Cổ Đông Thần trông thấy Tiêu Tử Lương và Tần Trạch Quân đứng chung một chỗ, cười lạnh nói: "Các ngươi muốn cùng nhau sao? Ta cũng không sợ các ngươi! Tuy rằng nói ở trước khi Tam Giới đại chiến tiến tới ta không muốn xảy ra nội chiến, nhưng nếu có uy hiếm tiềm ẩn gây bất lợi đối với Thái Vũ môn ta, ta thế nhưng là sẽ sẽ tiêu diệt không để lại dư thừa nào, để tránh ở lúc Tam Giới đại chiến tiến đến lại bọn bọn dư thừa này ám toán!"
Tiêu Tử Lương chỉ mới vượt qua Niết Bàn thất kiếp mà thôi, Cổ Đông Thần có thể giết chết hắn một cách dễ dàng, Tần Trạch Quân tuy rằng cũng là người vượt qua Niết Bàn bát kiếp, nhưng đánh nhau với Cổ Đông Thần thì nhiều lắm chỉ là cân sức ngang tài mà thôi.
Lúc đó, Tần Trạch Quân độc bá Đông Hải, lúc này cự đầu Niết Bàn cảnh ở Đông Hải có nhiều hơn, nếu thật xảy ra xung đột thì nơi này chắc chắn sẽ bộc phát sóng thần, cuối cùng các đảo của Tiêu Diêu Tiên Hải sẽ bị chìm ngập.
Liên Dĩnh Tiêu mỉm cười đùa bỡn chiếc quạt xếp trong tay nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, cười nói: "Ngươi không đi hỗ trợ sao?"
Trông thấy ánh mắt ấy của Liên Dĩnh Tiêu, Liễu Mộng Nhi âm thầm giật mình, nàng ta cảm thấy Liên Dĩnh Tiêu giống như nhìn ra được quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Tường, nhưng nàng lại lạnh lùng nói ra: "Sư phụ điên của tiểu tử này mà đến, toàn bộ Đông Hải đề sẽ bị lật lên, không cần ta phải nhúng tay vào!"
Liễu Mộng Nhi cố ý nói lớn lên để Tần Trạch Quân và Tiêu Tử Lương nghe thấy! Thực lực của Hoàng Cẩm Thiên là sâu không lường được, mặc dù bây giờ có rất nhiều võ giả đã vượt qua Niết Bàn bát kiếp, nhưng Hoàng Cẩm Thiên lại như cũ không giảm, hiện tại Hoàng Cẩm Thiên vẫn có thể xưng danh là cường giả đệ nhất Phàm Võ giới!
Bề ngoài Hoàng Cẩm Thiên là bị giam ở cấm địa, nhưng lúc cần thiết hắn vẫn có thể đi ra!
"Vẫn là câu nói kia, người các ngươi có thể giết Thẩm Tường, hắn cũng có thể giết người các ngươi, đây đều là ân oán giữa bọn hắn, chúng ta không thể nhúng tay! Huống hồ, thực lực các ngươi mạnh hơn Thẩm Tường nhiều như vậy, các ngươi cố gắng động thủ với hắn mà không cảm thấy ngại ngùng sao? Ở bên trong Phàm Võ giới vẫn là có quy củ!" Cổ Đông Thần nói, đánh hai, hoặc là đáh nhiều người hắn cũng không sợ hãi chút nào, hắn có thể trở thành chưởng môn Thái Vũ môn, sư phụ hắn lại là một nhân vật phi thăng, thực lực tự nhiên không đơn giản, mà ngay cả Thẩm Tường bây giờ cũng chưa từng thấy được thấy Cổ Đông Thần lấy ra thực lực mạnh nhất.
Thẩm Tường quét mắt nhìn một đám cường giả cách đó không xa kia, trông thấy có mấy người mặc một loại giáp mềm màu đỏ rực, rất đáng chú ý, nhìn qua thật giống như thể y phục của bọn hắn đang lóe lên ánh sáng đỏ.
Mà vẻ mặt của mấy người này vẫn luôn lãnh đạm mà nhìn, thật giống như không quan tâm chút nào cả.
"Trang phục thật khiến người hoài niệm a! Không nghĩ tới người của Hỏa Thần điện vẫn mặc loại quần áo ngớ ngẩn như thế này." Tô Mị Dao thở dài tràn đầy bể dâu, có thể thấy được nàng ta và Bạch U U cũng đều là nhân vật cấp bậc cổ lão.
Hỏa Thần điện đã đi tới Phàm Võ giới! Mấy người Thẩm Tường trước đó phỏng đoán đã tám chín phần mười, nhưng không biết Hỏa Thần điện đến Phàm Võ giới sẽ làm những chuyện gì đây?
Lúc này, một tên trung niên của Hỏa Thần điện nhàn nhạt nói ra: "Ân oán trong tiểu bối, lão bối quả thực không nên nhúng tay!"
Nghe được lời nói này của tên trung niên Hỏa Thần điện kia, Tần Trạch Quân và Tiêu Tử Lương vậy mà lập tức lui lại, điều này làm cho Thẩm Tường kinh nghi không thôi, hắn nhìn ra được người của Hỏa Thần điện ở trong mắt những cự đầu này đều rất có trọng lượng.
Thẩm Tường đột nhiên nghĩ tới nguyên nhân Hỏa Thần điện này tới nơi này, có phải là muốn thống trị toàn bộ Phàm Võ giới hay không? Nếu thật mà nói như vậy thì một khi Hỏa Thần điện mở rộng, tất cả mọi người ở bên trong Phàm Võ giới đều phải dựa theo bọn họ nói mà đi làm, hơn nữa bọn họ muốn làm thế nào thì làm thế đó.
Đây chính là một cái thế lực chuyên môn cướp đoạt Hỏa Hồn của người khác, Thẩm Tường đối với Hỏa Thần điện này cũng không có hảo cảm gì!
"Vị này chính là người trẻ tuổi mạnh nhất Phàm Võ giới, có tên là Thẩm Tường sao?" Một thanh niên anh tuấn của Hỏa Thần điện đi về phía Thẩm Tường.
"Không sai, có gì chỉ giáo?" Thẩm Tường trông thấy tư thái vênh váo tự đắc của đối phương kia, trong lòng đã âm thầm khó chịu.
"Vừa rồi điện chủ nói, đây là chuyện giữa tiểu bối, hiện tại ta nghĩ thay hai vị tiền bối này lấy lại công đạo!" Thanh niên của Hỏa Thần điện nhàn nhạt nói.
Thẩm Tường nhìn ra được đám cường giả kia đều có tiếp xúc qua lại với Hỏa Thần điện, hơn nữa Hỏa Thần điện chắc chắn cũng muốn phô bày thực lực cường đại của bọn họ, khiến cường giả ở đây phải e ngại bọn họ, lúc này những cường giả vây xem kia nhìn thấy người tuổi trẻ của Hỏa Thần điện muốn khiêu chiến Thẩm Tường thì trong lòng đều âm thầm cao hứng.
Cửa huyền cảnh còn chưa có mở ra, nhìn xem tiểu bối đánh nhau một trận cũng không sao cả, huống hồ còn là Thẩm Tường quyết đấu với Hỏa Thần điện.
"Ngươi dựa vào cái gì? Ta biết ngươi sao? Ngươi cùng ba người chết mất kia có quan hệ như thế nào? Là bọn họ muôn giết ta trước, ta tìm bọn hắn báo thù cũng là thiên kinh địa nghĩa mà thôi." Thẩm Tường "Gắt" một tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy vẻ khinh thường, thanh niên Hỏa Thần điện này cố làm ra vẻ để hắn rất phẩn cảm.
Tên trung niên 'Điện chủ' của Hỏa Thần điện khẽ chau mày, tuy nhiên nghĩ đến Thẩm Tường không biết đến thực lực của Hỏa Thần điện bọn họ thì cũng không cảm thấy cái gì, người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo cũng rất bình thường, đặc biệt là người đạt được cái danh hào đệ nhất ở bên trong toàn bộ Phàm Võ giới.
Nhưng những người biết rõ Thẩm Tường thì đều biết hắn tuyệt đối không phải là một cái người ngạo mạn, hơn nữa thực lực của bản thân hắn quả thực rất mạnh, người ngạo mạn ở trước mặt hắn thường xuyên đều phải ăn thiệt thòi.
Thẩm Tường bây giờ căn bản không muốn lại đánh, bởi vì trên người hắn còn có Càn Khôn Hỏa Hồn, bị người Hỏa Thần điện phát hiện ra thì sẽ phiền toái.
"Hừ, xem ra ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi, ta cùng với Điện chủ đi qua mấy chục cái thế giới còn lớn hơn so với cái Phàm Võ giới này, thế giới có thực lực mạnh ta cũng đã gặp qua không ít, ở những thế giới kia cường giả danh xưng đệ nhất tuổi trẻ cũng đều chỉ có cái miệng cứng rắn mà thôi, cuối cùng vẫn không phải bị ta giẫm đạp ở dưới chân sao?" Thanh niên Hỏa Thần điện cười lạnh nói.
Nghe được cái thanh niên này nói lên chính mình du lịch qua mấy chục cái thế giới, những cường giả Niết Bàn cảnh kia lại đều thay đổi sắc mặt một lần nữa, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ là du lịch qua mười mấy cái đại lục mà thôi, thanh niên này lại là thế giới!
"Nha!" Thẩm Tường cũng chỉ là nhàn nhạt lên tiếng, vậy mà xem thường, bản thân hắn đã có một cái La Thiên Môn, nếu như hắn có thực lực, sau này cũng được như thế, chứ đừng nói thanh niên Hỏa Thần điện này là đi cùng với một tên Điện chủ của Hỏa Thần điện, không coi là bản lĩnh của chính mình, chỉ là số mệnh tương đối tốt mà thôi.
Sau khi thanh niên kia trông thấy ánh mắt hâm hộ của những cường giả kia quăng về phía hắn thì trong lòng dương dương đắc ý, nhưng phản ứng của Thẩm Tường kia lại hờ hững, lại làm cho hắn cảm thấy khó chịu.
Thẩm Tường cũng không phải là giả vờ mà là bản thân không coi cái chuyện này là cái gì to lớn cả.
"Xem ra các hạ đã là cường giả tuổi trẻ đệ nhất thiên hạ, tại hạ thật đúng là không dám luận võ với các hạ, để tránh khó giữ được cái mạng nhỏ này! Ta thấy dưới gầm trời này khả năng không người của bất kỳ một cái thế giới nào có thể chiến thắng được các hạ nữa rồi, các hạ vẫn là sớm ngày phi thăng Thiên giới đi" Thẩm Tường châm chọc khiêu khích mà nói.
Ý tứ của Thẩm Tường chính là nói cho hắn biết, người không thể phi thăng thì đều chẳng có cái gì mà để khoe khoang, điều này cũng làm cho một số cường giả lúng túng không thôi, bởi vì có rất nhiều người đều đang áp chế tu vi của mình, không dám nhắc tới phi thăng, để tránh dẫn tới Niết Bàn kiếp.
Tuy nói rằng còn sống hơn là chết, nhưng có đôi khi sống quá uất ức cũng không phải là chuyện tốt gì!
"Thẩm Tường, xem ra ngươi chẳng qua cũng chỉ là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, lúc ngươi tỷ võ có thể thắng lợi ta thấy đều là dùng một số mánh khóe rất ác độc âm hiểm đi!" Thanh niên kia hơi tức giận, lớn tiếng nói.
Thẩm Tường nhướng mày, ánh mắt lóe ra sát cơ, nhìn về phía người thanh niên kia: "Đi cái con em ngươi!"
Nói xong, nắm đấm của hắn đã đánh tới, nhanh như thiểm điện, ở trên bọc lấy một tầng sương trắng nhàn nhạt, đánh thẳng vào trên gương mặt của thanh niên kia, bị nắm đấm được rót đầy Long lực đánh trúng, thanh niên kia vậy mà không có đề phòng lập tức bay ra ngoài, trong miêng ngay cả máu và răng đều phun ra, lại bị một quyền đánh rớt không ít răng!
Long lực vừa ra, ai dám tranh phong?
P/S: Ta thích nào....chương 1