Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 543 - Chương 543 - Đại Sát Tứ Phương

Chương 543 - Đại sát tứ phương
Chương 543 - Đại sát tứ phương

Thẩm Tường biến thành một con chim nhỏ, nhanh chóng bay qua, Liễu Mộng Nhi bị vây công, đây chính là vô cùng nguy hiểm, Liễu Mộng Nhi không thể sử dụng chân khí, Băng Phong thần công của nàng cũng không thể nào sử dụng, thực lực sẽ giảm bớt đi nhiều, để trong lòng của Thẩm Tường nóng như lửa đốt.

"Bổ Thiên thạch! Đây chính là một thứ tốt dùng để luyện chế pháp bảo loại không gian, có thể luyện chế Tiên khí, hơn nữa rất hiếm, coi như ở Thiên giới cũng không có nhiều." Tô Mị Dao đột nhiên nói.

"Nơi có Bổ Thiên thạch thì sẽ có Tu Di thạch, khó trách sẽ ảnh hưởng tới ý thức của ta." Long Tuyết Di lúc này cũng có chút lo nghĩ: "Thẩm Tường, ngươi định làm như thế nào?"

"Làm sao bây giờ? Gia hỏa có phần vây công Mộng Nhi tỷ đều phải chết!" Thẩm Tường tức giận nói ra: "Có bao nhiêu người?"

"Khoảng ba mươi!"

Thẩm Tường đối với Tu Di thạch và Bổ Thiên thạch đều có chỗ hiểu biết, Bổ Thiên thạch là một loại tảng đá kỳ dị có thể bổ khuyết vết nứt không gian, trong truyền thuyết Thiên giới và Phàm giới xuất hiện khe hở cũng phải dùng Bổ Thiên thạch này đến bổ khuyết.

Mà Tu Di thạch thì là một loại khoáng thạch luyện chế pháp bảo trữ vật nhất định phải có, ở bên trong một viên Tu Di thạch có một không gian nhỏ, túi trữ vật và nhẫn trữ vật chẳng hạn đều dùng phải dùng Tu Di thạch này mới luyện chế ra được.

Tu Di thạch rất rất ít, nhưng nhiều năm qua ở bên trong phàm giới vẫn là có không ít người tìm được, ở lúc luyện chế túi trữ vật, chỉ cần để vào một viên Tu Di thạch cỡ hạt gạo là có thể có được không gian của một cái phòng lớn, mà pháp bảo trứ vật có dung lượng lớn thì sẽ cần nhiều Tu Di thạch hơn, độ khó luyện chế cũng càng cao hơn.

"Xem ra nơi này có một tòa khoáng mạch Tu Di thạch." Bạch U U nói.

Liễu Mộng Nhi cầm Bạch Ngọc Long Cốt thương trong tay, mặt như phủ một lớp băng, bạch y tung bay, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ tức giận, nhìn chằm chằm vào những cường giả đang vây quanh nàng ta, hơn nữa những cường giả này đều là nam nhân.

"Hừ, một đám nam nhân các ngươi đối phó một nữ nhân như ta có còn biết xấu hổ hay không?" Liễu Mộng Nhi quát lạnh một tiếng, nàng ta không thể sử dụng chân khí, chỉ có thể dựa vào lực lượng của thân thể, song quyền của nàng ta khó địch nổi địch nhân vây xung quanh, nhưng nàng lại không cam lòng giao Bổ Thiên thạch kia ra, càng không cam lòng hơn khi tìm thấy mạch khoáng Tu Di thạch mà nàng phát hiện ra.

"Người thấy đều có phần, tuy nói ngươi phát hiện, là ngươi đạt được, nhưng..."

Một ông lão vừa mới nói tới chỗ này, một tia ánh sáng đỏ đột nhiên lấp lóe mà đến, hơi nóng bức người bỗng nhiên bao phủ xuống, một cỗ sát khí bừng bừng giống như vô số ác thú, như sóng biển cuốn tới để mọi người rung động một chút.

"Nhưng cái ông nội nhà ngươi a!" Theo một tiếng quát dữ tợn của Thẩm Tường truyền đến, lão giả vừa mới nói ra lời kia đã bị đao khí đầy trời của Thẩm Tường trong nháy mắt chém thành thịt vụn.

Thẩm Tường đứng ở trước mặt Liễu Mộng Nhi, liếc mắt đã nhìn thấy mấy khuôn mặt mà hắn biết, điện chủ Hỏa Thần điện, Vương Quyền của Thần Võ điện, Tần Trạch Quân của Thánh Quang giáo, còn có Tiêu Tử Lương của Tiêu Diêu Tiên Hải!

"Đám người này đều là lưu manh, đương nhiên không biết xấu hổ!" Giọng nói của Thẩm Tường tràn đầy sát khí, trong tay cầm Thần đao bảo vệ Liễ Mộng Nhi.

Thẩm Tường vừa đến, hơn nữa còn mang theo khí thế hùng hồn này, để những người đang bao vây xung quanh kia không thể không lùi về phía sau mấy bước, bọn họ đều có thể nhìn ra, Thẩm Tường vừa rồi là sử dụng chân khí, hơn nữa thực lực còn giống như tăng lên rất nhiều, trong nháy mắt lại có thể để cho một võ giả Niết Bàn cảnh mất mạng.

Không thể sử dụng chân khí, những cường giả này đều không thể ngăn cản loại không gian cuồng bạo kia của Thẩm Tường.

Trông thấy Thẩm Tường đến, Liễu Mộng Nhi thở dài một hơi, dịu dàng nhìn lấy Thẩm Tường, hận không thể ôm Thẩm Tường một cái, chỉ có điều bây giờ còn chưa phải lúc.

Một tên trung niên căm tức nhìn lấy Thẩm Tường, lạnh lùng nói: "Thẩm Tường ngươi...ngươi dám giết chết trưởng lão của Long Phi môn chúng ta..."

Người trung niên này còn chưa có nói xong thì Thẩm Tường đã nện ra một quyền về phía hắn, một con Hỏa Long giương nanh múa vuốt hò hét liên tục mang theo khí thế bức người, như là một đạo hỏa lôi phóng về phía người trung niên kia.

"Ba" Một tiếng nổ vang, trong chớp mắt con Hỏa Long kia đã xuyên qua thân thể người trung niên kia, đột nhiên nổ tung lên, nổ người trung niên kia thành thịt vụn cháy đen, phiêu tán khắp nơi, rơi xuống ở trên thân của mỗi người.

Mọi người lại run lên, bởi vì lại có một võ giả Niết Bàn cảnh chết thảm ở trước mặt bọn hắn!

"Hỏa Thần quyết!" Một người trung niên khí vũ bất phàm, trên mặt phát lạnh, giận dữ quát: "Thẩm Tường, ngươi học trộm từ đâu?"

Đây là Điện chủ của Hỏa Thần điện, tên là Ứng Cảnh Khôn, là một người vượt qua Niết Bàn bát kiếp!

Thẩm Tường đằng đằng sát khí, căn bản không nói lời nào, không trung chính là một đao, thân đao lập lòe ánh lửa, hơi nóng bức người, như là mặt trời bộc phát ra ánh sáng vạn trượng, hỏa khí hừng hựng ngưng tụ ra đao phong, như là liệt hỏa lại như phong bạo, đánh về phía Ứng Cảnh Khôn kia.

Ứng Cảnh Khôn sớm có phòng bị, trông thấy Thẩm Tường vung đao, đột nhiên tránh ra, nhưng hai ông lão sau lưng hắn lại không có nhanh được như vậy, trực tiếp bị đao khí cực nóng mà Thẩm Tường chém vào không trung kia chám trúng, trong nháy mắt hóa thành bụi than!

Tuy rằng mọi người được một cỗ nóng rực bảo phủ vào, nhưng lúc này toàn thân lại không thể không rét run lên, Thẩm Tường có thể sử dụng chân khí, bọn họ không thể, bọn họ chỉ có thể dùng nhục thân đi chống lại Thẩm Tường, nhưng bây giờ xem ra cái này căn bản chính là lấy trứng đi chọi với đá, bọn họ có bao nhiều người cũng không đủ để cho Thẩm Tường giết.

Mọi người chẳng mấy chốc đã ý thức được, bọn họ ở trước mặt Thẩm Tường căn bản không hề có lực đánh trả, bọn họ co cẳng là chạy, bằng không bọn họ khẳng định sẽ bị Thẩm Tường giết chết.

Bọn họ thường ngày cao cao tại thượng, đều là võ giả Niết Bàn cảnh có thực lực cao cường, vậy mà vô cùng hoảng sợ, cảm giác sợ hãi mãnh liệt kia đang tràn ngập trong nội tâm của bọn họ, để bọn họ bây giờ chỉ có một cái ý niệm trong đầu, đó chính là chạy thoát thân, bằng không sẽ bị Thẩm Tường giết chết!

Trông thấy thủ đoạn hung tàn vừa rồi của Thẩm Tường, tất cả mọi người đều không nghĩ ngợi chút nào, chỉ cần bị Thẩm Tường bắt được thì bọn họ chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!

"Đừng nghĩ có thể bỏ chạy được, các ngươi đều phải chết!" Sau khi Thẩm Tường quát lớn một tiếng, một cỗ sóng khí nóng rực mang theo sát khí thảm liệt từ thân thể của hắn phun trào ra ngoài, hướng bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn tới, như là sóng triều, đánh đâu thắng đó, tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt rất nhiều cây cối đều bị đột thành tro bụi, mà những người chạy ra tứ phía kia, cả đám đều đột nhiên dừng lại, bởi vì thân thể của bọn họ đều bị dây leo được hình thành từ hỏa quấn quanh lại.

Điều này làm cho hơn hai mươi cường giả kia đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng, nhìn về phía loại sát khí ngập trời kia của Thẩm Tường, bọn họ đã biết Thẩm Tường sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

"Thẩm Tường, Tam Giới đại chiến chẳng mấy chốc sẽ tới, ngươi giết chúng ta, thực lực của cái Phàm Võ giới này sẽ bị hạ xuống! Đến lúc đó nói không chừng sẽ để cho Phàm Võ giới rơi vào tay giặc." Tiêu Tử Lương vội vàng nói.

"Bọn cặn bã như các ngươi sẽ chỉ hại một nồi nước trong!" Thẩm Tường mang theo Thanh Long Đồ Ma đao bỗng nhiên đi tới trước mặt Tiêu Tử Lương.

"Liễu Mộng Nhi, ngươi là người cầm quyền của một phương thế lực, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, vừa rồi chúng ta vây công ngươi đúng là chúng ta không đúng! Sau này chúng ta nhất định sẽ mang theo hậu lễ đến nhà nói lời cảm tạ, còn xin ngươi khuyên nhủ Thẩm Tường!" Tần Trạch Quân cũng vội vàng nói, trong lòng của hắn thế nhưng là vô cùng sợ hãi, hắn bây giờ sắp nắm đủ Đông Hải vào trong tay, lại là người vượt qua Niết Bàn bát kiếp, chỉ thiếu chút nữa là có thể phi thăng Thiên giới, hắn tuyệt không thể cứ như vậy chết ở chỗ này.

Liễu Mộng Nhi nhìn lấy Thẩm Tường, thở dài yếu ớt: "Ta khuyên không được!"

"Ngươi là sư phụ của thê tử hắn, là trưởng bối của hắn, ngươi làm sao lại không khuyên được?" Tần Trạch Quân cuống lên.

Tử vong, vốn cách xa đám người này, có lẽ bọn họ ở lúc còn trẻ từng có loại sợ hãi này, nhưng bây giờ thực lực của bọn họ đứng ở trên đỉnh phong, có thể nắm giữ sinh tử của ức vạn người, dần dần đã quên đi loại cảm giác này.

Nhưng bây giờ, Thẩm Tường lại một lần nữa để cho bọn họ cảm nhận được loại tình cảnh vô cùng sợ hãi này.

"Thẩm Tường, nếu như ngươi thả ta ra, chuyện ngươi học tập Hỏa Thần quyết có thể bỏ qua không truy xét, Hỏa Thần điện chúng ta cũng sẽ tới nhà hướng Liễu Mộng Nhi tạ tội! Còn xin ngươi lấy đại cục làm trọng." Giọng điệu của Ứng Cảnh Khôn mềm mỏng đi rất nhiều, người có thực lực càng mạnh thì càng sợ chết, bởi vì bọn hắn biết đi đến một bước này là rất không dễ dàng.

"Bớt nói nhảm, sớm ở một tháng trước đó, ta đã quyết định phải làm thịt đám khốn kiếp các ngươi." Thẩm Tường giơ tay lên chém xuống, chém rụng đầu của Tiêu Tử Lương, lúc hạ thủ không do dự chút nào, ngay cả mắt cũng không nháy.

Bình Luận (0)
Comment