Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 481 - Chương 481 - Tử Vong Phong Bạo

Chương 481 - Tử Vong Phong Bạo
Chương 481 - Tử Vong Phong Bạo

Mọi người đứng ở trên một ngọn núi cao, để bọn hắn giật mình chính là cái đạo vết nứt không gian ở đằng sau bọn họ lại biến mất không thấy, nói cách khác bọn họ tạm thời bị vây ở bên trong cái Bạch Hổ huyền cảnh này, chỉ khi hai tháng sau vòng nước xoáy kia mở ra thì bọn họ mới có thể đi ra!

Đương nhiên, Thẩm Tường sớm ở trước khi La Thiên Môn ở ra đã định vị được tọa độ, bằng thực lực của hắn bây giờ, muốn từ bên trong huyền cảnh này ra ngoài vẫn là rất đơn giản.

"Phải đi như thế nào? Cái huyền cảnh này không nhỏ a, là cái huyền cảnh lớn nhất mà từ trước tới nay ta gặp được." Lam Sơn hưng phấn nói, sát khí và tử khí trong này đều rất nặng, nhưng linh khí lại rất nồng đậm, so với những huyền cảnh mà hắn đã từng đi qua đều nồng nặc hơn nhiều, điều này nói rõ bên trong cái huyền cảnh này có rất nhiều thiên tài địa bảo.

Nơi này có hơn trăm người, có thể chia ra làm mấy nhóm người, lúc mọi người ở đây bắt đầu tìm kiếm tiểu đội thì một cơn gió nhẹ đột nhiên đi ra.

"Cẩn thận, đây là Bạo Ngược Ma Phong!" Long Tuyết Di đột nhiên kinh hãi quát lên.

Bạo Ngược Ma Phong, Thẩm Tường từng nghe Bach U U nhắc tới, đó là đó là một hiện tượng tự nhiên kinh khủng thường xuyên xuất hiện ở trong Ma giới, sở dĩ sẽ hình thành, bình thường đều xuất hiện ở nơi sát khí, tử khí và linh khí rất dày đặc, ba loại năng lượng vô hình này được hình thành bởi các yếu tố khác nhau hợp nhất với nhau tạo thành một Bạo Ngược Ma Phong khủng khiếp.

Mà Thẩm Tường ở trên thư tịch cũng từng thấy qua ghi chép có liên quan, chỉ có điều ở Phàm giới được xưng hô là Tử Vong Phong Bạo, đây là một loại gió có lực lượng rất cường đại, gió âm thầm mang theo đao sắc, tới chỗ nào chỗ đó đều sẽ bị san thành bình địa, hơn nữa những nơi được thổi qua đều sẽ không còn một ngọn cỏ thay vào đó là một mảnh âm u đầy tử khí.

"Có Tử Vong Phong Bạo sắp tới!" Thẩm Tường la lớn, nơi này mặc dù đại đa số đều là người quy thuận Thánh Quang giáo, nhưng cũng có một số cự đầu của Thần Võ đại lục và các đại lục khác.

Nghe được Tử Vong Phong Bạo, sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi, bọn họ lập tức nhìn xung quanh, chỉ thấy ở xung quanh phía xa chỗ bọn họ đột nhiên xuất hiện từng đám từng đám khói đen, khói đen giương nanh múa vuốt như là ma quỷ, hình thành một một cơn lốc xoáy đen khổng lồ được liên kết bởi thiên địa, trên bầu trời cũng lập tức xuất hiện từng đám từng đám mây đen dày đặc!

Sát khí vô tận và tử khí tràn ngập ở trên không trung, giống như là bức màn của tử vong đang hạ xuốn khiến mọi người đều nín thở!

"Tiểu sư thúc..." Cổ Đông Thần hô lớn một tiếng, muốn đưa tay bắt lại Thẩm Tường, tuy nhiên chậm mất một bước, chỉ thấy tất cả mọi người bị một cỗ lực lượng vô hình lôi kéo đi, toàn bộ đều phân tán đi, bị một cỗ hấp lực cực mạnh cuốn đi, cuốn về phía bên trong những cơn lốc to lớn ở bốn phương tám hướng.

Thẩm Tường vội vàng thôi động năng lượng thuộc tính Phong trong cơ thể, để cho mình và loại khí lưu mạnh mẽ mà bạo ngược kia dung hợp lại với nhau, bởi như vậy hắn đã có thể miễn cưỡng khống chế thân thể của mình.

Hơn trăm cường giả Niết Bàn cảnh chỉ là ngắn ngủi trong mấy cái chớp mắt, toàn bộ đã bị hút đi, không biết có bị làm sao không mà những cơn lốc xoáy màu đen to lớn ở xung quanh xuất hiện càng ngày càng nhiều, vốn là núi rừng mỹ lệ trong chớp mắt đã hóa thành hư không, cây cối và núi cao gì gì đó toàn bộ đều bị cuốn vào bên trong những lốc xoáy khủng khiếp kia.

Ở đây trong chớp mắt đã trở thành khu rừng của những cơn lốc xoáy tử vong, thoạt nhìn, từng cái từng cái đều là loại lốc xoáy đen kết nối thiên địa như một cây cột khổng lồ!

"Đây quả nhiên là Ác Ma Phong Bạo!" Hiện tại chỉ còn có Thẩm Tường là không bị hút vào trong lốc xoáy, tuy nhiên hắn lại khó mà thoát khỏi lực hút cường đại kia, thân thể không tự chủ được hướng một cái phương hướng lướt tới.

Cơn gió kinh khủng như là đao sắc, nếu như Thẩm Tường không có Huyền Vũ Kim Cương giáp thì chỉ sợ rằng sớm đã bị cắt thành nhiều mảnh bởi cương phong biến thành vô số đao sắc.

Thẩm Tường không kiên trì được bao lâu thì bị một cơn lốc xoáy rộng khoảng vạn trượng cuốn đi, hắn có Huyền Vũ Kim Cương giáp bảo hộ, thân thể cũng không bị tổn thương gì, những cơn gió này chứa đựng nhiều ý thức bạo ngược như là quỷ khóc sói gào, muốn chui vào bên trong thức hải của Thẩm Tường, muốn thôn phệ linh hồn của Thẩm Tường.

Bây giờ thì Thẩm Tường đã biết tại sao người từ bên trong này đi ra lại bị điên, bởi vì chịu đến loại tinh thần công kích này thì quả thực sẽ nổi điên, ý thức sẽ bị thôn phệ!

Cũng may Thẩm Tường tu luyện Thần đạo, thần thức cường đại khác thường, hơn nữa còn có được pháp lực mạnh hơn thần thức vô số lần, hắn không biết lần phong bạo này phải mất bao lâu mới dừng lại, hắn đành vận chuyển Cửu Chuyển Long Thần quyết, hấp thu lực lượng tinh thần bạo ngược bên trong cơn lốc, những lực lượng tinh thần này tuy rằng vô cùng bạo ngược, hơn nữa tràn ngập ý thức tà ác, nhưng sau khi Thẩm Tường sử dụng Cửu Chuyển Long Thần quyết luyện hóa thì biến thành lực lượng tinh thàn rất tinh thuần.

Đây chính là Long Tuyết Di bảo hắn đi làm, bởi như vậy hắn đã có thể nhân lúc này mà tu luyện Thần đạo, bởi vì hiện tại có sẵn rất nhiều tinh thần lực lượng cung cấp hắn hấp thu.

Phong bạo kéo dài ba ngày ba đêm, vô số cơn lốc xoáy khổng lồ vặn vẹo và di chuyển nhanh chóng, đưa mọi người đến những nơi khác nhau, ở vào lúc lốc xoáy tan rã còn sinh ra một cỗ khí bạo rất cường liệt, dẫn đến những thứ bên trong toàn bộ được bắn ra tứ phương.

Vốn là Thẩm Tường đã phát hiện có mấy Niết Bàn cảnh cùng ở bên trong một cái lốc xoáy với hắn, nhưng trải qua cỗ khí bạo kia, bọn họ đều được chia nhiều hơn.

Thẩm Tường được thổi vào bên trong một khu rừng, nhớ tới chính mình vừa mới bị sức mạnh cỗ khí kia trong nháy mắt bùng lên vung ra nơi này, trong lòng của hắn cảm khái không thôi: "Đây chính là lực lượng thiên nhiên sao? Nhân loại quả nhiên không cách nào chống lại a!"

Còn có thể sống sót thế là tốt rồi, Thẩm Tường bây giờ trước tiên cần phải tìm được Liễu Mộng Nhi và Cổ Đông Thần, hiện tại tất cả mọi người phân tán ra, nếu như Thẩm Tường gặp được Tần Trạch Quân, Tiêu Tử Lương hoặc là mấy người Hỏa Thần điện kia thì hắn chắc chắn phải chết.

"Mẹ nó, Bạch Hổ huyền cảnh cũng quá kinh khủng đi!" Thẩm Tường mắng nhỏ một tiếng, lấy ra một tờ linh phù, đây là Liễu Mộng Nhi giao cho hắn.

Đây là linh phù đưa tin, chỉ có thể dùng một lần, nếu như bởi vì khoảng cách quá xa mà không cách nào đưu tin thì đây chính là lãng phí mà bây giờ Thẩm Tường chỉ có một tấm.

"Hy vọng Mộng Nhi tỷ ở gần đây!" Thẩm Tường thôi động linh phù, linh phù bố lên một cỗ hỏa diễm, đồng thời truyền đi tin tức mà hắn rót vào trong linh phù đi ra ngoài.

Ở bên trong một khu vực có rất nhiều núi cao hoang vắng, Liễu Mộng Nhi đứng ở trên một đỉnh núi, một tấm linh phù của nàng đột nhiên bắt đầu chuyển động, nàng ta lấy linh phù ra, linh phù bốc lên một đám hỏa diễm, nàng ta nhận được tin của Thẩm Tường, đồng thời cũng biết tin tức được truyền đến từ phương hướng nào.

Sau khi biết được Thẩm Tường không sao cả, sự lo lắng của Liễu Mộng Nhi cũng được giải tỏa, nàng ta thở phào nhẹ nhõm, hướng một cái phương hướng mà bay đi.

Thẩm Tường ở nguyên chỗ đợi được hơn ba canh giờ thì đã cảm ứng được khí tức của Liễu Mộng Nhi, hắn vội vàng nhảy tới trên không trung, nhảy lên cái Ngọc Liên Phi Bàn của Liễu Mộng Nhi.

"Tiểu bại hoại, người ta lo lắng cho ngươi chết mất!" Liễu Mộng Nhi trông thấy Thẩm Tường bình yên vô sự, vội vàng nhào tới, ôm Thẩm Tường thật chặt.

Thẩm Tường hôn vào trán của nàng một cái, cười hì hì nói: "Ta nào có chết dễ dàng như vậy!"

Liễu Mộng Nhi để Ngọc Liên Phi Bàn đáp xuống trong rừng cây, Thẩm Tường nhìn xung quanh, mặt mũi nở nụ cười đầy xấu xa, hắn liếm liến đầu lưỡi, cười nói: "Mộng Nhi tỷ, hiện tại thế nhưng là thế giới của hai người chúng ta!"

Liễu Mộng Nhi đã không còn khí thế của nữ hoàng mà hờn dỗi một tiếng, khuôn mặt ửng đỏ, nhẹ nhàng nhắm mắt lại hôn môi với Thẩm Tường.

Luc này Cổ Đông Thần đang ở bên trong một cái đầm lầy tràn đầy khí đen, hắn vừa chịu đựng mùi thối để hắn muốn ói kia, vừa hét lớn: "Tiểu sư thúc...sư thúc ở đâu...tiểu sư thúc...."

Nếu như Cổ Đông Thần biết "Tiểu sư thúc" của hắn đang ôm hôn một mỹ nhân yểu điệu, hưởng thụ lấy cảm giác nhẹ nhàng dịu dàng của một đời Nữ Đế thì hắn chắc chắn sẽ bị tức đến ngay cả mật đều muốn phun ra.

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment