Loại trạng thái điên cuồng kia của Liêu Thiếu Vân đang không ngừng bạo phát lực lượng trong cơ thể ra ngoài, trở nên càng cường đại hơn, Thẩm Tường bậy giờ coi như có Huyền Vũ Kim Cương giáp hộ thể cũng bị cỗ cuồng lôi kia chấn động đến khí huyết cuồn cuộn.
"Đi nhanh đi, sau này còn có cơ hội, ta sắp không chịu nổi rồi!" Long Tuyết Di vội vàng nói ra, thúc giục Thẩm Tường, bởi vì là dung hợp cho nên nàng sẽ không chuyển cho Thẩm Tường tất cả lực lượng của mình, một mặt là vì mình, một mặt là vì bảo vệ Thẩm Tường.
"Đi mau!" Bạch U U quát lạnh một tiếng, nàng ta cũng không muốn Thẩm Tường lấy bản thân đưa vào chỗ nguy hiểm, bây giờ Thẩm Tường đã đạt được mục đích của hắn, để Liêu Thiếu Vân dính trọng thương, hơn nữa còn đạt được Lôi Hồn.
Thẩm Tường rất không cam lòng, cắn răng hừ một tiếng, quay người chạy như bay, trong chớp mắt đã biến mất ở nơi bừa bộn không chịu nổi này, vừa rồi quả thực có một cái cơ hội có thể để hắn làm thịt Liêu Thiếu Vân, đây chính là một cái cơ hội rất khó mà có được, nhưng nếu như một kích của hắn không trúng thì lực lượng trên cơ bản là tiêu sạch, đến lúc đó bị Liêu Thiếu Vân phản công thì hắn coi như xong đời.
Cho nên Long Tuyết Di và Bạch U U không thể để hắn đi mạo hiểm!
"Thẩm Tường, Liêu Thiếu Vân ta coi như lên trời xuống đất, nhất định phải làm cho ngươi sống không bằng chết!" Liêu Thiếu Vân đầu tóc rối bời, hai mắt đỏ bừng, người đầu lên nói với một giọng nói oán độc, giọng nói oán độc kia truyền khắp phương viên trăm dặm, gần như tất cả người của Hàng Ma học viện đều có thể nghe được.
Chỉ cần không phải là kẻ điếc thì ai cũng có thể từ trong đó mà nghe ra được, Liêu Thiếu Vân bị Thẩm Tường chọc giận, cái này để người ta nghĩ mãi mà không hiểu, thực lực của Thẩm Tường cũng chỉ có vậy, tuyệt đối không thể làm cho Liêu Thiếu Vân phải nói ra lời thề như thế.
Thẩm Tường núp ở đằng xa, lạnh lùng hừ một tiếng: "Năm đó hắn đối với ta thế nào? Bây giờ ta còn chưa đòi lại hoàn toàn đâu!"
Lực lượng của Long Tuyết Di vừa rút ra khỏi thân thể Thẩm Tường thì khiến Thẩm Tường lập tức cảm nhận được một cỗ đau nhức kịch liệt, tuy rằng như thế nhưng hắn vẫn còn phải tiếp tục chịu đựng, bởi vì ở trong thân thể của hắn còn có một đạo Lôi Hồn bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, hắn bây giờ đanh nhanh chóng tìm kiếm Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan.
Thẩm Tường lo lắng Liêu Thiếu Vân sẽ hạ độc thủ đối với hai nàng, trước đó Liêu Thiếu Vân khả năng còn có một chút cố kỵ, nhưng bây giờ bị chọc giận thì chắc chắn sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì để đi đối phó hắn.
Được sự giúp đỡ của Long Tuyết Di, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã biết được vị trí của hai nữ, chịu đựng đau đớn mà chạy như bay.
Ở bên trong một khu rừng rậm, sắc mặt của Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan đều ngưng trọng, các nàng nghe được giọng nói cuồng nộ kia của Liêu Thiếu Vân thì không thể không lo lắng cho Thẩm Tường, lúc này các nàng rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra, bên trong Hàng Ma học viện đột nhiên có cường giả đại chiến với nhau mà Liêu Thiếu Vân lại bị Thẩm Tường chọc giận, cái này để người ta không thể không nghĩ tới hai chuyện này.
Thẩm Tường tiến vào trong rừng rậm, Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan lập tức từ trên cây nhảy xuống, trông thấy Thẩm Tường có sắc mặt tái nhợt đi tới, các nàng đều vội vang lao vút qua, cùng nhau đỡ lấy Thẩm Tường, hai nữ thấy vậy rất đau lòng.
"Ca, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?" Lãnh U Lan khẽ nhíu lông mày lại, lau sạch mồ hôi trên trán của Thẩm Tường.
Thẩm Tường vội vàng kéo tay hai nữ lại, nghiêm túc nói ra: "Rời khỏi nơi này trước rồi nói, nơi này tạm thời không có chuyện của chúng ta."
Liêu Thiếu Vân nổi điên một lúc thì mới khôi phục lý trí lại, sau đó lần theo khí tức Thẩm Tường để lại mà truy đuổi theo, hắn bây giờ mới nghĩ đến Thẩm Tường không có thừa dịp vừa rồi giết hắn là bởi vì không có năng lực giết hắn.
"Hắn đuổi tới! Cái tên này tuy rằng bị thương, nhưng chân khí trong cơ thể rất hùng hậu!" Long Tuyết Di kinh hô.
Thẩm Tường vốn kéo theo hai nữ chạy như bay lập tức dừng lại, lấy La Thiên Môn ra nhanh chóng thúc giục, mở ra một cánh cửa không gian.
Trông thấy cánh cửa không gian này, Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan còn chưa kịp kinh ngạc thì đã bị Thẩm Tường kéo theo nhanh đi vào, sau khi đi vào thì cánh cửa không gian biến mất, mà sau khi Liêu Thiếu Vân đi tới lại đột nhiên mất đi mục tiêu.
Khí tức của Thẩm Tường đột nhiên biến mất, điều này làm cho Liêu Thiếu Vân thức giận quát lên một tiếng!
"An toàn!" Thẩm Tường nhìn vào hải vực vô biên vô tận ở trước mắt, thở ra một hơi dài, lúc này tình trạng của hắn đã là kiệt sức, mà Lôi Hồn kia được hắn áp chế ở trong thân thể cũng từng chút xíu một bắt đầu trở nên cuồng bạo.
Thẩm Tường thông qua La Thiên Môn, đi tới trên một hòn đảo nhỏ có khoảng cách rất xa Vương Giả đại lục.
Tuy rằng trong lòng Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên có rất nhiều nghi vấn, nhưng lại cũng không hỏi mà đưa Thẩm Tường toàn thân vô lực đặt ở một nơi tương đối thoải mái.
"Ca, ngươi vậy mà đi tìm Liêu Thiếu Vân, quá mạo hiểm." Ngay cả Lãnh U Lan bình thường hùng hùng hổ hổ như vậy cũng biết Thẩm Tường làm như vậy là rất không nên.
"Đúng vậy, ngươi làm ta sợ muốn chết!" Tiết Tiên Tiên quả thật bị bộ dáng này của Thẩm Tường dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Thẩm Tường nắm lấy tay ngọc của Tiết Tiên Tiên, cười nói: "Ta bây giờ không sao, chờ chút nữa mặc kệ có chuyện gì xảy ra, các ngươi đều không cần lo lắng, đó là chuyện rất bình thường!"
Vừa mới nói xong, lông mày Thẩm Tường đã nhíu chặt, hắn biết Lôi Hồn kia sắp áp chế không nổi nữa rồi, đến lúc đó thì cần phải dung hợp lại!
Hắn đã có được Càn Khôn Hỏa Hồn mà đạo Lôi Hồn này có cấp bậc gì hắn cũng không rõ ràng, nhưng rất mạnh là được rồi, nghĩ đến sự thống khổ lúc dung hợp loại Lôi Hồn này, Thẩm Tường sợ hãi không thôi, tuy nhiên cái này lại có thể để cho hắn đạt được lực lượng cường đại.
"Sẽ xảy ra chuyện gì?" Trên khuôn mặt của Lãnh U Lan tràn đầy sự lo lắng, nàng ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Tường như vậy, nên làm cho nàng ta lo lắng.
"Dung hợp Lôi Hồn! Quá trình này sẽ rất thống khổ, tuy nhiên ta đã có kinh nghiệm, cho nên các ngươi không càn phải lo lắng cho ta." Thẩm Tường nói, chính hắn đã dung hợp qua hai lần, quả thực có kinh nghiệm, cho nên hắn tin tưởng mình chắc chắn có thể dung hợp thành công.
Nghe thấy Thẩm Tường muốn dung hợp Lôi Hồn, Tiết Tiên Tiên thế nhưng là bị dọa đến không nhẹ, Thẩm Tường đã từng nói với nàng, lúc dung hợp Hỏa Hồn là rất thống khổ, coi như Liễu Mộng Nhi sư phụ của nàng cũng không chịu nổi.
Nhưng bây giờ không phải là lúc lo lắng, Tiết Tiên Tiên phải tỉnh táo lại, đôi mi thanh tú của nàng ta nhăn lại, đứng dậy, nhìn xung quanh, phát hiện ở trên hòn đảo nhỏ này có một ngọn núi không nhỏ và một khu rừng rậm nhỏ.
"U Lan, trước tiên ôm Tiểu Tường ca vào trong rừng rậm, chúng ta liên thủ ở ngọn núi phía trước kia mở ra một cái sơn động, lúc Tiểu Tường ca dung hợp Lôi Hồn thì không thể bị quấy rầy." Tiết Tiên Tiên bình tĩnh nói ra.
Lãnh U Lan cũng là người từng trải qua sóng gió, chẳng mấy chốc cũng bình tĩnh tỉnh táo lại, việc cấm bách chính là để Thẩm Tường thoát khỏi khốn cảnh, bây giờ các nàng không có người có thể dựa vào chỉ có thể dựa vào chính các nàng.
Lúc này Thẩm Tường đã toàn thân vô lực, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Lãnh U Lan ôm hắn rồi cười khanh khách: "Ca ca, không nghĩ tới ngươi sẽ bị ta ôm như vậy a!"
"U Lan ngươi đi trước đi, ta sẽ tiêu trừ sạch sẽ khí tức và vết tích ở nơi này!" Lúc này Tiết Tiên Tiên hết sức cẩn thận, đi sau lưng Lãnh U Lan, lợi dụng một số thủ pháp đặc thù tiêu trừ sạch khí tức và dấu chân của các nàng.
Sau đó chính là mở sơn động, hai nữ nhân dùng Hàng Ma kình và chân khí hùng hậu của các nàng, chẳng mấy chốc đã làm ra một cái sơn động, mà Thẩm Tường lúc này đau đến rên rỉ, thân thể còn bị một tầng điện mang lượn quanh.
Tiết Tiên Tiên hôn bờ môi Thẩm Tường một cái, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ lo lắng, nhẹ giọng nói ra: "Tiểu Tường ca, ngươi nhất định phải chống đỡ được!"
Sau khi Lãnh U Lan ôm Thẩm Tường vào trong sơn động, Tiết Tiên Tiên ở bên ngoài tranh trừ các loại vết tích mà các nàng để lại, sau đó bố trí một cái huyễn trận ở cửa sơn động, che giấu cửa hang, che giộng tiếng động bên trong.
P/S: Ta thích nào...chương 3