Trông thấy Thẩm Tường xuất thủ hung tàn như thế học viên khác của Đông Phương Liệt Nhật đường lập tức thay đổi sắc mặt, nhưng toàn bộ đều rất phẫn nộ, bởi vì Thẩm Tường xuất thủ quá độc ác, hai ba lần đã phế bỏ nam tử kia, toàn bộ đan điền bị hắn xóa sạch, kinh mạch và lục phủ ngũ tạng đề bị vỡ vụn toàn bộ.
Soàn soạt một cái, Thẩm Tường đột nhiên bị năm tên nam tử bao vây lại.
Thẩm Tường chẳng những nhục mạ đường chủ bọn họ, còn dám đánh đánh trọng thương người của bọn họ ở ngay trước mặt bọn họ, điều này làm cho bọn họ cảm nhận được vô cùng vũ nhục, bọn họ cho rằng đây là Thẩm Tường đang gây hấn với uy nghiêm của Đông Phương Liệt Nhật đường bọn họ, bọn họ không thể nào tha thứ một cách dễ dàng.
Thẩm Tường khẽ cau mày, điều tra thực lực của năm người này, chân khí rất hùng hậu, đều trong phạm trù Hồn Võ cảnh, tuy nhiên hắn lại một chút cũng không sợ, coi như đối mặt với Bách Luyện cảnh, hắn cũng dám chiến một trận.
Trên người Thẩm Tường đột nhiên tuôn ra sát khí ngập trời bao phủ cả ngọn núi nhỏ, loại sát khí thảm liệt lãnh đạm mà kinh khủng này mang theo giá lạnh thấu xương cùng với áp lực tinh thần cường đại bao phủ trên ngọn núi nhỏ này, mà hai con ngươi của Thẩm Tường cũng hơi đỏ lên, nhưng sát khí nồng đậm màu đen này từ trên người hắn không ngừng dâng trào, nhìn ra hắn giống như là một tôn sát thần vô hình, trong mắt hắn chỉ có tàn sát.
Học viên Đông Phương Liệt Nhật đường đột nhiên vô cùng sợ hãi, hiện tại bọn hắn đã biết người ở trước mắt này không phải người bình thường, lấy loại sát khí trình độ này tới mà nói, phải đồ sát tới ức vạn người mới có thể tích lũy được nhiều như vậy, người có thể làm ra loại chuyện như vậy, chẳng lẽ còn là người bình thường?
Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là tích lũy sát khí của mấy chục tên võ giả Niết Bàn cảnh, loại sát khí có trình độ này, coi như Niết Bàn cảnh cũng phải sợ hãi ba phần.
"Thẩm Tường thu liễm một chút!" Trong ngôi nhà đột nhiên truyền ra giọng nói lạnh lùng, nhưng lại mang theo sự dịu dàng mà rõ ràng.
Lại là giọng nói của Liễu Mộng Nhi, Liễu Mộng Nhi ở trong này, Thẩm Tường cũng yên tâm, mắt hắn mang sát cơ khiếp người quét mắt nhìn đám học viên của Đông Phương Liệt Nhật đường này một lần rồi mới thu liễm sát khí ngập trời kia lại.
"Các ngươi có vận khí tốt, bằng không các ngươi khoảng trăm người này sớm đã mất mạng!" Thẩm Tường lạnh lùng nói.
Nếu như là trước đó, khoảng trăm người này chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường đối với Thẩm Tường, nhưng bây giờ bọn họ nhưng lại không thể không tin.
"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?" Liễu Mộng Nhi ở trong ngôi nhà nhỏ dò hỏi.
"Ta chỉ là muốn đi vào nhưng những người này lại chết sống không cho ta đi vào, hơn nữa còn nói chỉ cần ta đi vào thì sẽ giết chết bất luận tội với ta! Đây là chỗ ở của ta, bọn họ dựa vào cái gì mà không cho ta đi vào? Còn động thủ với ta, ta không giết bọn hắn coi như là nhân từ rồi." Giọng nói của Thẩm Tường mang theo một cỗ tức giận, giọng nói tuy rằng bình thản nhưng trong khi nói chuyện lại mang theo sát ý không gì sánh được, thật giống như hận không thể làm thịt toàn bộ khoảng trăm người này vậy.
Lúc này, Thẩm Tường lại hỏi: "Mộng Nhi tỷ, ngươi biết, ta là anh em kết nghĩa với U Lan, nghe nói có người muốn lấy nàng, ta ngược lại muốn xem xem là gia hỏa có dáng dấp như thế nào, có bản lĩnh gì dám cường thế như vậy, không để ta vào mắt!"
Những học viên của Đông Phương Liệt Nhật đường kia lập tức tức giận không thôi, cắn răng căm tức nhìn Thẩm Tường, hận không thể lập tức lao tới cùng với Thẩm Tường giết đến cái ngươi chết ta sống, cũng dám lớn tiếng khiêu khích Đường chủ của bọn họ như vậy, không để Đông Phương Liệt Nhật đường bọn hắn vào mắt một chút nào!
"Ồ? Đây chính là Thẩm Tường anh em kết nghĩa của U Lan?" Một giọng nói như tiếng sấm truyền đến, nổ vang lên bên tai Thẩm Tường: "Quả nhiên càn rỡ giống như lời đồn, thiên phú mặc dù không tệ, nhưng làm người lại quá cao ngạo, còn xin Liễu tiền bối đừng ngăn cản ta giáo huấn hắn, ta đây là vì muốn tốt cho hắn."
Đang khi nói chuyện, Thẩm Tường chỉ cảm thấy đỉnh đầu đột nhiên chịu áp lực rất lớn, mang theo nóng bỏng vô cùng, loại chân khí này nói hiện ra liền hiện ra, hơn nữa còn cường đại như thế, dường như muốn xé rách không gian, ở trên đỉnh đầu của hắn hóa thành một cái nắm đấm rất lớn, nắm đấm này lóe ra ánh sáng chói mắt như ánh mặt trời, vô cùng nóng bỏng, mang theo uy áp vô cùng bức người, ép tới mảnh đất dưới chân Thẩm Tường nổ tung lên, đá vụn biến thành vỡ nát.
Lúc này Thẩm Tường càng là thừa nhận áp lực ngàn vạn cân, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được cao thủ có thể sử dụng chân khí như thế, hắn nhưng ngay cả người kia cũng không nhìn thấy.
"Nói khoác mà không biết ngượng, muốn dạy dỗ ta? Gia gia ngươi cũng không có tư cách, còn muốn cưới muội muội của ta, ngươi còn không xứng làm nô tài cho nàng ta! Muốn lấy nàng, thì trước tiên phải qua ta cái cửa ải này, có gan thì đừng sợ hãi núp ở bên trong, đi ra đánh với ta một trận, bằng không thì xéo ngay cho ta, đừng đến làm bẩn mắt muội muội ta!" Thẩm Tường lập tức cả giận nói, song quyền nắm chặt, chân đạp mạnh, lập tức núi rung chuyển, Long lực vô cùng hùng hồn trong đan điền va chạm, khuấy động ra từng trận khí tức hò hét cuồng bạo từ trong thân thể của hắn phun trào ra ngoài.
"Chút tài mọn!"
Thẩm Tường hướng về phía kim quyền được ngưng tụ từ chân khí hùng hậu ở trên bầu trời kia, Long lực ngưng tụ thành quyền kình, lập tức bộc phát ra "Ba ba ba ba ba..." Liên tục mười tiếng nổ vang, mười tiếng vang này giống như tiếng sét đánh rách toạc bầu trời, để mặt mũi của những học viên Đông Phương Liệt Nhật đường kia lập tức biến sắc, mặt mũi tràn đầy vẻ không tin, nhưng sau khi trông thấy quyền kình của Thẩm Tường nện kim quyền kia tan thành mây khói thì lại không thể không tin.
Hàng Ma kình mười tầng, mười tiếng vang liên tiếp không ngừng chính là chứng minh tốt nhất!
Bọn họ chỉ nghe nói qua, chỉ có ở bên trong Thiên giới có một số ít người có thể làm tới tình trạng này, mà ở bên trong phàm giới cũng chỉ có Tả Chấn Hiên mới có thể đạt được, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại có thể, một người còn trẻ tuổi vậy mà có thể tu luyện Hàng Ma kình tới tầng mười, hiện tại bọn hắn biết vì sao Thẩm Tường lại ngông cuồng như thế, kiêu căng khinh người như thế, bởi vì hắn có tiền vốn!
"Hừ!" Đường chủ Liệt Nhật Đường kia hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm không che giấu được sự kinh ngạc của hắn, chỉ thấy một cái chuông nhỏ đột nhiên bay vụt ra ngoài, giống như xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Thẩm Tường, biến lớn thành như chiều cao của hai người, đột nhiên đè ép xuống, bọc Thẩm Tường lại.
Giọng nói của Liễu Mộng Nhi trở nên lạnh như băng nói ra: "Đây coi là thứ gì? Giáo huấn mà ngươi nói là dựa vào pháp bảo sao? Hơn nữa còn là Bảo khí cửu đoạn!" Nàng ta là Luyện khí tông sư, liếc mắt đã có thể nhìn ra được.
"Không có gì đáng ngại, có thể tạo được tác dụng giáo huấn là được rồi, bằng không hắn sẽ không biết nhân ngoại hữu nhân, ta là vì để hắn ý thức được chính mình nhỏ bé, chiếc chuông này của ta tên là Huyền Thiên Tử Lôi chung, có thể giam cầm người ở bên trong, phóng thích tử lôi trừng trị người ở bên trong, tuyệt sẽ không làm hắn bị thương." Đông Phương Diệu nhàn nhạt nói, đây là Bảo Khí cửu đoạn, thứ tiếp cận tới cấp bậc Tiên khí, hắn nói đến vô cùng ngạo nghễ.
Liễu Mộng Nhi cười lạnh trong lòng, Thẩm Tường coi như thiếu giáo huấn cũng không tới lượt cái tên Đông Phương Diệu này, ở trong mắt của Liễu Mộng Nhi, Đông Phương Diệu mới là cái tên thiếu giáo huấn nhất, mới là người cần phải biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân nhất, Thẩm Tường loại người đồ sát mấy chục Niết Bàn cảnh nàu, ở trong phàm giới chỉ sợ cũng không có mấy người, hơn nữabị hắn đồ sát đều là cự đầu một phương.
"Yên tâm, ta chỉ bắt giam hắn hai canh giờ, hai canh giờ sau ta tự nhiên sẽ thu hồi Huyền Thiên Tử Lôi chung rồi chúng ta lại tiếp tục trao đổi hôn sự với Lãnh U Lan đi." Đông Phương Diệu cười nhạt nói.
Huyền Thiên Tử Lôi chung kia đang bốc lên từng đợt ánh sáng tím, bên trong vang lên từng tiếng sấm rền, Liễu Mộng Nhi không lo lắng Thẩm Tường chút nào, trên người Thẩm Tường có ba cái Thần khí, đây chính là tồn tại vượt qua cả Thánh khí chứ nói gì Tiên khí, có thể thương tổn được hắn mới là lạ, nàng ta ngược lại là lo lắng cho cái Huyền Thiên Tử Lôi chung của tên Đông Phương Diệu này, đây đối với Đông Phương Diệu mà nói thế nhưng là thứ rất trân quý, ở phàm giới mà nói thì đây là pháp bảo đỉnh tiêm, nếu như bị Thẩm Tường làm hỏng mà nói...
Ngay vào lúc Đông Phương Diệu xoay người, đột nhiên.....
"Muốn cưới U Lan, ngươi còn chưa xứng!" Thẩm Tường giận dữ vì bị bọc lại, trên nắm tay đột nhiên xuất hiện một đôi bao tay da hổ, tay cầm Thanh Long Đồ Ma đao, sau khi điên cuồng hét lên một tiếng, tiếng nổ vang lanh lảnh chấn động bát phương, như là cửu thiên kinh lôi.
Chỉ thấy, chiếc Huyền Thiên Tử Lôi chung bọc Thẩm Tường lại kia đột niên nổ banh ra, hóa thành rất nhiều mảnh vỡ, như là một cơn gió lốc, hướng về phía khoảng trăm tên học viên của Phương Đông Liệt Nhật đường đánh tới, chỉ trong nháy mắt, những học viên kia đã phát ra tứng tiếng gào thét, thân thể bị mảnh vỡ của Huyền Thiên Tử Lôi chung đánh trúng, như gặp phải ngàn đao bầm thây, toàn thân máu me be bét.
Mà trong tay Thẩm Tường lại cầm Thần đao, giống như sát thần đứng ở nơi đó!
P/S: Ta thích nào...chương 2...đợi qua ngày 21...23/6 mình đi Yên Bái về thì sẽ đẩy nhanh tiến độ dịch hơn, trong cái dịp hè này những người làm công tác Đoàn như mình rất bận a....mong các đạo hữu thông cảm, hè năm ngoái cũng vậy, qua hè mới đẩy nhanh tốc độ được....