Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 483 - Chương 483 - Bạch Hổ Chiến Tộc

Chương 483 - Bạch Hổ Chiến tộc
Chương 483 - Bạch Hổ Chiến tộc

Thẩm Tường lấy túi huyền thú ra, thả Bạch Trân Trân ra, Liễu Mộng Nhi trông thấy Thẩm Tường thả ra một con Bạch Hổ như vậy thì không thể không kinh ngạc, hơn nữa nàng ta nhìn ra được thực lực của con Bạch Hổ này rất mạnh, chẳng mấy chốc sẽ tấn thăng làm Huyền thú.

"Trân Trân, ngươi có thể dẫn chúng ta đi không?" Thẩm Tường dùng thần thức dò hỏi, hắn suy đoán Bạch Hổ thần binh chắc chắn có quan hê với Bạch Hổ nhất tộc trong này, rất có thể được Bạch Hổ nhất tộc bảo vệ.

Bạch Trân Trân gật nhẹ đầu: "Chủ nhân ngươi yên tâm, đi tới đó ta có thể để cho bọn họ không công kích ngươi, Bạch Hổ nhất tộc rất nặng (trọng tình cảm) đối với đồng bạn của mình, ngươi là chủ nhân của ta, bọn họ sẽ không giết chết ngươi, bởi vì ngươi chết mà nói thì ta cũng sẽ chết!"

Trong lòng Thẩm Tường âm thầm lo lắng, tuy nhiên hắn vẫn tin tưởng Bạch Trân Trân.

"Cha mẹ ta khả năng cũng ở nơi này!" Bạch Trân Trân có chút khiếp đảm mà nói, sau đó chạy như bay về phía trước, nhìn ra được nàng ta cũng rất nhớ cha mẹ của mình.

Thẩm Tường kéo theo Liễu Mộng Nhi chạy như bay, Liễu Mộng Nhi hỏi: "Cái túi huyền thú này hình như là ta luyện chế, ta cho yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia, hiện tại làm sao lại ở trong tay ngươi? Hơn nữa còn thu một con tiểu Bạch Hổ."

"Là Hương Nguyệt mang ta đi thu phục, đó là chuyện từ thật lâu trước đó rồi." Thẩm Tường nói.

"Hừ hừ, ngươi vậy mà có nhiều bí mật nhỏ với Hoa Hương Nguyệt như vậy!" Liễu Mộng Nhi ăn dấm mà nói, sau đó lại hỏi: "Đại hội Anh Hùng lần trước đột nhiên xuất hiện hai con Bạch Hổ lợi hại, chẳng lẽ là ngươi dẫn tới?"

"Ừm, đúng là ta làm, hiện tại tiểu gia hỏa này rất nhớ cha mẹ nàng! Hy vọng đến lúc đó không bị cha mẹ của nàng đánh bẹp." Thẩm Tường thấp thỏm mà nói.

Liễu Mộng Nhi cau mày nói: "Ngươi cái tên bại hoại này thật là có gan, ngay cả nữ tử của Bạch Hổ có thực lực vậy cũng dám thu! Huyết thống của con tiểu Bạch Hổ này chắc chắn không tầm thường, Bạch Hổ có thể đến tới Niết Bàn đỉnh phong thì chắc chắn không phải Bạch Hổ bình thường, loại thực lực này ngay cả tên sư phụ điên kia của ngươi cũng phải cố kỵ."

Thẩm Tường đương nhiên biết, tuy nhiên hắn lại không sợ, dù sao là tiểu Bạch Hổ kia tự nguyện đi theo hắn.

Đương nhiên, Thẩm Tường có thể thu được một con Bạch Hổ có huyết thống cao quý thuần chính cũng làm cho Liễu Mộng Nhi cảm thấy chấn kinh, phải biết loại Bạch Hổ này không phải nói thu thì sẽ có thể thu được.

"Tiểu gia hỏa này nói phía trước có căn cứ của Bạch Hổ nhất tộc, Bạch Hổ thần binh rất có thể sẽ ở chỗ này, bất kể như thế nào chúng ta cũng phải đi xem một chút, đến lúc đó nếu như có gì ngoài ý muốn, Mộng Nhi tỷ cũng nên cẩn thận." Thẩm Tường nói.

"Ừm, yên tâm đi!" Liễu Mộng Nhi vẫn vô cùng tin tưởng với thực lực của mình, huống hồ nàng ta bây giờ còn có một cái thần binh rất lợi hại, nàng ta cảm nhận dựa vào Chu Tước Nhu Tình Ti kia thì tuyệt đối có thể kéo lại một nhóm lớn tên lợi hại.

Bọn họ vừa mới xuống núi, bước vào nơi băng tuyết kia thì đã cảm nhận được hai cỗ sát khí rất khủng bố đánh tới, chỉ thấy một đôi nam nữ trung niên mặc da hổ màu trắng đột nhiên từ phía trên hạ xuống, toàn thân đằng đằng sát khí.

Liễu Mộng Nhi giật mình trong lòng, đây chính là đôi phu thê Bạch Hổ mà nàng ta nhìn thấy lúc ở Đại hội Anh Hùng trước đó, thực lực mạnh đến mức đáng sợ.

Sau khi đôi phu thê Bạch Hổ này hạ xuống thì vội vàng ôm lấy Bạch Trân Trân, đây là nữ nhi của bọn họ, bọn họ đã tìm rất lâu, nhưng lại đều không tìm được, lúc này Bạch Trân Trân phát ra từng tiếng gầm nhẹ, tiếng rống tràn ngập sự tưởng niệm.

Phu thế Bạch Hổ lúc này dùng ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn lấy Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi, tuy nhiên cũng chỉ là nhìn một chút mà thôi, cỗ sát phạt chi khí kia đã biến mất.

"Là các ngươi đã cứu nữ nhi chúng ta?" Nữ tử trung niên kia nói, giọng nói của nàng có chút cứng ngắc, bên trong ánh mắt tràn đầy cảm kích, dáng dấp của nàng ta tuy không phải rất đẹp, nhưng lại có một cỗ khí thế rất bức người, lộ ra rất cao quý đoan trang.

Thẩm Tường đoát chắc là Bạch Trân Trân nói lão, nói dối cha mẹ của nàng.

"Chỉ là thuận tay mà thôi." Thẩm Tường vội vàng cười đáp.

"Ngươi còn ký kết khế ước với nữ nhi của ta?" Nam tử trung niên uy mãnh bưu hãn kia ngưng mắt nhìn vào Thẩm Tường, khiến Thẩm Tường cảm nhận được rất nhiều áp lực.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Đây là nàng ta tự nguyện."

"Ta biết." Nam tử trung niên nói ra: "Nhưng ta không muốn nữ nhi của ta bị quản chế bởi nhân loại! Các ngươi là tới tìm kiếm Bạch Hổ thần binh đúng không?"

Thẩm Tường thở dài một hơi, gật đầu nói: "Không sai."

"Không phải là người nào cũng có thể tới đây lấy thần binh đi, chỉ có người được Thần công nhận mới có thể!" Nữ tử trung niên kia nói.

Thần trong miệng Bạch Hổ chính là Bạch Hổ chi thần, Thẩm Tường trước đó đã biết được từ chỗ Long Tuyết Di, Thanh Long Đồ Ma đao và Thanh Long có quan hệ, Bạch Hổ thần binh đương nhiên cũng thế.

Thẩm Tường hơi hít một hơi, để sát phạt chi tâm nhẩy lên, một cỗ sát khí từ trên người hắn bạo phát đi ra, chỉ thấy phu thê Bạch Hổ gật nhẹ đầu, nói ra: "Ngươi thông qua được cửa ải thứ nhất."

"Ngươi thì sao?" Nữ tử trung niên nhìn thấy Liễu Mộng Nhi, giọng nói hơi ôn hòa hỏi, có thể là bởi vì cả hai người đều là nữ tử.

"Ta là tới với hắn." Liễu Mộng Nhi nói.

"Như vậy thì đi theo ta!" Nam tử trung niên xoay người sang chỗ khác, phóng xuất ra một cỗ lực lượng, nâng Bạch Trân Trân lên, sau đó bay về phía sông núi trắng xóa.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đã cùng đi với phu thê Bạch Hổ bọn họ tới trên một mảnh băng nguyên, ở chỗ này có rất nhiều phòng ốc được dựng từ rất nhiều khối băng mà thành, sau khi Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đi tới đưa đến rất nhiều người từ trong nhưng căn phòng băng kia đi ra quan sát.

Những người này nam nữ già trẻ đều có, trên người bọn họ đều mang theo một cỗ sát phạt chi khí, đây là khí thế đặc thù của Bạch Hổ!

Bọn họ vậy mà đều là Bạch Hổ hóa thành, loại thú có thể hóa hình thì đều là Niết Bàn cảnh, hiện tại Thẩm Tường trông thấy người ở xung quanh chí ít cũng có hai trăm!

Người trung niên trông thấy vẻ kinh ngạc của Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi thì nói ra: "Chúng ta có được huyết thống tinh thuần của Bạch Hổ, sinh ra chính là lấy hình thái của nhân loại, chỉ có nữ nhi của chúng ta vừa mới sinh ra không lâu thì biến thành bản tôn Bạch Hổ, đến nay chúng ta vẫn không hiểu nguyên nhân là vì sao."

"Hóa ra là như vậy a, các ngươi ở chỗ này có phải là luôn luôn thủ hộ Bạch Hổ thần binh hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đây là sứ mạng mà Thần để lại cho chúng ta, chúng ta không biết phải đợi bao lâu! Tuy rằng từng có mấy người tới, nhưng bọn hắn cuối cùng đều không cầm Thần khí đi được." Trung niên thở dài một tiếng, nhìn ra được hắn có địa vị khá cao ở chỗ này.

Thẩm Tường và Liễu Mộng nhi đi theo đám bọn họ đi vào một cái phòng băng tương đối lớn, mà Bạch Trân Trân cũng bị nữ tử trung niên kia mang đi, Thẩm Tường biết hắn có thể sẽ mất đi con tiểu Bạch Hổ này, điều này làm cho hắn âm thầm tiếc hận.

Sau khi chờ một lát, một ông lão râu dài hung hãn đi tới, hắn cũng giống với những người khác ở nơi này, đều mặc một bộ quần áo da hổ màu trắng, trên mắt hắn đầy vẻ ôn hòa, không có chút sát phạt chi khí nào, nhưng lại để Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi cảm thấy một loại kinh khủng không tên.

Lão nhân này rất mạnh!

"Ta là Bạch Chiến là Tộc trưởng của Bạch Hổ chiến tộc!" Ông lão mỉm cười nói, ánh mắt của hắn tuy rằng rất hiền lành, nhưng trong lòng Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi lại run rẩy.

"Ta gọi Thẩm Tường, ta là tới lấy Bạch Hổ thần binh, nàng ta là đi theo giúp ta."

Bạch Chiến vuốt râu dài một cái, nhíu mày: "Vị cô nương này chắc là Liễu Mộng Nhi của Thần Binh môn đi! Không nghĩ tới ngươi vậy mà đạt được Chu Tước thần binh, chuyện lạ, chuyện lạ!"

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment