Để Thẩm Tường cảm thấy buồn cười chính là Công Tôn Kiệt này sau khi thoát khốn vậy mà việc làm đầu tiên là không có rời khỏi cái trận pháp này.
Công Tôn Kiệt trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường thì lập tức phản ứng lại, bay lượn về phía sau, hơn nữa còn hướng về phía mặt đất đánh tung lên, chấn động mặt đất tới vỡ ra, hủy cái trận pháp này đi, nhìn ra được hắn cũng có hiểu biết nhất định đối với mấy cái trận pháp này.
"Thẩm Tường, vừa rồi ngươi vây ta ở bên trong huyễn trận, ngươi là đang có dụng ý gì?" Công Tôn Kiệt ở đằng xa hô, tuy rằng khí thế hùng hổ, nhưng hắn cũng không dám tới gần Thẩm Tường.
Thẩm Tường cười nói: "Ta có thể có mưu mô gì? Ta chỉ là trông thấy một con Trư Nhân tiến vào thì mở trận pháp, ai biết Công Tôn huynh có bản lĩnh ẩn nấp cao cường như vậy, ta cũng là sau khi giết chết tên Trư Nhân kia mới phát hiện Công Tôn huynh."
Công Tôn Kiệt sửng sốt một chút, hắn chỉ vừa mới tiến vào huyễn cảnh không bao lâu thì Thẩm Tường đã giết chết con Trư Nhân kia, loại thực lực này khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, tuy nhiên hắn lại không sợ.
"Thẩm Tường, ngươi đây chính là cướp đi con mồi của ta, ngươi tốt nhất thành thành thật thật giao ra, bằng không..."
Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, đi tới: "Bằng không thì thế nào? Ngươi sẽ giết chết ta đúng không?"
"Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Trư Nhân kia là ta nhìn thấy trước tiên, hơn nữa còn là ta dẫn hắn tới nơi này, vốn chính là thứ thuộc về ta, ngươi đã không chịu giao ra yêu tâm kia thì ta phải động thủ cướp về." Công Tôn Kiệt lạnh lùng nói, lấy ra một cái trường thương được bao phủ hỏa diễm màu vàng.
Công Tôn Kiệt dùng trường thương chỉ vào Thẩm Tường, ở trên trường thương phun trào ra hỏa diễm sáng rực, một cỗ hơi nóng bạo phát đi ra, hong khô toàn bộ lá của cây cối ở xung quanh, rơi xuống một đống lá khô.
Cảm nhận được loại hơi nóng này, Thẩm Tường lập tức kinh hãi, hắn không nghĩ tới Công Tôn Kiệt này vậy mà có được Hỏa Hồn, đây là hỏa diễm màu vàng mà chỉ người có được Hỏa Hồn mới có thể sử dụng được.
Trông thấy sắc mặt Thẩm Tường, Công Tôn Kiệt kinh thường cười một tiếng: "Hỏa diễm của ngươi ở trong mắt của ta chẳng phải là cái gì, hỏa diễm của ta ngay cả một số lão giao hỏa dùng hỏ cũng đều phải cam bái hạ phong."
Hắn biết Thẩm Tường là người chuyên gia dùng lửa, lúc này hắn rất đắc ý, hắn cho rằng Thẩm Tường đang sợ hỏa diễm của hắn.
Bên trong sự phân chia đẳng cấp của Hỏa Hồn thì Hỏa Hồn màu vàng được xếp hạng thứ ba từ cuối lên mà Thiên Dương Hỏa Hồn của Thẩm Tường lại là xếp hạng cao nhất là vương giả bên trong Hỏa Hồn, chỉ có điều hắn không chế được rất tốt, không có bạo phát đi ra loại khí thế bá vương bên trong Thiên Dương Hỏa Hồn ra ngoài.
Đan trưởng lão đã từng căn dặn hắn và Ngô Thiên Thiên nhiều lần, không được bại lộ chuyện Hỏa Hồn cho người khác biết, bằng không cũng rất dễ dàng bị một cái thế lực tên là Hỏa Thần điện để mắt tới.
Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt cũng đều biết chuyện này, Hỏa Hồn của Liễu Mộng Nhi là được sự giúp đỡ của Thẩm Tường mới dung hợp thành công, Thẩm Tường bây giờ cũng đang nghi ngờ Hoa Hương Nguyệt có được Hỏa Hồn.
Trông thấy Thẩm Tường không nói lời nào, Công Tôn Kiệt cười khẩu nói: "Ngươi là sợ hỏa diễm này đi! Nói cho ngươi, hỏa diễm của ta sở dĩ mạnh mẽ như thế là bởi vì ta có được Hỏa Hồn, ngươi là Luyện đan sư, chắc phải biết cái gì gọi là Hỏa Hồn đi, cái này ở bên trong giới Luyện đan sư thế nhưng là tồn tại chí bảo."
Công Tôn Kiệt đương nhiên cũng biết phải giữ bí mật chuyện về Hỏa Hồn, chỉ có điều hắn cho rằng Thẩm Tường là một người chết, cho nên hắn mới cái gì cũng không sợ, mà Thẩm Tường thì trong lòng đang âm thầm cười lạnh, thầm nghĩ: "Hỏa Hồn màu vàng mà cũng dám đắc chí ở trước mặt Thiên Dương Hỏa Hồn của ta, chờ chút nữa ta sẽ để cho ngươi đẹp mặt."
"Vậy thì thế nào? Luận võ cũng không phải xem hỏa diễm của ai lợi hại!" Thẩm Tường mỉm cười, thân thể đứng thẳng, một cỗ chân khí thuộc tính Thủy tinh khiết mà hùng hậu từ trên thân thể của hắn tràn ra, chỉ thấy dưới chân Công Tôn Kiệt kia đột nhiên toát ra mấy dây leo nước to bằng bắp đùi.
Đối phương đã là dùng hỏa diễm, Thẩm Tường chỉ cần dùng nước đi đối phó hắn, chỉ có điều hắn biết Huyền Vũ chân khí của mình có khả năng không áp chế nổi hỏa diễm của Hỏa Hồn.
Thẩm Tường thả dây léo nước ra chẳng mấy chốc đã lan tràn đến trên toàn thân Công Tôn kiệt, ngay cả trường thương đang bốc hỏa cũng được dây leo nước quấn quanh, nước bị năng lượng nóng rực của hỏa diễm nấu, bốc lên từng đợt sương mù mà lúc này Công Tôn Kiệt cũng đang âm thầm tức giận mắng Thẩm Tường.
"Loại thủ đoạn hạ lưu này đối với ta vô dụng!" Công Tôn Kiệt gầm lên giận dữ, một cỗ hỏa diễm đột nhiên từ trong thân thể của hắn tuôn ra, hỏa diễm cực nóng trong nháy mắt bốc hơi dây leo nước của Thẩm Tường.
Mà lúc này, Thẩm Tường đã lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, vọt tới bên cạnh Công Tôn Kiệt, vung đao chém mạnh xuống.
Công Tôn Kiệt ở lúc phóng thích hỏa diễm ra đối phó dây leo nước cũng đã chú ý tới động tĩnh của Thẩm Tường, trông thấy Thẩm Tường vung đao nhanh chém xuống thì hắn lập tức giơ ngang thương ngăn lại.
Lực lượng Thanh Long Lôi Điện của Thẩm Tường và lực lượng Hỏa Diễm của Công Tôn Kiệt ở lúc này xảy ra va chạm mạnh mẽ, kích thích một trận động tính không nhỏ, hai cỗ năng lượng cường hãn giao phong, trong nháy mắt va chạm dữ dội, bộc phát ra tiếng vang ầm ầm, ánh sáng bắn ra xung quanh, như là ánh nắng mặt trời chói mắt, tại thời điểm này, ánh sáng chiếu sáng cả Hắc Sâm hạo cốc.
Cùng lúc đó, làn sóng khí đầu tiên bộc phát ra giống như là sóng nước, hướng bốn phương tám hướng mà trôi qua, nhấc lên từng cơn gió bão, đại thụ được nhổ tận gốc, chỉ là ngắn ngủi ở trong mấy cái nháy mắt, ở xung quanh Thẩm Tường và Công Tôn Kiệt đã được san thành bình địa, mặt đất cũng bị xốc lên một lớp dầy.
Có thể thấy được hai người ở thời điểm này, sức mạnh bùng lên là cường hãn cỡ nào!
Thẩm Tường bị cỗ phản xung lực đẩy lui, tay cầm đao của hắn hơi run lên, cái tên Công Tôn Kiệt này thực lực phải mạnh hơn so với tên Vạn Hiên mà trước đó hắn gặp phải rất nhiều.
Lúc này, Công Tôn Kiệt cũng có không ít áp lực, bởi vì thực lực của Thẩm Tường cũng rất đáng sợ, trước đó hắn từng nhìn qua Thẩm Tường luận võ, cũng biết Thẩm Tường ẩn tàng rất sâu, tuy nhiên hắn đối với thực lực của chính mình rất tự tin cho là mình không thể yếu hơn so với Thẩm Tường, bởi vì huyết mạch của hắn có thể để cho lực lượng của hắn cường đại hơn rất nhiều lần so với người bình thường.
Thẩm Tường nắm chuôi đao, nhíu mày, lực lượng huyết mạch quả thực mạnh đến mức đáng sợ, nếu như là võ giả bình thường vừa mới tiến vào Cực Hạn cảnh thì căn bản là không có cách nào ngăn cản một đao kia, thậm chí ngay cả dây leo bằng nước cũng khó mà tránh thoát.
Công Tôn Kiệt cũng không khá hơn chút nào, vừa rồi một đao kia thế nhưng là để hắn cảm nhận được Thanh Long Đồ Ma đao của Thẩm Tường giống như là nặng mấy chục triêu cân như vậy, hơn nữa còn mang theo lực lượng lôi điện rất khủng bố.
Thanh Long Đồ Ma đao của Thẩm Tường sẽ theo người sử dụng rót lực lượng và mà tăng nặng, vừa rồi Thẩm Tường cũng chỉ là dùng Thanh Long chân khí mà thôi.
Công Tôn Kiệt không yếu thế, trường thương trên tay của hắn lắc một cái, một cỗ hỏa diễm mãnh liệt dâng trào đi ra một lần nữa, đối Thẩm Tường nhanh đâm đi qua, chủ động công kích Thẩm Tường.
Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, chỉ thấy trên thân Thanh Long Đồ Ma đao lập tức hiện ra một con Thanh Long sinh động như thật, tuy nhiên lại lập tức biến thành màu đỏ, biến thành màu vàng kim...đủ mọi màu sắc liên tiếp dao động, tốc độ rất nhanh.
Lần này, Thẩm Tường sử dụng Càn Khôn chân khí, đây chính là năm loại chân khí trong cơ thể hắn dung hợp lại thành hình thái siêu cường, mạnh hơn nhiều lần so với hình thức đơn lẻ, không thể dùng một cộng một để phán đoán.
Thanh Long Đồ Ma đao đang nộ khiếu, từng tiếng nộ khiếu rung động cùng bạo phát đi ra, đồng thời trên thân đao phun ra từng cơn cuồng phong, nhấc lên một cơn bão bụi, bao phủ Công Tôn Kiệt đang xông đến như bay kia chìm ngập trong đó.
Nộ Long trảm! Một chiêu bên trong Đồ Long Thất Sát trảm, cũng là lúc thi triển thôi phát tốc độ nhanh nhất, có thể sử dụng liên tiếp, thẳng đến chân khí hao hết.
P/S: Ta thích nào...chương 5