Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 425 - Chương 425 - Độc Hạt Vương

Chương 425 - Độc Hạt Vương
Chương 425 - Độc Hạt Vương

Thẩm Tường trông thấy ở nơi xa có một đám Ác Yêu đang cất bước chậm chạp, đang đầy cảnh giác tới gần huyễn trận, chẳng mấy chốc sẽ bước vào bên trong huyễn trận.

Hắn có vẻ hơi căng thẳng, hắn gắt gao nắm chặt Trấn Ma bảo kính vào trong tay, một khi nhóm Ác Yêu này tiến vào bên trong huyễn cảnh, thời cơ vừa đến, hắn sẽ dùng bải kính này tới công kích bọn họ.

Sau khi con gấu đại Ác Yêu kia bước vào bên trong huyễn trận, trong đầu Thẩm Tường xuất hiện cảm giác kỳ diệu, lúc này hắn hắn và huyễn trận kia liên kết lại, có thể cảm ứng được mọi thứ bên trong huyễn trận.

Đột nhiên, nơi xa truyền đến một trận reo hò, Thẩm Tường biết huyễn trận của hắn đã bố trí thành công, bởi vì những Ác Yêu này đã nhìn thấy cảnh tượng mỹ lệ màu mỡ kia, lúc này chạy như điên trong rừng rập hoan hô lên, từ bên ngoài nhìn vào thì giống như là mê muội như những tên ngáo đá.

"Đây chỉ là huyễn trận cơ sở nhất, huyễn trận đỉnh cấp có thể mở mang ra một cái không gian, sau khi tiến vào bên trong không gian thì gần như đều sẽ bị vây chết." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường để Lang Nô trung thực ở lại đây chờ hắn trở về, mà hắn lại lặng lẽ tiến vào bên trong huyễn trận, cầm lấy Trấn Ma bảo kính, lặng lẽ tới gần những tên Ác Yêu đang bị huyễn tượng làm cho mê hoặc kia.

Hùng Nhân kia cũng không đần, hắn không có vui vẻ giống như những tên Ác Yêu khác, hắn tuy rằng nhìn thấy rất nhiều cây và quả bốc lên linh khí, có thể nhìn cảnh sắc trong này rất xinh đẹp, đụng chạm vào đồ vật cũng rất chân thật, sau khi ăn hết còn cảm thấy rất ngon miệng, những tiểu Ác Yêu kia thì hái xuống rất nhiều quả để ăn, ăn đến cười ha hả.

Nhưng tất cả những thứ này đều là ảo tưởng, bọn họ sở dĩ có thể cảm nhận được, đó là bởi vì tinh thần của bọn họ đang lừa gạt bọn họ, năm giác quan của bọn họ đêu được tinh thần ảnh hưởng, cho nên mới có thể thành công lừa gạt được bọn họ.

Thẩm Tường biến thành một Ác Yêu, hiện tại hắn sử dụng Thất Thập Nhị Biến, môn thần thông này không chỉ có thể biến hóa Ác Yêu, biến hóa thú loại cỡ lớn, còn có thể biến thành những người khác, chỉ có đều hắn còn chưa thử qua.

Trong rừng rậm mờ tối, một đám ác yêu đang vui cười, bọn họ đều giống như đang ăn những đồ vật trong suốt, nhìn rất quỷ dị để Thẩm Tường âm thầm bật cười.

Thẩm Tường đi tới sau lưng Hùng Nhân kia, lại lấy Trấn Ma bảo kính ra, hướng về phía đầu của Hùng Nhân, thôi động bảo kính.

Hùng Nhân đột nhiên nghiêng đầu lại, nhưng đúng vào lúc này, Trấn Ma bảo kính đã bắn ra một vòng ánh sáng màu vàng kim, đạo ánh sáng màu vàng kim này để đầu của Hùng Nhân trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, thật giống như một ngọn hỏa diễm cực nóng phun tới một cây nến, để trong nháy mắt cây nến biến mất.

Thẩm Tường cười lớn một tiếng, thả Trấn Ma nguyên khí ra bám ở trên tay, xuyên vào lồng ngực của Hùng Nhân, móc yêu tâm kia ra, sau đó lách mình rời khỏi huyễn trận.

Sau khi rời đi, hắn để huyễn trận ở bên trong phát sinh thay đổi, biến thành một cái mê cung, vây chết những tiểu Ác Yêu kia ở bên trong, để bọn hắn đi ra.

Thẩm Tường đắc thủ rất dễ dàng, mà đám tiểu Ác Yêu kia cũng bị đường trong mê cung chỉ dẫn đến chỗ sâu trong huyễn trận, vách tường của mê cùng là lực lượng mà trận pháp thả ra, cho nên khó mà thoát được, trận pháp này thế nhưng là dùng lượng lớn tinh thạch cực phẩm bố trí mà thành, lực lượng rất lớn.

Sau khi đắc thủ, Thẩm Tường lùi về chỗ của Lang Nô, sau đó tiếp tục chờ đợi đám Ác Yêu tiếp theo đến.

Ba ngày trôi qua, Thẩm Tường thông qua cái bẫy mỹ lệ này mà đạt được năm cái yêu tâm, mà tiểu Ác Yêu ở bên trong huyễn trận cũng rất nhiều, tiếp tục như vậy, thì rất rễ sẽ bị nhìn ra.

Lúc này, Bạch U U và Tô Mị Dao nghĩ đến một cái biện pháp tốt, đó chính là giết chết những tiểu Ác Yêu này, dung hợp năng lượng tinh thuần bên trong cơ thể của bọn chúng, thông qua Viêm Long bảo lô đến luyện chế ra yêu tâm.

Thẩm Tường làm theo, đi vào giết chết tiểu Ác Yêu ở bên trong, đạt được rất nhiều khối khí năng lượng màu xanh lục, nếu như không tu lấy nhanh một chút thì những khối khí năng lượng này sẽ hoàn toàn tán đi.

Sau khi Thẩm Tường giết chết tiểu Ác Yêu, sẽ để những khối khí này vào bên trong Viêm Long bảo lô, lúc này hắn thả ra mồi nhử càng nhiều, thậm chí một ngày đã có ba nhóm Ác Yêu tiến đến, đều là do thống lĩnh dẫn đầu mà tới, tuy nhiên cuối cùng đều lọt vào bên trong huyễn trận trở thành con mồi của Thẩm Tường.

Bây giờ cách cửa ải tranh tài này kết thúc còn có thời gian là một ngày, trong khoảng thời gian này Thẩm Tường thông qua cái huyễn trận kia đạt được tổng cộng mười lắm cái yêu tâm mà hắn bây giờ đang dùng một số khối khí năng lượng của một số tiểu ác yêu đến luyện chế, nếu như thuận lợi thì hắn sẽ đạt được không ít, bởi vì khối khí năng lượng của những Ác Yêu này có vô cùng nhiều.

"Cuối cùng thành, tuy rằng không phải yêu tâm chính tông, nhìn nhìn rất giống!" Thẩm Tường luyện chế tổng cộng được mười lăm cái, những ngày vừa qua, hắn tổng cộng chỉ lấy đươc ba mươi hai cái, hơn nữa hắn coi như tương đối nhanh, những người khác thì có thể tưởng tượng được?

Nếu như không phải hắn giết chết Vạn Hiên, đạt được năm mươi một cái yêu tâm, hắn thật đúng là không cách nào tiến vào trận chung kết.

"Có đại gia hỏa tới, lại là một gia hỏa xưng vương!" Thẩm Tường kinh hô lên, điều này làm cho tim mạch của hắn đập bình bịch.

"Cái tên này vậy mà mang theo hai mươi tên tùy tùng! Đám gia hỏa này đều có yêu tâm!" Thẩm Tường càng hưng phấn hơn, tuy nhiên hắn lo lắng huyễn trận sẽ bị phá mất, Ác Yêu xưng vương kia thực lực quả thật rất mạnh, hắn thấy đây chính là thực lực Bách Luyện cảnh hậu kỳ.

Liêu Thiếu Vân kia kẻ thù mà hắn ghi nhớ trong lòng cũng có thực lực như vậy, Thẩm Tường bây giờ chỉ là Linh Vũ cảnh sơ kỳ, trên Linh Vũ cảnh còn có Hồn Võ cảnh, cuối cùng mới đến Bách Luyện cảnh, đường hắn phải đi còn rất dài.

"Tỉnh táo!" Thẩm Tường nắm lấy Trấn Ma bảo kính, nếu như giết chết hai mươi mốt Ác Yêu trong huyễn trận thì hắn có thể đạt được hai mươi mốt yêu tâm, thêm ba mươi hai cái mà lúc trước hắn kiếm được thì cũng đã có hơn năm mươi, đây chính là rất nhiều.

"Đại vương, sẽ có cái bẫy gì hay không? Những ngày này thế nhưng là có không ít tiểu quỷ nhân loại tới, giết chết rất nhiều gia hỏa, bọn họ là hướng về phía yêu tâm." Một tên Hổ Nhân nói.

"Không sợ, những tiểu quỷ nhân loại này đều không lợi hại lắm, đối phó các ngươi thì được nhưng đối phó ta vậy thì kém xa, trong này loại thực lực này của ta chính là mạnh nhất!" Một tên cầm đầu nói.

Ác Yêu xưng vương này rất dọa người, nửa người dưới của hắn là một cái thân thể của một con bọ cạp rất to lớn, mà nửa người trên lại là thân thể của người, hai tay lại là hai cái càng to lớn, cái độc câu ở đuôi kia lắc lắc, khiến những đại Ác yêu ở xung quanh hắn đều không dám tới gần.

Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên gặp được loại Ác Yêu xưng vương này, hiện tại là lúc hắn kiểm nghiệm huyễn trận kia và Trấn Ma bảo kính, hắn vẫn luôn mong đợi có một ngày như vậy!

"Độc Hạt Vương, là một tên xưng vương ở gần Hắc Sâm hạp cốc nhất, có thể bởi vì quá nhiều thống lĩnh bộ lạc mất tích, cho nên hắn mới đi tới." Sau khi Lang Nô ngử được mùi thì bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Mà Thẩm Tường cũng đã đi ra ngoài, thận trọng chui vào bên trong cái huyễn trận kia, lúc này đám người Độc Hạt Vương còn chưa có tiến tới, nhưng mùi của Bách Thú đan này thực sự quá mê người, Bách Thú đan đối với Ác Yêu và Yêu thú mà nói đều là năng lượng rất tinh thuần, Ác Yêu và nYêu thú đều có thể thông qua khí vị mà phân biệt ra được, hơn nữa đều có thể ngửi được ở khoảng cách xa ngàn dặm.

"Đi! Cí ta ở đây thì có gì mà phải sợ!" Độc Hạt Vương lớn tiếng nói, hướng về phái trước mà tiến đến.

Lúc này Thẩm Tường khống chế huyễn trận ngừng vận chuyển, hắn muốn chờ sau khi tất cả Ác Yêu đi vào lại mở ra, bằng không Ác Yêu đi ở phía trước phát hiện có gì không đúng thì đằng sau sẽ không tiến đến.

Sau khi hắn nín hơi nhìn lấy tất cả Ác Yêu đi tới thì trong lòng hoan hô một tiếng, thôi động huyễn trận, chỉ thấy Độc Hạt Vương và hai mươi tên Ác Yêu kia lập tức phát ra một trận xôn xao, bởi vì bọn hắn đột nhiên xuất hiện ở trong một cái hạp cộc rất mỹ lệ.

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment