Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 492 - Chương 492 - Sát Thần Chi Thủ

Chương 492 - Sát Thần Chi thủ
Chương 492 - Sát Thần Chi thủ

Sau khi Thẩm Tường mặc quần áo tử tế lại, cười đùa tí tửng nhìn lấy khuôn mặt tuyệt mỹ kia của Liễu Mộng Nhi, mắt thi thoảng quét qua thân thể duyên dáng mềm mại kia, thấy Liễu Mộng Nhi âm thầm mắng.

Hắn vừa muốn mở miệng nói chuyện thì Liễu Mộng Nhi cắt ngang lời hắn nói: "Đừng nhắc lại chuyện vừa xảy ra lúc này!" Nghĩ tới cảnh tượng hai người trần như nhộng ôm chặt vào nhau, hơn nữa đôi thỏ ngọc kia của chính mình còn được Thẩm Tường thưởng thức một lúc lâu, thân thể cũng bị Thẩm Tường sờ soạng mấy lần, khuôn mặt Liễu Mộng Nhi lập tức đỏ ửng lên, đặc biệt nhớ tới chính mình bị khơi lên trạng thái xấu hổ kia, tất cả đều được Thẩm Tường nhìn thấy.

Trông thấy nụ cười xấu xa trên khuôn mặt của Thẩm Tường, Liễu Mộng Nhi lại khẽ nói: "Cũng không được phép nghĩ lại!"

"Tiểu bại hoại, xấu lắm!" Nghĩ đến đôi tay kia của Thẩm Tường đảo qua đảo lại trên ngọc thể xinh đẹp của nàng ta, Liễu Mộng Nhi giẫm chân, thấp giọng mắng một câu: "Ta đã biết, đi cùng với ngươi cuối cùng sẽ bị ngươi khi dễ!"

Thẩm Tường cười thầm: "Mộng Nhi tỷ, không phải tỷ cũng được không ít chỗ tốt sao?"

Nói xong hắn đã kéo Liễu Mộng Nhi tới, Liễu Mộng Nhi vùng vẫy một lúc, bất đắc dĩ thở dài, nhẹ nhàng đám vòa trên người Thẩm Tường một quyền, sau đó dựa vào trong ngực Thẩm Tường, nói nhỏ hỏi: "Tiểu bại hoại, ngươi bây giờ sao rồi? Trong thân thể của ngươi không sao chứ?"

Truyền nhiều công lực như vậy vào trên người của nàng, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi rất lo lắng, chính nàng cũng cảm thấy có chút ăn không nổi những công lực kia chứ đừng nói là Thẩm Tường.

"Không có việc gì, Mộng Nhi tỷ thù sao đây? Bây giờ chắc là mạnh hơn rất nhiều đi!" Thẩm Tường nhẹ nhàng vuốt lưng Liễu Mộng Nhi, hồi tưởng lại ba ngày qua quấn quýt với Liễu Mộng Nhi, để trong lòng của hắn không thể không nhộn nhạo, mặc dù không có xảy ra chuyện nam nữ kia, nhưng vẫn để cho hắn cảm thấy dư vị vô cùng, đặc biệt là ngọc thể hoàn mỹ kia của Liễu Mộng Nhi, nghĩ lại cũng có thể làm cho nhịp tim của hắn đập nhanh hơn.

Cảm thấy nhịp tim của Thẩm Tường đột nhiên đập nhanh hơn, Liễu Mộng Nhi ngậm miệng hừ nhẹ một tiếng: "Cám ơn ngươi để cho ta đạt được thu hoạch to lớn như vậy, Hỏa Hồn của ta lại tăng lên rất nhiều, thực lực cũng thế, ta thấy ta chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu độ Niết Bàn bát kiếp!"

Thôn phệ thế nhưng là một người vượt qua Niết Bàn bát kiếp, loại công lực thâm hậu kia đều đưa vào trong cơ thể của Liễu Mộng Nhi, được Liễu Mộng Nhi luyện hóa, mà Liễu Mộng Nhi cũng chỉ là một người vừa mới vượt qua Niết Bàn thất kiếp cách đây không lâu, loại tốc độ tăng lên này ngay cả nàng cũng có chút không dám tin, nếu như dưới tình huống tu luyện bình thường, ít nhất cũng cần khoảng thời gian hơn ngàn năm!

Thẩm Tường cười tà một tiếng: "Không cần khách khí, thu hoạch của ta cũng rất lớn... ha ha."

"Hừ!" Khuôn mặt của Liễu Mộng Nhi đỏ ửng lên, đạp cho Thẩm Tường một cước.

Tên trung niên kia của Hỏa Thần điện đã biến thành một bộ thây khô, Liễu Mộng Nhi phóng ra một đám lửa, đốt cháy thi thể, nếu như để người của Hỏa Thần điện biết được, vậy thì phiền phức chắc chắn sẽ không nhỏ.

Sau khi trải qua chuyện xảy ra trước đó, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi càng trở nên thân mật hơn, Thẩm Tường biết có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, nghĩ đến sau này còn có thể lại được hưởng thụ Nữ Đế vô cùng xinh đẹp này, trong lòng của hắn đã âm thầm kích động.

"Còn không nhanh đi lấy Bạch Hổ thần binh sao? Suy nghĩ lung tung cái gì nữa?" Liễu Mộng Nhi u oán nhìn lấy Thẩm Tường, mặt đỏ khẽ mắng một tiếng, nàng ta biết đời này mình nhất định là người của Thẩm Tường, nghĩ đến lúc phải đối mặt với Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan thì nàng ta cảm thấy rất khó xử.

Thẩm Tường đi tới, phóng ra Bạch Hổ chân khí, một chưởng đáh nát cái rương thủy tinh kia, nhỏ giọt máu vào trên cái bao tay Bạch Hổ kia, chỉ thấy một trận ánh sáng vàng trắng bạo phát đi ra, tràn vào hai tay của Thẩm Tường, sau đó biến mất không thấy.

"Ha ha..." Thẩm Tường cười ha hả, tâm niệm vừa động, chỉ thấy trên hai tay của hắn đã xuất hiện nguyên bộ bao tay Bạch Hổ, hắn có thể cảm nhận được đôi Sát Thần Chi thủ này mang lực lượng đến cho hắn, hắn cách không đánh ra một quyền về phía khu rừng ở đằng xa, hắn cũng không có sử dụng chân khí, nhưng vẫn có một đạo quyền gió bạo ngược rất mạnh mẽ thổi đi ra ngoài, trong chớp mắt để cho một mảng lớn đại thụ trong khu rừng kia đổ xuống.

Không cần chân khí cũng đã lợi hại như vậy, nếu như sử dụng chân khí nói không chừng còn chịu nổi sao? Nếu như lại phối hợp với Thanh Long Đồ Ma đao thì lực lượng càng không thể nào tưởng tượng nổi, hắn bây giờ ngo ngoe muốn động, muốn nếm thử một phen!

"Tiểu bại hoại, ngươi có phải thường xuyên dùng loại võ công kia đi thôn phệ người khác hay không?" Liễu Mộng Nhi hỏi, nàng ta biết thường xuyên thôn phệ chân khí của người khác thì chắc chắn sẽ có tác hại rất lớn.

Thẩm Tường bây giờ rất là vui vẻ, sau khi hắn để bao tay chui vào trong máu thịt, đi tới bên cạnh Liễu Mộng Nhi, cười nói: "Yên tâm đi, ta bây giờ rất ít khi dùng, hơn nữa lúc thôn phệ ta cần phải rất cẩn thận, trước đó ta cũng là bất đắc dĩ!"

Nghĩ đến cảnh tượng đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết trước đó, Liễu Mộng Nhi ôm lấy Thẩm Tường, dựa vào trên lồng ngực của hắn: "Sau này phải cẩn thận, không thể để xảy ra chuyện như vậy, ta lo lắng tới gần chết."

Thẩm Tường hôn một cái lên đôi môi anh đào của Liễu Mộng Nhi, tay xấu kia lại tập kích trên ngực của Liễu Mộng Nhi, như vậy làm cho Liễu Mộng Nhi lập tức mắng lên, đuổi theo Thẩm Tường, hai người đang đùa giỡn ở nơi này, nhưng cuối cùng vẫn là ôm, thâm tình nhìn nhau, ở lúc bọn hắn muôn hôn nhau tiếp...

"Khụ khụ..." Bạch Hổ đột nhiên xuất hiện.

Trong lòng Thẩm Tường mắng một tiếng: "Con mèo đáng chết kia, lúc cần xuất hiện thì không xuất hiện, lúc không nên xuất hiện thì lại xuất hiện!"

Bị người ta phát hiện bọn họ thân mật với nhau, Liễu Mộng Nhi đỏ cả mặt, đây là lần đầu tiên có người trông thấy nàng ta và Thẩm Tường làm ra loại hành động thân mật này.

"Hắc hắc, các ngươi trước đó giống như gặp phải một chút nguy hiểm, tuy nhiên xem ra các ngươi đã giải quyết được!" Bạch Hổ cười nói.

"Chiến Thần tiền bối, ngươi có thể đưa ta ra ngoài sao? Bao hàm tất cả mọi người trong này." Thẩm Tường hỏi, hơn nữa hai chữ Chiến Thần kia còn cố ý nói rất nhấn mạnh, hiển nhiên là đang châm chọc Bạch Hổ.

Bạch Hổ hừ một tiếng: "Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi đánh thắng ta thì vô địch thiên hạ, ta ở dưới loại trạng thái này đúng là không phát huy được, chờ sau này ngươi trưởng thành lúc đạt đến cấp bậc như ta. lại đến tiến hành quyết đấu một trận thực sự với ta đi!"

"Cái Bạch Hổ huyền cảnh này cũng không phải do ta làm nên, ngươi đạt được Thanh Long Đồ Ma đao và Huyền Vũ Kim Cương giáp thì chắc phải biết Tứ Tượng thần binh đều ở bên trong huyền cảnh, đây là có người cố ý đặt những thứ này vào bên trong huyền cảnh, hơn nữa còn tiến hành cải tạo đối với huyền cảnh."

"Ta đương nhiên biết, tuy nhiên ta cảm thấy ngươi chắc là sẽ không nói chuyện người kia cho ta biết." Thẩm Tường nói, hắn suy đoán người kia còn ở trong vực sâu U Minh làm ra một cái con đường đi về địa tâm, người này quả thực vô cùng thần bí.

Bạch Hổ cười thần bí, nhìn Liễu Mộng Nhi một chút: "Sau này ngươi chắc chắn sẽ biêt,s hơn nữa người này chắc chắn sẽ để cho ngươi rất bất ngờ!"

Thẩm Tường giật mình: "Ta biết người này sao?"

"Không biết, nhưng ta dám cam đoan lúc ngươi biết người kia là ai thì nhất định sẽ rất bất ngờ." Bạch Hổ cười nói.

"Hừ, cố ý tỏ ra thần bí." Hai tay Thẩm Tường ôm ngực, bĩu môi nói.

"Bạch Hổ tiền bối, ngươi có thể đưa chúng ta ra ngoài hay không? Chúng ta có phải chờ đợi vòng nước xoáy kia mở ra thì mới có thể rời đi hay không?" Liễu Mộng Nhi hỏi, nàng ta bây giờ đang phải vội trở về để bế quan tu luyện củng cố tu vi sau đó chuẩn bị mọi thứ để độ kiếp.

"Đương nhiên có thể, cái huyền cảnh này tuy rằng không phải ta thành lập, nhưng ta lúc nào cũng có thể mở ra một cái thông đạo." Bạch Hổ nói xong, hai tay giơ cao, chỉ thấy trên không trung của toàn bộ huyền cảnh đột nhiên tuôn ra một cỗ lực lượng không gian, Bạch Hổ huyền cảnh cũng khẽ run lên.

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment