Thẩm Tường cũng không có lập tức truy kích tới mà là ở bên cạnh Liễu Mộng Nhi, vừa rồi bóng đen kia cũng không phải là nhào về phía hắn mà là Liễu Mộng Nhi, cho nên hắn phải ở lại chỗ này để bảo vệ Liễu Mộng Nhi.
Sau khi đoán hỏa diễm kia bị dập tắt đi, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi chỉ nhìn thấy trên người của một nam nhân trung niên mọc ra cánh, quần áo trên người hắn là được làm từ da thú, hình dạng cực kỳ bình thường, lú này đang tức giận nhìn lấy Thẩm Tường.
"Quả nhiên là yêu thú hóa hình, tuy nhiên hắn không thể sử dụng chân khí, đến cùng là làm sao lại có thể vượt qua Niết Bàn kiếp đây?" Thẩm Tường nghi hoặc mà nói.
"Nhục thể của hắn rất mạnh, quyền vừa rồi của ngươi không yếu, nhưng bây giờ hắn lại một bị làm sao cả." Liễu Mộng Nhi nhíu mày nói.
Thẩm Tường cũng nhận ra, quyền vừa rồi của hắn nếu như đánh vào trên người của võ giả Niết Bàn cảnh thì cũng đủ để khiến võ giả Niết Bàn cảnh đó phải phun ra máu tươi, hỏa diễm có thể xuyên vào trong cơ thể con người, làm bỏng lục phủ ngũ tạng.
"Điểu nhân, tại sao ngươi phải công kích chúng ta?" Thẩm Tường lớn tiếng hỏi.
Người trung niên có cánh kia hiển nhiên không thich cái tên như thế này, lập tức hét lên một tiếng giận dữ, như là tiếng thét dài của một con chim săn mồi, thân hình như tiễn, lại bay nhào tới một lần nữa, nhưng lần này là hướng Thẩm Tường mà bay nhào tới, tốc độ tuy rằng rất nhanh, nhưng ở trong mắt Thẩm Tường lại có vẻ rất chậm.
"Ba" một tiếng nổ vang, Thẩm Tường thông qua Càn khôn chi hỏa mãnh liệt, thi triển Hàng Ma kình, mặc dù chỉ là một tiếng vang, nhưng uy lực lại hết sức lớn, chứ đừng nói lần này Thẩm Tường ra quyền không chỉ là một quyền mà là làm một phát mấy chục quyền, nổ vang liên tục, đều là tiếng cuồng bạo của Hàng Ma kình, quyền ảnh rạp trời kín đất như sóng to gió lớn, giống như một cơn bão, bao phủ Điểu nhân kia vào trong.
Ngắn ngủi trong mấy cái nháy mắt, yêu thú hóa hình kia đã cảm thấy thân thể của mình giống như thể bị cuồng lôi nện liên tiếp mấy trăm phát vậy, loại thiêu đốt đau nhức này giống như kiểu nhỏ nước nóng vào trên vết thương vậy, để nó đau đến ngao ngao kêu to.
Thẩm Tường sử dụng Hàng Ma kình thế nhưng là mang theo hỏa khí rất nóng bỏng, lông vũ trên cánh của yêu thú hóa hình kia bị thiêu đốt toàn bộ, người cháy đen tới bốc khói.
Thú có thể hóa hình đều là vượt qua Niết Bàn kiếp, mà ở bên trong cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này cũng có Niết Bàn kiếp, đã nói lên huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này đã tiến hóa thành một cái tiểu thế giới!
Một quyền cuối cùng, Thẩm Tường sử dụng lực lượng của Hàng Ma kình tầng mười, một quyền đánh cho yêu thú hóa hình bay đi đụng vào trên vách núi của một ngọn núi cách đó không xa, đá vụn văng lên tung tóe.
Dưới hai chân của Thẩm Tường phun trào ra hỏa diễm, để cả người hắn nổ bắn ra tới, tay như vuốt rồng, đột nhiên đâm vào bên trong phần bụng của yêu thú hóa hình móc ra một viên thú hạch màu vàng kim, sinh mệnh tinh nguyên nồng đậm và năng lượng dâng trào đi ra, đây chính là thú hạch của yêu thú Niết Bàn, sau khi bị Thẩm Tường đánh văng đi thì hóa hình yêu thú kia lập tức chết đi.
"Hàng Ma kình quả nhiên lợi hại." Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng bay vút qua, trông thấy nam nhân của mình trở nên cường đại như vậy, Liễu Mộng Nhi cũng rất cao hứng, Thẩm Tường tiến bộ rất nhanh để nàng ta hết sức vui mừng.
Thẩm Tường cầm viên thú hạch kia trực tiếp nuốt vào trong miệng, cái này dọa đến vẻ mặt của Liễu Mộng Nhi trắng bệch, đây chính là thú hạch ẩn chứa năng lượng rất mạnh, Thẩm Tường cứ nuốt vào như vậy, nàng ta lo lắng Thẩm Tường không chịu được.
"Yên tâm, năng lượng bên trong viên thú hạch này không để cho chân khí của ta tăng lên mà là có thể tăng cường nhục thân rắn chắc linh hồn của ta." Thẩm Tường phất phất tay nói.
Liệt Hỏa Đan Điền bốc cháy lên, thú hạch kia trong nháy mắt bị dung luyện xuống, năng lượng kỳ dị hào hùng tràn vào toàn thân Thẩm Tường, dung nhập vào kinh mạch, xương cốt, cơ bắp, vào trong máu của hắn, làm rắn chắc ngũ tạng lục phủ của hắn, dung nhập vào bên trong các ngõ ngách trong cơ thể của hắn, cường hóa nhục thân của hắn.
Sau khi nhục thân của hắn rắn chắc thì thần hồn của hắn cũng theo đó mà cường đại lên, chỉ có điều những năng lượng này hắn cần phải có thời gian nhất định tới tiêu hóa.
"Ở trên có một cái sơn động, ta đã dò xét qua, bên trong hình như có một cái rương." Long Tuyết Di nói, điều này làm cho Thẩm Tường lập tức ngẩng đầu nhìn lên sườn núi của ngọn núi lớn kia.
"Đi lên xem một chút!" Thẩm Tường nắm lấy tay của Liễu Mộng Nhi, đột nhiên nhảy vọt mà lên, trực tiếp nhảy tới bên trong cái sơn động giữa sườn núi kia, bên trong sơn động này rất tối, Thẩm Tường lấy một bó đuốc ra chiếu sáng.
Liễu Mộng Nhi hỏi: "Làm sao ngươi biết nơi này có sơn động?"
Thẩm Tường cười nói: "Ta chỉ biết, vào xem một chút đi, nói không chừng còn có thứ gì đó tốt."
Ngọn núi này rất lớn, hơn nữa vị trí hiện tại này cũng chính là nơi tương đối ở trung tâm huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này.
Đi đến cuối cùng, Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi trông thấy có một chiếc bàn đá, trên chiếc bàn đá này có đặt lên một cái rương, đê là một cái hòm gỗ đen như mực, nhưng nhìn lại như dãi dầu sương gió, ở trên đầy vết đao và vết rạn nứt, hơn nữa còn có một số chưởng ấn.
"Xem ra cái rương này đã từng bị rất nhiều người tranh đoạt a." Liễu Mộng Nhi nói xong thì mở cái hòm gỗ đen như mực này ra mà bên trong chỉ có một tấm da thú.
Mở da thú ra, Thẩm Tường đưa bó đuốc đến chiếu sáng, chỉ nhìn thấy ở trên da thú có một thú gì đó hình tròn, ở bên trong còn có rất nhiều đường vân, vừa nhìn đã biết đó là một cái trận pháp.
Liễu Mộng Nhi rất mê trận pháp, nàng ta nhìn thấy trận pháp này, khắp khuôn mặt là sự kinh hỉ, hưng phấn mà nói ra: "Đó là cái Truyền Tống trận, Truyền Tống trận vượt giới!"
Truyền Tống trận vượt giới! Đây chính là một cái trận pháp có thể đi tới thế giới khác, cũng khó trách tại sao Liễu Mộng Nhi lại kích động tới như vậy, chu du thế giới khác vẫn luôn là khát vọng của nàng, chỉ là không tìm ra được phương pháp tốt.
Hiện tại Thẩm Tường đã hiểu vì sao cái rương này là có nhiều người tranh đoạt như vậy, hắn suy đoán là Lý Thiên Tuấn để ở chỗ này.
"Thánh Đan giới? Thánh địa của Luyện Đan sư trong lời đồn?" Liễu Mộng Nhi lấy mặt sau của tấm da thú lên xem, phía trên biết rất nhiều chữ nhỏ lít nha lít nhít, Thẩm Tường vừa nhìn đã biết đó là thứ lúc bố trí truyền tống trận phải điều chỉnh tọa độ truyền tống.
"Đây là truyền tống đến Thánh Đan giới!" Liễu Mộng Nhi kinh ngạc mà nói ra: "Lúc ta còn rất nhỏ đã nghe cha mẹ ta nói qua Thánh Đan giới này, nghe nói chỗ đó lợi hại giống như Thiên giới vậy, mà ngay cả rất nhiều tiên nhân của Thiên giới đều thường xuyên xuống đó để cầu đan!"
Trước đây Thẩm Tường cũng được nghe Tô Mị Dao nói qua: "Có cơ hội nhất định phải đi xem!"
Hắn lấy da thú kia tới, ghi lại số liệu một số tọa độ của Thánh Đan giới kia, hắn phát hiện dùng La Thiên Môn kia cũng có thể thông qua điều chỉnh tọa độ để truyền tống đến Thánh Đan giới này.
Cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này linh khí tuy rằng nồng đậm, nhưng lại có lực lượng nào đó hạn chế người sử dụng chân khí, Thẩm Tường cũng không biết năm đó Lý Thiên Tuấn vượt qua thời gian dài dằng dặc trong này như thế nào.
Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi ở trong này chậm rãi ung dung đi tới, thời gian ở trong này khác so với thời gian ở bên ngoài, bọn họ cũng lâu không gặp nhau, tự nhiên phải ở bên nhau thật tốt trong một khoảng thời gian, trên đường đi, Thẩm Tường cũng đã chiếm rất nhiều tiện nghi, cả ngày thân mật với Liễu Mộng Nhi, chỉ là chưa tới cái tình huống thân mật nơi kia mà thôi.
Chẳng mấy chốc Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đã đi ra huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này, lúc này ở bên ngoài vẫn là một vùng tăm tối, sau khi đi ra, Thẩm Tường vội vàng lấy La Thiên Môn ra, mở ra một cánh cửa không gian, rời xa Nhật Nguyệt đảo.
"Mộng Nhi tỷ, ta phải về Hàng Ma học viện, tỷ có đi nhìn Tiên Tiên và Lãnh U Lan một chút không?" Thẩm Tường vừa mới hôn Liễu Mộng Nhi xong thì nói.
Liễu Mộng Nhi sửa sang lại áo trắng bị Thẩm Tường làm loạn lên, khẽ cau mày nói: :"Ngươi thật muốn trở về? Vậy thì ngươi phải cẩn thận một chút, Trấn Ma thần điện chắc chắn còn phái người xuống! Điện chủ Hỏa Thần điện cũng sẽ có người mới xuống tiếp quản, ngược lại Thánh Quang giáo kia có thể sẽ xảy ra náo động."
"Hiểu, chờ ta giải quyết chuyện của ta thì ta sẽ đi Đan Hương Đào Nguyên tìm tỷ." Thẩm Tường hôn vào bờ môi anh đào của Liễu Mộng Nhi một cái thì bước vào cánh cửa không gian mà rời đi.
P/S: Ta thích nào...chương 3