Người đàn ông trung niên kia đoán được Thẩm Tường đang suy nghĩ gì, hắn cười ha ha: "Thứ này không phải đưa phần thưởng cho ngươi mà là để ngươi gặp một người!"
"Gặp ai?" Thẩm Tường lập tức cảm thấy rất thất vọng, gặp một người thì tính gì là ban thưởng? Còn không thực tế bằng lấy được một số bảo bối.
Thẩm Tường nhìn lấy thủy tinh cầu phía trên kia, chỉ thấy thủy tinh cầu đột nhiên tỏa ra một vòng ánh sáng dìu dịu, hắn xuống mặt đất, một người một nửa trong suốt, hư hư thật thật xuất hiện ở trước mặt Thẩm Tường.
Trông thấy người này, Thẩm Tường ngây ngẩn cả người, mà người đàn ông trung niên kia vội vàng khom người hành lễ: "Đại điện chủ, chuyện này có chút phức tạp, còn xin ngài trước hết nghe ta cẩn thận nói."
Người từ trong thủy tinh cầu bắn ra tới là người mà Thẩm Tường quen biết, đó là lúc trước hắn ở phía dưới Anh Hùng sơn từng gặp qua, đó là Vũ Thương Hoành! Người đàn ông trung niên kia gọi Vũ Thương Hoành là Đại điện chủ, như vậy nói rõ Vũ Thương Hoành rất có thể chính là Nhân Vương!
Vũ Thương Hoành cười nói: "Tiểu huynh đệ, chúng ta thật sự là có duyên a, lại gặp mặt!"
Người đàn ông trung niên kia còn chưa kịp kể lại một số chuyện thì nghe thấy lời này của Vũ Thương Hoàng, điều này làm cho hắn giật nảy cả mình.
Thẩm Tường vậy mà đã từng gặp Nhân Vương của bọn họ, hơn nữa thoạt nhìn còn có quan hệ rất tốt, còn được Nhân Vương thưởng thức, đây chính là chuyện rất khó được, hắn biết rõ tính cách của Vũ Thương Hoành, bình thường rất ít khi dùng loại ánh mắt thưởng thức kia để nhìn người.
Vũ Thương Hoành là người tu luyện Thần đạo, người tu Thần đạo rất hiếm, cho nên hắn đối với Thẩm Tường rất hữu hảo, bởi vì hắn cảm thấy Thẩm Tường như là đồng loại của mình, sau này nói không chừng có thể cùng một chỗ nghiên cứu thảo luận chuyện tu luyện Thần đạo.
"Ngươi đi ra ngoài trước đi! Chuyện để hắn nói là được rồi." Vũ Thương Hoành nói, người đàn ông trung niên kia chỉ dùng ánh mắt không thể tin nổi mà nhìn lấy Thẩm Tường rồi lập tức rời khỏi nhà đá này.
Thẩm Tường cười thầm: "Vũ tiền bối, lai lịch của ngươi không nhỏ đi! Lại là Nhân Vương đại danh đỉnh đỉnh!"
Vũ Thương Hoành lắc đầu cười một tiếng: "Nhân Vương cẩu thí gì, đều là người khác phong, ta chỉ là một người có thực lực ở bên trong mộc cái tộc đàn, cuối cùng mang đến truyền thừa để cho tộc nhân phát triển tiếp mà thôi."
"Nói một chút sao ngươi lại có thể tới đây? Không phải là ngươi giành thắng lợi ở Hội võ đạo Vương Giả chứ?"
Thẩm Tường cười gật đầu nói: "Không có ý tứ, võ giả huyết mạch của các ngươi bị ta đánh bại...." Sau đó hắn lại lần nữa lôi đầu đuôi câu chuyện về Hội võ đạo Vương Giả nói cho Vũ Thương Hoành.
Sau khi Vũ Thương Hoành nghe được chuyện Tà Cốt Võ Hồn kia thì giận tím mặt: " Cái tên Vương Quyền này, càng ngày càng không để Vương Giả điện ở trong mắt! Xem ra hắn quản lý Thần Võ điện nhiều năm, dã tâm lớn không ít!"
"Về phần xử lý hắn như thế nào, cái này phải nhìn Vương Giả điện bên trong phàm giới, ta là người của Thiên giới, không thể nhúng tay vào chuyện của phàm giới, đây là nguyên tắc, tuy rằng ta có thể không tuân thủ quy tắc, nhưng cái này là phải ở ý thức, băng không trật tự của từng cái thế giới sẽ rất hỗn loạn."
"Tiền bối, nói như vậy, phần thưởng của ta sẽ không được cái gì sao? Thật đáng tiếc a!" Thẩm Tường cố ý thở dài nói.
"Tiểu gia hỏa ngươi đạt được La Thiên Môn còn chưa vừa lòng sao? Bây giờ ta cũng không cho được ngươi cái gì, cũng không thể để Vương Giả điện nơi này cho ngươi, tuy nhiên ta lại có thể nói cho ngươi biết có một chỗ cất giấu một cái Dược viên, chỗ đó không phải huyền cảnh, tuy nhiên lại có một chút nguy hiểm!"
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, đây chính là một cái ban thưởng vô cùng lớn, hắn vội vàng hỏi: "Chỗ đó ở đâu?"
"Ngay tại Vương Giả đại lục! Ngươi buông lòng tinh thần, ta bỏ bản đồ vào trong đầu của ngươi." Vũ Thương Hoành nói.
Thẩm Tường nhắm mắt lại, buông lỏng toàn thân mà trong đầu của hắn đột nhiên có nhiều hơn một số đồ vật, đó là một cái bản đồ, bản đồ rất lớn rất kỹ càng, chỗ đó cách Vương Giả thành cũng rất xa xôi, hơn nữa đường xá hiểm ác!
"Đây là một cái tên gia hỏa gọi là Lý Thiên Tuấn nói cho ta biết, cái tên này là một tên cuồng luyện đan, hơn nữa rất keo kiệt! Hắn đã từng tới Vương Giả đại lục ở một đoạn thời gian, ở nơi đó trồng một cái dược viên, tuy nhiên bây giừo hắn đã đi tới Thiên giới, cho nên dược viên kia đã hoang phế, hắn cũng không có lưu lại bản đồ nào, cho nên liền nói cho ta! Lúc trước ta thế nhưng là bị hắn hố một lần mới đến cái dược viên vô dụng này."
Đan Vương Lý Thiên Tuấn! Thẩm Tường và Tô Mị Dao lập tức kinh hãi, trước đó nghe đồn hắn đã chết đi, hiện tại xem ra hắn còn sống rất tốt.
Năm đó, lúc Thẩm Tường ở trên đường đi Thái Vũ môn, đạt được cái Dược viên kia cũng là Lý Thiên Tuấn lưu lại, sau đó lại từ Dược Vương sơn của Lữ gia gặp được cái Dược viên thứ hai ở chỗ đó, còn từ nơi đó đạt được manh mối về đệ nhất huyền cảnh!
Thiên hạ đệ nhất huyền cảnh, bên trong có lượng lớn dược liệu quý giá, năm đó Lý Thiên Tuấn cũng bởi vì lúc này mới bị đuổi giết! Thẩm Tường đã có bản đồ chi tiết, ở khi hắn đạt được bản đồ sau khoảng một năm, từng xảy ra một lần dấu hiệu thiên cẩu thực nhật, tuy nhiên khi đó Thẩm Tường lại bỏ qua, cho nên phải chờ tới lần tiếp theo, lúc đó thực lực của hắn cũng không đủ, còn không thể qua lại từng cái đại lục, nhưng bây giờ thì khác, chỉ là hắn phải chờ tới thiên cẩu thực nhật tiến đến, bởi vì thiên hạ đệ nhất huyền cảnh chỉ có ở thời điểm này mới mở ra.
"Cái tên này cũng từng nói chính mình rất nổi danh ở Phàm Võ giới, hiện tại hắn ở trong Luyện đan hội của Thiên giới lăn lộn cũng không tệ! Cái tên này thế nhưng là một nhân tài, luyện đan luyện khí bày trận hắn đều rất tinh thông, hơn nữa thực lực lại rất mạnh, còn có chút âm hiểm!" Vũ Thương Hoành nói.
Thẩm Tường cười nói: "Chờ ta đi tới Thiên giới phải cảm ơn hắn thật tốt! Dược viên hắn để lại thế nhưng là để cho ta nếm đến không ít ngon ngọt, ta đã từng gặp được hai cái dược viên mà hắn lưu lại."
"Ta sẽ chuyển cáo hắn! Được rồi, hy vọng lần sau lúc ta gặp được ngươi là ở Thiên giới! Ta rất chờ đợi ngày đó tiến đến." Vũ Thương Hoành cười nói, phất phất tay với Thẩm Tường, sau đó thì biến mất không thấy.
Thẩm Tường tự mình rời khỏi nhà đá, vẻ mặt tươi cười đi ra, người đàn ông trung niên kia sau khi nhìn thấy thì vội vàng hỏi: "Tại sao ngươi lại biết Đại điện chủ?"
Thẩm Tường ra vẻ thần bí nói ra: "Đây là bí mật, hắn bảo cho ta không được tiết lộ, ta bây giờ phải đi về!"
Tuy rằng phần thường kia phải tự thân đi lấy, tuy nhiên Thẩm Tường lại cảm thấy đây là thu hoạch không tệ.
Ánh mắt người đàn ông trung niên kia nhìn Thẩm Tường lúc này cũng mang theo ba phần tôn kính, mang theo Thẩm Tường đi tới một cái phòng lớn, trong này có một cái Truyền Tống trận.
Sau khi Thẩm Tường đứng ở trên, người đàn ông trung niên kia liền khởi động Truyền Tống trận, Thẩm Tường đột nhiên biến mất không thấy, xuất hiện ở trước cửa chính cái cung điện khổng lồ kia của Thần Võ điện.
Vũ Khai Minh và Cổ Đông Thần đều chờ hắn ở nơi này, đều rất lo lắng Vương Quyền kia sẽ lặng lẽ xử lý Thẩm Tường.
"Ta không sao, bây giờ đi về đi!" Thẩm Tường cười lớn nói, ở trên lầu các đằng xa sau khi Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi nghe được thì cũng yên tâm rời đi.
"Bại hoại, chừng nào thì ngươi lại tới? Ta thua không phục, ta còn muốn đánh với ngươi!" Lam Lan đi theo một ông lão đi tới, ở đằng xa đã hô.
Thẩm Tường cười nói: "Ngươi muốn tìm ta đánh nhau, nói thế nào đều phải tự mình đi tìm ta đi, dựa vào cái gì mà phải để ta tới tìm ngươi? Tuy nhiên coi như ngươi đến, có đánh với ngươi hay không còn phải xem tâm tình của ta!"
"Hừ, ngươi không đánh cũng phải đánh với ta, bản cô nương thế nhưng là nữ cường nhân đệ nhất Lam Huyết tộc!" Làm Lan hừ một tiếng, lè lưỡi với Thẩm Tường, rồi làm mặt quỷ, điều này làm cho đám người Thẩm Tường nhịn không được mà cười lên.
Mạc Thiên không có tới, hắn đi theo tộc nhân của mình rời đi mà Thẩm Tường cũng là lần đầu tiên trông thấy trưởng giả của Lam Huyết tộc, cũng chính là ông lão mang theo nụ cười mỉm ở bên canh Lam Lan.
Chào tạm biệt với Lam Lan, đám người Thẩm Tường bước bào Truyền Tống trận, Hội võ đạo Vương Giả kết thúc, Thẩm Tường là bên thắng lớn nhất, tên của hắn cũng sẽ lưu truyền thiên cổ ở Vương Giả đại lục.
"Ta sẽ trở lại!" Lúc Thẩm Tường bước vào Truyền Tống trận, trong lòng thầm nói, nơi này chính là một cái "Ban thưởng lớn" chỉ có điều cần tự mình hắn đi lấy.
P/S: Ta thích nào...chương 3