, từ tổng điểm tích lũy cuối cùng đến xem, những người dự thi đến từ đại lục hải ngoại, đại đa số đều là đưa điểm, bằng không chỉ dựa vào chút võ giả Vương Giả đại lục thì căn bản sẽ không sinh ra hơn vạn điểm.

Cứ ba canh giờ danh sách sẽ đổi mới một lần, ở trên sẽ ghi chép điểm tích lũy xếp hạng mới nhất, cùng người có thể khiêu chiến, đằng sau danh tự có một cái vòng đỏ, chính là nói lên người võ giả kia đang trong thời gian nghỉ ngơi, nếu như không có thì nửa đêm cũng có thể đi khiêu chiến hắn.

"Lý Chí Hào, cái tên này cũng là Thần Võ điện sao?" Thẩm Tường sờ lên cằm, nhìn thấy một nam tử thấp bé từ ngoài cửa đi vào.

"Người có điểm tích lũy hơn ngàn, trên cơ bản đều là Thần Võ điện bồi dưỡng ra được." Vũ Khai Minh nói.

Rất nhiều người luôn luôn chú ý người trong bảng danh sách, không nghĩ tới Thẩm Tường vừa tiến đến chính là khiêu chiến Lý Chí Hào, loại người có được một ngàn bốn trăm điểm này, tuy rằng chỉ có một ngàn bốn trăm điểm, nhưng hắn lại rất có cơ hội lọt vào danh sách năm mươi tên, cái này chứng minh thực lực của hắn rất mạnh.

Lý Chí Hào là một người có khuôn mặt có chút anh tuấn, nhưng không có dáng người cao lớn như nam tử, hắn tuy rằng thấp bé, nhưng lông mày cao ngất này lại làm cho khí thế của hắn lộ ra rất phách lối, hắn biết đối thủ của mình là Thẩm Tường, hắn chẳng những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại hưng phấn không thôi.

Thẩm Tường vượt qua cửa ải đầu tiên kiểm tra đối đả (đánh nhau) tuy rằng nhẹ nhõm, nhưng là ở trong mắt những đệ tử chân truyền lại không coi vào đâu, Thẩm Tường lần trước ở trong tranh tài luyện đan thắng được đệ nhất, cho nên danh tiếng của hắn ở Vương Giả đại lục cũng rất lớn, nếu như bây giờ đánh thắng Thẩm Tường như vậy thì sẽ được nhiều người biết đến.

Thanh danh là thứ mà võ giả trẻ tuổi máu nóng thường theo đuổi, bọn họ có thế lực bồi dưỡng, đối với tài nguyên không thiếu, bọn họ chỉ khát vọng thanh danh của chính mình có thể lan xa.

"Đừng tưởng rằng ngươi có thể dễ dàng đánh bại Lôi Đại ngốc thì ngươi cho là mình rất mạnh, ta sẽ để cho ngươi kiến thức thực lực của người Vương Giả đại lục!" Giọng nói của Lý Chí Hào rất chói tai, loại giọng điệu ngạo mạn này khiến Thẩm Tường rất khó chịu, hắn quyết định chờ một chút nữa xuất thủ nhất định phải nặng chút, hung hăng giáo huấn cái tên làm cho hắn cảm thấy đáng ghét.

Thẩm Tường đi tới quảng trường to lớn kia một lần nữa, lần này đài luận võ của bọn họ càng lớn hơn một chút, hơn nữa cũng có thêm một cái quy tắc, chỉ cần rớt xuống đài thì coi như thua, hơn nữa ở lúc tỷ võ chính là sinh tử chiến!

Chỉ có luận võ mà không lo lắng chút nào thì mới có thể thỏa thích phát huy ra thực lực của mình, cho nên bình thường đều sẽ có một số cự đầu Niết Bàn cảnh đứng ở một bên nhìn, để tránh xảy ra tình huống đột phát gì.

Thẩm Tường vừa mới lên đài thì đã truyền tới một tin tức, tên một ngàn năm trăm điểm kia đã đánh thắng tên hai ngàn điểm, hiện tại tổng điểm là ba ngàn năm trăm, tiến vào năm mươi vị trí đầu!

Mà người xếp hạng thứ năm mươi trước đó cũng chỉ có 3300 điểm, bây giờ đã bị tụt xuống dưới, cái này ở trong mắt Thẩm Tường chính là một miếng thịt rất lớn, chỉ cần ăn hắn thì có thể tiến vào năm mươi vị trí đầu!

"Hừ, gia hỏa chỉ có một điểm, ngươi để cho ta lãng phí một cái cơ hội tốt, tốc chiến tốc thắng đi! Ta nhưng là muốn nhanh đi khiêu chiến cái tên gia hỏa bịt tụt hạng kia." Lý Chí Hào có vẻ không thích nhìn lấy Thẩm Tường, trong lòng của Thẩm Tường cũng lo lắng không thôi, hắn lo lắng sẽ bỏ lỡ cơ hội khiêu chiến tên vừa bị tụt hạng kia, đây chính là đường tắt có thể để cho hắn nhanh chóng tiến vào năm mươi vị trí đầu một cách nhanh nhất.

Thẩm Tường cười nói: "Ta cũng muốn nhanh để đi khiêu chiến hắn!"

Hiện trường người càng lúc càng đông, mấy người Vương Quyền đương nhiên sẽ không bỏ qua trận chiến này, bởi vì Lý Chí Hào là đệ tử chân truyền của Thần Võ điện, thực lực cường đại, võ công cao tuyệt, không phải Lôi Đại trước đó có thể so sánh được.

"Vừa vặn đuổi tới, không biết tiểu bại hoại này sau khi bước vào Cực Hạn cảnh thì thực lực là như thế nào? Thật khiến cho người ta chờ mong!" Hoa Hương Nguyệt mỉm cười nói, nàng ta là cùng với Liễu Mộng Nhi cùng nhau thông qua Truyền Tống trận mà tới, hai nữ nhân này trên đầu đều che mặt, người mặc váy trắng, nhìn qua thánh khiết xinh đẹp, không thể khinh nhờn, rất nhiều người sau khi tiếp xúc đến đôi mắt xinh đẹp của các nàng thì đều sẽ cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng.

Hai nữ nhân này đều là cự đầu (bá chủ) một phương thế lực, thực lực bản thân lại mạnh, trên người bất tri bất giác phóng xuất ra một cỗ cường giả uy thế, cái này có thể khiến rất nhiều người không đủ thực lực cảm thấy sợ hãi.

Cường giả tuổi trẻ của đại lục khác đều từng luận võ qua ở trên quảng trường này, nhưng cuối cùng đều là trọng thương mà về, hiện tại đã không còn ai dám báo danh, hiện tại Hội võ đạo Vương Giả, chỉ có Thẩm Tường là một người ngoài đại lục còn đang tham gia.

"Vương lão, bọn họ đều là ngươi gọi tới?" Cổ Đông Thần mỉm cười hỏi.

"Không sai, ta muốn cho bọn họ nhìn thấy đồ đệ Hoàng Cẩm Thiên ở chỗ này là thảm bại như thế nào! Hoàng Cẩm Thiên đã từng là kẻ thù của bọn hắn, ta chẳng qua là cảm thấy bọn họ cũng rất muốn trông thấy cảnh tượng này." Vương Quyền âm lãnh cười nói.

"Đây cũng không phải, ta ngược lại thật ra hy vọng tiểu quỷ này có thể thắng! Hơn nữa có thể một thắng đến cùng, dù sao tiểu quỷ này thế nhưng là đã từng lừa gạt qua ta, bại nhanh như vậy thế nhưng là sẽ gây ra bất lợi cho ta a!" Lam Hải cười to nói, hắn bây giờ nhưng không có tức giận với Thẩm Tường nữa, Thẩm Tường để hắn đạt được võ công mà tổ sư gia của chính mình để lại, để hắn hiểu được càng nhiều thứ hơn, hắn cảm kích còn chưa kịp nữa a!

P/S: Ta thích nào...chương 4

Bình Luận (0)
Comment