Mạc Thiên ở bên trong Ác Yêu huyền cảnh cũng đã đọ sức một lần với Tôn Huyết Nhẫn, khi đó hắn biết cánh tay của Tôn Huyết Nhẫn nhìn rất kinh khủng, bây giờ hắn coi như nhìn thấy cánh tay kia hiện nguyên hình.
Loại Võ Hồn này làm cho người cảm nhận chính là tà ác! Bạch cốt trảo to lớn như vậy, hơn nữa còn tràn ngập tử khí, tuy nhiên cái này lại rất xứng với Tôn Huyết Nhẫn.
Mạc Thiên không dám đụng vào Bạch Cốt trảo kia, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, nếu như đụng phải cái bạch cốt trảo to lớn kia nói không chừng sẽ chết đi, lúc này hắn như thể người đang giãy dụa giữa sự sống và cái chết.
Mắt thấy bạch cốt trảo to lớn kia duỗi tới, Mạc thiên rống lớn một tiếng, trên người bộc phát ra một vòng ánh sáng màu trắng, hình thành một cái vòng bảo hộ ngăn ở trước người.
Trên khuôn mặt cứng ngắc của Tôn Huyết Nhẫn nở ra nụ cười lạnh, tiếp tục hướng Mạc Thiên chộp tới, tuy rằng hắn bị lồng ánh sáng màu trắng kia ngăn trở, tuy nhiên tay của hắn đã bắt đầu đâm đi vào, nhưng không chịu đến bất kỳ ngăn trở nào.
Mạc Thiên bị cái vòng xoáy màu đen dưới chân Tôn Huyết Nhẫn không ngừng hút tới, căn bản là không có cách nào để chạy trốn, loại chiêu số quái dị này là hắn chưa từng nghe nói qua.
"Vòng xoáy tử vong, đây chính là một loại Ma công! Không nghĩ tới đồ đệ Vương Quyền vậy mà rơi vào Ma đạo, nhưng ở thời Thái cổ thì có rất nhiều cường giả trong chính đạo học tập Ma công, điểm này cũng không cấm chỉ, chỉ cần không làm ra chuyện thương thiên hại lý là được rồi." Sắc mặt của Vũ Khai Minh ngưng trọng, Mạc Thiên là đệ tử Vũ gia trang của hắn, có cùng huyết mạch với hắn, mà bây giờ lại gặp phải nguy hiểm.
Đầu ngón tay bạch cốt trảo kia đã đâm vào trên mặt Mạc Thiên, chỉ là vừa mới chạm tới làn da, khuôn mặt của Mạc Thiên đột nhiên xảy ra biến hóa, vậy mà già đi rất nhiều, trước đó hắn là một thanh niên, bây giờ lại là một cái bộ dáng già nua.
Mạc Thiên hoảng sợ trong lòng, điên cuồng hét lên một tiếng, mọi người chỉ nhìn thấy thân thể Mạc Thiên dâng trào ra một trận năng lượng cuồng bạo, lập tức bộc phát một tiếng nổ vang, dấy lên một cơn gió lớn.
Một luồng ánh sáng trắng từ giữa đài luận võ dâng trào đi ra, để mọi người không cách nào nhìn thấy tình huống ở bên trong mà tiếng rung động điên cuồng từ đài luận võ truyền tới, giống như cố gắng làm rung chuyển toàn bộ quảng trường, thanh âm ầm ầm càng là liên tiếp không ngừng!
Ánh sáng trắng chẳng mấy chốc biến mất, mọi người chỉ nhìn thấy Tôn Huyết Nhẫn dùng bạch cốt trảo to lớn kia ngăn ở đầu, thân thể hơi trầm xuống, đầu tóc rối bời, quần áo trên người đều bị rách tả tơi, khóe miệng chảy ra máu tươi.
Mà Mạc Thiên lại ở trên mặt đài luận võ từ từ bò, hắn đã đi tới mép rìa đài luận võ, sau khi Tôn Huyết Nhẫn nhìn thấy thì Mạc Thiên đã bò xuống đài luận võ!
Mạc Thiên không chết, nhưng Vũ Khai Minh lại phát ra một tiếng thở dài tiếc hận: "Mạc Thiên tuy rằng có thể giữ lại tính mạng, nhưng lại phế bỏ! Hắn làm đan điền của mình nổ tung, để năng lượng phóng xuất ra, Tôn Huyết Nhẫn nếu như tại thời điểm này không làm ngăn cản mà nói thì sẽ bị tổn thương nặng hơn!"
Đây chính là cách làm tự phế tu vi, cái này cần phải có quyết tâm cỡ nào mới có thể làm được!
Thẩm Tường và Vũ Khai Minh đã vọt tới, Thẩm Tường cho Mạc Thiên ăn vào một mảnh Địa Ngục Linh Chi, lúc này Mạc Thiên còn chưa ngất đi.
Mạc Thiên nắm lấy quần áo của Thẩm Tường, suy yếu nói: "Thẩm huynh, xem ngươi rồi! Ngươi tuyệt đối không thể để dạng tà ma này đạt được ban thưởng bí mật kia, bằng không hậu hoạn vô cùng!"
Mạc Thiên nói xong, nhắm mắt lại hôn mê bất tỉnh, mà lúc này hắn cũng biến thành rất già, tóc mai đã điểm bạc! Sinh mệnh nguyên khí của hắn cũng rất yếu, bạch cốt trảo to lớn kia của Tôn Huyết Nhẫn không chỉ có thể cướp đi tuổi thọ của con người, còn có thể hấp thu sinh mệnh nguyên khí.
Trông thấy bạch cốt trảo tà ác kia của Tôn Huyết Nhẫn, cự đầu đại lục khác đều nhíu mày đến bàn tán ầm ĩ, công nhiên sử dụng loại Ma công này để rất nhiều người phản cảm, lúc này Tôn Huyết Nhẫn kia ở trong mắt của mọi người giống như một tên tà ma trong địa ngục.
Tôn Huyết Nhẫn đứng ở bên trên đài luận võ từ trên cao nhìn xuống Thẩm Tường, bên trong đôi mắt tràn đầy sát cơ, bạch cốt trảo to lớn kia đã được ép trở về cánh tay, có thể thấy được Võ Hồn mà hắn dung hợp được là rất tác ác hơn nữa còn cường đại.
Chỉ vừa mới bắt đầu được không bao lâu, Mạc Thiên đã bại, hơn nữa vì bảo vệ tính mạng của mình còn phải tự bao đan điều, từ nay về sau chính là một người tàn phế, chuyện này đối với một tên võ giả có thiên phú dị bẩm mà nói là một sự đả kích rất lớn.
Trận chung kết của cửa ải chung kết, chính là phải luận võ với Tôn Huyết Nhẫn! Rất nhiều người không thể không lo lắng thay cho Thẩm Tường, đồng thời vừa hy vọng Thẩm Tường có thể đánh bại được Tôn Huyết Nhẫn!
"Đây chắc chắn là Võ Hồn, nhưng không biết là có lai lịch như thế nào, hơn nữa Tôn Huyết Nhẫn còn tu luyện một số Ma công!" Liễu Mộng Nhi nhíu mày nói, Hoa Hương Nguyệt cũng giống như nàng, trong lòng âm thầm lo lắng cho Thẩm Tường, chủng loại công kích kinh khủng mà Tôn Huyết Nhẫn sử dụng kia cũng là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy.
Nếu như Tôn Huyết Nhẫn cũng là cường giả Niết Bàn cảnh vậy sẽ để rất nhiều người đều ngủ không yên, bởi vì rất nhiều người đều nhìn ra, chủng loại Ma công mà Tôn Huyết Nhẫn tu luyện kia giống như là cần phải hấp thu người khác!
"Tôn Huyết Nhẫn chiến thắng, tiến vào trận chung kết của cửa ải chung kết! Ba ngày sau ở tại chỗ này tiến hành trận chung kết luận vỡ với Thẩm Tường, cũng là một trận tranh tài cuối cùng của Hội võ đạo Vương Giả!" Vương Quyền hô, trong lòng của hắn vô cùng thất vọng bởi vì Mạc Thiên không chết.
Thẩm Tường nhìn lấy Tôn Huyết Nhẫn đi xuống đài, nắm chắc quả đấm, hắn hơi liếc mắt ra hiệu với Cổ Đông Thần thì đi theo Cổ Đồng Thần rời khỏi mà Vũ Khai Minh ôm Mạc Thiên bay mất.
Tất cả mọi người rời khỏi Thần Võ điện, tuy nhiên trong lòng lại bao phủ sự lo lắng, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại cái bạch cốt trảo kinh khủng kia của Tôn Huyết Nhẫn, hồi tưởng lại cảnh tượng Tôn Huyết Nhẫn dùng bạch cốt trảo kia hấp thu Mạc Thiên. nghĩ tới chỗ này, cũng làm người ta cảm thấy không rét mà run.
Ác ma!
Đây là rất nhiều người đánh giá Tôn Huyết Nhẫn!
Thẩm Tường cùng với Cổ Đông Thần thông quan truyền tống trận quay trở về Thái Vũ môn, Thẩm Tường phải đi vào bên trong cấm địa của Thái Vũ huyền cảnh, hỏi về chuyện có liên quan tới Võ Hồn kia của Tôn Huyết Nhẫn.
Vương Quyền và Hoàng Cẩm Thiên là nhân vật cùng một thời đại, Thẩm Tường suy đoán Hoàng Cẩm Thiên chắc chắn sẽ biết được thứ gì đó, hắn cảm thấy Võ Hồn kia chắc chắn là Vương Quyền cho Tôn Huyết Nhẫn, bằng không Tôn Huyết Nhẫn cũng sẽ không nghe lệnh của Vương Quyền như thế.
"Ta đi xuống!" Thẩm Tường bảo Cổ Đông Thần chờ hắn ở chỗ này, sau đó nhảy xuống cấm địa.
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường đi tới, hơn nữa mặt mũi tràn đầy vẻ nghiêm túc thì biết có chuyện quan trọng, tuy nhiên hắn vẫn là cười nói một cách điên điên khùng khùng: "Tiểu tửu, Hội võ đạo Vương Giả thế nào? Sẽ không phỉa thua mà trở về chứ? Quá mất mặt!"
Thẩm Tường tức giận nói ra: "Sư phụ, lão nhân gia ngài cũng quá coi thường ta rồi, ta là chưa thua, tuy nhiên gặp phải một số vấn đề khó muốn thỉnh giáo lão nhân gia ngài! Còn có ba ngày thì phải bắt đầu tỷ võ trận chung kết, tuy nhiên tên tỷ võ với ta kia rất mạnh, hơn nữa còn sử dụng một số võ công tà ác."
Hoàng Cẩm Thiên sờ lên ria mép, cười nói: "Chờ một chút, ngươi trước tiên nói cho ta nghe một chút quá trình ngươi tham gia Hội võ đạo Vương Giả, ta muốn biết quá trình, ta thế nhưng là nhàm chán quá rồi!"
Thẩm Tường đành phải kiên nhẫn kể lại kỹ càng quá trình mình tham gia Hội võ đạo Vương Giả, hắn còn kể luôn cả chuyện chính mình giết chết hai tên đồ đệ của Vương Quyền ra cho Hoàng Cẩm Thiên.
Sau khi Hoàng Cẩm Thiên nghe xong thì sắc mặt vô cùng nghiêm túc, Thẩm Tường hỏi mấy lần, Hoàng Cẩm Thiên cũng không nói gì, hơn nữa nắm đấm khô gầu kia còn bóp thật chặt.
Một lát sau, toàn thân Hoàng Cẩm Thiên buông lỏng, trầm giọng thở dài một tiếng: "Quả nhiên là thế, Vương Quyền cái tên này điên rồi!"
P/S: Ta thích nào...chương 5