Lam Sơn cảm thấy vở kịch hay này xem rất đã nghiền, tuy nhiên Thẩm Tường có ân đối với hắn, hắn và Cổ Đông Thần có quan hệ cũng không tệ, hiện tại hắn cũng ở một bên giải vây nói: "Đây đều là chuyện của tiểu bối, bởi vì chuyện của tiểu bối dẫn đến lão bối làm to chuyện vậy cũng không tốt, Điện chủ Hỏa Thần điện ngươi không phải vừa rồi nói như vậy sao?"
Vương Quyền, Tiêu Tử Lương và Tần Trạch Quân lại ước gì bọn họ đánh cho tới ngươi chết ta sống, đặc biệt là Tần Trạch Quân của Thánh Quang giáo, Thánh Quang giáo hắn xưng bá Đông Hải, chỉ thiếu Thần Võ đại lục chưa chinh phục được, mà bây giờ lại có một cái Hỏa Thần điện lợi hại muốn độc bá toàn bộ Phàm Võ giới, nếu như đánh nhau thì sẽ có chỗ tốt đối với Thánh Quang giáo của hắn.
Liễu Mộng Nhi bất kể như thế nào đều sẽ ủng hộ Thẩm Tường, Thẩm Tường thế nhưng là người trong lòng của nàng.
Điện chủ Hỏa Thần điện nhìn xuống đống thịt nhão trộn lẫn bùn đất ở dưới đất kia một chút thì nổi giận gầm lên một tiếng, phóng xuất ra một đám lửa, đốt cháy thi thể của Thiết Lãng Hào thành tro.
Một người tuổi trẻ có được Hỏa Hồn cứ chết mất như vậy, điều này làm cho rất nhiều cường giả cảm thấy tiếc hận!
Bên trong Phàm Võ giới từng cự đầu đều có thế lực của mình, ở địa bàn của bọn họ thì bọn họ chính là hoàng đế, hiện tại Hỏa Thần điện đột nhiên xuất hiện, muốn để bọn họ nghe lệnh Hỏa Thần điện thì bọn họ không muốn chút nào, nếu có người dẫn đầu phản kháng lại mà nói, bọn họ chắc chắn sẽ tham dự, nhiều người thì lực lượng lớn.
Điện chủ Hỏa Thần điện thầm hận trong lòng, trợn mắt nhìn lấy Thẩm Tường, sau đó quay trở lại bên cạnh mấy tên trung niên của Hỏa Thần điện kia, bọn họ rất hiểu lúc này mỗi một cự đầu của Phàm Võ giới đang suy nghĩ điều gì, nếu như làm căng hơn nữa thì một khi đám người Cổ Đông Thần dẫn đầu phản kháng mà nói, cự đầu khác cũng sẽ thi nhau tham dự, đến lúc đó bọn họ khả năng sẽ bị diệt mất ở chỗ này.
Mà bây giờ Tam Giới đại chiến sắp bắt đầu, muốn tiệu tập Hỏa Thần điện từ thế giới khác tới cũng là chuyện không thể nào, những Hỏa Thần điện kia đều được sắp xếp tốt ở các thế giới khác, đều nắm trong tay lượng lớn các tài nguyên ở các thế giới kia, một khi rút đi, tổn thất thế nhưng là rất khổng lồ.
Thẩm Tường lấy ra một bộ y phục rồi mặc vào, lau mặt một chút rồi nói ra: "Năm đó thực lực sư phụ ta cường đại như vậy cũng không muốn khếch trương thế lực Thái Vũ môn tới từng cái đại lục, đương nhiên, hắn có thực lực tuyệt đối để làm được những chuyện đó, bây giờ một cái Hỏa Thần điện từ nơi khác tới, không có một chút liên quan gì với toàn bộ Phàm Võ giới, lại muốn chiếm đoạt tất cả tài nguyên ở nơi này, đây quả thực là mơ tưởng hão huyền!"
Lời nói của Thẩm Tường chính là suy nghĩ trong lòng của những cường giả kia, từng cái đại lục ở Phàm Võ giới đều phát triển được tốt như vậy thì dựa vào cái gì mà lại chắp tay nhường cho người khác?
"Nếu như ai có ý nghĩ như vậy thì, Thái Vũ môn ta không tiếc bất cứ giá nào cũng phải liều mạng với hắn!" Cổ Đông Thần lớn tiếng nói, đồng thời nhìn về phía Tần Trạch Quân, Thánh Quang giáo của Tần Trạch Quân đã trải rộng toàn bộ Đông Hải, Cổ Đông Thần quyết định ở trước khi chính mình phi thăng thì nhất định phải tranh trừ hết khối u ác tính này.
Tên Điện chủ kia hừ lạnh nói: "Chúng ta chỉ giúp các ngươi đối kháng yêu ma mới để các ngươi đoàn kết lại!"
Liễu Mộng Nhi cười lạnh nói: "Chúng ta sớm đã đoàn kết lại, không cần các ngươi tới giúp, huống hồ các ngươi chỉ có mấy ngàn đệ tử, hơn nữa ngươi thật cam lòng dùng những đệ tử này sao? Ta thấy các ngươi là muốn thừa dịp Tam giới đại chiến xảy ra khiến nguyên khí chúng ta đại thương thì các ngươi sẽ chiếm đoạt toàn bộ thế giới này đi!"
"Nhìn như vậy đến, đám người Hỏa Thần điện kia thật đúng là nguy hiểm, những phiền toái này thật ngủ cũng không yên giấc." Liên Dĩnh Tiêu cười nói.
Người Hỏa Thần điện không biểu lộ cảm xúc gì, bởi vì Liễu Mộng Nhi và Liên Dĩnh Tiêu đều nói đúng, hắn tuyệt đối không ngờ tới người ở trên Phàm Võ giới này vậy mà lại đoàn kết như vậy.
Sở dĩ bây giờ đoàn kết như vậy, nguyên nhân rất lớn đều là bởi vì Hoàng Cẩm Thiên, Hoàng Cẩm Thiên còn ở nơi này, nếu như Phàm Võ giới đại loạn thì Hoàng Cẩm Thiên chắc chắn sẽ ra ngoài!
Năm đó Hoàng Cẩm Thiên đi chu du khắp nơi, khiêu chiến những cự đầu kia ở khắp nơi, chưa từng thua qua trận nào, cho nên những bá chủ kia đều rất e ngại hắn.
Người của Hỏa Thần điện bây giờ tuy rằng đều được rất nhiều người quăng tới một loại ánh mắt chán ghét, nhưng bọn họ vẫn ở lại chỗ này, bọn họ biết rằng đây là đang chờ đợi Bạch Hổ huyền cảnh mở ra, bọn họ đã tới cho nên cũng muốn vào xem!
Thẩm Tường đứng ở bên cạnh Cổ Đông Thần, lẳng lặng chờ đợi cùng với mọi người mà vòng xoáy kia cũng thôn phệ linh khí dày đặc bạo ngược tới, sau khi những linh khí này đi vào đề sẽ đột nhiên biến mất.
Chẳng mấy chốc, mọi người cũng cảm nhận được không gian có dị động, một chỗ trên đảo nhỏ này đang từ từ nứt ra, xuất hoenẹ một cái khe hở rất to lớn, tử khí vô tận và sát khí để cho người ta cảm thấy run sợ từ bên trong dâng trào đi ra, khiến lưng của mọi người phát lạnh rùng mình.
Bạch Hổ là sát phạt chi thần, trải qua giết chóc trong vạn vạn năm tích lũy được sát khí rất khủng bố mà ở hoàn cảnh bên trong Bạch Hổ huyền cảnh này hiển nhiên là căn cứ vào Bạch Hổ thần thú đến tạo dựng.
Thẩm Tường không thể không nghi ngờ, Bạch Hổ huyền cảnh này là có phải người kiến tạo ra hay không?
"Tần Trạch Quân, các ngươi đã từng đi vào chưa?" Lam Sơn hỏi, cảm nhận cỗ sát khí nồng đậm như thế cho nên lo sợ bên trong có gia hỏa lợi hại nào đó.
"Thật đúng là không có, chúng ta chỉ là phái người thủ tại chỗ này, chờ lúc không sai biệt lắm lại đi vào tìm tòi hư thực, chúng ta phái qua hơn mười người đi vào dò xét, chỉ có một người đi ra, còn là một tên Bách Luyện cảnh!" Tần Trạch Quân nói.
Lúc này Tiêu Tử Lương cũng nói ra: "Ta cảm thấy bên trong ẩn tàng nguy hiểm, khả năng ngay cả những lão gia hỏa như chúng ta cũng khó mà ứng đối, bây giờ có nhiều người như vậy thì vòa xem một chút đi."
Liên Dĩnh Tiêu hỏi: "Không phải các ngươi nói có một người còn sống đi ra sao? Người kia có nói gì về tình huống ở bên trong không?"
"Người còn sống đi ra đã thành người điên, hơn nữa mất hết tu vi." Tần Trạch Quân ngưng trọng thở dài một cái.
Cổ Đông Thần nhìn Thẩm Tường một chút, nói ra: "Tiểu sư thúc, ngươi vẫn là không nên đi vào, nếu như sư thúc có chuyện gì không may xảy ra, sư phụ sư thúc cái lão già điên kia chắc chắn sẽ giết chết ta!"
Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Là ta tung tin tức ra, các ngươi mới có thể tới đây, ta mới không sợ bên trong có đồ vật gì!"
Liễu Mộng Nhi đối với chuyện này cũng không lo lắng, nàng ta biết Thẩm Tường vốn đã định sẵn là chủ nhân của Tứ Tượng thần bình, tuy rằng có một cái thần binh ở trên người nàng, đó cũng là bởi vì món thần binh kia ở trên người nàng nhiều năm cho nên mới công nhận nàng ta, về sau được sự giúp đỡ của Thẩm Tường mới dung hợp hoàn toàn với nàng ta.
Nghĩ tới chuyện lúc dung hợp Chu Tước Nhu Tình Ti, trong lòng Liễu Mộng Nhi khẽ hừ một tiếng.
"Đi thôi!" Lam Sơn nói, hắn là võ giả Niết Bàn cảnh, hắn tự nhiên không sợ.
Cổ Đông Thần cũng hết cách đành phải để cho Thẩm Tường theo sát hắn, sau đó cùng cả đám đi về phía cái khe kia.
"Tiểu bại hoại, trước ngươi bị người mai phục ở nơi này không kích sao?" Liễu Mộng Nhi dùng thần thức dò hỏi, tuy rằng nàng ta biết Thẩm Tường bây giờ không sao, những vẫn tự trách chính mình, lúc ấy nàng ta thế nhưng là đáp ứng đi cùng với Thẩm Tường.
"Ừm, tuy nhiên ta còn có thể trốn, cuối cùng trốn tới một chỗ dưỡng thương, hiện tại ta không sao!" Thẩm Tường trả lời.
"Ngươi gọi nhiều người tới như vậy không sợ gì sao? Nhỡ đâu Bạch Hổ thần binh bị đoạt đi thì làm sao bây giờ?" Liễu Mộng Nhi có chút bận tâm.
"Yên tâm, Bạch Hổ thần binh kia chắc chắn là của ta." Thẩm Tường rất tự tin.
Bên trong Bạch Hổ huyền cảnh rất mỹ lệ, có núi có nước, chim hót hoa nở, một mảnh sinh cơ bừng bừng, chỉ có điều ở trên không trung bao phủ tử khí và sát khí vô hình.
Bây giờ Thẩm Tường gặp phải vấ đề khó khăn chính là hắn không biết Bạch Hổ thần binh kia là ở nơi nào!
P/S: Ta thích nào...chương 4...mấy nay đưa con gái đi khám bệnh dưới Hà Nội đâm ra ko có nhiều thời gian dịch, h về rồi tiếp tục dịch....