Thẩm Tường chạy như bay trong ba ngày, trên đường đi giết chết rất nhiều dị thú, cho tới lúc hắn không nhìn thấy nữa, ở nơi đó chỉ có vách đá lấp kín.
"Chẳng lẽ trên đường đi ta không để ý tới cái gì sao?" Thẩm Tường nghi hoặc mà nói, trước đó lúc ở trên đường, Long Tuyết Di đã dùng Thần Du Cửu Thiên dạo qua chỗ này một vòng cũng không phát hiện cái gì.
Dưới cái vực sâu này là một cái thông đạo thẳng tắp hơn nữa rộng lớn, lúc này Thẩm Tường đi từ từ trở về, đồng thời để ý lấy mặt đất và hai bên, nếu có lỗ nhỏ gì gì đó thì hắn nhất định có thể nhận ra.
Hắn từ từ đi quay trở về hai ngày, Long Tuyết Di đột nhiên hô: "Ta phát hiện có một cái lỗ nhỏ!"
Miệng cái lỗ nhỏ kia ở ngay trên vách đá kia, Thẩm Tường đi tới, quả nhiên trông thấy một cái lỗ nhỏ ở trên vách đá gần mặt đất.
"Ta dùng thần thức đi kiểm tra một chút xem bên trong đến cùng là có cái gì." Long Tuyết Di nói xong, phóng xuất ra thần thức tiến vào trong cái lỗ nhỏ kia.
"Cái lỗ nhỏ này rất nông, chẳng mấy chốc đã đến điểm cuối, tuy nhiên ở xung quanh trong cái lỗ nhỏ này lại có rất nhiều linh văn! Không biết là dùng để làm gì." Long Tuyết Di buồn bực nói, vốn là nàng ta cho rằng Thẩm Tường biến thành một con chuột là có thể từ cái lỗ nhỏ này đi tới địa tâm.
Thẩm Tường nằm xuống, dùng đầu ngón tay sờ soạng xung quanh cái lỗ nhỏ này một chút, hắn phát hiện cái lỗ nhỏ này rất tròn, ở trên vách động quả thực có rất nhiều đồ vật gập ghềnh, hắn sờ soạn một lúc mới xác định những cái kia là linh văn.
"Cái này không phải là một nơi chuyên dùng để cắm chìa khóa vào chứ?" Bạch U U nói.
Lời này nhắc nhở Thẩm Tường, hắn vội vàng lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, tuy rằng Thanh Long Đồ Ma đao là hình vuông, tuy nhiên từ sau khi dung hợp linh hồn của một con Long thì đã có thể biến hóa theo tâm ý của Thẩm Tường.
Hắn để Thanh Long Đồ Ma đao biến thành một cái cột trụ, có độ lớn không khác nhau lắm với cái lỗ nhỏ kia, có thể vừa vặn cắm đi vào là được rồi.
"Đành phải thử một chút! Nếu như thành công, địa tâm kia thật sự sẽ có thứ gì đó đang chờ ta tới lấy!" Thẩm Tường hơi hít một hơi, hắn có chút kích động.
Lúc hắn biến Thanh Long Đồ Ma đao thành một cái cột trụ tròn cắm đến một nửa thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ hấp lực, chỉ thấy cái hang nhỏ kia tràn ánh sáng ra, sau đó mặt đất ở bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện cái lỗ hổng hình vuông, đó là một cái cầu thang, một cái cầu thang đi xuống phía dưới!
Điều này làm cho Thẩm Tường hưng phấn không thôi, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng là như thế, bởi vì các nàng vẫn luôn không biết địa tâm là có hình dáng như thế nào, hiện tại thế nhưng là có cơ hội nhìn một chút, hơn nữa chỗ đó nói không chừng còn có thứ gì đó đang chờ Thẩm Tường đi lấy.
Thẩm Tường rút Thanh Long Đồ Ma đao ra, đi xuống bậc thang đó, phía trên đột nhiên lập tức đóng lại, tuy nhiên Thẩm Tường lại nghe được một tiếng thú gào thét truyền đến, đó là tiếng rống của Thái Cổ Hỏa thú, Thái Cổ Hỏa thú vẫn luôn đang chú ý tới động tĩnh của Thẩm Tường, trông thấy Thẩm Tường tim được một con đường như vậy cũng âm thầm hưng phấn lên.
"Sau khi đi tới địa tâm, chặt đứt gốc cây kia để xem cái con sư tử lớn này có có cái gì mà keo kiệt." Long Tuyết Di hừ nói, Địa Tâm thần quả của Thái Cổ Hỏa thú vẫn luôn được nàng ta nhớ tới, nhưng Thái Cổ Hỏa thú ngay cả nhìn cũng không cho nàng ta nhìn một chút, điều này làm cho nàng ta hết sức tức giận.
Thẩm Tường lắc đầu cười một tiếng, dọc theo bậc thang đi xuống, đây là bậc thang xoay tròn hướng về phía dưới, hơn nữa rất rất sâu, Long Tuyết Di dò xét được một đoạn thời gian mới phát hiện ở phía dưới còn có thứ cản trở
Vực sâu U Minh này đã rất sâu rồi, bây giờ còn phải hướng phía dưới càng sâu hơn, Thẩm Tường cảm thấy ở cuối bậc thang này chắc là khoảng cách còn cách địa tâm kia là không xa.
"Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe nói qua trong lòng đất có cái gì sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Chỉ từng nghe nói qua chỗ đó rất nóng, có hỏa diễm rất lợi hại." Tô Mị Dao nói, Bạch U U và Long Tuyết Di cũng vội vàng phụ họa theo.
Thẩm Tường ở trên bậc thang này chạy xuống dưới khoảng mười ngày, mới coi là đến, chỉ có điều ở phía dưới lại có một cánh cửa.
Phía trên cửa viết bốn chữ lớn: "Địa Tâm Chi Môn".
Trông thấy bốn chữ này, mấy người Thẩm Tường đều vô cùng kích động, bởi vì cái này khẳng định địa tâm ở ngay đằng sau cánh cửa này.
Thẩm Tường đẩy cửa đá ra, một cỗ khí tức nóng hổi đập vào mặt, để Thẩm Tường cái người có được Thiên Dương chi hỏa này vậy mà toàn thân đều cảm thấy bóng không thôi, có thể thấy được cỗ hơi nóng này là mãnh liệt cỡ nào.
Hắn vội vàng phóng xuất ra Huyền Vũ Kim Cương giáp, bảo vệ lấy thân thể của hắn, lúc này mới có thể ngăn cản loại sóng nhiệt kinh khủng kia, hắn dám khẳng định, coi như một tên võ giả Niết Bàn cảnh cũng khó mà đi tới chỗ sâu này.
Phía trước còn có một con đường rất dài cần phải đi, Thẩm Tường bây giờ chỉ mới ở cửa ra vào mà đã không chịu được rồi, đến bên trong thì càng lợi hại hơn!
"Nơi này đến cùng là ai tu kiến?" Thẩm Tường rất nghi hoặc, tuy nhiên không ai có thể trả lời câu hỏi này của hắn cả.
Cửa đá tự động đóng lên, nhiệt độ trong này càng khủng bố hơn, Thẩm Tường có Huyền Vũ Kim Cương giáp bảo hộ, cho nên không bị làm sao cả.
"Ta không dám dùng thần thức đi dò xét lung tung dưới này, hỏa diễm trong này quá kinh khủng, thần trí của ta vừa đi ra ngoài thì lập tức bị thiêu hủy!" Long Tuyết Di hoảng sợ nói.
Ngay cả thần thức cũng bị thiêu hủy! Điều này làm cho Thẩm Tường hít vào một ngụm khí lạnh, hắn không dám tưởng tượng sau khi Huyền Vũ Kim Cương giáp trên người mình biến mất thì hắn sẽ như thế nào!
Thông đạo rất tối, Thẩm Tường không nhìn thấy cái gì cả, nhưng lại từ hỏa khí vô cùng nóng này, Thẩm Tường lấy ra một khối sắt, khối sắt vừa ra thì trong nháy mắt bị bốc hơi không thấy!
"Khó trách chỉ có Huyền Vũ Kim Cương giáp mới có thể đi tới chỗ như thế này, mà coi như sư phụ hắn cũng không có cách nào tới đây đi!" Trong giọng nói của Thẩm Tường mang theo hoảng sợ, Hoàng Cẩm Thiên thế nhưng là người mạnh nhất bên trong Phàm Võ giới.
Sau khi đi được hơn nửa ngày, Thẩm Tường đột nhiên trông thấy phía trước có một cái điểm đỏ, điều này làm cho hắn hưng phấn không thôi, tăng tốc bước nhanh về phía trước, không bao lâu sau, cái điểm nhỏ kia càng ngày càng trở nên lớn, ánh sáng đỏ chói mắt từ phía trước chiếu xạ đến, hắn suy đoán chẳng mấy chốc đã có thể trông thấy địa tâm bên trong truyền thuyết kia.
Thẩm Tường đi ra cái thông đạo này, mà bây giờ chỗ chỗ của hắn chính là ở trên một cái vách núi cheo leo, ánh sáng đỏ từ phía dưới dâng trào đi ra, mà tảng đá ở trong đó rất không đơn giản, rất cứng cỏi, hắn dùng Thanh Long Đồ Ma đao chém vào cũng không thể chém xuống.
Chung quy những tảng đá này đều có thể tiếp nhận nhiệt độ cao!
"Xem ra địa tâm còn ở sâu phía dưới!" Thẩm Tường đứng ở trên vách đá tràn đầy ánh sáng đỏ nhìn về phía trước, nơi này có một cái không gian rộng lớn, chí ít rộng lớn bằng cả Thái Vũ châu, hơn nữa hắn còn trông thấy một cây khô rất tráng kiện từ phía dưới kéo dài lên trên, thông hướng ở trên xuyên qua một số nham thạch, đó chính là Địa Tâm thần thụ.
"Xem ra ngươi chỉ có thể nhảy xuống, bằng không sẽ không thấy địa tâm!" Tô Mị Dao nói, nàng ta tuy rằng nói như vậy, nhưng nàng lại không nghĩ tới Thẩm Tường làm như vậy, bởi vì nguy hiểm ở phía dưới là không thể đoán trước.
"Ta có thể dùng pháp lực để cho thân thể của ta lơ lưởng, từ từ hạ xuống dưới!" Thẩm Tường nhìn thấy những ánh sáng đỏ kia nổ bắn ra tới, quyết định nhất định phải đi nhìn xem chỗ đó đến cùng là có cái gì.
Hắn biết tuyệt đối không chỉ là một mình hắn từng đến nơi này, người đi tới trước đó kia, cố ý bày ra một ván cờ này, để hắn xuống tới nơi này lấy một vài thứ!
Thẩm Tường nhảy xuống, hắn dựa vào pháp lực chống đỡ lấy thân thể lơ lửng, chậm rãi hạ xuống tới, như vậy sẽ không sợ bị rơi xuống bên trong một số thứ rất nguy hiểm, mà phía dưới này xung quanh đều tràn ngập ánh sáng đỏ chướng mắt, hắn không nhìn thấy cái gì khác, thần thức cũng không thể thả ra ngoài, một khi phóng thích thì sẽ bị loại hơi nóng kia xóa sạch.
P/S: Ta thích nào...chương 5