Ở trên bầu trời có một cỗ khí thế bức người điên cuồng vọt tới, sinh ra một cỗ khí tức khiếp người, ép tới mọi người không thể thở nổi, chỉ thấy một người trung niên nho nhã mặc áo bào trắng, khí định thần nhàn, lông mày rõ ràng mắt sáng ngời đột nhiên từ bên trong luồng khí xoáy kia hiện ra.
Trên thân người trung niên này thả ra khí thế rất mạnh, hắn bây giờ đã nhìn thấy Thẩm Tường, lông mày hơi nhíu lại, một cỗ áp lực lập tức bao phủ trên người Thẩm Tường, để Thẩm Tường kém chút nữa thì quỳ ở trên mặt đất.
Thẩm Tường bị cỗ áp lực vô hình kia làm cho huyết dịch trong cơ thể trở nên nhộn nhạo, để hắn thiéu chút nữa thổ huyết, hắn âm thầm cắn răng một cái, vận chuyển Long lực để Long lực trên thân thể chấn động, đánh xơ xác những áp lực kia, giơ đao cao lên bỗng nhiên chém xuống!
"Đao hạ lưu người!" Trung niên nho nhã kia quát lớn một tiếng, phát tay phóng xuất ra một luồng ánh sáng, cùng lúc đó, cả người chợt lắc một cái, đi tới trước mặt Thẩm Tường.
Hắn phóng xuất ra ánh sáng trắng là đánh trúng Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại biết hắn muốn xuất thủ cho nên thi triển Thủy Kính công tránh thoát, ánh sáng trắng đánh vào trên hư tượng rót vào mặt đất, lực lượng này có lực ngưng tụ rất mạnh, trực tiếp xuyên thấu vào sâu dưới lòng đất, sau đó nổ tung ở phía dưới, sinh ra một cỗ chấn động không nhỏ.
Ngay vào lúc trung niên kia cho rằng Thẩm Tường bị chính mình đánh chết, đao của Thẩm Tường đã chém xuống ở trên cổ của Lưu Ngữ Phương.
Thân thể của Lưu Ngữ Phương vừa rồi bị một cỗ áp lực đè xuống, lúc này đầu đột nhiên bị chém rụng, huyết dịch trong cơ thể nàng dâng lên đột nhiên phun ra ngoài, như là một đạo suối phun, đột nhiên bắn vào trên người trung niên kia.
Toàn trường xì xào bàn tán, mỗi người đều hãi hùng khiếp vía, nhìn thấy máu tươi bắn ra như suối phun vẩy vào trên người trung niên mặc áo trắng kia.
Tất cả mọi người có thể đoán được, trung niên này chắc là người được Trấn Ma thần điện ở trên Thiên giới kia phái tới, nhưng không nghĩ tới cho dù là như vậy, Thẩm Tường cũng dám chém rụng đầu Lưu Ngữ Phương, có thể nói là gan to bằng trời!
Ngay cả trung niên nho nhã kia cũng không nghĩ tới, dưới gầm trời này lại có người dám làm càn ở trước mặt hắn, hắn vốn cho rằng Thẩm Tường sẽ dừng tay, nhưng vậy mà ở lúc tránh né công kích của hắn còn có thể chém rụng đầu của Lưu Ngữ Phương, tốc độ cũng là nhanh đến mức để hắn phải tắc lưỡi.
Lúc này trung niên nho nhã kia máu đỏ đầy người, ở trên khoảng đất chỗ hắn còn có một cái đầu dữ tợn, Lưu Ngữ Phương vốn cho là chính mình được cứu đang rất cao hứng, nhưng bà lại không nghĩ rằng Thẩm Tường là một người có gan lớn như thế, tuy rằng người ở trên Thiên giới tới, nhưng lại vẫn như cũ dám vung đao lên giết chết bà ta!
Tất cả mọi người ở đây đều nuốt nước miếng một cái, người đàn ông trung niên nho nhã kia cũng còn đang ngẩn người, nhưng trong nháy mắt hắn tỉnh táo lại, hắn căm tức nhìn lấy Thẩm Tường: "Ngươi...ngươi dám, đi chết đi..."
Trung niên nho nhã tức giận không thôi, hắn cảm thấy mình bị một con kiến khiêu khích, hắn phất tay phóng xuất ra một cỗ khí kình ẩn chứa lực lượng rất cường đại, khí kình phát ra tiếng "Sưu sưu", sản sinh ra một cỗ sóng khí mãnh liệt với sóng xung kích cường liệt, hướng Thẩm Tường xung kích đi qua.
Thẩm Tường vốn là muốn trốn, nhưng Tả Chấn Hiên này lại đột nhiên phóng tới, song chưởng đẩy, ngăn cản cỗ kình khí kia bay vụt đến bầu trời, trên không trung kích thích một trận khí lưu, phát ra tiếng động vù vù.
"Mặc dù ngươi là do Trấn Ma thần điện phái tới, nhưng làm việc cũng phải dựa theo phép tắc của phàm giới mà làm! Ngươi còn không biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, hai lần xuất thủ đối với một người có thực lực yếu hơn nhiều so với ngươi, truyền đi, thể diện của Trấn Ma thần điện chắc chắn sẽ bị mất hết." Tả Chấn Hiên lạnh lùng nói, hắn vậy mà không e ngại trung niên kia.
Thẩm Tường hơi thở ra một hơi, lúc trung niên nhõ nhã này xuất hiện, hắn đã rất hoảng sợ, vốn không có ý định giết chết Lưu Ngữ Phương kia, nhưng ai mà biết trung niên nho nhã kia lại muốn giết chết hắn, hắn dưới sự tức giận mới bất chấp, chém đầu của Lưu Ngữ Phương xuống.
"Yên tâm, thực lực của người này còn không cường đại bằng sư phụ của ngươi, ở bên trong phàm giới này, nếu như không phải ở bên trong huyền cảnh mà nói thì không chứa được người có thực lực vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp."
Một khi vượt qua Niết Bàn cảnh cửu kiếp thì sẽ bị một loại lực lượng thần khí cảm ứng được, đến lúc đó sẽ bị hút vào Thiên giới!
Ai cũng không cách nào trốn tránh, loại người có thực lực như Hoàng Cẩm Thiên này chỉ có thể trốn ở bên trong huyền cảnh, trung niên nho nhã này nhiều lắm chính là chân khí tương đối hùng hậu mà thôi, bằng không công kích của hắn cũng sẽ không bị Tả Chấn Hiên ngăn lại dễ dàng như vậy.
Tả Chấn Hiên đối với Trấn Ma thần điện ở trên Thiên giới có oán hận nhất định, bởi vì chính là ở trên Thiên giới quyết định mới đưa đến việc hắn bị giam vào địa lao, lúc này hắn đương nhiên phải cực lực bảo vệ Thẩm Tường.
Trung niên nho nhã kia nhìn Lưu Ngữ Phương đã chết đi kia một chút rồi lại nhìn Tả Chấn Hiên một chút, lạnh giọng nói ra: "Lưu Ngữ Phương cấu kết một số người soán bị, đút túi riêng tài nguyên của Hàng Ma học viện, điểm ấy chúng ta đã tra rõ ràng, tuy rằng như thế, nhưng bọn hắn có tội nhưng không đáng chết! Huống hồ cũng không tới lượt tiểu tử này tới xử trảm Lưu Ngữ Phương."
Mắt trung niên nho nhã chứa vẻ tàn khốc, trừng mắt nhìn Thẩm Tường quát lớn: "Ta là Trịnh Sở, được Trấn Ma thần điện ở trên Thiên giới phái tới, chuyên mốn tới xử lý sự vụ nguy cấp của Hàng Ma học viện!"
Giọng nói chấn thiên, khí thế hào hùng, để mọi người rất khó chịu, đều âm thầm chán ghét cái người gọi Trịnh Sở này, được phái tới thì phái tới, nhưng vì chấn nhiếp bọn họ lại phóng xuất ra loại áp lực này để cho người ta khó chịu.
"Ngươi là học viên của Hàng Ma học viện sao?" Sau khi Trịnh Sở biểu lộ thân phận, giọng điệu càng cứng rắn hơn, xem ra hắn vì chấn nhiếp những người này cho nên nhất định phải xử trí Thẩm Tường.
"Đúng!" Thẩm Tường đáp, mà hắn cũng đã làm xong chuyển bị lúc nào cũng có thể chạy trốn, trông thấy vẻ mặt không sợ gì của hắn, Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan cũng hơi thở dài một hơi.
"Lưu Ngữ Phương tội không đáng chết, mà ngươi cũng không có quyền lực giết nàng, cho nên ngươi phải bị trừng phạt nghiêm khắc." Trinh Sở nghiêm nghị nói.
"Trừng phạt?" Lông mày Thẩm Tường nhướn lên: "Ta và Lưu Ngữ Phương là có cừu hận, ta giết nàng chỉ là bởi vì cừu hận giữa người với người, cái này có liên quan cái nồi gì tới ngươi?"
"Muốn chết!" Trịnh Sở nổi giận, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn mà ra, lập tức đất rung núi chuyển, sấm sét vang dội, nhưng hắn chỉ nhìn thấy trên mặt Thẩm Tường nở một nụ cười, sau đó một cột nước từ dưới chân Thẩm Tường bỗng nhiên phun ra, Thẩm Tường đã biến mất không thấy.
Thủy Độn công của Huyền Vũ thần công, có thể khiến người ta nhanh chóng bỏ chạy đến khoảng cách nơi có nước gần nhất, mà lúc này chân khí của Thẩm Tường hùng hậu, tốc độ thi triển Thủy Độn công trở nên càng nhanh, trốn được tới một nơi xa hơn, chỉ trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở bên trong một dòng sông có khoảng cách rất xa Hàng Ma học viện.
"Khốn kiếp! Thật sự là uất ức a, gặp được loại người này ta ngay cả lực lượng ngăn cản cũng không có!" Thẩm Tường tức giận mà nói, thực lực của hắn quá yếu, đừng nói là người vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp, coi như võ giả Bách Luyện cảnh hắn cũng không thể đối phó, hắn bây giờ hận không thể để cho thực lực của mình tăng vọt lên.
Thẩm Tường ngồi ở bờ sông khôi phục Huyền Vũ chân khí đã tiêu hao, mà bầu trời nhưng dần dần tối xuống, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mặt trời treo trên bầu trời đã bị che kín một bên.
"Thiên cẩu thực nhật!" Thẩm Tường kinh hô một tiếng, hắn nhưng là lần đầu tiên trông thấy loại cảnh tượng này.
Trông thấy loại cảnh tượng này, hắn vội vàng lấy La Thiên Môn ra, tìm kiếm vị trí gần với Nhật Nguyệt đảo, lúc trước hắn từ chỗ của Dược vương Lý Thiên Tuấn đạt được một tấm bản đồ, ở trên Nhật Nguyệt đảo có một cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ, là bảo khố lớn nhất bên trong phàm giới, bên trong có rất nhiều linh dược trân quý, Lý Thiên Tuấn năm đó cũng bởi vì chuyện hắn nắm giữ huyền cảnh này mà bị nhiều người truy sát.
Lúc huyền cảnh đệ nhất thiên hạ sắp mở ra thì phải đợi tới lúc thiên cẩu thực nhật xuất hiện, lần trước Thẩm Tường đã bỏ qua, lần này hắn tuyệt không thể bỏ lỡ!
P/S: Ta thích nào...chương 8