Chẳng mấy chốc Thẩm Tường đã đi tới phía trên trận bàn kia, chỉ cần hủy đi trận bàn ở phía dưới này thì hắn đã có thể trốn khỏi nơi này, tránh đi giao phong với võ giả huyết mạch kia.
"Hắc hắc, ai bảo các ngươi phải đối với ta như vậy, đây là cái giá lớn mà các ngươi phải trả!" Bàn tay Thẩm Tường chậm rãi hiện ra một lớp ánh sáng màu trắng, theo lớp ánh sáng này tràn ra, mặt đất lập tức rung chuyển một cách điên cuồng.
Thẩm Tường chợt quá một tiếng, đối với mặt đất chính là một chưởng, dùng Long lực thi triển ra Chấn Thiên chưởng, uy lực có thể tưởng tượng được, cỗ lực lượng hỗn loạn hùng mạnh đó một lần nữa quét xuống đất, mảnh đất này lại bị Thẩm Tường lật lại một lần nữa.
Mà cái trận bàn ở dưới chân hắn cũng bị lực lượng của Chấn Thiên chưởng xuyên qua, chấn động đến vỡ nát!
"Lần này Thần Võ điện phải xuất huyết lớn!" Thẩm Tường cười nói, đột nhiên nhảy vọt đến không trung, thả ra đôi Chu Tước Hỏa Dực, đôi cánh rực cháy với hỏa diễm dữ dội vô cùng chói mắt trong màn đêm, chiếu sáng bầu trời đêm tối.
Ngay trong nháy mắt Thẩm Tường vỗ cánh, mặt đất đã truyền đến một tiếng quát: "Dừng lại!"
Thẩm Tường không để ý tới người này, tiếp tục bay đi, đó là võ giả huyết mạch của Thần Võ điện, Thẩm Tường tuy rằng muốn đánh một trận với người này, nhưng thời gian của hắn đang gấp, nếu như chậm, vậy sẽ bị đào thải, hắn không cam lòng bị đào thải trong loại tranh tài như thế này.
"Nhìn đao!" Thẩm Tường đang phi hành vội vã thì đột nhiên kinh hãi, bởi vì có một đại hán trung niên đang đứng ở trước mặt hắn, ở dưới chân đại hán trung niên này có một chiếc phi bàn hình lục giác, trong tay giơ cao một thanh đao màu vàng kim, bổ về phía Thẩm Tường ở trên không trung, lập tức đao quang đại chấn, từ trong thân đao bộc phát ra mấy trăm đạo đao ảnh.
Thẩm Tường không hiểu vì sao người này lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, may mắn mà hắn phản ứng nhanh, vội vàng thu hồi Chu Tước Hỏa Dực để cho mình đột nhiên rơi xuống mới tránh thoát trận đao ảnh kia.
"Cái tên khốn kiếp, thế mà lại sử dụng vũ khí, đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí!" Sau khi Thẩm Tường bước vào Cực Hạn cảnh, còn chưa sử dụng Thanh Long Đồ Ma đao để chiến đấu lần nào, hiện tại hắn trông thấy đối phương sử dụng binh khí đi công kích hắn, hắn cũng sẽ không lưu thủ.
Thẩm Tường tâm niệm vừa động, Thanh Long Đồ Ma đao bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay của hắn, lúc này hắn đã đi tới mặt đất.
"Vốn ta không có ý định chơi với ngươi, tuy nhiên các ngươi vậy mà muốn ta chết như vậy thì ta cũng chơi liều." Thẩm Tường bây giờ đã không quan tâm so tài kia, hắn chỉ muốn thông qua lực lượng cường đại của bản thân mà phát tiết lửa giận trong lòng ra ngoài.
Long Tuyết Di nói: "Cái phi bàn dưới chân hắn kia không đơn giản, vậy mà có thể che giấu khí tức!"
Tên đại hán trung niên cầm trong tay thanh đao tỏa ra ánh sáng vàng đã xuất hiện ở trước mặt Thẩm Tường, sắc mặt hắn lãnh đạm nhìn lấy Thẩm Tường, khinh thường nói ra: "Ta nghe nói đao của ngươi rất lợi hại, hiện tại xem ra chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!"
Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, chỉ thấy đao của hắn bỗng hơi nhúc nhích mà mặt đất lại đột nhiên xuất hiện thêm một cái khe hở, trực tiếp xuyên thấu dưới hông người đại hán trung niên kia.
Vẻ mặt của đại hán trung niên kia đột nhiên thay đổi, đao của Thẩm Tường mặc dù chỉ là động khẽ một chút như vậy, nhưng vừa rồi lại là bổ một đao, chỉ là tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức làm cho không ai có thể nhìn thấy hắn vung đao chém vào.
Đại hán trung niên bây giờ còn đứng ở trên phi bàn lục giác kia, hắn có thể cảm nhận được phi bàn lục giác ở lúc Thẩm Tường vung đao đã bị hủy đi.
Đao của Thẩm Tường chẳng những nhanh, hơn nữa thả ra lực đao hết sức đặc thù, đó là sử dụng Càn Khôn chân khí, lại thông qua khống chế lực tinh chuẩn của hắn cùng phương pháp vận khí bên trong Thái Cực Hàng Long đao, để Thanh Long Đồ Ma đao chém ra một loại lực đao hình thành một lưỡi đao mỏng đi ngang qua mặt đất, chém vào phi bàn lục giác dưới chân đại hán trung niên kia thành hai khúc.
"Đồ chơi dưới chân ngươi chắc chắn rất đắt đi à nha!" Thẩm Tường cười nói, hắn chọc giận đại hán trung niên này, đại hán trung niên này nổi giận gầm lên một tiếng, vung đao hướng Thẩm Tường bay nhào mà qua, đao pháp của hắn rất nhanh rất mạnh, liên tục chém ra liên tiếp một loạt các chiêu thức đẹp mắt, để Thẩm Tường chỉ có thể ngăn cản.
"Đao của cái tên này cũng không đơn giản a!" Ở trong lúc Thẩm Tường ngăn cản, thế nhưng là dùng lực lượng rất lớn, nhưng cũng không có giống như hắn tưởng tượng chính là hủy đi thanh đao màu vàng kim của đối phương.
Sau khi Thẩm Tường trải qua mấy lần đón đỡ, còn phát hiện một nơi rất kỳ quái, chính là lúc Thanh Long Đồ Ma đao của hắn còn chưa chạm tới thanh đao màu vàng kim của hắn thì đã bị một lực lượng kỳ dị chấn đến, công kích của đối phương rất nhanh, Thẩm Tường liên tiếp ngăn cản, loại lực chấn kia cuối cùng đã chấn động đến mức tay của hắn tê dại đau nhức không thôi.
Hắn nói cho các nàng Tô Mị Dao tình huống của hắn bây giờ, Bạch U U nói: "Ở trên thanh đao kia gia trì một chút lực lượng của kẻ khác, chắc là Vương Quyền dùng chân khí ngưng tụ thành một chút lực lượng đặc thù bao trùm ở trên cây đao này như vậy mới có thể để cây đao này rất kiên cố hơn nữa còn có lực lượng Niết Bàn cảnh của Vương Quyền."
Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ, tại sao cây đao này lại đáng sợ như vậy, hơn nữa người cầm đao còn là một tên võ giả huyết mạch.
Lúc trước ở lúc hắn thi đấu kiếm điểm tích lũy, gặp phải Khâu Thắng cũng không phải là sử dụng chân khí, cho nên hắn không cách nào lĩnh giáo được lực lượng võ giả huyết mạch, mà bây giờ đại hán trung niên đang chiến đấu với hắn, chính là một tên võ giả sử dụng chân khí huyết mạch.
Cho Thẩm Tường cảm nhận được chính là võ giả huyết mạch và người của Đại Lực tộc đều như nhau, đều có thể chuyển hóa chân khí trong cơ thể của mình thành một loại lực lượng kỳ dị, dung hợp ở trên nhục thân của mình, để cả hai lực lượng dung hợp làm một, sau đó lại bạo phát đi ra, hình thành một loại lực lượng rất cường hãn.
"Lôi chân khí!" Thẩm Tường đã đoán được hình thái chân khí ban đầu của đối phương, đại hán trung niên này ẩn tàng rất khá, hơn nữa ở sau khi hắn sử dụng chân khí lại biến thành một loại lực lượng tràn ngập lực bộc phát, rất khó phân biệt ra.
Dưới bầu trời đên đen tối, một mảnh mảnh cảnh hoang tàn xuất hiện khắp nơi trên mặt đất, đao quang lập lòe, Thẩm Tường chỉ đang một mực ngăn cản, cũng không có đánh trả, điều này cũng làm cho đại hán trung niên kia cảm thấy nghi hoặc, bởi vì hắn biết thực lực của Thẩm Tường không chỉ như vậy.
Đại hán trung niên bổ một đao tới, lần này Thẩm Tường vậy mà không có ngăn cản, thanh đao màu vàng kim của hắn chém về phía bên hông Thẩm Tường, hắn đột nhiên kinh hãi, bởi vì Vương Quyền đã phân phó, không được giết chết Thẩm Tường, bằng không hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Lúc thanh đao màu vàng kim của hắn chém tới eo của Thẩm Tường, chỉ thấy Thẩm Tường nổ tung lên, biến thành một đám hơi nước.
Thẩm Tường thi triển Thủy Kính công, dùng hơi nước ngưng tụ thành một cái huyễn tượng, sau đó chính mình dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi chỗ này, trong lúc đại hán trung niên này giật mình thì dây leo nước thô to đột nhiên từ mặt đất vươn lên, gắt gao ghìm chặt đại hán trung niên này lại, hắn nhưng là phóng thích toàn bộ Huyền Vũ chân khí ra ngoài.
"Ta không có thời gian để chơi với ngươi!" Thẩm Tường từ từ đi tới, hướng về phía thanh đao màu vàng kim mà đại hán trung niên đang giơ cao kia mà bổ xuống, Thanh Long Đồ Ma đao phát ra một tiếng long nộ gào thét, lóe ra ánh sáng xanh chói mắt, chặt đứt thanh đao màu vàng kim kia.
Thanh đao màu vàng kim không được đại hán trung niên rót lực lượng vào thì trở nên rất yếu ớt, chỉ một chút như vậy thì đã bị Thanh Long Đồ Ma đao chém thành hai đoạn.
"Ngươi muốn làm gì?" Đại hán trung niên kia không nghĩ tới Thẩm Tường dây leo nước của Thẩm Tường lại sẽ mạnh như vậy, tuy nhiên ở trong lúc hắn giãy dụa, dây leo nước đã có dấu hiệu buông lỏng, hắn bây giờ chỉ hận lực lượng của mình không đủ, nếu như không phải trước đó bị Thẩm Tường làm tiêu hao nhiều như vậy mà nói, hắn đã sớm tránh thoát khỏi dây leo nước này rồi.
Hiện tại hắn đã hiểu tại sao Thẩm Tường sẽ luôn luôn ngăn cản mà không đánh trả, chính là đang làm tiêu hao lực lượng của hắn.
Thẩm Tường cười một tiếng âm hiểm, lui về phía sau mấy bước, chỉ thấy môi của hắn khẽ nhúc nhích, đọc lấy chú ngữ cổ quái, mây gió trên không trung trên đầu đại hán trung niên biến đổi, sấm sét vang dội, linh khí trong phạm vi mấy trăm dặm đều nhanh chóng tụ hội về nơi này.
"Thiên Long Pháp ấn!" Hai con ngươi của Thẩm Tường lóe lên, trên bầu trời truyền đến một tiếng long ngâm, chỉ thấy một cái long trảo to lớn từ trên trời giáng xuống, đánh về phía đại hán trung niên đang bị dây leo nước quấn quanh kia.
Trong chốc lát, ánh sáng vàng bùng lên, chiếu sáng nửa bầu trời, mặt đất đã nhiều thêm một cái hố sâu to lớn, những bùn đất văng tung tóe lên không trung, sau đó rơi xuống, giống như là đang có một cơn mưa đất, đại hán trung niên kia ở dưới hố sâu kia bị đất đá bao trùm lại, thân thể hắn ngọ ngoạy chậm chạp, phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Mà Thẩm Tường sớm đã thả Chu Tước Hỏa Dực ra, bay lượn ở trong bầu trời đêm.
P/S: Ta thích nào...chương 3