Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 531 - Chương 531 - Chí Bảo Huyền Cảnh

Chương 531 - Chí bảo huyền cảnh
Chương 531 - Chí bảo huyền cảnh

Bên trong Hàng Ma học viện, Trịnh Sở tức giận khiển trách Tả Trấn Hiên, hắn thật đúng là không cách nào phạt nặng Tả Chấn Hiên, bởi vì Tả Chấn Hiên luyện Hàng Ma kình tới tầng thứ mười, cái này ngay cả Trịnh Sở hắn cũng không thể làm được, bên trong Trấn Ma thần điện ở Thiên giới cũng có rất nhiều người đều không luyện đến tầng này.

Huống hồ, bây giờ Hàng Ma học viện cần một người lợi hại tới tọa trấn, Tả Chấn Hiên là thí sinh tốt nhất, tuy nói hắn giết chết mấy trưởng lão lợi hại, tuy nhiên đây cũng chứng minh một mình hắn đã có thể địch nổi những trưởng lão kia và Lưu Ngữ Phương.

"Ta nhất định phải giết tiểu tử gọi là Thẩm Tường này, cũng dám khiêu khích ta, không để ta vào mắt một chút nào!" Trịnh Sở tức giận nói, hắn cũng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà có thể ở ngay dưới mí mắt hắn mà chạy thoát được, chuyện này với hắn chính là một loại vũ nhục cực lớn.

Tả Chấn Hiên lắc đầu thở dài, hỏi: "Trưởng lão, ngươi xuống đây chắc là không phải xử lý loại chuyện phá sự này của Hàng Ma học viện, ta nhớ được ngươi ở bên trong Trấn Ma thần điện có địa vị không thấp, có thể điều động tiên nhân, loại chuyện nhỏ nhặt này vậy mà lại kinh động đến ngươi!"

Trinh Sở hơi nhướng mày một cái: "Ngươi biết thật đúng là không ít, cũng khó trách, ngươi làm Viện trưởng lâu như vậy, câu thông với Trấn Ma thần điện rất nhiều lần, tiếp xúc với rất nhiều người ở trên, nhưng ta muốn biết là ai đề cập tới ta với ngươi?"

"Ha ha, Trịnh trưởng lão tuổi còn trẻ, chỉ dùng năm trăm năm đã vượt qua Niết Bàn bát kiếp, lúc người của Trấn Ma thần điện tới, lúc nói chuyện phiếm với bọn hắn đại đa số đều nói tới chuyện này." Tả Chấn Hiên cười nói, cú chém gió này của hắn vỗ đến không đau không ngứa, rất hưởng thụ.

Chính là bởi vì Trịnh Sở ở bên trong Trấn Ma thần điện cũng có địa vị rất cao, cho nên hắn vừa đến phàm giới đã bị Thẩm Tường khiêu khích nhiều lần, điều này làm cho hắn rất phẫn nộ.

Trinh Sở nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, nói ra: "Ngươi biết hiện tại tại sao trời đột nhiên tối không?"

Lông mày Tả Chấn Hiên nhưng tụ lại, nhìn thấy trời mờ tối ngoài cửa sổ: "Thiên cẩu thực nhật, huyền cảnh Chí Bảo mở ra, nghe nói huyền cảnh Chí Bảo thần bí này ngay cả một số thế lực ở trên Thiên giới cũng mơ ước, hiện tại xem ra quả thật như thế!"

"Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Tam giới đại chiến sắp mửo ra, tài nguyên thiếu thốn, bên trong cái huyền cảnh Chí Bảo này ẩn chứa tài nguyên phong phú, có thể hóa giải hoàn cảnh xấu hổ của võ giả tầng dưới chót Thiên giới." Trịnh Sở gật nhẹ đầu.

Tả Chấn Hiên có chút bất mãn: "Cái huyền cảnh này là ở phàm giới, sao có thể vận chuyển tài nguyên ở bên trong tới Thiên giới?"

"Hừ, không chỉ là chúng ta đang nhìn chằm chằm vào, Hỏa Thần điện và một số thế lực ở Thiên giới có người phàm giới đều biết chuyện về huyền cảnh Chí Bảo kia! Ngươi không ở Thiên giới, cho nên ngươi không biết chuyện về bản đồ của huyền cảnh Chí Bảo kia, nếu như chúng ta không đi, người khác cũng sẽ đi." Trịnh Sở nói.

"Ồ? Thật sự có bản đồ sao?" Tả Chấn Hiên ở phàm giới nhiều năm rồi, cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ kia từ trước tới nay đều chỉ là nghe nói, nhưng lại không biết chính xác ở nơi nào.

"Bằng không ngươi cho rằng cấp trên để các ngươi làm to chuyện di chuyển đến nơi đây làm cái gì?" Trịnh Sở lấy ra một cái bản đồ: "Ngay ở chỗ này, đảo này gọi là Nhật Nguyệt đảo, thiên cẩu thực nhát ít nhất sẽ duy trì một tháng, chúng ta còn thời gian một tháng nữa!"

...

Trong đại sảnh của Thần Võ điện, Vương Giả đại lục đột nhiên xuất hiện một ông lão: "Đây là bản đồ, chúng ta phải tìm được Nhật Nguyệt đảo, đến lúc đó thế lực tiến vào huyền cảnh Chí Bảo chắc chắn sẽ có không ít, ta phải làm cho tốt dự tính xấu nhất!"

Đồng dạng ở Vương Giả đại lục, điện chủ Hỏa Thần điện cũng triệp tập khẩn cấp tất cả cường giả của Hỏa Thần điện, trên tay hắn cũng có một tấm bản đồ!

Không chỉ là thế lực lâu đời ở trên Vương Giả đại lục, chỉ cần thế lực từng có người phi thăng tới Thiên giới thì đều chiếm được tấm bản đồ này, người kiệt xuất bên trong rất nhiều môn phái trong phàm giới này sau khi phi thăng đều sẽ được thế lực ở trên Thiên giới lôi kéo, hiện tại bọn hắn làm như thế chỉ là vì muốn cho môn phái mình đã từng ở kiếm một chén canh.

Đương nhiên có năng lực vận chuyển vật tư từ phàm giới đến Thiên giới cũng chỉ có mấy cái thế lực như vậy mà thôi.

"Sư công, ta thu được tin tức phía trên là có liên quan với huyền cảnh đệ nhất thiên hạ, ta nhận được một tấm bản đồ, hiện tại lại là lúc thiên cẩu thực nhật, ở trên bảo cho ta đi huyền cảnh Chí Bảo một chuyến." Cổ Đông Thần ở bên cạnh hố sâu to lớn kia, nói.

"Vậy thì đi thôi, cẩn thận một chút, thế cục của Phàm Võ giới này càng ngày càng phức tạp, xem ra sau ta, không có một người nào có thực lực đủ mạnh đến chấn nhiếp một số cơ hội." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Rất nhiều môn phái đều có truyền thừa vài vạn năm, thậm chí mười vạn năm trở lên, cũng đã có một số chưởng môn phi thăng Thiên giới, lúc này bọn họ đều vận dụng lực lượng lớn nhất, truyền đạt xuống chuyện huyền cảnh đệ nhất thiên hạ kia.

Mà Thẩm Tường bây giờ lại gật gù đắc ý, cho là mình có thể lấy được toàn bộ huyền cảnh đệ nhất thiên hạ, nhưng lại không biết lúc này đang có rất nhiều lão gia hỏa lợi hại chạy tới Nhật Nguyệt đảo, cũng không biết huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này ở trên Thiên giới có được một cách gọi khác là huyền cảnh Chí Bảo!

"Thật đúng là xa a, ngay cả thực lực bây giờ của ta đến xem, còn không thể một lần duy nhất đi tới Nhật Nguyệt đảo, phải đi tới mười lần mới được." Thẩm Tường cầm La Thiên Môn, vậy mà tìm được vị trí của Nhật Nguyệt đảo, điều này nói rõ Vũ Thương Hoành kia cũng từng đi qua Nhật Nguyệt đảo.

Trời tối hoàn toàn, loại trạng thái này sẽ kéo dài một tháng, cho nên Thẩm Tường hắn chỉ có khoảng thời gian một tháng, bằng không một khi huyền cảnh đệ nhất thiên hạ kia đóng lại thì hắn cũng chỉ có thể chờ đến lần mở ra tiếp theo, đó phải mất thời gian rất lâu.

Thẩm Tường sử dụng La Thiên Môn, mở ra một cánh cửa không gian, sau khi đi vào, hắn đi tới trên biển, sau đó lại tiếp tục mở cánh cửa không gian ra...

Cứ như vậy tiến hành liên tục mười ba lần hắn mới đến được Nhật Nguyệt đảo!

Nhật Nguyệt đảo này là một hòn đảo hình tròn rất to lớn, lúc này ở trên Nhật Nguyệt đảo đang có một tầng ánh sáng trắng bao quanh, mà ở vị trí trung tâm lại dâng lên lấy một cỗ âm khí rất nồng đậm, sau khi đi vào, để cho người ta cảm thấy vô cùng rét lạnh.

"Quả nhiên là một nơi kỳ quái, huyền cảnh không hổ là huyền cảnh, mỗi một cái huyền cảnh đều là như thế!" Thẩm Tường khó mà tin nổi nhìn vào vết nứt không gian khổng lồ ở trung tâm Nhật Nguyệt đảo đang chậm rãi nứt ra, từ xa nhìn lại như thể là một cánh cửa lớn bốc lên ánh sáng màu trắng đang chậm rãi mở ra.

"Đây chính là huyền cảnh đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, không nghĩ tới vậy mà tiếp nối sau Đan Vương Lý Thiên Tuấn sẽ bị Thẩm Tường ta đạt được!" Thẩm Tường cười dài một tiếng, bước nhanh chạy vội hướng tới trung tâm Nhật Nguyệt đảo.

"Lực lượng không giạn thật là lợi hại, huyền cảnh này không đơn giản, rất kiên cố, nếu như thực lực của ngươi không đủ, thì dùng La Thiên Môn kia đi vào!" Long Tuyết Di nói.

Từ xa nhìn lại, vết nứt khổng lồ ở giữa Nhật Nguyệt đảo giống như có một đạo ánh sáng trắng chiếu thẳng vào bầu trời, nhưng đi vào xem xét, cửa vào kia lại to đến kinh người, để Thẩm Tường cảm thấy như là một cái cổng trời vậy, một cỗ linh khí nồng nặc ở bên trong bốc lên không ngừng, nhưng chẳng mấy chốc lại bị hút vào.

Hắn không biết là, lúc này ở trên đường đã có rất nhiều võ giả thực lực đỉnh cao của Phàm Võ giới đang phi tốc chạy đến, hơn nữa bọn lão gia hỏa này đều là hắn hết sức quen thuộc!

"Ta có ăn ngon nha!" Long Tuyết Di cười khanh khách một tiếng, hiện tại Thẩm Tường đối với nàng thế nhưng là cực kỳ hào phóng, bởi vì Thẩm Tường có thể sử dụng những thần dịch sáng tạo kia nhanh chóng sáng tạo ra lượng lớn linh dược, căn bản là không thiếu.

Thẩm Tường đi vào bên trong cái khe nứt to lớn kia, đi ở trong một cái thông đạo toàn ánh sáng trắng, sau khi hắn bước ra thông đạo thì nghe được từng tiếng thú rống thanh thúy, linh khí vô cùng nồng đậm đập vào mặt, trong này lại là trời xanh mây trắng, mặt trời treo trên cao!

"Huyền cảnh này là chuyện gì xảy ra? Ta nhớ được ngày đêm ở bên trong huyền cảnh đều giống với bên ngoài, bên ngoài bây giờ thế nhưng là thiên cẩu thực nhật!" Thẩm Tường nghi hoặc mà nhìn vô số núi non xanh biếc trùng trùng điệp điệp ở trước mắt kia, lúc này hắn cảm thấy nơi này không phải huyền cảnh mà là một cái thế giới lớn.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment