Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 545 - Chương 545 - Yêu Thú Hóa Hình

Chương 545 - Yêu thú hóa hình
Chương 545 - Yêu thú hóa hình

Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi trở về tới chỗ mà đám cường giả kia bị giết chết.

"Ngay ở phía dưới có một khối Tu Di thạch lớn như một ngọn núi nhỏ, ngươi đào đi!" Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy tới trên một cành cây rồi ngồi xuống.

Thẩm Tường nhún vai, đối mặt chính là ra quyền đánh tung lên ầm ầm, chẳng mấy chốc hắn đã nhìn thấy một góc của khối Tu Di thạch này, nhìn thấy đó là một loại đá rất đen, hơn nữa còn là một khối dính liền nhau.

Vốn hắn còn tưởng rằng chỉ là từng khổi nhỏ linh tinh tản mạn khắp nơi, nếu như là một khối hoàn chỉnh mà nói thì có thể dễ dàng lấy ra, một tay hắn đặt ở trên khối Tu Di thạch kia để khối Tu Di thạch này vào trong nhẫn trữ vật của mình, sau đó ném cho Liễu Mộng Nhi.

"Nhanh rời khỏi nơi này đi, bị người khác biết ngươi giết chết đám người kia thì rắc rối." Liễu Mộng Nhi nhận lấy trữ vật giới chỉ, cười hì hì nói, bay tới bên cạnh Thẩm Tường.

Thẩm Tường hôn lên mặt của Liễu Mộng Nhi một cái: "Chúng ta bây giờ lập tức rời khỏi nơi này, trên đường thuận tiện tặng cho tỷ một chút đồ vật."

"Thứ gì?" Trong khi Liễu Mộng Nhi đang nói chuyện thì eo đã được Thẩm Tường ôm lấy, nhanh chóng bay lượn vào trong rừng rậm, chẳng mấy chốc đã cách xa cái nơi mà có nhiều cường giả ngã xuống kia.

Đi tới dưới một ngọn núi nhỏ, Thẩm Tường thả Liễu Mộng Nhi xuống, cười nói: "Hỏa Thần quyết, rất thích hợp với người có được Hỏa Hồn tu luyện, Mộng Nhi tỷ ngươi nhất định phải học."

"Hóa ra là cái này, trước đó Hỏa Thần điện cũng dùng Hỏa Thần quyết này lôi kéo ta, nhưng ta không đi, ngươi làm sao lại có được?" Trong đôi mắt đẹp của Liễu Mộng Nhi tỏa ra ánh sáng.

Nàng ta còn chưa đạt được câu trả lời của Thẩm Tường thì miệng nhỏ đã bị Thẩm Tường chặn lại, răng ngọc bị đầu lưỡi của Thẩm Tường cạy ra, nàng ta và Thẩm Tường đã thật lâu không có hôn nhau, lúc này cũng rất nhiệt tình phối hợp với Thẩm Tường, hai người mút lấy nhau, đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau.

Trong lúc đang hôn nhau, một bàn tay của Thẩm Tường không thành thật thăm dò vào trong vạt áo của Liễu Mộng Nhi, nhẹ nhàng xoa nắn ngọc phong tròn trịa mà kiều nộn kia, làm cho Liễu Mộng Nhi hơi thở dốc, ánh mắt mê ly.

Hai người cảm xúc mạnh mẽ thân mật một phen mới ôm nhau mà một tay của Liễu Mộng Nhi thì chỉnh lý quần áo, mặt đỏ lên hừ nhẹ nói: "Tiểu bại hoại, càng ngày càng không thành thật, bóp người ta có chút đau."

"Thật xin lỗi, ta sẽ nhẹ nhàng hơn." Thẩm Tường cười xấu xa mà đáp lại, một cái tay đã muốn đưa tới, nhưng lại bị Liễu Mộng Nhi đẩy ra.

"Còn chơi chưa chán sao?" Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái: "Hỏa Thần quyết kia là ngươi lấy được như thế nào?"

"Ta ép hỏi mà tới, ta không chỉ muốn truyền thụ Hỏa Thần quyết này cho tỷ mà còn muốn truyền thụ một loại võ công lợi hại nhất cho tỷ." Thẩm Tường sờ lấy gương mặt của Liễu Mộng Nhi, cười hì hì mà nói.

Trước đó Bạch U U cũng đã nói, vì đáp tạ Liễu Mộng Nhi truyền cho nàng Băng Phong thần công, cho nên bảo Thẩm Tường truyền Băng Phách ma cương cho Liễu Mộng Nhi.

Lúc Thẩm Tường tu luyện Hỏa Thần quyết, sớm đã bảo Tô Mị Dao và Bạch U U sao chép ra một phần, bây giờ hắn lấy ra ngoài mấy quyển sách thật dày.

"Thật nhiều nội dung!" Liễu Mộng Nhi nhìn thấy sáu quyển sách thật dày này mà không thể không giật mình nói ra.

Nàng ta mở ra quyển sách thứ nhất, sau khi trông thấy nội dung bên trong thì khẽ cau mày nói: "Chữ rất đẹp, không hề giống với nam nhân viết!"

Thẩm Tường ho khan vài tiếng, không nói gì, đây là Tô Mị Dao sao chép.

Lần trước ở lúc vào huyền cảnh Bạch Hổ, Liễu Mộng Nhi đã đạt được Thái Cực thần công mà Tô Mị Dao truyền thụ cho nàng, khi đó nàng ta đã biết bên người Thẩm Tường ẩn giấu đi một nữ nhân thần bí, hơn nữa còn rất lợi hại.

"Đúng rồi, còn có Hàng Ma kình này, đây là ta học được ở trong Hàng Ma học viện, là thứ rất lợi hại, đặc biệt là lúc học được tầng thứ mười!" Thẩm Tường nói xong, hướng về phía một cây đại thụ ở đằng xa đánh ra một quyền, "Ba ba ba ba..." Liên tục mười tiếng nổ vang truyền ra, Hàng Ma kính được đánh bay ra ngoài nện vào trên gốc cây kia, nổ thân cây của gốc cây kia thành bột phấn.

Liễu Mộng Nhi kinh hô lên: "Thật mạnh, vừa rồi ngươi còn không có sử dụng chân khí phải không?"

"Ừm, tuy nhiên tỷ muốn học được tầng thứ mười thì không đơn giản! Bên trong Hàng Ma học viện, có thể học được tầng thứ mười chỉ có hai người, đó chính là ta và người Viện trưởng kia."

"Ta nghe nói, ngươi giết chết một tên Viện trưởng của Hàng Ma học viện, hiện tại đang bị người từ Thiên giới tới truy sát, đây là sự thực sao?" Liễu Mộng Nhi lo lắng mà hỏi.

Thẩm Tường kể đơn giản những chuyện đã xảy ra cho Liễu Mộng Nhi nghe.

"Gia hỏa từ Thiên giới tới kia đã bị ta làm thịt, ngay ở trong này, dù sao bây giờ ngoài tỷ ra thì ai cũng không biết là ta có ở trong này, hơn nữa Điện chủ Hỏa Thần điện cùng với một số tên lợi hại khác cũng chết ở chỗ này, người khác chắc chắn sẽ không cảm thấy kỳ quái." Thẩm Tường vuốt ve mái tóc dài của Liễu Mộng Nhi, mỉm cười nói.

Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ một tiếng, Thẩm Tường làm những chuyện này một khi bị bại lộ ra ngoài thì đây chính là hoàn toàn đắc tội hai cái thế lực lợi hại ở trên Thiên giới, may mắn Thẩm Tường làm rất bí ẩn.

"Đi thôi, bây giờ cách cánh cửa đóng lại có có thời gian mấy tháng, chúng ta từ từ mà đi ra ngoài, trên đường đi ta còn phải truyền thụ cho tỷ một loại võ công lợi hại." Thẩm Tường vươn vai, sau đó nắm lấy tay của Liễu Mộng Nhi, hướng một cái phương hướng mà đi tới.

"Còn có? Ta làm sao học được nhiều thứ như vậy!" Liễu Mộng Nhi tuy rằng nói như vậy, nhưng mặt mũi vẫn là tràn đầy vui vẻ, lè đầu lưỡi đáng yêu ra, để Thẩm Tường không thể không muốn cắn vào chiếc lưỡi thơ tho đáng yêu kia của nàng ta.

Bọn họ đi rất chậm, giống như là đi đường thường ngày vậy, nội dung của Băng Phách ma cương cũng không nhiều, nhưng lại rất thâm ảo, ngay cả Liễu Mộng Nhi cũng khó mà hiểu rõ, mà Thẩm Tường bởi vì được Bạch U U dùng thần thức truyền công cho, sau đó thì ngay cả cảm ngộ và lý giải cũng đều truyền thừa đi qua, cho nên Thẩm Tường có thể dung hội quán thông, lúc này hắn phải dùng rất nhiều thời gian tới giảng giải Băng Phách ma cương này cho Liễu Mộng Nhi.

"Lần trước là ngươi dùng cái này đánh bại U Lan sao? Khó trách U Lan khó lòng phòng bị a! Bạch Hổ kia cũng là bị ngươi dùng cái này mà bị đánh bại!"

Liễu Mộng Nhi cùng Thẩm Tường học được hơn mười ngày thì đã bị sự lợi hại của môn Ma công này làm cho rất rung động.

"Ừm, chờ trở về tỷ lại học đi! Đúng, truyền thụ Hỏa Thần quyết này cho Hương Nguyệt, tỷ không có ý kiến chứ?" Thẩm Tường nhỏ giọng hỏi.

"Ta có thể có ý kiến gì, nàng đã là nha hoàn của ngươi! Ngươi không biết, lúc ta đi vào Đan Hương Đào Nguyên tìm nàng thì tiểu yêu tinh này luôn luộn gọi ta là phu nhân, thật chịu không nổi nàng ta." Liễu Mộng Nhi gắt giọng: "Tiểu yêu tinh này xem ra thật cam tâm tình nguyện làm nha hoàn của ngươi, sau khi ta trở về sẽ đi tìm nàng, ở cùng một chỗ với nàng để học tập Hỏa Thần quyết."

Biết Hoa Hương Nguyệt biết điều như vậy, Thẩm Tường cười tà tà một tiếng.

Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đi ở bên trong núi rừng, đều hết sức cẩn thận, bởi vì không thể để người khác biết Thẩm Tường ở trong này, trên đường đi, Thẩm Tường cũng giải thích một số chỗ khó hiểu của Hàng Ma kình cho Liễu Mộng Nhi biết, cái này có sự trợ giúp đối với sau này lúc nàng tu luyện Hàng Ma kình, Liễu Mộng Nhi cũng không nghĩ tới, lại có ngày để Thẩm Tường cái tên tiểu bại hoại này truyền công cho nàng.

"Đây là tiếng gì?" Thẩm Tường đột nhiên dừng bước, nhìn thấy trong khu rừng rậm phía trước kia đột nhiên có một ngọn núi lên từ dưới đất mọc lên.

"Là khí tức của yêu thú, yêu thú hóa hình!" Liễu Mộng Nhi ở dưới sự kinh hãi thì một cơn gió bỗng nhiên nhẹ nhàng thổi đến, chỉ thấy một đạo hắc ảnh đột nhiên bay vụt tới.

Thẩm Tường phản ứng rất nhanh, bay nhảy ra ngoài, nắm tay phun trào ra hỏa diễm như sao băng lao tới, kéo lấy một cái đạo huyễn ảnh màu đỏ, nện vào trên thân bóng đen vừa bay nhào tới kia.

"Phanh" một tiếng vang trầm, nắm đấm của Thẩm Tường đánh trúng vào bóng đen kia, còn nổ lên một trận hỏa diễm, mà bóng đen kia bị hỏa diễm bao vây lại, bay rớt ra ngoài, đụng gẫy mấy cây đại thụ.

P/S: Ta thích nào...chương 2

Bình Luận (0)
Comment