Trông thấy sắc mặt của Hoàng Cẩm Thiên, Thẩm Tường đã biết Hoàng Cẩm Thiên chắc chắn biết gì đó về Võ Hồn kia!
"Sư phụ, ngài đối với Võ Hồn kia hiểu được bao nhiêu?" Thẩm Tường hỏi, nếu như biết nhược điểm của Võ Hồn kia thì như vậy áp lực của hắn sẽ không lớn như vậy.
Thẩm Tường nhìn thấy tận mắt thủ đoạn của Tôn Huyết Nhẫn kia, đối với cái này hắn cũng có chút e ngại, Mạc Thiên kia chỉ là bị móng tay của cái bàn tay (trảo) vuốt một cái thì trong nháy mắt đã biến thành một người trung niên, hắn nghĩ lại mà cũng cảm thấy tê cả da đầu.
"Võ Hồn kia gọi là Tà Cốt Võ Hồn, tuy rằng hắn chỉ dung hợp trên cánh tay, nhưng theo thực lực của hắn tăng lên, mất đi lực khống chế đối với Tà Cốt Võ Hồn kia thì Tà Cốt Võ Hồn sẽ lan tràn tới toàn thân, để hắn biến thành một bộ xương lớn chỉ có ý thức tà ác!" Hoàng Cẩm Thiên cau mày nói: "Ta không khuyến khích ngươi đi luận võ, ngươi suy nghĩ kỹ một chút đi!"
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, tiếp tục hỏi: "Sư phụ, Tà Cốt Võ Hồn kia là từ đâu tới?"
Hoàng Cẩm Thiên thở dài một tiếng: "Đây là mười vạn năm trước, lúc tam giới đệ chiến để lại, là cường giả trên Vương Giả đại lục bắt được một con tà ma, sau khi giết chết tên tà ma kia, đạt được Võ Hồn này, ta nghĩ người kia chắc là người sáng tạo ra Thần Võ điện, năm đó lúc Vương Quyền lấy ra để khoe khoang thì chúng ta đều khuyên hắn hủy đi, nhưng không nghĩ tới hắn vậy mà dùng ở trên người của đồ đệ mình."
Bỏ quyền? Thẩm Tường rất không tình nguyện, bởi vì hắn đã đi tới một bước này rồi, chỉ thiếu trận chiến cuối cùng thì có thể đạt được Tạo Hóa quả kia.
"Sư phụ, ta muốn thử xem, ta tu luyện Trấn Ma thần công, tu luyện ra Trấn Ma Kim Thân, ta chắc là có thể khắc chế được loại tà vật này!" Thẩm Tường nói.
Trước đó Hoàng Cẩm Thiên cũng đã nghĩ đến khả năng này, hắn gật nhẹ đầu: "Nếu như có thể khắc chế mà nói thì ngươi tốt nhất là hủy cái Tà Cốt Võ Hồn kia đi! Ngươi không cần phải lo lắng bất kỳ chuyện gì, giết chết đại đồ đệ của Vương Quyền là được rồi!"
"Tuy nhiên có một vấn đề ngươi phải chú ý, nếu như không thành công, ngươi nhất định phải chạy thoát, ta nghĩ ngươi chắc là làm được đi!"
Thẩm Tường có thể mượn nhờ lực lượng của Long Tuyết Di dung hợp lại, hắn cảm thấy đến lúc đó có thể xông phá vòng xoáy tử vong kia của Tôn Huyết Nhẫn.
"Sư phụ, ngài biết cái ban thường thần bí cuối cùng kia là gì không?" Thẩm Tường tò mò hỏi.
"Có lẽ là để ngươi tiến vòa Vương Giả huyền cảnh, về phần bên trong có cái gì thì ta cũng không rõ, ta từng nghe một lão gia hỏa của Lam Huyết tộc nói qua! Cũng chính là gia gia của Lam Lan mà ngươi nói kia, không nghĩ tới hắn vậy mà chết rồi, chắc là chết bởi độ kiếp!" Hoàng Cẩm Thiên lại thở dài.
"Vương Giả huyền cảnh?" Thẩm Tường hơi kinh ngạc.
"Ừm, nơi đó không phải là ai cũng có thể vào mà ngay cả cự đầu các thế lực trên Vương Giả đại lục cũng không phải lúc nào cũng có thể đi vào! Cho nên bên trong rất thần bí, nếu như ngươi có thể đi vào, hắc hắc, đây chính là sẽ để cho Thần Võ điện mất hết mặt mũi, bởi vì người trên Vương Giả đại lục bọn hắn đều không được đi vào mà một kẻ tới từ bên ngoài lại có thể vào."
Thẩm Tường đối với Vương Giả huyền cảnh kia càng thêm mong đợi!
Bởi vì thời gian có hạn, sau khi Thẩm Tường hỏi một vài thứ thì vội vàng rời đi, hiện tại hắn đã biết lai lịch của cái Võ Hồn kia, nhưng không có bất kỳ chỗ nào có thể dùng được, hiện tại hắn chỉ hy vọng Trấn Ma nguyên khí kia có thể khắc chế lực lượng Tà Cốt này của Tôn Huyết Nhẫn.
Sau khi từ cấm địa đi ra, Thẩm Tường trở về Thái Đan vương viện, nghỉ ngơi một ngày, hôm qua hắn luận võ với Lam Lan cũng có chút mệt mỏi, lấy thực lực bây giờ của hắn tới ngưng tụ Long lực thì hắn vẫn bị tiêu hao vô cùng nhanh, sau khi hắn dùng Long lực đánh Lam Lan một trận thì tiêu hao chân khí hơn một nửa.
Nếu như không phải bởi vì đối thủ là Lam Lan thì Thẩm Tường cũng không dám quá quyết liệt ngay từ đầu.
Khoảng cách trận chung kết của cửa ải chung kết chỉ còn một ngày, sau khi được chứng kiến thực lực của Tôn Huyết Nhẫn, rất nhiều người đều không có bao nhiêu lòng tin đối với Thẩm Tường, bởi vì thực lực của Mạc Thiên kia cũng rất mạnh vậy mà lại bị ép cho phải tự bạo đan điền để bảo vệ tính mạng, rất nhiều người cho rằng Thẩm Tường cũng chỉ mạnh hơn Mạc Thiên một chút mà thôi.
Thẩm Tường và Cổ Đông Thần đi tới Vương Giả đại lục, hắn vừa mới tới thì đã thấy Vũ Khai Minh với sắc mặt nghiêm túc xuất hiện ở trước mặt hắn.
"Tiểu nha đầu Lam Lan bị người đánh thành trọng thương!" Vũ Khai Minh nói
"Nàng ta bây giờ đang ở nơi nào?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi, thực lực của Lam Lan rất mạnh, tuy rằng tỷ võ ở mấy ngày trước bị hắn đả thương, tuy nhiên hắn đã cho Lam Lan ăn Địa Ngục Linh Chi để nhanh chóng khôi phục lại.
"Ta đã giao cho Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt, Hoa Hương Nguyệt cũng đã cho nàng ăn đan dược nhưng nàng vẫn hôn mê bất tỉnh!" Vũ Khai Minh nói.
Thẩm Tường và Cổ Đông Thần đi theo Vũ Khai Minh đi tới phòng của một tòa lầu, Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt đều phân biết kéo cổ tay Lam Lan sử dụng chân khí để chữa thương cho Lam Lan.
Lan Lan nằm ở trên, cái khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu kia trắng bệch như người chết, Thẩm Tường có thể cảm ứng được sinh mệnh nguyên lực bên trong thân thể Lam Lan rất yếu.
"Tôn Huyết Nhẫn làm!" Thẩm Tường trầm giọng nói, trong lòng của hắn đã tức giận không thôi, bởi vì hắn đoán được Tôn Huyết Nhẫn sẽ công kích Lam Lan để ép hỏi lai lịch của những yêu tâm kia, Vương Quyền khả năng không tin Lam Lan, cho nên mới để Tôn Huyết Nhẫn làm chuyện độc ác này.
"Tổn thương trên thân thể của nàng đã không có cái gì đáng ngại, tuy nhiên sinh mệnh nguyên lực lại luôn luôn yếu đi, linh hồn không chiếm được sinh mệnh nguyên lực sẽ thoát ly nhục thể! Ngươi nghĩ một chút biện pháp gì đi." Hoa Hương Nguyệt trông thấy vẻ mặt bình tĩnh tới đáng sợ của Thẩm Tường, biết Thẩm Tường đang nổi giận thì vội vàng nói.
Thẩm Tường lấy ra một cái bình ngọc, bảo Liễu Mộng Nhi mở cái miệng nhỏ của Lam Lan ra, sau đó nhỏ vào một giọt màu vàng kim óng ánh, đây là Hoàng Kim Long tiên, ẩn chưa lượng lớn sinh mệnh nguyên lực, đây cũng là Tô Mị Dao và Bạch U U bảo hắn làm.
Hoàng Kim Long Tiên tiến vào trong miệng của Lam Lan, chỉ thấy sắc mặt của Lam Lan lập tức tốt lên rất nhiều, khôi phục một chút hồng nhuận, nhưng chẳng mấy chốc sinh mệnh nguyên lực lại bắt đầu xói mòn!
"Lại đút cho nàng một giọt, Cổ chưởng môn, Vũ trưởng lão giúp một chút, ở trong cơ thể tiểu nha đầu này có một luồng tử khí, đang điên cuồng thôn phệ lấy sinh mệnh nguyên lực! Chỉ có bức luồng tử khí kia đi ra thì tiểu nha đầu này mới tính là được cứu." Hoa Hương Nguyệt nói.
Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh gật nhẹ đầu, bọn họ đều nhìn ra được Thẩm Tường có quan hệ không tệ với Lam Lan.
Liễu Mộng Nhi đỡ thân thể mềm mại của Lam Lan dậy, đưa lưng của Lam Lan về phía Vũ Khai Minh và Cổ Đông Thần, Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh để bàn tay đặt ở trên phần lưng của Lam Lan, Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi thì dùng lòng bàn tay úp vào lòng bàn tay của Lam Lan.
"Bắt đầu!" Hoa Hương Nguyệt thấp giọng nói.
Bốn cường giả Niết Bàn cảnh cùng lúc phát công, rót chân khí của bọn hắn vào trong thân thể của Lam lan, đánh tan luồng tử khi kia, sau đó bức ra khỏi thân thể của Lam Lan.
Thẩm Tường nhìn thấy thân thể của Lam Lan đang bốc lên khói đen, Lam Lan cũng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, hiện tại thế nhưng là bốn tên cự đầu hướng thân thể của nàng rót chân khí và thần thức vào, không đau là không thể nào, tuy nhiên nàng ta cũng nhân họa đắc phúc, kinh mạch trong cơ thể bởi vậy mà trở nên cứng cỏi hơn nhiều, hơn nữa rất nhiều kinh mạch thật nhỏ cũng đêì được đả thông.
"Được!" Liễu Mộng Nhi khẽ thở ra một hơi, để Lam Lan nằm xuống giường.
"Tới đút cho nàng một giọt đi!" Liễu Mộng Nhi nói với Thẩm Tường.
Thẩm Tường có rất nhiều Hoàng Kim Long tiên, hắn chắc chắn sẽ không keo kiệt, tuy nhiên loại chất lỏng màu vàng này lại làm cho bốn cường giả Niết Bàn cảnh nhìn mà thèm không thôi, bọn họ đều biết loại chất lỏng này là chí bảo, một giọt là có thể để một người sắp chết khôi phục lại.
Đương nhiên, bọn họ không biết rằng đây là nước bọt đặc biệt của Thẩm Tường, là Thẩm Tường thông qua thần công mà ngưng tụ ra ở trong miệng.
"Thẩm Tường, tà công của Tôn Huyết Nhẫn kia mạnh như vậy, ngươi phải cẩn thận!" Liễu Mộng Nhi dặn dò, nàng ta tuy rằng muốn khuyên Thẩm Tường từ bỏ, tuy nhiên nàng hiểu Thẩm Tường, nếu như Thẩm Tường cho là mình có thể đánh thắng thì có khuyên thế nào cũng vô dụng.
Vũ Khai Minh trông thấy trên đôi mắt đẹp của Liễu Mộng Nhi tràn đầy sự quan tâm và lo lắng thì hắn đột nhiên cảm thấy Liễu Mộng Nhi và Thẩm Tường có quan hệ không tầm thường!
P/S: Ta thích nào...chương 6 ---- kirabboy ủng hộ Kim phiếu đi đại ca ơi