Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 445 - Chương 445 - Quyết Định Của Đan Trưởng Lão

Chương 445 - Quyết định của Đan trưởng lão
Chương 445 - Quyết định của Đan trưởng lão

Vừa về tới Thái Vũ môn, Thẩm Tường lập tức đi tới Thái Đan vương viện, sau đó ngủ một giấc thật ngon lành.

Khi hắn tỉnh lại, đột nhiên trông thấy một người mặc áo bào đen, mang trên mặt một cái mặt nạ màu trắng, cái này dọa tới hắn hét lên một tiếng chẩy chồm chồm nhảy vào góc giường.

"Tại sao là ngươi a? Làm ta sợ chết khiếp!" Thẩm Tường tức giận nói, hắn cũng không phải là lần đầu tiên bị Đan trưởng lão hù dọa như vậy, tuy nhiên bây giờ hắn cũng rất vui vẻ, bỏi vì Đan trưởng lão này mất tích lâu như vậy rồi bây giờ cuối cùng mới xuất hiện.

Đan trưởng lão khẽ hừ một tiếng: "Dược viên kia đâu?"

"Được ta dời đi bởi vì xảy ra một số chuyện, cho nên... lúc ấy ta cho là ta có thể sẽ phải chạy trốn tới tận đẩu tận đâu, tuy nhiên về sau ta ngăn được cơn sóng dữ đó cho nên tránh được bị đuổi giết." Thẩm Tường nói.

Hắn lấy Bạch Ngọc Liên tử ra đưa cho Đan trưởng lão, cười nói: "Nhị nha đầu, đây là đưa cho ngươi! Xem như ta báo đáp ngươi đi a, lần trước ngươi cho ta dược liệu Ngũ Hành Chân Nguyên đan thế nhưng là giúp ta rất nhiều."

Đan trưởng lão sửng sốt một chút, nhận lấy, đồ vật mà Thẩm Tường cho nàng, nàng ta xưa nay đều không khách khí.

"Coi như ngươi có lương tâm! Trung thực nói cho ta, có phải là ngươi học xong phương pháp diễn luyện rồi hay không?" Đan trưởng lão hỏi, tuy rằng giọng nói của nàng vẫn là lạnh như băng, nhưng Thẩm Tường lại cảm thấy thái độ của nàng ta đối với hắn thay đổi rất nhiều, mang theo một loại ôn nhu không nói ra được, điều này làm cho hắn cảm thấy biết vâng lời.

Thẩm Tường gật đầu nói: "Không sai, không nghĩ tới ngươi cũng biết vấn đề này!"

Đan trưởng lão xoay người sang chỗ khác, cất kỹ Bạch Ngọc Liên tử, nói ra: "Ta đương nhiên biết, đừng cho là ta bế quan thì ta không biết gì cả!"

"Nhị nha đầu, ngươi thật giống như không có hành lễ với tam cũng không có gọi ta là sư thúc, vừa rồi sư thúc cho ngươi một vật trân quý như vậy, ngươi thế mà cũng không cám ơn ta!" Thẩm Tường cười nói.

Đan trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói ra: "Không phải ngươi muốn nhìn dáng dấp của ta một chút sao?"

Thẩm Tường đột nhiên xao động: "Nằm mộng cũng nhớ, ngươi nói là bây giờ ngươi sẽ cho ta nhìn sao?"

"Ta nói rồi, chỉ cần ngươi đánh bại ta, ta chính là người của ngươi, tuy nhiên cái này còn cần thời gian rất dài!"

Thẩm Tường hừ một tiếng: "Vậy ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"

Đan trưởng lão đột nhiên khẽ thở dài: "Ta cho ngươi thời gian ba năm, trong thời gian ba năm nhất định phải luyện được đan dược Địa cấp hạ phẩm cho ta, sau đó tiến hành tranh tài luyện đan với ta một lần, chỉ cần ngươi thắng thì coi như ngươi đánh bại ta!"

Tiếng thở dài của nàng ta hết sức phức tạp, để Thẩm Tường khó mà suy nghĩ, hắn biết Đan trưởng lão chắc chắn là gặp phải chuyện gì.

"Tại sao?" Thẩm Tường trầm ngâm một lát, hỏi.

Hắn cảm thấy Đan trưởng lão này thật giống như thể là hận không thể gả cho hắn, mà lúc trước hắn cảm thấy Đan trưởng lão cũng chỉ là tùy tiện nói qua loa với hắn một chút, cái gì đánh thắng nàng ta thì có thể trở thành người của hắn, hắn vậy mới không tin loại chuyện hoang đường này.

"Ta chuẩn bị độ đệ bát kiếp! Cho nên ngươi muốn nhìn thấy dung mạo của ta, đó rất có thể là cơ hội cuối cùng!" Giọng nói của Đan trưởng lão tràn đầy bất đắc dĩ.

Trái tim Thẩm Tường hơi co rút đau nhói một chút, hắn đột nhiên cảm thấy có chút thương tâm, cảm thấy rất phiền muộn.

"Tạm hoãn không độ kiếp không được sao? Không phải có rất nhiều người đều làm như vậy sao?" Thẩm Tường nói, tuy nói Đan trưởng lão thường ngày vẫn luôn thần thần bí bí, hơn nữa lạnh như băng, nhưng hắn lại cảm thấy mình ở chung với nàng cũng không tệ, đều coi đối phương như bằng hữu tốt để đối đãi, hơn nữa hai người lại là Luyện đan sư, cho nên Thẩm Tường không nỡ bỏ nàng ta.

"Không được! Ta cũng không muốn sống trong sự sợ hãi rụt rè qua hết cuộc đời này, ngươi phải biết, nếu như lùi bước một lần, lùi bước hai lần, như vậy sau này sẽ không có gan đi đối mặt với Niết Bàn kiếp, đây chính là nguyên nhân vì sao mà có quá nhiều Niết Bàn cảnh chết già! Thực lực của ta đã đạt tới bình cảnh, các phương diện chuẩn bị ta đều đã chuẩn bị xong." Giọng nói của Đan trưởng lão rất nghiêm túc.

Ba năm thì phải luyện chế ra đan dược Địa cấp hạ phẩm, lực lượng thần thức và hỏa diễm của Thẩm Tường bây giờ đều đã đạt tới yêu cầu, nhưng tìm kiếm dược liệu thì là một vấn đề khó, nếu như Đan trưởng lão ở lúc độ Niết Bàn bát kiếp mà thất bại vậy thì sẽ không nhìn thấy bộ dáng của Đan trưởng lão này dài ngắn như thế nào.

"Sư phụ ta không phải có thể..."

"Ta sẽ đi tìm hắn, tuy nhiên cho dù ta biết ta phải đối mặt với Niết Bàn kiếp là cái gì thì nguy hiểm chắc chắn vẫn có, cái này không thể cam đoan ta có khả năng thành công vượt qua, cho nên ta cho ngươi thời gian ba năm! Để ngươi chứng minh chính mình có thể có được thực lực của ta!" Đan trưởng lão nghiêm túc nói.

Thẩm Tường phiền muộn: "Cho dù lấy được ngươi lại có thể thế nào?" Ngươi còn không phải muốn đi độ kiếp sao? Hơn nữa ta không muốn ngươi gả cho ta, ta nói rồi chuyện này cần phải được Tiên Tiên đồng ý, ta chỉ muốn nhìn dung mạo của ngươi một chút!

Lại qua ba năm, Thẩm Tường cũng gần ba mươi tuổi rồi, lúc này đã có thể luyện chế ra đan dược Địa cấp, loại thiên phú này đã là đệ nhất thiên hạ, Đan trưởng lão cảm thấy mình tìm được một nam nhân có được thiên phú như vậy để dựa vào thì cũng không phải là chuyện ngu xuẩn gì, bởi vì bản thân nàng ta cũng là Luyện đan sư, hai người ở cùng một chỗ sẽ chung sống càng tốt hơn.

"Hừ, bất kể như thế nào, ngươi nhất định phải nghiêm túc đối với trận đấu ba năm sau, đó có thể là tranh tài luyện đan cuối cùng cả đời này của ta, hơn nữa ta chưa từng có nam nhân, ta nghĩ trước khi chết để một người nam nhân xứng với ta có thể nhìn thấy dung mạo của ta!" Đan trưởng lão nói.

Thẩm Tường thở dài: "Ai, nhỡ đâu ta thích ngươi mà ngươi lại phải độ kiếp rồi đây chẳng phải là để cho ta thương tâm sao!"

"Nhưng ta cũng có khả năng độ kiếp thành công!" Đan trưởng lão nói.

Vì để cho bầu không khí được thoải mái, Thẩm Tường cười nói: "Xem ra ta chỉ có thể cố gắng thử hết sức một lần, ngươi đã từng nói, chỉ cần trở thành người của ta thì mặc cho ta làm gì thì làm! Hắc hắc, ta thế nhưng là vẫn muốn lột sạch y phục của ngươi..."

Đan trưởng lão trông thấy ánh mắt tà ác kia của Thẩm Tường nhìn chằm chàm vào bộ ngực của nàng, nàng ta hừ một tiếng: "Ba năm sau ta sẽ lại xuất hiện!"

Đan trưởng lão tới đột nhiên đi cũng đột nhiên, Thẩm Tường lắc đầu thở dài, hắn biết mình ngủ được thời gian rất dài, lúc này hắn xoa xao tay, cười xấu xa nói: "Hai vị tỷ tỷ xinh đẹp, các tỷ chuẩn bị xong chưa?"

Tô Mị Dao và Bạch U U vì cổ vũ Thẩm Tường có thể lấy được Tạo Hóa quả, đã đáp ứng Thẩm Tường, chỉ cần hắn có thể lấy được thì sẽ hôn môi với hắn.

Lúc đó nói là một chuyện, nhưng bây giờ lúc phải thực hiện cam kết, các nàng lại có chút không muốn, tuy rằng các nàng đều có thể nuốt lời nhưng các nàng lại không đành lòng lừa gạt Thẩm Tường, huống chi Tô Mị Dao cũng không phải là lần đầu tiên

Tô Mị Dao và Bạch U U đi ra, quần áo trên người các nàng đều là những bộ y phục xinh đẹp mà Thẩm Tường mua, Tô Mị Dao mặc chính là một bộ y phục màu lam tím, ở trên thêu rất nhiều hoa văn lộng lẫy, yêu tinh này mặc vào tràn ngập mị hoặc lộ rõ ra vẻ cao quý và quyến rũ, có một bộ duyên dáng thướt tha rất đặc biệt.

Mà Bạch U U thì mặc y phục thuần màu trắng, điều này làm cho nàng ta hiện lộ ra càng đẹp lạnh lùng mê người hơn, toàn thân tỏa ra khí tức cao quý mà đoan chính, nhưng đôi mắt mang theo vẻ lạnh lùng kia của nàng lại lộ ra một loại dịu dàng không nói ra được, ngưng mắt nhìn Thẩm Tường!

Nghĩ đến mình sắp được hôn môi với mỹ nhân lạnh lùng xinh đẹp này, máu trong cơ thể Thẩm Tường đã bắt đầu ấm lên, điều này làm cho hắn vừa hưng phấn lại vừa kích động!

"Hừ, ngươi muốn hôn với ai trước?" Tô Mị Dao trông thấy con mắt của Thẩm Tường rất không thành thật ngắm loạn trên người các nàng thì khẽ gắt một cái.

Thẩm Tường rất muốn nói: Cùng tới đi!

Hắn nghĩ nếu quả như có thể cùng một lúc hôn hai tiên nữ giai nhân tuyệt thế này, vậy thì bụng dưới sẽ thiêu đốt lên tà hỏa.

P/S: Ta thích nào...chương 4

Bình Luận (0)
Comment