Thẩm Tường lắc đầu: "Chỗ của hắn không phải có một cái trận pháp giới hạn đã cản trở lực lượng của hắn rồi sao?"
"Không phải ngươi có loại đồ chơi lợi hại La Thiên Môn này sao?" Long Tuyết Di cười hì hì mà hỏi ngược lại: "Ngươi cái tên đần này a!"
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, cười lên ha hả: "Ta thực sự là không nghĩ ra."
La Thiên Môn có thể mở ra một cái cánh cửa không gian, sẽ bỏ qua sự ước thúc của trận pháp, trước đó lúc hắn ở thánh địa Thái cổ, liền xuyên thủng một cái trận pháp lợi hại, đi đến bên trong cái phế tích cầm tù con Long kia.
Long Tuyết Di chờ Thẩm Tường khôi phục lại một chút chân khí, sau khi có thể mở ra La Thiên Môn thì mới nhảy vào trên người Thẩm Tường, hơn nữa nàng ta cũng sớm đã dùng "Thần Du Cửu Thiên" đi xác định tọa độ của vực sâu U Minh.
Thần Du Cửu Thiên sẽ để cho thần thức của chính mình lấy tốc độ thật nhanh bay đến chỗ thật xa, thậm chí xuyên thấu qua một cái thế giới, pháp lực bây giờ của Thẩm Tường còn chưa đủ, không cách nào sử dụng được chiêu này.
Sau khi cánh cửa không gian mở ra, Thẩm Tường bước chân đi vào thì tới đến dưới đáy vực sâu U Minh, hơn nữa còn là ở trước cửa hang trong ngọn núi lớn của Thái Cổ Hỏa thú.
Điều này làm cho Thái Cổ Hỏa thú phát ra một tiếng gào thét, sau đó trong đầu Thẩm Tường đã truyền đến một giọng nói: "Bây giờ ngươi đã có thực lực thả bản tọa đi ra rồi sao?"
Thẩm Tường đi sâu vào trong sơn động, hắn nhìn thấy con quái vật khổng lồ này một lần nữa, vẫn cảm thấy rất rung động và e ngại như cũ.
"Chưa." Thẩm Tường buông buông tay nói.
"Hừ, để cho bản tọa ta đây cao hứng rồi cụt hứng một trận!" Thái Cổ Hỏa thú lại gào thét lên, đôi mắt to lớn kia thiêu đốt lên liệt hỏa, nhìn ra được hắn rất tức giận.
Thẩm Tường vội vàng nói: "Ta biết một số võ giả Niết Bàn cảnh, ta có thể để bọn họ tới cứu ngươi, không biết được hay không?"
"Không được, cần có được Thiên Dương Hỏa Hồn hoặc là Hỏa Hồn mạnh hơn Thiên Dương Hỏa Hồn mới có thể cứu được bản tọa, bằng không người ở trên Thiên giới có xuống cũng vô dụng." Thái Cổ Hỏa thú nói.
Thẩm Tường thở dài một tiếng: "Ta tới tìm ngươi là nhờ ngươi giúp ta một việc."
Lúc này Long Tuyết Di cũng từ trên người Thẩm Tường đi ra, nhìn lấy cái cây nhỏ sau lưng Thái Cổ Hỏa thú, đây chính là Địa Tâm thần thụ, Địa Tâm thần quả bây giờ Thẩm Tường còn có không ít, mặc dù đã cắt thành từng miếng.
Bởi vì trồng Địa Tâm thần thụ không phải là một chuyện đơn giản, cho nên Thẩm Tường vẫn luôn giữ lại hạt của trái Địa Tâm thần quả kia, chờ sau này hắn tìm được một cái nơi thích hợp thì trồng xuống.
Sau đó, Thẩm Tường đầu tiên là nói ra việc mà hắn muốn để cho Thái Cổ Thần thú giúp một tay.
"Bản tọa có thể giúp ngươi, tuy nhiên bản tọa có một cái biện pháp tốt hơn!" Thái Cổ Hỏa thú nhìn lấy Long Tuyết Di, hừ lạnh một tiếng, hắn rất chán ghét tộc nhân của Hoàng Long tộc mà tiểu nha đầu Long Tuyết Di trước mắt này lại đánh chủ ý lấy Địa Tâm thần quả kia.
"Còn có biện pháp tốt hơn sao? Biện pháp này thế nhưng là bản long vừa mới nghĩ ra được!" Long Tuyết Di khinh thường nói.
"Tiểu phiền Long, biện pháp của bản toa tốt hơn so với ngươi nhiều lần!" Thái Cổ Hỏa thú cười lạnh nói.
Thẩm Tường có chút hưng phấn, vội vàng hỏi: "Nói một chút xem!"
Thái Cổ Hỏa thú nói ra: "Cái vực sâu U Minh này một bên là đi về phía Địa Tâm thần thụ cũng chính là nơi này của bản tọa, một bên khác là như thế nào ngươi biết không?"
Thẩm Tường và Long Tuyết Di lắc đầu, bọn họ vẫn luôn rất rất hiếu kỳ với vấn đề này.
"Bản tọa cũng không biết, tuy nhiên bản tọa lại cảm thấy bên kia là con đường đi về phía địa tâm (theo mình nghĩ là tâm của Phàm Võ giới), có khả năng con đường đó quá nhỏ, năm đó bản tọa không có để ý tới."
Tiến vào địa tâm! Điều này làm cho mấy người Thẩm Tường hơi kích động lên, đây chính là chỗ hạch tâm của một cái thế giới, là nơi thần bí nhất của một cái thế giới, Thẩm Tường nghe nói một cái thế giới muốn duy trì vận chuyển mà nói, địa tâm là quan trọng nhất.
Nhưng cho dù là loại nhân vật như Hoàng Cẩm Thiên cũng không thể tìm kiếm được địa tâm, Hoàng Cẩm Thiên cũng luôn luôn tiếc nuối về chuyện này.
Dưới đáy vực sâu U Minh này cũng không phải là ai cũng có thể đi tới, Hoàng Cẩm Thiên cũng không thể đi tới nơi này, chỉ có Thẩm Tường có được Huyền Vũ Kim Cương giáp mới có thể đi tới, cho nên nơi này chính là một cái nơi rất an toàn.
Sau khi Thẩm Tường đi tới, đánh dấu tọa độ ở ngay trên La Thiên Môn xong để lúc hắn né tránh lần sau là có thể trốn tới nơi này.
"Nhân loại rất khó đi tới nơi này, sở dĩ ngươi có thể đi tới đều là bởi vì có cái Huyền Vũ Kim Cương giáp kia, cái này tuyệt không phải chuyện tình cờ!" Thái Cổ Hỏa thú lại nói.
Huyền Vũ huyền cảnh ở gần đây, hiện tại Thẩm Tường cũng mới nghĩ tới điểm này.
"Ở chỗ địa tâm đó chắc chắn là rất nóng, cho dù là nhân loại mạnh nhất phàm giới đi tới nơi đó cũng sẽ bị hòa tan, nhưng ngươi có Huyền Vũ Kim Cương giáp, cho nên bản tọa cảm thấy ngươi có lẽ là nên đi một chuyến, chỗ đó có khả năng có đồ vật gì đó đang chờ ngươi."
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, sau khi cáo từ với Thái Cổ Hỏa Thú thì vội vàng hướng một phía khác vực sâu chạy như bay qua.
"Tiểu Thí Long, chú ý tình huống xung quanh một chút, tổn thương của ta bây giờ còn chưa có tốt!" Thẩm Tường dặn dò, Long Tuyết Di lên tiếng.
Lần trước Long Tuyết Di đã dò xét đến phía dưới này có lượng lớn sinh mệnh, chỉ là về sau Thẩm Tường bị tiếng rống của Thái Cổ Hỏa thú thu hút tới, mới phải hướng đi một cái phương hướng khác.
Bây giờ cái phương hướng mà hắn đang đi, nói không chừng có thứ cổ quái gì ở nơi đó.
"Có một đám gì đó ở phía trước, có lẽ là một số loại thú nào đó, thực lực đều ở khoảng Chân Võ cảnh hai ba đoạn." Long Tuyết Di nói.
Thực lực Chân Võ cảnh hai ba đoạn! Nếu như là ở lúc Thẩm Tường tới lần đầu tiên thì hắn chỉ sợ cũng khó có thể đối phó, nhưng bây giờ nha, những loại thú cấp bậc này ở trong mắt hắn đều là con kiến hôi.
Hắn tâm niệm vừa động, tay phải bộc phát ra ánh sáng màu xanh, Thanh Long Đồ Ma đao đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, bốc lên ánh sáng xanh bừng bừng, chân khí vừa rót đi vào, thân đao hơi rung động, phát ra tiếng kêu khẽ ông ông, sau đó sát phạt chi tâm của Thẩm Tường nhảy lên, một cỗ sát khí thảm liệt phiêu tán đi ra.
Dưới đáy vực sâu mờ tối truyền đến đủ loại riếng gào rống trầm thấp, khiến cho người nghe phải rùng mình mà tốc độ của Thẩm Tường vẫn không giảm, lao thẳng tới.
Bỗng nhiên, một đạo ánh sáng hồng hiện lên, Thẩm Tường chỉ thấy một một con dị thú có đôi mắt đỏ lên bay nhào đi qua, con dị thú này toàn thân của nó đều là giáp cứng, thoạt nhìn như là cá sấu vậy, thân thể rất lớn, tứ chi tráng kiện, trong miệng tràn đầy răng nanh sắc nhọn, cái miệng rộng kia giống như có thể cắn nát tất cả.
"Nghiệt súc!" Thẩm Tường quát lạnh một tiếng, vung đao bổ tới phá không mà đi, chân khí hung hãn bừng bừng bắn ra, thế như chẻ tre, lưỡi đao vừa va chạm vào giáp cứng của con thú kia giống như là đụng phải đậu hũ vậy, rất nhẹ nhàng đã giết chết một con dị thú.
Chỉ là trong nháy mắt, con dị thế có khí thế hung hăng kia đã bị Thẩm Từng chém thành hai nửa, trên người phun trào đi ra dòng máu màu xanh lục.
Sau khi giết chết một con thì lại có một con khác bay nhào tới, những con dị thú này đều có bộ dáng giống nhau, Thẩm Tường đương nhiên sẽ không sợ, đại đao trong tay nhanh chóng bổ chém, từng đạo ánh sáng xanh hình thành đao khí như là vô số sợi tơ rót thành một tấm lưới tỏa ra vòng sáng màu xanh, hướng phía trước bay xoẹt qua, nơi xoẹt qua, dị thú đều bị đao khí hình thành tấm lưới màu xanh kia cắt chém thành từng khối.
Chỉ trong một cái nháy mắt, dị thú ở trên một đoạn đường đi tới này đã thành một đống thịt băm!
Trên đường đi, loại dị thú này vô cùng nhiều, Thẩm Tường may mắn lần trước hắn không đi tới cái phương hướng này, nhưng bây giờ loại dị thú này bị một đao của hắn chính là giết chết mấy con, căn bản không có cách nào cấu thành uy hiếp đối với hắn.
Giết chết những dị thú này chỉ có thể để cho sát phạt chi tâm của Thẩm Tường tăng thêm mấy phần sát phạt chi khí mà thôi.
P/S: Ta thích nào...chương 4