Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 424 - Chương 424 - Cạm Bẫy Mỹ Lệ

Chương 424 - Cạm bẫy mỹ lệ
Chương 424 - Cạm bẫy mỹ lệ

Phải một mình một người bố trí một cái đại trận, Thẩm Tường gặp áp lực không nhỏ, hắn nhớ rõ một số Trận pháp đại sư đều có trợ thủ, lần trước Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan chính là phối hợp với nhau để bố trí.

"Tiểu Thí Long, đi ra giúp ta một tay!" Bây giờ người mà Thẩm Tường có thể dùng thì chỉ có Long Tuyết Di, thực lực của bản thân nàng không tệ, hơn nữa thần thức lại rất cường hãn, để nàng ta làm trợ thủ không còn gì tốt hơn.

Tô Mị Dao và Bạch U U tuy rằng không tinh thông, nhưng lại đều rất thông minh, chỉ là thực lực của các nàng không mạnh, Thẩm Tường không yên lòng để các nàng đi ra loại địa phương này.

Long Tuyết Di rất không tình nguyện, nhưng ở dưới sự lợi dụ của Thẩm Tường vẫn là thành thành thật thật mà đi ra.

Lang Nô đột nhiên trông thấy một tiểu nha đầu mười một mười hai tuổi xuất hiện thì hai mắt trợn tròn lên, Long Tuyết Di đối với hắn nói: "Nhìn cái gì vậy, tranh thủ thời gian dựa theo ta nói mà làm."

Lang Nô nhìn thấy đứa bé gái đáng yêu này không sợ hắn thì trong lòng cảm thấy là lạ, Thẩm Tường nhẹ gật đầu đối với hắn, để hắn nghe theo sự chỉ huy của Long Tuyết Di.

Cứ như vậy, Lang Nô được sắp xếp đào hố ở một nơi, Thẩm Tường ở nơi đó làm ra mấy cái tiêu ký, tổng cộng đào tới bốn cái hố rất sâu.

Thẩm Tường căn cứ vào ký ức của bốn tên Trận pháp đại sư kia, muốn bố trí ở chỗ này một cái huyễn trận vây chặt người ở bên trong, sau khi tiến vào bên trong thì sẽ gặp phải một cái mê cung, rất khó đi ra ngoài, mà Thẩm Tường lại có thể nhìn rõ rất cả bên trong, lợi dụng trận pháp công kích bên trong huyễn trận, giết chết người đi vào bên trong, đương nhiên hắn cũng có thể từ bên ngoài công kích vào.

Trận pháp này rất lớn, như là một con sông nằm ngang ở bên trong cái Hắc Sâm hạp cốc này, may mà quá trình bố trí không có phức tạp như vậy.

Đầu tiên Thẩm Tường cần phải làm là khắc họa ra một số linh văn ở mặt đất, điểm này với hắn mà nói là rất dễ dàng, hắn thả ra mấy đám hỏa diễm, để hỏa diễm này dựa theo hắn khống chế mà đi vào trong lòng đất mở ra rất nhiều cái thông đạo nhỏ giăng khắp nơi, những thông đạo nhỏ này chỉ đủ để cho một con chuột nhỏ đi vào.

Trận pháp cơ bản cấu thành chính là từ những cái linh văn thâm ảo kia, Thẩm Tường cũng không hiểu những linh văn này, cũng không biết phải tổ hợp như thế nào, tuy nhiên hắn lại biết trận pháp này cần linh văn gì, cho nên rập khuôn tới mà làm, chờ sau khi hắn ở giữa Hắc Sâm hạp cốc khắc xong linh văn ở những nơi sâu dưới mặt đất thì đã qua cả ngày.

Mà Long Tuyết Di lại dựa theo chỉ thị của hắn, đào hố ở xung quanh, Long Tuyết Di và Lang Nhân là cùng nhau làm, cho nên bọn họ hoàn thành nhanh hơn so với Thẩm Tường.

Trong khu rừng đen nhánh, đột nhiên toát ra ánh sáng chói mắt, Thẩm Tường lấy ra mấy khối tinh thạch cực phẩm tương đối lớn, hắn đưa những tinh thạch cực phẩm này cho Long Tuyết Di, nói ra: "Rút linh khí từ bên trong những tinh thạch cực phẩm này ra, ngưng tụ những linh khí này thành chất lỏng, rót vào trong những cái hố đào ra kia."

Chuyện này đối với Long Tuyết Di mà nói cũng không khó, chẳng qua là cảm thấy rất nhàm chán, nàng ta chu cái mỏ lên hừ một tiếng, nhận lấy và bắt đầu làm việc.

Lần đầu tiên Thẩm Tường bày trận, hắn cũng không biết có thể thành công hay không, cho nên hắn sẽ phải cẩn thận hơn một chút, hắn cũng cầm tinh thạch cực phẩm rất nhanh đã rút ra được linh khí tinh thuần ở bên trong, sau đó áp súc lượng lớn linh khí ở hóa thành chất lỏng, để cái chất lỏng này thông qua những cái hố được đào ra kia chảy vào những thông đạo linh văn mà hắn làm ra ở dưới mặt đất.

Những thông đạo linh văn này nhỏ như thể hang chuột, giăng khắp nơi dưới đất, bao trùm toàn bộ mặt đất, một khi năng lượng bao trùm lên những linh văn này thì trận pháp đã hoàn thành một nửa.

Một bước này tương đối nhanh, chỉ là rất tốn tinh thạch cực phẩm, nhưng sau khi tất cả linh văn đều được rót tràn đầy lượng lớn linh khí thì Thẩm Tường đã lấp đầy toàn bộ cái hố kia, chỉ chừa lại cái hố cuối cùng, hắn ở bên trong cái hố cuối cùng này để vào một khối tinh thạch cực phẩm tương đối lớn, đây là trận cơ.

Sau khi chôn đất lại, Thẩm Tường và Lang Nô rời xa nơi này mà trận pháp còn thiếu một bước cuối cùng chính là khởi động đại trận, cái này cần lượng lớn tinh thần, khiến toàn bộ linh khí bên trong linh văn chôn ở dưới đất kia hợp làm một thể.

Thẩm Tường dựa theo những ký ức kia, phóng thích ra thần thức của chính mình, để tất cả thần thức rót vào bên trong trận cơ, thông qua cái này để thần thức của Thẩm Tường lưu ở trên tất cả linh văn, sau đó lại khống chế những linh khí kia áp súc cùng một chỗ hợp thành một thể!

Quá trình này khó khăn hơn rất nhiều so với sự dự liệu của Thẩm Tường, bởi vì ngay từ đầu, thần thức của hắn đã tiêu hao hơn phân nửa, tuy nhiên về sau, tiêu hao trở nên chậm chạp hơn rất nhiều, mà trận pháp cũng dần dần được hắn chưởng khống.

"Rốt cuộc hoàn thành!" Thẩm Tường đứng ở trên một cái cây, nhìn về phía trước nói.

Sau khi đại trận hịnh thành, huyễn trận sẽ bao phủ một khoảng cách lớn ở giữa Hắc Sâm hạp cốc, mà bây giờ Thẩm Tường đã bắt đầu lợi dụng trí tưởng tượng của hắn, tạo dựng một cái ảo cảnh.

Huyễn trận là một loại trận phpá rất đặc biết, sau khi tiến vào bên trong huyễn trận thì tinh thần người đều nhận lấy ảnh hưởng, người tiến vào bên trong huyễn trận sẽ gặp được tất cả những gì mà Thẩm Tường tưởng tượng ra, nhưng xuất hiện ở bên trong bộ não người lại rất thật, cho nên bố trí huyễn trận có yêu cầu rất cao đối với thần thức.

Thẩm Tường hướng trận cơ rót vào cảnh tượng mà hắn tưởng tượng được, chỉ cần người đi vào huyễn trận đều sẽ gặp được một số thứ không tồn tại, mà những thứ này đều là do Thẩm Tường tưởng tượng ra tới, bọn họ chẳng qua là bởi vì tinh thần lọt vào công kích, ở trong đầu của bọn họ xuất hiện tinh thần của người khác, cho nên mới coi đồ vật bên trong huyễn cảnh là thật.

Huyễn cảnh mà Thẩm Tường tưởng tượng đi ra là một cái dược viên đủ các loại linh dược trân quý, ở bên trong có trời xanh mỹ lệ, có cảnh sắc mỹ lệ, linh khí vô cùng nồng đậm, chỉ cần người đi vào một mình thì đều sẽ bị những thứ ở bên trong này mê hoặc.

Đây chính là chỗ lợi hại ở bên trong huyễn trận này, chỉ có một số người có thần thức rất mạnh mới có thể phân biệt ra được thật giả.

Trận pháp là Thẩm Tường bố trí, hắn đi vào đương nhiên sẽ không sao cả, hiện tại hắn cầm lấy một túi lớn Bách Thú đan đi vào, đặt vào một chỗ ở bên trong, để đan dược này thả ra mùi thuốc, hấp dẫn những Ác Yêu kia tới.

Ngày đó, Tiểu Bạch Hổ chính là bị Bách Thú đan này dẫn dụ tới, chỉ cần sinh linh thích Bách Thú đan thì đều khó mà chống cự loại dụ hoặc này, chứ đừng nói những Ác Yêu có khát vọng đạt được năng lượng tinh thuần này!

Vì không để cho những Ác Yêu kia phát hiện ra mình, Thẩm Tường đào rỗng thân của một gốc cây đại thụ, ở bên trong bố trí một cái trận pháp ngăn cách, để khí tức của hắn và Lang Nô không tiết ra ngoài, sau đó hắn lại thông qua một cái lỗ nhỏ để giám sát tình huống bên trong huyễn trận.

Thần thức của Thẩm Tường vốn là rất mạnh, lại thông qua những linh văn ẩn chứa năng lượng kia làm cho thần thức của hắn càng trở nên cường đại hơn, bởi như vậy, cho dù là Ác Yêu xưng vương cũng khó mà thoát khỏi cái huyễn trận này, chỉ cần ở bên trong huyễn trận, tất cả những gì mà bọn họ nhìn thấy đều sẽ rất thật.

Không bao lâu thì Thẩm Tường đã cảm ứng được có Ác Yêu đang tới gần, hơn nữa còn là một đám.

Lang Nô hít sâu vài ngụm, nói ra: "Đây là mùi của con gấu ngu ngốc kia."

"Gia hỏa này có yêu tâm không?" Thẩm Tường hỏi.

"Có, thực lực còn mạnh hơn ta, ta nghĩ hắn chắc là mang theo bộ hạ đi sông linh tu luyện." Lang Nô nói.

Thẩm Tường bây giờ có chút khẩn trương, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn bố trí trận pháp, hắn lo không có tác dụng gì, hắn bây giờ cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi con mồi tiến vào cái bẫy của hắn!

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment