Bên trong sơn động được chiếu sáng bởi những viên đá phát sáng, Thẩm Tường nằm ở trên đệm chăn phủ lên mặt đất, thân thể hơi co quắp, sau khi Lôi Hồn thoát khỏi sự áp chế của hắn từng chút một, nỗi thống khổ của hắn cũng dần dàn tăng lên.
Trông thấy Thẩm Tường tiếp nhận loại đau đớn này, trong lòng Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan cũng trở nên hơi sốt ruột mà các nàng bây giờ lại không thể làm được cái gì, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Thẩm Tường chịu đựng đau đớn.
Thẩm Tường đã từng dung hợp Hỏa Hồn hai lần nên có kinh nghiệm, lúc này mặc dù cảm thấy vô cùng đau nhức, nhưng vẫn có thể ứng phó được, hiểu được cách dung hợp Lôi Hồn này như thế nào.
Cái Lôi Hồn này rất mạnh, nhưng không có lợi hại như trước đó hắn dung hợp Thiên Dương Hỏa Hồn và Địa Âm Hỏa Hồn, sau khi hắn bắt đầu vận chuyển Huyền Vũ Cường Thân thuật tu luyện nhục thân, đau đớn giảm bớt đi rất nhiều, nhưng vẫn để hắn cảm thấy rất đau nhức.
Cùng lúc tu luyện nhục thân, hắn cũng tu luyện Cửu Chuyển Long Thần quyết, làm lớn mạnh thần hồn của mình, hắn muốn để nhục thân và thần hồn của mình duy trì tốc độ tăng lên giống nhau.
"Ca, ta phải làm gì để giúp ngươi?" Lãnh U Lan quỳ gối bên cạnh Thẩm Tường, ôm chặt Thẩm Tường đang giãy dụa tại mặt đất, trên mặt nàng đầy vẻ lo lắng, gấp đến độ hốc mắt nàng ta tràn ra đầy nước mắt, nàng ta vốn là một nữ nhân rất kiên cường, nhưng bây giờ lại bởi vì nhìn thấy Thẩm Tường khổ sở như vậy mà đau lòng đến phát khóc.
Lãnh U Lan cũng biết Thẩm Tường là đang dung hợp Lôi Hồn, nhưng không biết trong lúc dung hợp Lôi Hồn lại phải chịu thống khổ như vậy, nhưng Tiết Tiên Tiên thì khác, nàng ta cắn chặt môi, nói với Lãnh U Lan: "U Lan, hắn đang trong quá trình dung hợp Lôi hồn, quá trình này rất thống khổ, một khi dung hợp thành công hắn sẽ trở nên càng mạnh hơn."
"Tiên Tiên tỷ, tỷ thông minh hơn so với ta, tỷ nhanh nghĩ một chút biện pháp đi a! Ca hắn bây giờ đau như thể đau tới chết đi sống lại vậy." Lãnh U Lan đứng dậy, kéo lấy tay Tiết Tiên Tiên, nước mắt rơi xuống.
Trông thấy mỹ nhân tóc trắng thút thít, Thẩm Tường cắn răng nói ra: "U Lan, không cần lo lắng cho ta, ta không sao, nhịn một chút thì qua!"
Thẩm Tường nói là sự thật, bây giờ hắn cảm thấy Lôi Hồn này so với hai đạo Hỏa Hồn mà trước đó hắn dung hợp được đối phó dễ dàng hơn nhiều.
"Nhưng mà...nhưng mà ta nhìn thấy ngươi thống khổ như vậy, ta...trong lòng của ta cũng rất đau đớn." Lãnh U Lan lau nước mắt mà nói.
Tiết Tiên Tiên thở dài, lau sạch lấy nước mắt trên mặt của Lãnh U Lan, nói khẽ: "U Lan, ngươi đi ra trông coi ngoài cửa hang, ta có biện pháp."
"Biện pháp gì?" Trên mặt Lãnh U Lan lập tức lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hỏi.
"Ta có biện pháp là được rồi, ngươi nhanh đi ra cửa hàng trông coi đi." Khuôn mặt của Tiết Tiên Tiên đột nhiên đỏ lên, hiện ra vẻ rất thẹn thùng, Lãnh U Lan đương nhiên có thể nhìn ra được loại tư thái thẹn thùng này của nàng ta.
Lãnh U Lan mặc dù hiếu kỳ, nhưng nàng biết Tiết Tiên Tiên là không muốn để cho nàng ta nhìn thấy cái gì đó, nhưng vì không muốn Thẩm Tường thống khổ như vậy nữa, nàng ta đành phải ngoan ngoãn đi tới cửa hang, dù sao nơi cách cửa hang cũng chỉ có đoạn đường tầm mười bước.
"Tiên Tiên...nàng muốn làm gì?" Thẩm Tường trông thấy tư thái thẹn thùng kia của Tiết Tiên Tiên thì trong lòng không thể không rung động, không thể không nghĩ tới điều gì đó, điều này làm cho hắn đột nhiên quyên đi sự đau đớn.
Khuôn mặt của Tiết Tiên Tiên càng đỏ hơn, nàng ta chậm rãi cởi chiếc váy trắng như tuyết trên người ra, sự đau nhức kịch liệt của Thẩm Tường lúc này đột nhiên giống như thể quên đi đau đớn, nhìn lấy tư thái duyên dáng nhẹ nhàng cởi chiếc váy của nàng ta tới không chớp mắt!
Trông thấy đôi thỏ tuyết trắng kia của Tiết Tiên Tiên chợt nhảy ra ngoài, Thẩm Tường nuốt nước bọt tới ực một tiếng, tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhưng cái này ở dưới loại ánh sáng mông lung này cùng với cảnh tượng Tiết Tiên Tiên cởi váy trắng từ từ hạ xuống, thì lộ ra càng xinh đẹp và quyến rũ hơn.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ chiếc váy dài của Tiết Tiên Tiên được cởi bỏ, ngọc thể diễm lệ rực rỡ bức người kia giống như tỏa ra ánh sáng trắng vậy.
Đôi chân ngọc thon dài, vòng eo thon thả tinh tế mềm mại, bộ ngực to lớn và tròn trịa, thân thể xinh đẹp kia giống như ngọn núi quanh co, ở dưới ánh sáng mông lung chiếu xuống, thánh khiết mà xinh đẹp.
Tiết Tiên Tiên mỉm cười với Thẩm Tường đang nhìn tới si ngốc kia, nụ cười khuynh thành này như trăm hoa đua nở!
"Đây chính là thê tử như tiên nữ của ta sao?" Thẩm Tường biết Tiết Tiên Tiên bây giờ đang muốn làm gì, trong lòng của hắn vô cùng chờ mong, nhưng lại có chút không đành lòng đi khinh nhờ thê tử như tiên nữ này.
Trông thấy đôi ánh mắt nồng nhiệt kia của Thẩm Tường, nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra tiếp theo thì trên mặt Tiết Tiên Tiên lại hiện ra trạng thái thẹn thùng, ngọc thể nổi lên một chút ửng đỏ, làm cho người ta phải say mê, vẻ quyến rũ mông lung này thật khiến cho tâm hồn phải rung động.
Lãnh U Lan ở cách đó không xa nhìn thấy, nàng ta lại cảm thấy nghi hoặc không thôi, nàng ta không nghĩ tới Tiết Tiên Tiên chỉ là cởi y phục xuống, Thẩm Tường đã hết đau, không tiếp tục phát ra những tiếng kêu thống khổ nữa, cái này bởi vì nàng ta không phải nam nhân, tự nhiên không biết được nguyên nhân trong đó.
"Tiên Tiên...nàng..." Thẩm Tường tuy rằng rất muốn ôm chầm lấy thê tử như tiên nữ xinh đẹp động lòng người này vào trìu mến một phen, nhưng hắn biết tình huống bây giờ của hắn thật không tốt, làm như vậy nói không chừng sẽ thương tổn đến Tiết Tiên Tiên.
"Đừng nói nữa, ta là thê tử của ngươi! Ta sớm đã là người của ngươi." Tiết Tiên Tiên dịu dàng nói, đôi mắt nhu mì như nước tràn đầy tình ý.
Nàng ta cúi người xuống, chậm rãi cởi quần áo của Thẩm Tường ra, nhìn thấy đôi thủ ngọc rủ xuống dán ở trước mắt, Thẩm Tường hận không thể cắn một cái, lúc này tà hỏa của hắn đột nhiên từ bụng nhỏ bay lên, thiêu đốt lên toàn thân của hắn, đã ép cái thống khổ khi dung hợp Lôi Hồn kia tạo ra xuống thật sâu.
Lãnh U Lan bây giờ mới hiểu được Tiết Tiên Tiên là muốn làm gì, Tiết Tiên Tiên đã từng nói với nàng một số chuyện giữa nam nữ, lúc ấy nàng ta chẳng qua là cảm thấy có chút xấu hổ và tò mò, nhưng bây giờ nàng ta lại có thể tận mắt nhìn thấy, điều này làm cho nàng ta nổi lên lòng hiếu kỳ.
"U Lan còn dang nhìn đây này!" Quần áo của Thẩm Tường đã bị Tiết Tiên Tiên cởi sạch sành sanh, hắn không nghĩ tới lần đầu tiên của chính mình lại là do nữ tử chủ động.
"Có liên quan gì sao?" Lãnh U Lan không hiểu mà hỏi.
"Đương nhiên có liên quan tới, xoay người sang chỗ khác, đừng nhìn a!" Thẩm Tường kêu lên, hắn đột nhiên cảm thấy cái thứ đồ dữ tợn dưới thân kia được bàn tay ngọc của Tiết Tiên Tiên nắm lấy, điều này làm cho hắn phát ra một tiếng kêu nho nhỏ.
Thẩm Tường thầm than một tiếng, chính mình thật không có tiền đồ, lần đầu tiên thế mà lại bị một nữ nhân làm chủ, điều này làm cho hắn cảm thấy mình thật mất mặt.
Trông thấy Tiết Tiên Tiên cầm lớn đồ chơi lớn kia, Lãnh U Lan chỉ là rất hiếu kỳ, tại sao ở phía dưới của nam nhân không giống như của nàng, lại có một vật như vậy, hơn nữa bình thường đều không nhìn thấy...
Tiết Tiên Tiên cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có gan lớn như vậy, có thể chủ động làm ra chuyện xấu hổ như vậy, ngọc thể của nàng lúc này cũng hơi nóng lên, khuôn mặt ướt át hồng nhuận, loại tư thái xấu hổ quyến rũ này càng khiến cho người ta bốc lên tà hỏa.
Thẩm Tường đột nhiên kéo mỹ nhân tới, liều mạng trên sự đau đớn, mạnh mẽ để mỹ nhân ở dưới thân, tuy rằng lúc này hắn đã tới biên giới mát lý trí, nhưng hắn lại biết phải cho Tiết Tiên Tiên một cái hồi ức tốt đẹp, hắn lại đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, dùng mu bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lên khuôn mặt nóng hổi có chút xấu hổ kia của Tiết Tiên Tiên, sau đó thì hôn môi với nàng một cách nồng nhiệt.
Tiết Tiên Tiên trông thấy chiêu này của chính mình có tác dụng thì vui vẻ không thôi, nàng ta lúc này cũng điên cuồng mút chất lỏng trong miệng Thẩm Tường vào, chiếc lưỡi thơ tho và đầu lưỡi của Thẩm Tường quấn quanh.
Thẩm Tường vừa hôn Tiết Tiên Tiên, vừa dùng tay vuốt ve đôi thỏ tuyết trắng ngần kia, khi cảm giác của hai người rơi vào lúc đỉnh phong, bọn họ đã thở hồng hộc, cảm giác đã được thăng hoa lên.
"Tiên Tiên, ta muốn đi vào!" Thẩm Tường lẩm bẩm nói, giọng nói kích động đến có chút run rẩy.
"Ừm!" Tiết Tiên Tiên với ánh mắt đê mê mà trả lời, chờ mong nhưng cũng có chút sợ hãi, tâm tình hết sức phức tạp.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã tìm tới đúng chỗ,....
"A...đâu, nhẹ chút!" Tiết Tiên Tiên kêu lên một tiếng đau đớn.
"Ừm..."
Hai mắt Lãnh U Lan nhìn chằm chằm vào, nàng ta bây giờ đã biết vì sao Thẩm Tường phải bảo nàng ta xoay người lại, tuy rằng ở bên trong ánh sáng mông lung có một vài thứ nàng ta không thấy rõ, nhưng lại để nàng ta dần dần có chút xấu hổ, đặc biệt là sau khi nghe thấy tiếng kêu đau đớn kia của Tiết Tiên Tiên thì sau đó là tản mát ra một loại rên rỉ mỹ diệu nghe mà tê hồn người, trong lòng có loại cảm giác nói không nên lời.
P/S: Ta thích nào...chương 4....dọn dẹp bớt một số từ nhậy cảm...