Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 476 - Chương 476 - Phách Lối Khiêu Khích

Chương 476 - Phách lối khiêu khích
Chương 476 - Phách lối khiêu khích

Thẩm Tường thiêu đốt nộ diễm chuyển thành lực lượng cuồng bạo, khiến lực lượng trên dưới toàn thân hắn bởi vì phẫn nộ mà sôi trào, lão đầu không thể để cho khí diễm của Thẩm Tường tăng trưởng tiếp, hắ lắc trường kiếm một cái, chân khí ở trên bề mặt trường kiếm bốc nhảy lên, bước ra một bước như là ánh sáng bay lượn, tốc độ tuyệt luân, kiếm chỉ Thẩm Tường, xuyên rách không khí tạo thành từng cơn âm bạo.

Một kiếm này vô cùng nhanh, Thẩm Tường tuy rằng nhìn ở trong mắt, nhưng không cử động được chút nào, ngực lại ưỡn ra đón lấy, nhanh chóng vân chuyển chân khí hùng hậu trong cơ thể kia, hình thành một cái Huyền Vũ La Thiên tráo lợi hại.

Lúc này lão đầu nhớ tới lần trước ba người bọn họ cùng đâm Thẩm Tường, trên người Thẩm Tường có một bộ hộ giáp rất lợi hại, nghĩ tới điểm này hắn lại âm thầm hối hận, bởi vì hắn bây giờ là đang đâm về phía lồng ngực của Thẩm Tường, hơn nữa tốc độ rất nhanh, đã không kịp thay đổi vị trí.

Một kiếm của lão đầu này chẳng những nhanh, hơn nữa còn mạnh, xuyên qua Huyền Vũ La Thiên tráo kia của Thẩm Tường, đâm thẳng vào im Thẩm Tường, chỉ có điều sau khi mũi kiếm chạm đến quần áo của Thẩm Tường thì khó có thể tiến vào sâu hơn, mà sau khi chân khí cuồng bạo trên mũi kiếm tràn vào cơ thể Thẩm Tường, được Thẩm Tường vận chuyển Thái Cực Hàng Long công hóa giải đi.

"Hừ!" Thẩm Tường tức giận hừ lạnh một tiếng, đao trong tay nhanh chóng chém ra ngoài, kéo lấy một đạo tàn ảnh thật dài, bùng lên lửa giận cuông lôi, trên thân đao quán chú Càn Khôn chi hỏa.

Lúc này Lão đầu ở gần Thẩm Tường như thế, hơn nữa còn là vừa mới thi triển một kiếm cuồng mãnh ra, hắn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, một đao nhanh kia của Thẩm Tường đã chém xuống, để hắn cắn răng một cái, đánh ra một quyền, chân khí trên nắm tay tỏa ra bốn phía, muốn dùng cái này đến ngăn cản đao của Thẩm Tường.

Nhưng đao pháp của Thẩm Tường rất linh hoạt, lưỡi đao hơi xoay một cái, ở trong nháy mắt tia lửa điện qua kia, thay đổi phương hướng, tránh đi cái nắm đấm đánh thẳng tới kia, rơi vào trên bờ vai của lão đầu, chém rụng một cánh tay của lão đầu.

Thẩm Tường thi triển Nộ Long trảm, uy lực không hề tầm thường, đây chính là ở dưới sự tức giận tập hợp một thân lực lượng ở trên thân đao, một đao không để lại chỗ trống nào.

Một đao chém rụng cánh tay của lão đầu kia, thân thể lão đầu căng cứng lại, máu tươi trên tay cụt như là dâng trào tuôn đi ra, điều này làm cho chân khí trong cơ thể hắn thuận theo đó mà chảy ra ngoài như mưa trút nước, nguyên khí đại thương, Thẩm Tường nhắm ngay thời cơ này, bay lên một cước bạo lôi nổ vang, lửa giận bừng bừng, nhảy vào trước đan điền của lão đầu

Trong lúc phần bụng của lão đầu bị đá, chân khí hùng hâu ngưng tụ dưới chân Thẩm Tường lập tức nổ tung lên, phát ra một trân âm thanh bạo hưởng, lão đầu nôn ra máu bay rớt ra ngoài.

Thẩm Tường cất Thanh Long Đồ Ma đao, theo thế lão đầu bay ra ngoài mà đuổi theo, một tay hắn chế trụ cổ tay lão đầu, giữ chặt lão đầu lại, đánh rơi trường kiếm của lão đầu, sau đó bạo quyền thay đổi liên tục, giống như sóng to gió lớn nện ở trên thân người lão đầu, Thẩm Tường không thể để cho lão nhân này chết nhanh như vậy, hắn muốn giữ thi thể lão nhân này lại để Thánh Quang giáo nhìn kết quả đối phó hắn.

Trên nắm tay Thẩm Tường mang theo Càn Khôn chi hỏa bừng bừng, Càn Khôn chi hở ở dưới sự duy trì của Càn Khôn chân khí hùng hậu biểu hiện ra càng thêm cuồng bạo, mỗi một quyền đánh ở trên đầu lão đầu này đều sẽ bộc phát ra một trận ánh lửa chói mắt, đồng thời còn lấy lôi điện mạnh mẽ va chạm, mỗi một quyền mỗi một chưởng liên tiếp đánh ra, tiếng sấm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.

"Thánh Quang giáo? Sớm muộn sẽ có một ngày lão tử phải hủy đi tà giáo của các ngươi!"

Lão đầu chưa có chết đi, đan điền của hắn đã vỡ vụn, hắn bây giờ vẫn còn tỉnh tóa, tuy nhiên hắn phải liên tục tiếp nhận công kích cuồng bạo kia của Thẩm Tường, đó là một cỗ đau nhức kịch liệt khếch tán ở thân thể của hắn, từng đợt lại từng đợt, để hắn đau đến không muốn sống, mà ở trong lòng lại tràn đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng.

Đột nhiên, nhiều khí tức khổng lồ đánh tới, trong đó có mấy cỗ khí tức Thẩm Tường cảm thấy rất lạ lẫm, hơn nữa còn rất mạnh, những cường giả chờ đợi nhiều ngày ở phía trên rốt cuộc xuống tới.

Một nhóm người từ cái lỗ hổng kia nhanh chóng tiến tới, đều là cự đầu chưởng môn ở các phương, có hơn trăm người, bọn họ vừa hạ xuống cũng cảm nhận được nơi này tràn ngập một loại lực lượng phẫn nộ nóng rực tràn ngập hủy diệt, sau đó rất nhanh bọn họ đã nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Tường!

Nửa thân thể Thẩm Tường thiêu đốt lên một loại hỏa diễm rất khủng bố, còn đang sử dụng một loại quyền chưởng rất cuồng bạo, đánh tơi bời một ông lão cụt tay toàn thân đều là máu tươi.

"Đây là cái giá phải trả cho ai muốn giết ta." Thẩm Tường cảm nhận được nhóm cường giả kia xuống tới thì quát lên một tiếng, hỏa diễm trên nắm tay đột nhiên xuất hiện một cỗ ánh sáng trắng lập lòe, cả vùng đất rung động, đây chính là dấu hiệu hắn sử dụng Long lực!

Thẩm Tường không còn lưu thủ, dốc hết lực lượng, trên nắm tay rót đầy Long lực, một quyền hướng về phía đầu của lão đầu kia đánh tới, cảnh tượng máu tanh xuất hiện ở trong mắt mọi người, chỉ thấy lão đầu kia sau khi bị một quyền mạnh mẽ này của Thẩm Tường, thì nát ra giống như dưa hấu nổ tung lên.

Toàn thân Thẩm Tường ngập tràn sát khó, hỏa diễm thiêu đốt, thủ đoạn hung tàn, một mặt cuồng bạo của hắn khiến trong lòng những Niết Bàn cảnh này đều có một chút sợ hãi, bởi vì người như vậy một khi cường đại lên thì đây chính là rất khủng bố!

Mà Tần Trạch Quân giáo chủ của Thánh Quang giáo kia cũng đã bay xẹt tới, nhưng Cổ Đông Thần lại chạy tới trước hắn ngăn ở trước người Thẩm Tường!

"Cổ Đông Thần... Đừng ngăn cản ta, hôm nay ta nhất định phải giết Thẩm Tường!" Khuôn mặt bóp méo của Tần Trạch Quân, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ, sát khí dâng trào, căm tức nhìn lấy Thẩm Tường.

Vương Quyền, Tiêu Tử Lương các bá chủ có chút hứng thú mà nhìn xem, bọn họ đều là những người đã bị Thẩm Tường chọc giận qua, nhưng lại không thể động thủ, ở đây phần lớn Niết Bàn cảnh trong lòng đều có chút kinh ngạc, bởi vì lại là Thẩm Tường làm ra loại chuyện này, hơn nữa còn có thể tới nơi này trước bọn hắn.

Thẩm Tường trông thấy Cổ Đông Thần đi tới, nộ diễm còn đang thiêu đốt trên người, hắn dùng một cước đá vào người lão giả dưới chân kia, đá lão giả toàn thân như bùn nhão về phía Tần Trạch Quang, để cỗ thi thể tràn đầy máu tươi kia làm bẩn kim bào trên người Tần Trạch Quân!

Mọi người trông thấy thì không thể không nhướng mày, trong lòng sợ hãi than!

Phách lối! Tuổi còn trẻ, thực lực vẫn chỉ là Cực Hạn cảnh mà đã phách lối khiếu khích Tần Trạch Quân hùng bá Đông Hải như vậy, đây quả thực là hành vi không muốn mạng.

Thân thể Thẩm Tường hơi chấn động một chút, cỗ sát khí tràn ngập khốc liệt kia lập tức đâm xông vào đáy biển phía dưới hòn đảo,, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi chíu chặt lông mày lại, Thẩm Tường như vậy là không thể nghi ngờ là khiêu khích Tần Trạch Quân một cách trắng trợn, không thèm để Tần Trạch Quân vào trong mắt một chút nào.

Toàn thân Tần Trạch Quân run rẩy, trên song quyền nổi lên gân xanh vô cùng dữ tợn, bắp thịt trên mặt điên cuồng co rúm lại, vô cùng phẫn nộ mà nhìn lấy Thẩm Tường.

Trong lòng Cổ Đông Thần mắng thầm Thẩm Tường, vậy mà liên tiếp khiêu khích Thần Trạch Quân, cái này nói rõ chính là ỷ vào hắn ở chỗ này không sợ!

"Hai tháng trước ta đã sớm tới nơi này, chỉ có điều khi đó bị ba người mai phục ở nơi này đánh thành trọng thương, thiếu chút nữa bị bọn họ giết chết! Sau khi ta chạy đi liền loan truyền cái huyền cảnh này rộng ra ngoài, ta chỉ là vết thương lành trở về báo thù mà thôi." Thẩm Tường lạnh lùng nói.

Tin tức này lại là Thẩm Tường truyền đi ra, điều này làm cho Tiêu Tử Lương âm thần tức giận, hắn sớm đã nghĩ đến, mà cự đầu chưởng môn khác lại thi nhau cảm tạ Thẩm Tường, bọn họ đã có thể hiểu được vì sao Tiêu Diêu Tiên Hải có thể quật khởi mạnh mẽ nhanh như vậy, đó là tài nguyên rất phong phú ở bên trong huyền cảnh này, mà cái huyền cảnh này cũng không có được Tiêu Diêu Tiên Hải chưởng khống hoàn toàn, cho nên Tiêu Diêu Tiên Hải không thể chiếm thành của mình, ai cũng có quyền đi vào.

Tiêu Tử Lương và Tần Trạch Quân nghĩ đến cái huyền cảnh này bị hơn trăm cái thế lực chia cắt, trong lòng thầm hận vô cùng, tức giận, Tiêu Tử Lương tức giận đi tới sau lưng Tần Trạch Quân, lúc này coi như mắt mù cũng có thể nhìn ra, Tiêu Tử Lương đã liên hợp với Thánh Quang giáo.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment