Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 511 - Chương 511 - Ngang Ngược Càn Rỡ

Chương 511 - Ngang ngược càn rỡ
Chương 511 - Ngang ngược càn rỡ

Thẩm Tường đứng lên, khẽ mỉm cười nói: "Hắn là tộc nhân của Đại Lực tộc, võ công của Hàng Ma học viện không thích hợp với hắn, hắn ở lại nơi này cũng không có tác dụng gì cho nên đã rời khỏi."

"Ta gọi Tiền Lập Quang, không biết có thể kết bạn không?"

"Đương nhiên có thể, may mắn may mắn!" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, có người có thể nói chuyện sẽ không cảm thấy nhàm chán như vậy.

Tiền Lập Quang ngồi ở bên cạnh Thẩm Tường, Thẩm Tường và hắn nói chuyện phiếm một phen, mới biết hắn không phải người của Phàm Võ giới mà là đến từ một cái thế giới phàm tục tên là Lam Hỏa giới, bởi vì sống ở nơi đó có một cái biển lửa rất to lớn, đều là hỏa diễm màu xanh lam, còn có một dòng sông lớn cũng là hỏa diễm màu lam rất lợi hại, người tu luyện hỏa diễm đều có thể thông qua những hỏa diễm màu lam kia đến làm bản thân mình mạnh lên.

Điều này làm cho Thẩm Tường mở rộng tầm mắt, để hắn càng muốn được đi chu du tới các thế giới khác, bây giờ hắn cũng được biết Hàng Ma học viện này được truyền tống qua lại bên trong rất nhiều thế giới đồng thời cũng thuận tiện ở nơi đó tuyển nhận một số học viên, giống như Tiền Lập Quang sau khi tiến vào Linh Vũ cảnh, thông qua khảo hạch của Hàng Ma học viện thì mới tiến vào, tuy nhiên khi đó Hàng Ma học viện cũng đã sắp bắt đầu đi tới thế giới khác, cho nên hắn cũng cùng theo tới.

"Mấy chục người đứng trên đầu Hàng Ma bảng, đều đã rời khỏi thế giới của mình rất lâu rồi, bọn họ vì làm thực lực của bản thân mình mạnh lên, phần lớn đều không có ý định trở về thế giới của mình, vĩnh viễn đi theo Hàng Ma học viện để sau này phi thăng lên Thiên giới thì khả năng cũng được đưa về Trấn Ma thần điện." Tiền Lập Quang nói.

Tiền Lập Quang là một võ giả Linh Vũ cảnh hậu kỳ, tiến vào Hàng Ma học viện đã lâu, cho nên hắn hiểu rõ rất nhiều chuyện ở nơi này.

"Nha, đây không phải Thẩm Tường có tiếng tăm lừng lẫy sao? Vậy mà lăn lộn với tiểu tử nghèo tới từ Lam Hỏa giới, cái này chẳng phải là tự hạ giá trị bản thân mình sao?" Một thanh niên anh tuấn mặc một bộ trang phục màu đen, bên trên được thêu lên hình vẽ màu vàng óng, trên tay cầm một cái quạt màu đen đang đi tới, nói ra lời nói châm chọc khiêu khích.

Vẻ mặt của Tiền Lập Quang chỉ hơi thay đổi một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã khôi phục lại, Thẩm Tường ngược lại cũng không cảm thấy đây là chuyện lạ, cho nên hắn và Tiền Lập Quang đều giống nhau, lựa chọn không thèm để ý tới nam tử mặc trang phục sang trọng kia.

"Hừ, quả nhiên là trâu chơi với trâu, ngựa chơi với ngựa, cũng chỉ có loại gia hỏa như Tiền Lập Quang này mới có thể cùng một chỗ lăn lộn với Thẩm Tường đi!" Nam tử mặc trang phục sang trọng kia mở quạt ra, cười khẩy nói: "Đừng tưởng rằng đánh thắng một con Kiếm Xỉ Huyết Hổ đã rất lợi hại, ta chỉ dùng một quạt cũng có thể đánh chết con súc sinh kia."

Bên trong lớp học đã ngồi đầy người, có một trăm người, những người khác đều giữ im lặng, nhìn lấy nam tử mặc trang phục sang trọng kia chế nhạo Thẩm Tường và Tiền Lập Quang.

"Các hạ đừng khinh người quá đáng, ta hình như không có đắc tội ngươi đi!" Thẩm Tường vỗ bàn một cái, đột nhiên đứng lên, mắt chứa sự tàn khốc, giọng nói lạnh như băng.

"Lục Hùng, ngươi để ý một chút, ngươi muốn gây sự thì tốt nhất là ở ngoài học viện." Một giọng nói trầm thấp mà già nua truyền đến, lúc này tất cả học viên đều đứng dậy, chỉ thấy một ông lão tóc trắng lưng còng chống gậy chậm rãi đi tới.

Lão giả này bề ngoài xấu xí, nhưng ánh mắt nghiêm nghị kia của hắn quét tới lại làm cho không một ai dám thở mạnh, loại khí thế hung hãn kia chấn nhiếp tất cả mọi người.

Nam tử mặc trang phục sang trọng kia rất e ngại lão giả này, vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình.

Thẩm Tường biết, ông lão lưng gù này chính là lão sư nghiêm khắc nhất mà Tiền Lập Quang vừa mới nói tới, chuyên môn hướng dẫn tu luyện Hàng Ma kình, tên là Du Bách Tường, Hàng Ma kình tu luyện tới tầng thứ bảy, là người vượt qua Niết Bàn lục kiếp, dạng người này đặt ở trên từng cái đại lục của phàm giới thì đều có thể tự lập môn phái, trở thành một cự đầu chưởng môn một phái, bây giờ lại đến hướng dẫn một đám tiểu quỷ học tập võ công.

"Hàng Ma kình tu luyện tới tầng thứ hai thì đứng lên!" Đôi mắt tràn ngập khí thế kia của Du Bách Tường quét mắt tới khoảng trăm người trẻ tuổi này.

Nhưng không có người nào đứng lên, có thể thấy được tu luyện tầng thứ hai là khó tới cỡ nào, trong này thế nhưng là có rất nhiều võ giả đã tới từ rất lâu rồi chứ không phải đều là người của Phàm Võ giới.

Du Bách Tường khinh thường hừ một tiếng: lại nói: "Người nào đã tu luyện tới tầng thứ nhất thì đứng lên."

Người đứng lên chỉ có hai mươi người, cái nam tử tên Lục Hùng trước đó khiêu khích Thẩm Tường cũng ở trong số đó, Tiền Lập Quang ở bên cạnh Thẩm Tường cũng đứng lên.

"Vẫn là như cũ a! Thật kém cỏi." Du Bách Tường lắc đầu, tiếp tục nói: "Mặc kệ học được mấy tầng, hay là không có học thì cũng phải nghiêm túc nghe ta giảng giải, yên tâm, ta sẽ nói từ đầu và chỉ nói đến tầng thứ hai, dù sao trong số các ngươi không có người tu luyện tới tầng thứ hai."

Thẩm Tường bây giờ đã hiểu vì sao Lãnh U Lan lại luôn luôn phàn nàn về việc học tập Hàng Ma kình, bởi vì trong một ngày, có hơn nửa thời gian đều là nghe loại giảng giải khô khan này, hơn nữa còn là mỗi ngày đều như vậy.

Du Bách Tường đứng ở nơi đó, sau khi trông thấy mặt mũi của mỗi người đều tràn đầy vẻ nghiêm túc thì mới từ từ nói ra: "Muốn nắm giữ Hàng Ma kình thì đầu tiên phải biết cách để chân khí tiến hành xung kích, muốn chưởng khống chân khí vận chuyển trong cơ thể một cách linh hoạt thì phải thông qua tâm pháp để chân khí hóa thành lực lượng có lực sát thương trí mạng đối với yêu ma!"

"Cho nên các ngươi đầu tiên phải nắm giữ một cái nhục thân tốt! Điểm ấy các ngươi phải nhớ kỹ."

Sau đó, Du Bách Tường kiên nhẫn giảng giải mỗi một đoạn khẩu quyết, lôi một số nơi để cho người ta cảm thấy rất khó hiểu ra giảng đi giảng lại, để Thẩm Tường nghe đến mê mẩn, tuy nói chính hắn có thể lý giải, nhưng bây giờ sau khi có người hướng dẫn hơn nữa chia sẻ kinh nghiệm thì khiến hắn càng hiểu rõ hơn, để hắn có được ích lợi không nhỏ.

Tuy nhiên những người khác cũng không phải là như vậy, tuy rằng khắp khuôn mặt của bọn họ đều hiện ra vẻ nghiêm túc, nhưng bên trong ánh mắt lại đều là rất bất đắc dĩ, bởi vì ở bên trong số đám người bọn họ có người đã nghe qua không biết bao nhiêu lần rồi, sở dĩ bọn họ không tu luyện được, một mặt là bởi vì ngộ tính, một phương diện khác chính là nhục thân hoặc chân khí không đủ.

Hàng Ma kình này yêu cầu với việc vận chuyển chân khí rất cao, phải làm đến khi có thể ngưng tụ chân khí thành một sợi tơ còn mỏng hơn cả so với sợi tóc, sau đó lưu động trong cơ thể, lại vận chuyển chân khí dựa theo tâm pháp huyền ảo kia, để chân khí xung kích ra khỏi cơ thể, khi đó chân khí sẽ tự bộc phát ra một tiếng nổ vang như sét đánh, Hàng Ma kình cũng sẽ bộc phát ra.

Chẳng mấy chốc, đã trôi qua nửa ngày, đều là giảng giải Hàng Ma kình này, giảng giải hai tầng, mà ngày mai lại hướng dẫn võ công khác.

Sau khi Du Bách Tường giảng giải xong, mang theo ánh mắt thất vọng mà rời khỏi.

"Tiền huynh, vì sao hắn lại hận ngươi như vậy?" Thẩm Tường nhìn lấy Lục Hùng kia mà hỏi, mà Lục Hùng lại được rất nhiều người mặc quần áo sang trọng vây quanh, giống như là Hoàng đế vậy.

"Còn không phải là bởi vì ta không chịu truyền cho hắn võ công Lam Hỏa quyết của ta sao, Lam Hỏa quyết là võ công tâm pháp có thể tu luyện ra Hỏa Hồn màu lam lợi hại, tuy nhiên điều kiện tu luyện rất hà khắc, ta chỉ là may mắn có thể tu luyện được, hơn nữa đây là tuyệt học của sư môn ta, không thể truyền ra ngoài." Tiền Lập Quang thở dài nói.

Thẩm Tường và Tô Mị Dao các nàng thì không thể không giật mình, lại còn có võ công vực này, có thể để người ta tu luyện ra Hỏa Hồn! Đây đúng là rất được người để ý tới.

"Hắn là người xếp hạng thứ bảy mươi chín trên Hàng Ma bảng, cho nên rất nhiều người tới nịnh bợ hắn!" Tiền Lập Quang nói thêm.

Thẩm Tường không nghĩ tới sẽ có một tên ở trên Hàng Ma bảng học cùng một lớp với hắn, hơn nữa còn là người của thế giới khác.

Lục Hùng trông thấy Thẩm Tường và Tiền Lập Quang đang bàn luận về hắn thì trong lòng rất khó chịu, hắn cười lạnh một tiếng: "Bàn tán chuyện của người khác ở sau lưng, cái này hình như chỉ là chuyện mà nữ nhân mới làm, miệng của các ngươi tốt nhất thành thật một chút, bằng không đừng trách ta."

Thẩm Tường hừ lạnh nói: "Chúng ta không có nói ra danh tính, ta coi như đang bàn tán về một con chó thì cũng không có quan hệ gì tới ngươi!" Đối với loại ác bá tự cho mình là đúng này, Thẩm Tường xưa nay không sợ, cũng tuyệt không sợ trêu chọc vào bọn hắn, đối phương hùng hổ dọa người, hắn tuyệt không thể cứ nhịn xuống như vậy.

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment