Học viên của Đông Phương Liệt Nhật đường nhìn thấy Thẩm Tường được Huyền Thiên Tử Lôi chung bọc lại, đã buông lỏng xuống, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường lại đột nhiên đánh tan cái pháp bảo có được uy danh trong Hàng Ma học viện này, cơn lốc mảnh vỡ đột nhiên xuất hiện kia khiến bọn hắn khó lòng phòng bị, mà những mảnh vỡ kia đều là vật liệu Bảo Khí cửu đoạn, vốn là kiên cố không phá nổi, chân khí khó mà ngăn cản.
Chỉ ngắn ngủi trong vài cái nháy mắt, những học viên Đông Phương Liệt Nhật đường kia đã ngã xuống mảng lớn, hình mặt trời trên áo đỏ của bọn họ toàn bộ đều đã nhuộm đầy máu tươi.
Chuyện cho tới bây giờ, Đông Phương Diệu làm Đường chủ cũng không thể không ra ngoài, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà có thể chống lại hắn nhiều lần như vậy.
"Vậy mà hủy đi Huyền Thiên Tử Lôi chung của ta, ngươi..."
Một tiếng quát tức giận truyền tới, Thẩm Tường cuối cùng thấy được Đông Phương Diệu kia, đây là một tên thanh niên toàn thân bộc lộ ra Đế Vương chi khí, khí tràng trên người như là Hoàng Đế quân lâm thiên hạ, mặc trang phục Đông Phương Liệt Nhật là màu vàng kim, ở trên quần áo còn có một con Kim Long, con Kim Long này ở bên trong hình vẽ mặt trời trên ngực hắn.
Mi tâm Thẩm Tường ngưng kết lại, nhìn thấy Đông Phương Diệu này, Đông Phương Diệu này quả nhiên không đơn giản, loại khí chất quân lâm thiên hạ kia giống như là Hoàng đế, tuy nhiên Liễu Mộng Nhi vừa xuất hiện lại đột nhiên lộ ra vẻ không tính là gì.
Đông Phương Diệu có chỉ là khí mà không có thế! Liễu Mộng Nhi chấp chưởng Thần Binh Thiên quốc nhiều năm, thực lực cao cường, làm cự đầu một phương, khí thế của nàng so với Đông Phương Diệu kia đáng sợ hơn nhiều, trên người nàng lộ ra khí thế Đế Hoàng, cũng không phải là Đông Phương Diệu có thể sánh được.
Mà trong thiên hạ, Thẩm Tường lại có thể hạng phục Nữ đế thế hệ này!
"Cái đó thì sao? Loại đồ vật rác rưởi này cũng chỉ có loại người rác rưởi như ngươi mới coi là trân bảo, loại đồ chơi rách rưới này căn bản không thể lọt vào mắt của lão tử, lại còn muốn lấy ra để giáo huấn ta!" Thẩm Tường đưa thanh đao ngang một cái, ở trên Thanh Long Đồ Ma đao lóe ra từng luồng ánh sáng xanh, ở trên hiện ra lôi điện so với tử lôi ở trên Huyền Thiên Tử Lôi chung kia càng bá đạo bạo ngược hơn.
Đông Phương Diệu chẳng mấy chốc đã tỉnh táo lại, hắn lạnh lùng nói ra: "Ngươi là muốn ép ta xuất thủ sao? Vừa rồi ta chỉ sử dụng hai phần lực lượng."
"Có dùng hết toàn lực ta cũng không sợ ngươi! Ta không có ép ngươi động thủ, là ngươi bức ta trước! Ngươi luôn mồm nói muốn giáo huấn người, cũng không dám tự mình động thủ, thực lực của ngươi nếu như ngay cả ta cũng không bằng thì dựa vào cái gì nói muốn giáo huấn ta? Càn rỡ chính là ngươi, không biết trời cao đất rộng chính là ngươi!" Một đôi mắt của Thẩm Tường chứa lấy sát cơ lạnh lẽo, hắn đối với Đông Phương Diệu này đã sinh ra sát ý vô cùng.
"Hừ, hôm nay ta sẽ không ra tay với ngươi, cái này thật không có ý tứ, chờ đó đi, Hội võ đạo Hàng Ma chẳng mấy chốc sẽ tổ chức, đến lúc đó ta phải ở trước mặt cao tầng của Hàng Ma học viện và ngàn vạn học viên, hung hăng chà đạp ngươi." Đông Phương Diệu cười lạnh nói.
"Ai chà đạp ai còn không biết đâu, gia hỏa xuất khẩu cuồng ngôn." Thẩm Tường hừ lạnh nói.
Đông Phương Diệu vung tay lên, một trận ánh sáng vàng đột nhiên lóe lên trong tay hắn, sương mù màu vàng kim dâng trào, bao phủ những học viên Đông Phương Liệt Nhật bị thương kia, lại nâng bọn họ lên, lơ lửng giữa không trung, sau đó bay khỏi ngọn núi nhỏ này.
"Nếu như U Lan coi trọng loại người này, ta móc tròng mắt ra cho chó ăn." Thẩm Tường hừ lạnh nói, sau đó đi vào bên trong ngôi nhà nhỏ.
Liễu Mộng Nhi gắt giọng: "Tiểu bại hoại, lợi hại nhiều như vậy!"
"Hắc hắc, bản lĩnh của ta cũng không chỉ như tỷ nhìn thấy chút mặt ngoài như vậy a." Thẩm Tường ném cho Liễu Mộng Nhi một hạt châu màu trắng, Liễu Mộng Nhi tự nhiên biết đây là cái gì, đây là đồ vật có liên quan tới Niết Bàng kiếp của nàng, có thể hỗ trợ giúp nàng ta thuận lợi vượt qua Niết Bàn bát kiếp.
Liễu Mộng Nhi không thể không thừa nhận, tiểu quỷ Thẩm Tường này quả thật có bản sự rất lớn, bằng không cũng không có cách nào trói được trái tim của nàng, không cách nào làm cho Hoa Hương Nguyệt một Luyện đan sư lợi hại cam tâm làm nô tỳ.
Tiến vào bên trong ngôi nhà nhỏ, một trận gió thơm thấm vào ruột gan đánh tới, chỉ thấy một nữ tử có vóc người cao gầy, mái tóc dài trắng như tuyết bay nhào tới, Lãnh U Lan ôm Thẩm Tường thật chặt, cười to nói: "Ta biết ca ca có thể hung hăng giáo huấn cái tên gia hỏa đáng ghét kia, có mấy phần bản sự đã muốn cưới ta, hắn muốn xách giày cho ta ta cũng phải cân nhắc một phen."
Tiết Tiên Tiên thè lưỡi đối với Thẩm Tường, nở ra nụ cười xinh đẹp nói: "Tiểu Tường ca, ngươi bá đạo như vậy thì sau này ai dám lấy U Lan?"
"Tiên Tiên tỷ, ta ai cũng không gả, ta muốn vĩnh viễn làm muội muội của ca ca!" Lãnh U Lan khờ dại nói.
"U Lan là của ta." Thẩm Tường thầm nghĩ trong lòng, một mỹ nhân tóc trắng như vậy, nam nhân nào sẽ không động tâm? Chứ đừng nói trong nội tâm nàng chỉ có hắn một người nam nhân.
Tiết Tiên Tiên nũng nhịu nói: "Tiểu Tường ca, xem ra sau này ngươi phải cưới nàng ta, nàng ta đã định ngươi!" Nói xong, nàng ta lơ đãng nhìn thoáng qua Liễu Mộng Nhi, nàng ta biết ba người sư đồ mình đều bị Thẩm Tường bắt đi trái tim, nghĩ đến sau này phải phục thị Thẩm Tường cùng sư phụ và sư muội của mình, gương mặt xinh đẹp của nàng ta không thể không hơi đỏ lên.
"Mộng Nhi tỷ, sao tỷ lại tới đây?" Thẩm Tường nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, cười đùa hỏi.
"Còn không phải lo lắng cho hai nha đầu này sao, cho nên đi ra ngoài tới nhìn một chút, thế nhưng lại đúng lúc có thể giúp các nàng mang Liệt Hỏa Long ưng về Thần Binh Thiên quốc để thuần dưỡng." Liễu Mộng Nhi đi tới trước người Lãnh U Lan, sửa sang lấy mái tóc có chút rối bời của nàng, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ yêu chiều.
"Sư phụ, cái này có cái gì mà cần phải lo lắng? Ngươi không thể cứ mãi coi chúng ta như tiểu hài tử vậy!" Lãnh U Lan quyệt mồm nói ra: "Ta thế nhưng là đã học được Hàng Ma kình tới tầng thứ mười rồi a!"
"Biết ngươi lợi hại rồi!" Liễu Mộng Nhi mỉm cười, nhéo nhéo khuôn mặt lanh lợi kia của nàng ta.
Liễu Mộng Nhi cũng quả thực muốn tới thăm Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan, bởi vì lúc trước quan hệ giữa Thẩm Tường và Hàng Ma học viện có chuyển biến xấu, nàng ta lo lắng Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên bởi vì chuyện giữa Thẩm Tường và Hàng ma học viện mà bị ảnh hưởng, sau khi nàng ta biết được có thêm hai tòa Hàng Ma học viện nữa mới xuất hiện, thì không thể không lập tức chạy tới nói chuyện với Viện trưởng mới của Hàng Ma học viện.
Ai biết nàng ta vừa đến thì biết được tin chuyện giữa Thẩm Tường và Hàng Ma học viện đã được hóa giải, về phần nguyên nhân trong đó là gì nàng ta cũng không biết, điều này làm cho nàng ta lập tức yên tâm lại, mà lúc đi tới nơi này lại gặp được Đông Phương Diệu dẫn một đám người cầu hôn với Lãnh U Lan, sau đó thì Thẩm Tường đến.
Liễu Mộng Nhi cũng không ở lại quá lâu, hàn huyên với ba người Thẩm Tường một lúc, dặn dò bọn họ một phen thì mới rời khỏi.
Hai con Liệt Hỏa Long ưng kia được để vào trong túi Huyền thú giao cho Liễu Mộng Nhi mang về thuần dưỡng.
"Ca, nếu như tên kia lại tới thì đuổi hắn đi giúp ta, chán ghét chết mất, cả ngày cứ quấn lấy ta!" Lãnh U Lan một mặt phiền muộn nói ra.
"Đông Phương Diệu này có lai lịch gì? Nhìn giống như không đơn giản a!" Thẩm Tường hỏi.
"Nghe nói hắn là còn của một vị Đế Vương chưởng quản toàn bộ thế giới, thực lực ở Bách Luyện cảnh, là Đường chủ của Đông Phương Liệt Nhật đường một trong tứ đại đường của Hàng Ma học viện." Tiết Tiên Tiên nói.
"Nếu không phải do quy định của học viện, ta sớm đã đánh hắn, lần sau hắn lại đến quấn lấy ta, ta chắc chắn sẽ không nương tay." Lãnh U Lan hậm hừ nói, nàng ta rất chán ghét chuyện như vậy.
Tiết Tiên Tiên hỏi: "U lan, chúng ta có nên cũng gia nhập vào Nam Hương Bách Hoa đường một trong tứ đại đường hay không?"
Lãnh U Lan suy nghĩ một chút rồi nói: "Đi nhìn xem trước đã, nghe nói bên trong đều là nữ nhân, chắc là sẽ không đáng ghét như vậy."
P/S: Ta thích nào...chương 3